Hachiwa Của Chiikawa
chap 1
Chỗ này lúc nào cũng trống. Nhưng từ hôm nay… sẽ có người ngồi vào
hachiwa
hôm nay có học sinh mới đó, nghe nói đẹp trai lắm nha!
momonga
Cậu thấy ai cũng đẹp trai mà…
hachiwa
Ủa chứ cậu không đẹp à?
chiikawa
Xin lỗi… mình là học sinh mới. Mình tên là chiikawa
giáo viên :Em ngồi chỗ cạnh hachiwa nhé, bàn cuối.
chiikawa
Chào. Mình làm phiền cậu rồi.
hachiwa
Không sao… Mình là hachiwa
usagi
Ê, tên chiikawa hả? Đừng có mà làm mặt lạnh với tui nha!
chiikawa
Mình chỉ không thích nói chuyện khi không cần thiết.
usagi
Ủa gì kỳ vậy trời???
hachiwa
– Nhìn gì cậu chiikawa dữ vậy? Ghen hả?
momonga
Không… tớ chỉ sợ… có một người nào đó… sẽ thay thế vị trí của tớ cạnh cậu thôi.
chiikawa
(Ánh mắt cậu khi nhìn hachiwa không phải của một người bạn bình thường.)
hachiwa
Hôm qua mẹ mình bảo: “Sao dạo này con đi học hay nói về một người tên momonga hoài vậy?
momonga
Vậy mẹ cậu thấy tên tớ có đẹp không?
hachiwa
Mẹ bảo tên An nghe hiền, chắc học giỏi, làm con rể được.
momonga (tim đập mạnh, quay đi)
momonga
Tớ là con trai đó hachiwa
hachiwa
Thì mẹ cũng đùa thôi. Cậu đỏ mặt kìa!
momonga
(nội tâm):
Một câu đùa… mà khiến mình không biết nên vui hay buồn…
chiikawa
nội tâm: Cậu ta nhìn hachiwa như nhìn cả thế giới… nhưng hachiwa không hề biết.
usagi
Ê, đừng có nhìn lén người ta kiểu vậy, đáng ngờ lắm!
usagi
Hay là… cậu cũng thích Hachiwa hả?
chiikawa
Không. Mình không thích ai cả
usagi
Ờ… Thế thì tốt… À không… tức là… kệ đi!
chiikawa
Cậu nói chuyện rối rắm thật đấy
Thầy giáo:
– Nhóm 1: Hachi , chiika và momon usagi nhé. Làm bài với nhau trong tuần này.
hachiwa
– Ô, vui ghê! Có momonga và chiika luôn.
usagi
HẢ??? Sao tui với cái cục đá kia chung nhóm?! Tui phản đối!
chiikawa
Cậu phản đối, nhưng tên vẫn nằm trong danh sách.
usagi
Huhhh, cái người gì mà chọc tức người khác giỏi ghê á!
momonga
(nội tâm):
Cậu ấy hay cười với mọi người. Nhưng chưa bao giờ cậu ấy cười với mình theo cách mình mong
chiikawa
(bất ngờ lên tiếng, rất nhỏ):
Nếu cậu không nói, cậu sẽ mất cậu ấy thật đấy.
chiikawa
(nhìn thẳng):
– Mình không thân cậu, nhưng mình thấy rõ điều mà hachi không thấy.
– Cậu thích hachi đúng không?
chap 2
Chiều nay mưa lớn. Sân trường ngập loang nước, học sinh chạy ào ra khỏi lớp tìm chỗ trú. Trong góc hành lang vắng, Momonga đứng dựa vào cửa sổ, ánh mắt nhìn về phía nhà xe – nơi Chiikawa và Hachiwa đang cùng che chung một chiếc dù.
Usagi đến lúc nào chẳng hay, im lặng đứng cạnh Momonga, tay đút túi áo khoác đồng phục, mắt cũng nhìn về phía mưa.
usagi
– “Cậu thích cậu ấy bao lâu rồi?” – Usagi hỏi, giọng bình thản.
momonga
Momonga không quay đầu, chỉ cười nhạt:
– “Lâu hơn cậu tưởng.”
usagi
Usagi gật nhẹ. Một khoảng lặng dài. Rồi cậu nói, gần như thì thầm:
– “Tớ cũng vậy.”
Đêm đó, Chiikawa không ngủ được.
Điện thoại cậu vẫn sáng. Tin nhắn từ Hachiwa nằm im ở đầu cuộc trò chuyện:
“Tớ thích cậu. Lâu rồi.”
