[DomicMasterD][Duonghung]Anh Là Của Em.
Chap 1
t/g đi tặng hoa cho 1 vợ nhiều chồng
Helloo mấy nàng
t/g đi tặng hoa cho 1 vợ nhiều chồng
Ờm..
t/g đi tặng hoa cho 1 vợ nhiều chồng
zô nhaaa
Một buổi chiều tháng Mười, bà Trần – mẹ của Trần Đăng Dương – bước vào một quán cà phê nhỏ ven đường. Bà mặc chiếc váy đơn sắc, mái tóc búi gọn gàng, khí chất điềm đạm và sang trọng khiến cả không gian như chững lại một nhịp...
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
*Lâu lâu đổi vai bà Trần đi uống ở mấy nơi nhỏ này...mới biết..*
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
*Ở đây đẹp hơn nơi xa hoa đó nhiều..!*
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Úi..
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Biết vậy đã gọi chồng tới chụp ảnh rồi..//thở dài//
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
*Thôi gọi nước*
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Em oi..
Khi bà Trần vừa định gọi nước..bỗng có một tiếng la oán vang lên..
Đa nhân vật
Thứ bẩn hèn như mày!Cũng dám ăn cắp đồ của tao à?//tát mạnh//
Bà quay lại. Một người phụ nữ bụng bầu lớn, tóc rối, quần áo cũ sờn, đang bị một cô gái trẻ ăn diện kéo tay lôi ra ngoài...
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Hức..tôi thật sự k lấy...
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Tôi chỉ đến đây mua nước thôi mà..hức..
Bà Trần khựng lại một giây. Bà không biết tại sao tim mình đập mạnh khi nhìn thấy người phụ nữ đó. Có cái gì đó… nhói lên...
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
*Mẹ ki€p!Giữa ban ngày ban mặt!Lại dám để một người phụ nữ mang bầu bị lôi như súc sinh thế kia..?*//nhìn chằm chằm ng phụ nữ bị lôi đi//
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
*Không ở đây nhìn nổi cô gái bị đánh thế được..*
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Thật sự xin lỗi khi đã chen ngang vào vụ ẩu đả của hai người nhưng tôi có th-
Đa nhân vật
Bà già này là ai?
Đa nhân vật
Có cút đi không?
Đa nhân vật
Dám xía vào chuyện của chị m đây?
Đa nhân vật
Chán sống à?//giựt tóc//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Á-hức...//bị giật tóc//
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
//cười khẩy//*Con m€ máu bà m đây dồn lên não rồi..!*
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
//đổi tay cầm túi//Cô gái à..
Đa nhân vật
//ôm mặt//Bà bị dở à?
Đa nhân vật
Sao giám đánh t-
Đa nhân vật
Mẹ kiếp!T liều mạng với m-
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
C.â.m m.ồ.m cô lại chưa?
Đa nhân vật
//im thin thít//
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Tôi hỏi cô đấy!Điếc à?//chuẩn bị tát thêm//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Thôi đừng đánh nữa chị..//cầm tay bà Trần//
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
//Siêu lòng mà hạ tay xuống//
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Cô có đau lắm không..?//ngồi xuống//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Dạ..không sao đâu ạ..
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Tôi..cũng quen rồi..
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
//Nhíu mày cố gắng gượng cười//Cô gái à...//nắm tay//Cô có thể cho tôi biết chuyện này là như thế nào được không?
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
À..mọi chuyện là..
Quay về nửa tiếng trước..
Đa nhân vật 2
Chị dùng gì ạ?
Đa nhân vật
//Liếc//Mày..là ai mà dám ra lệnh cho tao?
Đa nhân vật 2
??*Đ.i.ê.n hả?*
Đa nhân vật 2
À..dạ chị vào quán nước..không oder nước thì chẳng lẽ ở đây hưởng điều hoà ạ?
Đa nhân vật
A con này m láo nhờ?Dám cãi cả tao?M có biết khách hàng là thượng đế không?//đập bàn+đứng dậy//
Đa nhân vật
Gọi con quản lí quán này ra đây!
Đa nhân vật
Hôm nay!Tao mà k sa thải m t không phải người!
Đa nhân vật 2
Dạ e là quản lí ạ!
