Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[G-Dragon X Y/N] Kẻ Thay Thế.

Kẻ thay thế

Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Cô tốt nhất nên ngoan ngoãn nằm im, thế chỗ cho cô ấy
Một câu nói đau đến xe lòng mà Jiyong dành cho vợ mới cưới của mình
Anh để cô nằm xuống giường nhưng không chạm vào cô, cứ như thế vào đêm tân hôn của hai người trôi qua một cách im lặng
___________
Cách đây 1 tháng trước
Y/n bị bắt gả thay cho chị gái đã mất của mình là Ji Ah
Trong một cuộc thanh trừng, Ji Ah đã liều mạng đỡ thay Y/n nhát kiếm. Kết quả là cô ấy ra đi mãi mãi ở độ tuổi đẹp nhất. Trước khi nhắm mắt Ji Ah đã nói một điều với Y/n, một điều sẽ làm cho cả cuộc đời của cô tan nát.
Ji Ah
Ji Ah
Y/n... Em có thể giúp chị một chuyện... Có được.. Không?
Ji Ah mắt ngấn lệ, cô ấy nhìn Y/n dùng hết sức lực vuốt lấy gò mà gầy của cô.
Ji Ah
Ji Ah
Em.. Gầy quá đấy... Jiyong... Không thích... Những người gầy... Như em.. Đâu
Y/n từ đầu buổi đến giờ vẫn không lên tiếng, cô chỉ im lặng sau đó nhìn Ji Ah. Giống như cô không muốn tranh giành vài phút ngắn ngủi của chị mình. Cô nắm chặt lấy bàn tay chị, không nói gì chỉ im lặng.
Ji Ah
Ji Ah
Y/n...chị... không còn...nhiều thời gian nữa rồi..
Ji Ah
Ji Ah
Biết là hơi ích kỉ.. Nhưng... Y/n à... Em thay chị... Ở bên cạnh... Jiyong có được không..
Y/N
Y/N
*gật gật*
Ji Ah
Ji Ah
Cảm.. Ơn.. Em..nhiều lắm....
Y/n vừa khóc vừa gật đầu, cô nhìn chị mình, đến giây cuối cùng Ji Ah vẫn đẹp như vậy, cô ấy giống như chỉ đang ngủ, ngủ một giấc dài vĩnh viễn. Không than vãn không oán trách, cô ấy ra đi mang theo cả nội tâm dày xé của Y/n.
Cha mẹ mất từ khi còn nhỏ, chỗ dựa duy nhất là Ji Ah nhưng bây giờ cô ấy cũng chẳng còn.
Đến cuối cùng Y/n gửi gắm cả một đời cho người đàn ông mà Ji Ah yêu nhất chính là Jiyong
***
Kwon Jiyong
Người đàn ông nổi tiếng máu lạnh nhưng lại giữ một người con gái duy nhất trong tim mình.
Quyền lực, của cải, danh tiếng và cả tình yêu, anh đều có đủ
Nhưng điều đáng tiếc là người con gái mà Jiyong yêu sâu đậm cho đến cuối cùng vẫn chẳng thể cùng anh xây dựng một gia đình thật sự
Lễ cưới đã được chuẩn bị từ rất lâu, chiếc váy cưới được thiết kế tinh xảo, cặp nhẫn đôi đính đầy kim cương. Tất cả mọi thứ đều hoàn hảo và chỉ dành duy nhất cho một người đó là Ji Ah
Nhưng thật trớ trêu, kẻ thay cô ấy khoác lên những thứ kia lại là Y/n
Không có khách mời, không có tiếng nhạc ồn ào, không có những lời vỗ tay chúc phúc, lễ cưới chỉ vỏn vẹn 10 người đó là bạn bè thân thiết của Jiyong và bố mẹ của anh cùng với người cha sứ đang đọc lời tuyên thệ
Y/n siết chặt bó hoa mà cô đang cầm, là hoa tulip loài hoa mà chị cô thích nhất nhưng cô lại rất ghét loại hoa này.
Tất cả mọi người đều im lặng lắng nghe những gì cha sứ dặn dò với cô dâu chú rể, không ai phát ra tiếng chỉ có cái gật đầu nhè nhẹ của Jiyong.
Đến lúc đeo nhẫn cho Y/n, anh cố gắng không cho tay của mình chạm vào cô dù đã đeo găng tay, đến lúc trao nhẫn lại cho anh, Jiyong thẳng thừng tự đeo cho mình. Sau đó không thèm nhìn cô dâu lấy một lần, anh rời bỏ lễ cưới khi chưa hoàn thành xong bước cuối cùng đó là hôn nhau
Bố mẹ chồng cũng nhìn cô với ánh mắt đầy bất lực, vốn dĩ người họ xem là con dâu chỉ mỗi mình Ji Ah. Bây giờ người đứng cạnh Jiyong không phải là cô ấy đương nhiên trong lòng họ sẽ cảm thấy thất vọng
Y/n đã nợ Ji Ah rất nhiều, cô nợ cô ấy một mạng sống, nợ cô ấy một tấm chân tình, giờ đây cả phần đời còn lại của Y/n sẽ để dành trả hết nợ cho cô ấy.
Cuộc đời của cô vốn định sẵn sẽ là kẻ thay thế, khô tàn và héo mòn. Thay thế cho một người mà cả đời này cô cũng không thể nào so sánh.
End chap
Na Na nè💗
Na Na nè💗
Tui sẽ ra 2 bộ, 1 bộ theo thể loại Mafia, một bộ theo kiểu ngọt nha
Na Na nè💗
Na Na nè💗
Không mấy bà lại nói tui xin ý kiến mà cuối cùng vẫn trung thành với thể loại Mafia nữa.
Na Na nè💗
Na Na nè💗
Có mấy bà nói tui viết thử thể loại Thanh Xuân Vườn Trường nhưng tui thật sự không giỏi viết mấy kiểu tình tiết nhẹ nhàng như tình yêu học sinh được😣😣, cứ lạc lạc kiểu gì ấy. Tui có viết vài bộ cho bạn tui đọc mà tụi nó còn lắc đầu.
Na Na nè💗
Na Na nè💗
Cũng do tui đề xuất trước với mấy bà
Na Na nè💗
Na Na nè💗
Tui thành thật xin lỗi nhưng tui sẽ bù cho mấy bà một bộ truyện ngọt nhé
Na Na nè💗
Na Na nè💗
Không theo motip TXVT nhưng cũng kiểu nhẹ nhàng bay bổng ý
Na Na nè💗
Na Na nè💗
Bai bai💗💗💗

