Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Caprhy] Giữa Hai Trái Tim

Chap 1: Dai Dẳng

_____________________
Chiều muộn, quán cà phê ở góc phố khoác lên mình màu vàng nhạt của ánh nắng tàn
Trong không gian ấm áp thơm mùi hoa quế hòa cùng vị cà phê đậm đà, nhóm bạn 5 người ngồi tụm lại bàn tán về kì nghỉ hè sắp tới
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ựa, chưa gì đã thấy mùi hè rồi đó!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Hay hè này mình đi đâu chơi đi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không đi phí hoài thanh xuân
Đăng Dương đứng phắt dậy đập mạnh vào bàn
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mày nói nhỏ nhẹ ch.ết ai hả?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Đập muốn gãy cái bàn của quán
Lúc này Quang Anh tay cầm ổ bánh mì nhưng miệng vẫn không ngừng nói
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao muốn đi Đà Lạt trên đó cảnh đẹp, khí hậu thoải mái đủ để tao với An sống ảo
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mà lại còn có thể lôi thằng Duy lên đồi cho thông tỉnh cái mặt lạnh như tiền
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có bị rảnh không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao chưa nói gì mà mày đã lên kế hoạch rồi à
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao muốn đi thì mày cũng phải đi
Cậu chống tay lên bàn mắt nheo lại như thể đang dò xét đối phương
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng cố tỏ ra lạnh lùng thiếu tao cái là im hơn cái chùa
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không đi biển à?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tao muốn ngắm hoàng hôn
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Thằng Hoàng là thằng nào?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
!?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
!?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Khùng hả?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mày nói xem thằng hoàng là thằng nào?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Sao mày lại muốn xem nó hôn?
An nhíu mày lại thẳng tay tát một cái vào má Hùng khiến nó đỏ lên trông thấy
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nhưng đi biển nóng lắm
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Hay đi leo núi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Không!
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
An nó sợ vách, không leo núi đâu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Haizz đi biển thì kêu nóng, leo núi thì sợ vách
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cuối cùng vẫn là tao dũng cảm có thể xách balo đi mọi nơi
Cậu tự tin mà tuyên bố với mọi người, gương mặt lộ rõ vẻ tự hào
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dũng cảm hay là dai dẳng?
Vừa nghe vậy cả nhóm "Ồ" lên một tiếng đầy thích thú
Còn Quang Anh thì trừng mắt nhìn Duy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đùa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao chỉ nói thật
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thật cái đầu mày ý
Quang Anh bĩu môi làm bộ giận dỗi nhưng mắt lại long lanh thích thú
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đó gọi là kiên trì, kiên trì vì tình bạn kéo tụi bây đi chơi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nghe cứ như chiến sĩ cứu quốc ấy nhỉ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chứ sao nữa
Cậu đứng dậy, tay giơ lên trời hùng hồn tuyên bố
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao thề, cho dù hè này có mưa giông bão tố ra sao đi chăng nữa
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao cũng sẽ kéo tụi bây đi du lịch, kéo được Duy ra khỏi quán bi-a
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chiến tranh này..xem ra không thoát được rồi
Tiếng cười lại vang lên ròn rã, trong không khí ấy từng lời trêu chọc hay từng ánh mắt trao nhau - đều vẽ lên một bức tranh mùa hè đầy thú vị
_____________________