Đa nhân vật
M-mày!//chỉ tay//
Đa nhân vật 2
*Cãi thế nào được*Dạ vâng..nếu chị tới quán không oder nước thì..//chỉ tay ra cửa chính//chị về được rồi ạ..
Đa nhân vật
Khinh t chắc?Cho hai matcha latte!//bực mình ngồi lại ghế//
Đa nhân vật 2
Dạ vâng chị đợi một chút sẽ có người mang nước cho chị ạ!//cúi đầu+đi vào//
Đa nhân vật 2
*Vừa sáng sớm😇*
Đa nhân vật
//liếc//*Tưởng quản lí là ngon à?Đợi t gọi anh yêu t ra phá nát quán này!*//thoa son môi//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
//Mở cửa đi vào//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
"Này chắc cũng đủ mua một cốc.."//va vào thành bàn//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Tôi..tôi xin lỗi ạ!//cúi đầu//
Đa nhân vật
//Liếc//đồ bẩn thỉu!
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Tôi xin lỗi..//cúi đầu+quay ng ra quầy//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Bạn ơi..
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Cho mình một sinh tố hoa quả nha..mang về ạ..
Đa nhân vật 2
Dạ chị đợi tí nha//nhập hoá đơn//
Đa nhân vật 2
*Má ng đâu đáng yêuu><*
Đa nhân vật 2
Dạ chị oi của chị hết 25k ạ!//gửi nước+hoá đơn//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
À dạ..//nhận lấy//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Bạn ơi..
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Mình xin lỗi..nhưng thành thật mà nói..mình chỉ còn 20k thôi ạ..
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
*Sợ bị mắng quá..*
Đa nhân vật 2
//bật cười//
Đa nhân vật 2
*Má xin lỗi cũng đáng yêu nữa chòii.*
Đa nhân vật 2
À dạ vậy thì mình sẽ lấy đúng 20k cho bạn nha..//lấy hoá đơn về//Dạ..rồi đấy ạ!//cười tươi//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Đủ tiền rồi ạ..?//long lanh nhìn nhân viên//
Đa nhân vật 2
*Cứu tui cứu tui*
Đa nhân vật 2
Dạ vâng đủ tiền rồi ạ!//cúi đầu//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Dạ..mình cảm ơn..cảm ơn nhiều lắm..!//cúi đầu//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Chào bạn ạ..!
Đa nhân vật
//giật vai+tát//
Đa nhân vật
Mày!Vừa nãy m ăn cắp vòng của tao!Đúng không?//tát//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Á..//rơi nước+ngã//
Đa nhân vật
Thứ bẩn hèn như mày!Cũng dám ăn cắp đồ của tao à?//tát mạnh//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
//vừa kể lại vừa khóc//
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
//lông mày skinship//Thôi nào..không khóc nữa nhé..//xoa đầu//Để tôi giúp cậu!//Đứng dậy//
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Nếu cô đã nói vậy thì..Cược với tôi không?
Đa nhân vật
//Liếc//Loại như m-
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Tôi chưa cho cô nói!
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Tôi cược cô gái mang bầu này bị vu oan!
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
tôi cược 200tr !
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Nếu tôi sai!Tôi mất 200tr!
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Còn tôi đúng!
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Thì mạng của cô đừng hòng yên ổn!//nói nhỏ vào tai cô gái//
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Sao nào?
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Sợ à?
Bà gọi quản lý, trích xuất camera, và sau 10 phút – sự thật được làm sáng tỏ: chiếc vòng rơi dưới gầm ghế..
Đa nhân vật
//đỏ mặt chạy ra lấy vòng//
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
//Đi tới chỗ cô gái//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
//theo sau//
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Giữ đúng lời hứa nhé!
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Đủ những cái tát nó vừa tát cô chưa?//thả tay//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
//Đang load//
Đa nhân vật
Con bần hèn như m cũng dám tát t à?Mày-
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Nín!//búng tay//
Vệ sĩ đa nhiệm
Cô chủ gọi tôi!//Chạy tới//
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
//đá mắt//
Vệ sĩ đa nhiệm
Rõ!//lôi ả đi//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Tôi cảm ơn..cảm ơn nhiều lắm ạ!//cúi đầu//
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Để tôi mua cho cô cốc nước khác nhé?
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Dạ..
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Cô gái à?Cô có công việc ổn định chưa..?