Chiikawa đọc đi đọc lại. Không trả lời. Cậu không biết phải trả lời sao.
Gió đêm lùa vào cửa sổ. Chiikawa đứng dậy, mở hé, rồi bất chợt nhận ra… Momonga đang ngồi một mình dưới sân trường ký túc xá. Ánh đèn vàng nhạt rọi xuống vai áo cậu ấy, bóng đổ dài trên nền gạch ướt.
chiikawa
Chiikawa cầm áo khoác, chạy xuống.
momonga
– “Momonga?”
Momonga hơi giật mình, quay lại, giọng nhẹ bẫng:
– “Tớ không muốn về phòng. Ở đó… ngột ngạt quá.”
chiikawa
– “Vì Hachiwa?” – Chiikawa hỏi.
momonga
Momonga cười, không đáp.
chiikawa
– “Tớ không thể thích ai ngay lúc này. Kể cả cậu… hay cậu ấy.”
momonga
Momonga ngước nhìn Chiikawa thật lâu. Trong mắt cậu, không có trách móc, chỉ có một câu không nói thành lời:
“Tớ biết mà… nhưng tớ vẫn chọn ở lại.”
usagi
Trên tầng cao, Usagi đứng sau rèm cửa, tay nắm chặt khung kính. Cậu nhìn hai người dưới sân, ánh mắt tối lại.
Cậu không cần được chọn. Cậu chỉ muốn biết: Mình có đáng được nhìn thấy không?
Tập này cho thấy ba góc nhìn:
• Chiikawa đang hoang mang và không sẵn sàng yêu.
• Momonga chọn đứng lại, dù biết không được đáp lại.
• Usagi đang bị đẩy ra xa, dần trở thành “người vô hình” trong nhóm.
chap 3
Sáng hôm sau, Hachiwa đến lớp với ánh mắt lạ lùng, không còn là người hay cười nữa.
Cậu ngồi một mình, không thèm nhìn ai, đặc biệt là tránh ánh mắt của Chiikawa.
Kết thúc giờ học, Chiikawa tìm đến Hachiwa, giọng thấp:
chiikawa
– “Cậu sao thế? Hachiwa?”
hachiwa
Hachiwa không trả lời, chỉ nhẹ nhàng nói:
– “Tớ biết… tớ đã làm mọi chuyện trở nên phức tạp.”
chiikawa
– “Tớ không nghĩ vậy.”
hachiwa
–– “Có.” Hachiwa nhìn Chiikawa chăm chú. “Tớ nghĩ mình đã dấn sâu vào cảm xúc này, nhưng không thể nhận ra rằng tớ cũng đang làm cậu mệt mỏi. Tớ không muốn mất cậu, nhưng…”
Hachiwa ngập ngừng, giọng đứt quãng:
– “Tớ… tớ cần thời gian.”
chiikawa
Chiikawa cúi đầu, lòng chùng xuống.
momonga
Trong lúc đó, Momonga lặng lẽ đứng phía xa quan sát, ánh mắt có chút khắc khoải
momonga
Đêm về, Momonga tự hỏi mình:
“Có phải tình cảm của tớ chỉ là một vết nứt nhỏ, rồi sẽ tan biến, hay chính nó là vết thương sâu nhất?”
Usagi ngồi một mình trong quán cà phê nhỏ gần trường, tay cầm ly nước lạnh mà mắt không rời màn hình điện thoại. Tin nhắn mới từ Chiikawa vẫn chưa được trả lời.
usagi
“Tớ biết mình chỉ là lựa chọn cuối cùng…” Usagi nghĩ thầm, lòng nặng trĩu.
Bên ngoài, mưa lất phất rơi. Cậu nhớ lại từng khoảnh khắc bên ba người kia: nụ cười của Momonga, ánh mắt của Hachiwa, và đôi khi là những phút giây hiếm hoi gần gũi với Chiikawa.
usagi
/Usagi thở dài, tự hỏi liệu cậu có đáng để được yêu thương thật sự không./
Đột nhiên, điện thoại rung lên. Tin nhắn từ một số lạ:
“Nếu cậu muốn, tớ sẽ luôn ở đây. Không phải để thay thế, mà để làm một người bạn thật sự.”
usagi
Usagi nhìn màn hình, ánh mắt chợt sáng lên một tia hy vọng nhỏ nhoi.
Tập này sẽ mở ra khả năng một mối quan hệ mới, hoặc chí ít là một sự thay đổi trong cách Usagi đối diện với cảm xúc của mình.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play