Chap 2: Đặc Quyền Của Người Ốm

_____________________
Dạo này thời tiết miền Bắc thay đổi chóng mặt
Buổi sáng thì se lạnh, trưa lại nắng như đổ lửa đến chiều lại bất chợt đổ mưa
Người khỏe còn dễ ốm nói gì đến Quang Anh - cái người nhạy cảm với thời tiết giờ lại như xương rồng gặp nước
.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đã nói là mặc áo khoác vào mà không chịu nghe
Anh nhíu mày, tay vặn ga xe giọng nói pha chút trách móc nhưng vẫn có phần lo lắng
Quang Anh ngồi phía sau sụt sịt vòng tay ôm chặt lấy Duy như thể chỉ cần bỏ ra cậu sẽ lăn quay ra đường
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao quên thôi mà..sáng ra trời đẹp quá nên tưởng không sao
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lần sau mà còn vì trời 'đẹp' là tao ném mày xuống đường cho tự đi bộ luôn đấy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mày chở quen rồi ném xuống cũng chẳng đi nổi đâu
Cậu rúc vào vai anh, giọng bắt đầu khàn đi
.
.
Vừa vào đến lớp Quang Anh nằm bẹp xuống bàn, mắt bắt đầu lịm đi mặc kệ thế giới trước mắt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ổn không đó?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
...
Liên tiếp 5 tiết cậu cứ nằm đó ngủ li bì, trán bắt đầu ửng đỏ mồ hôi bắt đầu tuôn ra nhịp thở dần đứt quãng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
" Ổn không đấy, cố thêm chút nha sắp tan lớp rồi"
Đáp lại anh là cái gật đầu đầy khó khăn
.
.
Tối hôm ấy Đức Duy vừa tan lớp học thêm không nói không rằng phi thẳng xe đến nhà Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Duy hả con
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ con chào mẹ
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Quang Anh sốt ở trên phòng cả chiều đấy
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Cháo mẹ để trong tủ con lên chăm nó rồi cho nó ăn dùm mẹ nha
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
À dạ
Anh bước lên phòng chẳng cần gõ cửa, chỉ nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào như một thói quen
Căn phòng im ắng, chỉ có tiếng quạt máy chạy chầm chậm
Ánh trăng chiếu qua cửa sổ cậu nằm cuộn tròn trong chăn, trán lấm tấm mồ hôi gương mặt đỏ bừng
Đức Duy đặt túi thuốc lên bàn, chạy vào nhà tắm lấy cái khăn cùng chậu nước, bàn tay quen thuộc chạm vào gương mặt nóng hổi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ủa, mày tới thật đấy à?
Giọng cậu thều thào mỏng manh như cánh hoa éo tàn cố nói rõ chữ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nằm im đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nói nhiều
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ai bảo bướng không nghe tao
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Còn lần sau là tao mặc kệ mày đấy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nghe chưa chó con
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mắng tao đấy à
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không phải mắng mà nhắc hiểu chưa
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không hiểu muốn ngủ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không dậy ăn, uống thuốc rồi mới được ngủ
Anh đặt bát cháo lên bàn rồi quay sang kéo cậu ngồi dậy
Nhưng người kia cứ mềm nhũn ra, đầu dựa vào vai anh giọng bắt đầu mè nheo
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không muốn ngồi dậy đâu..mỏi người quá
Duy hít một hơi, tay đỡ lấy đầu cậu nhẹ giọng hơn thường lệ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ít nhất cũng phải ăn chứ, bụng đói mà uống thuốc là mệt thêm đấy
Quang Anh lười nhác cựa người vậy mà lại ôm lấy eo Duy, đầu tựa vào ngực anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cho tao ngồi như này đi, rồi đút cháo luôn được không?
Anh khựng lại cả người cứng đờ như hóa đá
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh, ngồi đoàng hoàng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không đâu~ Tao ốm mà
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đặc quyền của người ốm là được làm nũng người chăm
Anh bặm môi, đẩy thì không nỡ ,tai đỏ ửng lên rồi cuối cùng đành để cậu ngồi gọn trong lòng, lưng dựa vào ngực mình
Anh múc muỗng cháo, thổi nhẹ rồi đưa lên miệng cậu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Há miệng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
!?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nguyễn Quang Anh
Giọng Duy trầm xuống, tuy không lớn nhưng đủ làm đối phương lạnh gáy
Quang Anh thở dài như chịu thua cả thế giới, ngoan ngoãn há miệng, lười nhác nhai từng miếng cháo nhưng cứ ngậm mãi không nuốt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nuốt đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có gừng à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Gừng giúp giảm cảm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng tao ghét gừng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thế mày muốn sốt đến tuần sau à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Kệ có mày chăm rồi mà
Thoáng chốc anh sững người, tay khựng lại giữa không trung
Ánh mắt lướt qua gương mặt tái nhợt nhưng vẫn hiện về tinh nghịch thường ngày
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không ăn nữa đúng không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không ăn thì tôi về
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Khoan khoan
Cậu hấp tấp kéo tay áo anh lại bĩu môi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đùa thôi..tao ăn hết mà đừng có giận
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy ăn
Cuối cùng Quang Anh cũng ăn xong, tuy mặt nhăn nhó như trẻ con bị ép uống rau má
Đức Duy với lấy cốc nước rồi đưa viên thuốc cho cậu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Uống
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Èo không thích uống viên tròn này đâu...đắng
Anh cứ nhìn chằm chằm cún nhỏ trong vòng tay của mình, ánh mắt hiện lên vẻ đe dọa
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đã bệnh rồi còn bị bắt nạt
Cậu ngửa cổ gắng nuốt viên thuốc xuống họng, vị đắng bắt đầu lan ra khoang miệng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ọe đắng ch.ết
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mày chẳng phải người chăm bệnh gì hết
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mày là giám sát viên y tế thì có
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ít nhất thì bệnh nhân này nghe lời
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cứ ốm như này cho đỡ ồn
Trong tay anh cậu lại ngủ từ bao giờ, hàng mi cong vút khẽ rung, đôi môi nhạt nhợt nhưng vẫn giữ được vẻ mềm mại
Đêm đó trăng soi ngoài cửa sổ, anh vẫn ôm cậu ngủ nhưng chẳng thể chợp mắt
Duy cứ nhìn về khoảng không đằng xa đôi lúc lại vùi mặt vào mái tóc mượt kia hít hương thơm
_____________________