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
...Dạ..
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
À..tôi cũng không cố ý hỏi như vậy đâu..//lúng túng//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Dạ..//cười gượng//E làm nhiều việc lắm ạ..cũng chưa có công vc ổn định mấy..//cố cười//
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Vậy thì..
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Cô có thể làm giúp việc riêng của tôi được không?
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Dạ..?
Chap 2
t/g đi tặng hoa cho 1 vợ nhiều chồng
Helloo các bây bi
t/g đi tặng hoa cho 1 vợ nhiều chồng
ngày mứi tốt lành nkaaaa
t/g đi tặng hoa cho 1 vợ nhiều chồng
💗💗💗
Biệt thự nhà họ Trần, cuối thu. Trời se lạnh. Nắng rơi nghiêng nhẹ như mảnh vỡ của những giấc mơ cũ...
Lê Ánh Nguyệt bước chân vào đại sảnh ngôi biệt thự rộng lớn, lòng không khỏi ngập ngừng. Nơi đây đối với cô chẳng khác gì thế giới khác – sang trọng, tĩnh lặng đến mức có thể nghe rõ cả nhịp thở của mình..
Phía trước, người phụ nữ mặc chiếc váy lụa màu ngọc khói đang ngồi thưởng trà...
Đó là Nguyễn Vân Kiều, phu nhân họ Trần – thanh tao, quý phái, nhưng trong mắt lại ẩn nét buồn sâu...
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
//cúi đầu//Xin lỗi...tôi vừa làm xong công việc dọn dẹp rồi ạ!Chị cho tôi hỏi chút...
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
//Rụt rè//T-Tôi... ngủ phòng nào vậy ạ?
Vân Kiều quay lại, mắt khẽ ánh lên tia bất ngờ, nhưng rồi giọng bà dịu đi..
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Phòng hướng Đông. Có nắng sáng. Tốt cho thai nhi lắm đấy!
Nguyệt ngước lên, mắt chạm vào ánh nhìn của bà...
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Tôi..có thể gọi bà là Phu nhân được không ạ..?
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
//mỉm cười//Nếu em muốn, cứ gọi vậy. Nhưng tôi thích nghe tên mình hơn. Gọi là Kiều cũng được. Ở đây, tôi chẳng có bạn nào để trò chuyện cả...
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
//Cắn môi..khẽ hỏi//Phu nhân..có con chưa ạ..?
Bà Kiều không trả lời ngay. Bà lặng lẽ quay đi, nhìn ra vườn – nơi ánh chiều buông xuống những nhánh hoa giấy đong đưa...
Có một lúc, chỉ còn tiếng gió nhẹ lướt qua hiên nhà..
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Tôi có một đứa bé..
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
//nói chậm rãi//Mỗi sáng tỉnh dậy đều khóc, nhưng không thành tiếng. Mỗi đêm ngủ cũng không ôm ai, chỉ cuộn mình trong chăn, như đang cố níu lấy một bóng hình không có thật…
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
//nghe chăm chú//
Vân Kiều xoay người lại, ánh mắt buồn nhưng không u tối..
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Chị từng nghĩ… nó chỉ là một giấc mơ. Cho đến khi đôi mắt ấy nhìn chị – vừa thân quen, vừa xa lạ. Và lúc đó, chị biết mình đã có con..
Nguyệt chợt nghẹn lại nơi cổ họng...
Một câu nói nhẹ tênh… nhưng lại làm lòng cô rung rinh như mặt nước chạm gió đầu đông...
Từ khi biết Vân Kiều có con nhỏ, Nguyệt càng thầm nể người phụ nữ ấy hơn. Không kiêu kỳ, không xa cách. Trái lại, bà dường như càng trân trọng sự có mặt của cô trong nhà...
Có hôm trời âm u, Kiều bỗng gọi :
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Nguyệt ơi~Đi shopping với chị hôngg?
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
//giật mình//Dạ...em á?
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
//Bật cười//Nhà này cả giúp việc cả quản gia..Có mỗi e tên Nguyệt thôi đấy!
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Với cả...Chị không thích đi với tài xế. Họ không biết chị muốn gì...Nhưng em là phụ nữ..khéo lại hiểu chị!