Chap 3: Tất Cả Tại Mày

Masha
Masha
Chap này dàii
_____________________
Sáng hôm sau ánh nắng trải dài trên con phố Đức Duy đã tỉnh từ bao giờ nhưng mắt vẫn dán chặt cục bông nhỏ trong tay
Anh vô thức đưa tay lên chạm nhẹ vào má cậu mà nở nụ cười mãn nguyện
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhóc thối
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dậy đi học nào, muộn bây giờ
Cậu chẳng đáp quay người vào phía trong tay kéo chăn trùm kín đầu giọng điệu lười biếng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mới khỏe có tý...cho tao nghỉ đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
1 là dậy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
2 là tao kệ mày
Quang Anh lí nhí mắng nhẹ vài câu trong chăn nhưng vẫn ngồi dậy
Cả hai người vội vàng thay đồ rồi chạy ra khỏi nhà như tia chớp
.
.
Chẳng may, tiếng trống trường vang lên ngay lúc hai người vừa tới cổng trường
Cổng chính đã đóng chỉ còn lối phụ phía sau sân trường
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chạy!!
Đức Duy nắm lấy tay cậu lao thẳng qua lối nhỏ
Nhưng chưa kịp thở thì phía sau tán lá xanh kia một bóng dáng quen thuộc bước tới gần
Thầy giám thị tay khoanh trước ngực, ánh mắt sắc lạnh như dao chặn đầu
Thầy Giám Thị
Thầy Giám Thị
7 giờ 20 phút
Thầy Giám Thị
Thầy Giám Thị
Hai em nghĩ mình đang ở công viên à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dạ...em xin lỗi thầy
Thầy Giám Thị
Thầy Giám Thị
Nguyễn Quang Anh và Hoàng Đức Duy lớp 11A1 đúng không?
Thầy Giám Thị
Thầy Giám Thị
Đứng dưới cột cờ hết tiết một, ra chơi viết bảng kiểm điểm mang lên văn phòng cho tôi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ơ thôi thầy..
Thầy Giám Thị
Thầy Giám Thị
Không có chối cãi gì hết
Thầy Giám Thị
Thầy Giám Thị
Lẹ chân lên
Nắng tháng năm chiếu xuống mái đầu đẫm mồ hôi
Đức Duy vẫn điềm nhiên tay đút túi quần miệng huýt sáo
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bị phạt mà làm như đi chơi ý
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nắng quá
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ít ra mày cũng bị phạt chứ không phải mình tao
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tên đ.iên này còn ghẹo tao hả?
Cậu định đánh cho anh một cái thật đau thì thầy giám thị tay cầm thước nghiêm giọng
Thầy Giám Thị
Thầy Giám Thị
Nghiêm
Thầy Giám Thị
Thầy Giám Thị
Bị phạt mà còn giỡn được hả?
Thầy Giám Thị
Thầy Giám Thị
Có tin tôi mời phụ huynh hai em không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dạ..em xin lỗi
Quang Anh nói với giọng ấm ức quay qua liếc anh một cái
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*Lại dỗi rồii*
Trên lớp Thành An ngồi kế cửa số đưa mắt đảo quanh sân trường thì thấy hai bóng người quen quen đang bị phạt
An khều khều Hùng nhìn xuống cùng
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Hùng Hùng
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Hả?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Quang Anh với Đức Duy đúng không
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Haha kiểu này chắc đi muộn bị phạt chắc luôn
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Bị phạt mà còn bị cả đôi mới hay
Giáo Viên
Giáo Viên
Thành An và Quang Hùng chú ý lên bảng
An, Hùng giật thót quay lại bài học
Nhưng nết An mà, tay vẫy vẫy Quang Anh để chọc tức
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*An chó*
.
Tiết một kết thúc, tiếng trống vang lên giải thoát cho hai học sinh đứng phơi nắng 45 phút
Quang Anh lê bước lên cầu thang, lưng áo dính chặt vì mồ hôi
Đức Duy đi sau vẫn bình thản vai đeo 2 chiếc cặp sách như thế không có chuyện gì xảy ra
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Xíu về mà cảm tiếp tao bế mày lên viện ở đấy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tại mày ấy