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
//Ngơ ngác//Nhưng em chỉ là giúp v-
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
nín nín nínnn~//đặt ngón trỏ lên đôi môi của Nguyệt//
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Giúp việc thì giúp việc...nhưng em là hầu riêng của chị mà..Phải nghe chị!
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Đi//kéo Nguyệt đi//
Đa nhân vật
Giúp việc 1:Úii thấy gì hongg?//huých vai//
Đa nhân vật
Giúp việc 2:Thấy!Thấy 2 bà thông gia rủ nhau đi shopping!
Và thế là, người giúp việc quê mùa lần đầu được bước chân vào một cửa hàng đồ hiệu, tay cầm túi lớn túi nhỏ do chính phu nhân lựa chọn..
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Bộ này mặc mềm lắm, em mang bầu mặc vừa đẹp vừa thoải mái. Còn mấy bộ sơ sinh này nữa, nhìn bé xíu dthương hôngg?//lựa lựa//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
//đỏ mặt, tay run run cầm lấy từng món//Phu nhân..phu nhân oii..
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Này có nhiều quá không ạ..?//Bối rối//
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Nhiều gì đâu~?//xoa đầu Nguyệt//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Phu nhân cho e-
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Nàooo!Đi với chị gọi là Kiều!Ra đường rùi..đừng gọi phu nhân nữa~//véo má Nguyệt//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
//Đỏ mặt//Dạ..dạ..
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Nhưng mà chị Kiều oi..
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Mua này thì nhiều quá rồi đấy ạ..
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Chị cho em công việc...nơi ở..đã là quý lắm rồi...
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Đằng này còn cho e đồ mặc nữa..
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Em không biết trả ơn chị như nào cho xứng đáng nữa..
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Em đi với chị..tiêu tiền với chị là đủ giúp chị rồiii!//mỉm cười//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Giúp mà không cần điều kiện..Em nợ chị nhiều lắm!//cúi đầu//Em cảm ơn ạ!
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
// cầm lấy tay Nguyệt+cười tươi//Nào nào..đi!Bên kia còn đồ!Mua xong hai chị em mình đi ăn!
Vào một tối không trăng..
Đèn trong phòng đọc sách chỉ sáng mờ. Mùi oải hương thoang thoảng khắp nơi...
Nguyệt đang ngồi lật vài trang sách cũ thì nghe tiếng gõ cửa khẽ khàng. Là Kiều. Trên tay bà là hai ly sữa ấm..
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Chị chưa ngủ được..!Em cũng vậy hả?//tiến tới đặt một ly sữa lên bàn//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
À...dạ!Em chưa quen giấc mấy..//cười tươi//
Cả hai ngồi bên nhau, im lặng nhấp từng ngụm sữa. Đôi khi chỉ một ánh mắt chạm nhau cũng đủ để hiểu nhau nhiều hơn cả trăm lời nói...
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
//Đột nhiên hỏi//Lúc em bị đánh oan… có thấy tủi không?
Nguyệt cười nhẹ...nhưng nụ cười đấy lại thoáng qua một tia đau lòng khiến ai nhìn vào cũng dâng lên một cảm giác xót xa khó tả..
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Em tủi chứ..!
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Nhưng em đâu cho phép mình thất bại như vậy đâu..?
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Vì em biết...nếu thất bại trong thời gian này...e sợ con e sẽ nghĩ thế giới này là một nơi đầy đáng sợ..
Vân Kiều chạm nhẹ tay cô, giọng nhỏ như gió xuân..
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Từ giờ, có tôi. Nếu em mỏi, cứ dựa!
t/g đi tặng hoa cho 1 vợ nhiều chồng
Viết tới đay thui nha
t/g đi tặng hoa cho 1 vợ nhiều chồng
viết nữa qè đóo
t/g đi tặng hoa cho 1 vợ nhiều chồng
bai baii mnn
t/g đi tặng hoa cho 1 vợ nhiều chồng
💗
Chap 3
t/g đi tặng hoa cho 1 vợ nhiều chồng
Xem thì tim cho tui với các nàng uiii
t/g đi tặng hoa cho 1 vợ nhiều chồng
😖💗
t/g đi tặng hoa cho 1 vợ nhiều chồng
t/g đi tặng hoa cho 1 vợ nhiều chồng
tặng các nànggg
Đêm ấy, trời đổ mưa như trút. Sấm chớp xé tan màn đêm, ánh sáng trắng loang khắp hiên nhà..
Trong căn phòng nhỏ tầng hai, Lê Ánh Nguyệt ngồi đọc sách, tay khẽ đặt lên bụng, nơi bé sinh linh nhỏ nào đấy đang cưỡng nhịp đạp...
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Quậy quá àa//xoa bụng+cười//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Hồi nhỏ mẹ có quậy thế đâu?//xoa đều bụng//
Mưa rơi từng giọt nặng trĩu lên cửa kính mỏng...
tiếng “ầm” của sấm chớp khiến cô giật mình, quyển sách tuột khỏi tay rơi xuống sàn...
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
*Sấm to quá*
Cùng lúc, từ cuối hành lang vang lên một tiếng động mạnh, kế đó là tiếng khóc nhè nhẹ – trong veo nhưng day dứt...
Nguyệt lập tức rời giường, chạy vội ra. Cánh cửa khép hờ hé mở, ánh đèn ngủ lờ mờ soi rõ một bóng nhỏ co ro trên giường: Trần Đăng Dương, cậu chủ mới tròn một tuổi, đang khóc thút thít...
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Thiếu gia..thiếu gia khóc rồi..//luống cuống//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Ờ ờm ra gọi phu nhân...à ra dỗ trc..ừm ừm ra dỗ..
Nguyệt luống cuống cúi xuống, vuốt tóc, thì thầm nhỏ..
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Cháu không sao chứ?Sấm to lắm phải không..?//xoa lưng anh//
Bống💗
Hic..sợ..hic//nắm chặt tay Nguyệt//
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Ngoan..ngoan..tạnh nhanh thôi..Con đừng sợ nhé~
Bống💗
//lí nhí//Cô..giúp..giúp..việc..mới?
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
//khẽ gật+cười mỉm//Ừ. Cô tên là Nguyệt. Cô đến để chăm nhà này. Và… chăm cả con nữa..
Cậu bé đưa đầu vào vai cô, hơi run rẩy nhưng có chút yên tâm..
Nguyệt nhẹ nhàng đưa Dương ngồi hẳn dậy, ôm vào lòng. Cô khẽ hát ngắt quãng một giai điệu ru, chậm rãi, như tiếng ru của mẹ. Ánh sáng vàng vọt từ chiếc đèn bàn quét qua bộ chăn trắng, in hình hai bóng nhỏ lên tường: cậu con thơ và cô hầu gái nhẫn nại...
Chốc lát sau, Dương ngủ thiếp đi trên vai cô.
Không gian tĩnh lặng, ngoài kia mưa vẫn rơi từng hạt, đập vào cửa kính loang lổ. Nhưng trong phòng, chỉ còn hơi ấm và tiếng thở đều của cậu bé nhỏ đang nằm trong lòng Nguyệt..
Từ cánh cửa phòng ngủ tầng hai, Nguyễn Vân Kiều đã chứng kiến hết. Bà lặng lẽ quan sát con trai ngủ say trên vai cô giúp việc mới, ánh mắt bất giác lộ nét hoan hỉ khẽ mỉm cười...
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
//bước nhỏ nhẹ vào+giọng nhỏ trầm thấp//Chắc… hai đứa nhỏ nhà chúng ta có duyên từ kiếp trước!
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
Em cũng nghĩ vậy.//cười tươi nhìn Kiều//
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
Đây là lần đầu nó tin tưởng người ngoài đến vậy đấy!//xoa đầu anh//
Nguyễn Vân Kiều- Mẹ Dương
//Đặt lên vai Nguyệt,giọng nói có chút dịu dàng khó tả//Em làm tốt lắm. Đứa bé trong bụng em có lẽ cũng nghe thấy nhịp thở bình yên này.
Nguyệt khẽ gật, mắt nhìn xuống đầu Dương, thầm nghĩ..
Lê Ánh Nguyệt-mẹ Hùng
*Cứ thế này, cậu chủ và con của em… sẽ không còn đơn độc nữa*
t/g đi tặng hoa cho 1 vợ nhiều chồng
Chap này hơi ngắn xíuu
t/g đi tặng hoa cho 1 vợ nhiều chồng
mấy nàng thông cảm ạaa💗👉👈
Download MangaToon APP on App Store and Google Play