Cậu đáp mặt không thèm quay lại giọng nhỏ đi hẳn
Lớp học bắt đầu ồn ào hơn khi cả hai bước vào
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ủa ủa cặp đôi mặn nắng về rồi kìa
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Đứng phạt dưới nắng mà vẫn đẹp đôi quá ha
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Kì này về chắc hóa hai cục socola biết nói quá
Mọi người cười rộ lên khiến cậu ngại đỏ mặt định phản bác thì Duy chen vào trước
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ừ, trời nắng lên bọn tao sáng lắm
Lũ bạn được dịp rú lên như bầy khỉ, Quang Anh chỉ biết ngậm ngùi kéo ghế ngồi xuống
Bỗng có cảm giác mát lạnh truyền qua bên má
Thành An đặt chai nước vẫn lạnh buốt đưa vào má cậu
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nè cho đó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cảm ơnn chỉ có An thương tao nhất
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Gớm chả dám
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hì hì
Tiết hai lại bắt đầu cô giáo vừa bước vào đã lia một vòng rồi dừng lại ở góc lớp - nơi hai nhân vật chính vừa ngồi vào chỗ
Giáo Viên
Giáo Viên
Quang Anh Đức Duy cuối giờ nộp bảng kiểm điểm
Giáo Viên
Giáo Viên
Học xong ở lại trực nhật lớp mới được về và..
Giáo Viên
Giáo Viên
Lần sau nhớ để đồng hồ reo to hơn nha
Duy gật đầu còn Quang Anh thì vùi mặt vào sách trốn tránh sự ngại ngùng
.
.
Tiết hai chưa bắt đầu được 15p cậu đã ngọ nguậy trong ghế
Trời đầu hè đã nắng chói chang truyền theo cơn nóng nực, quạt trần quay uể oải như mơ ngủ
Nắng ngoài cửa số chiếu vào bàn học, vàng chói chang
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Aa nóng ch.ết mất
Cậu r.ên r.ỉ tay cầm vở phe phẩy làm quạt
Đức Duy ngồi bên cạnh nhìn cậu giọng điểm bình thản
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tại ai bảo mở rèm để nắng chiếu vào cho đẹp
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Câm mồm đi tao sắp tan thành đá rồi đây nè
Quang Anh mếu máo gục xuống bàn như con mèo bị nhúng nước
Anh khẽ cười lặng lẽ luồn tay qua cửa sổ kéo rèm lại che bớt nắng cho cậu
Rồi lấy cái quạt điện trong cặp để trước mặt Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Coi như biết điều
.
.
Cuối buổi lớp đã tan dần cầm cây chổi trên tay cậu lẩm bẩm như niệm chú
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Từ sáng tới giờ toàn xui vì mày..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hơ hơ sao không nói nhờ tao mày mới được ở lại cùng trai đẹp
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tự tin vừa thôi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bệnh sĩ ch.ết trước bệnh tim đấy thằng già
Bên ngoài cửa sổ nhóm bạn vẫn chưa về mà đứng đó trêu chọc
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ơ kìa vợ chồng dọn nhà đón tết à?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Nhớ chụp lại làm kỉ niệm nha
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Thương tâm quá
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Biến
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Về thì về chắc sợ
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Về đi cho Dương nó còn đi cua chị Kiều
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
!?
.
.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Aaaa mệt quá à!!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy ơi xong chưa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ngồi đó đi tao làm nốt rồi về
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Yeahh đợi mày nói mỗi câu này
Cậu ném thẳng chổi xuống đất kiếm đại cái bàn nằm xuống ngân nga vài vâu cổ vũ cho bạn
_____________________
Masha
Masha
Hăi
Masha
Masha
Sha xin chào cạ nhà

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play