Quá khứ của kẻ thay thế

Trong một vài ngày sau đó Y/n tự bắt xe đến nhà của Jiyong, theo lệ thường thì anh phải đón cô về sau khi hoàn thành xong lễ cưới nhưng chờ mãi cũng chẳng thấy ai đến.
Cô trên danh nghĩa cũng là vợ của anh việc ở chung một nhà là lẽ thường tình, thế nhưng có vẻ những người ở đây không muốn cô vào trong nhà
???
???
Người hầu : Không có lệnh của Ngài Kwon, cô tuyệt đối không thể vào trong nhà
Y/N
Y/N
Nhưng tôi là vợ của anh ấy
Y/N
Y/N
Mấy người cũng biết rõ mà
???
???
Người hầu: T-tôi....
Bọn họ biết rõ, biết rất rõ luôn là đằng khác nhưng họ lại không muốn cho một kẻ thay thế bước chân vào căn nhà này. Chắc có lẽ sợ cô làm bẩn nó hay vì một lý do nào khác liên quan đến Ji Ah.
Y/n cắn môi, ánh mắt dường như sắp khóc mà nhìn những người hầu trước mặt, cô cũng là em gái của Ji Ah mà sao tất cả mọi người đều yêu quý cô ấy còn cô thì bị ghẻ lạnh đến mức cho dù đã là vợ trên danh nghĩa của một kẻ quyền lực vẫn chẳng ai chịu cúi đầu.
Ngay sau đó một người hầu khác đến thì thầm vào tai của người hầu kia, sau 1 phút cả hai cùng nhau mỉm cười và đón chào Y/n.
Cô không nói gì chỉ cuối đầu sau đó xách một túi đồ không lớn lắm tiến vào trong nhà.
Khi mở cửa bước vào người quản gia nhìn cô với ánh mắt khinh miệt bà ta không nói gì chỉ lẳng lặng ra hiệu để cô đi theo mình.
Phòng của Y/n nằm ở cuối dãy hành lang, nơi ít người qua lại, trông có vẻ như bị bỏ quên.
Căn phòng trống không chỉ có một chiếc giường và một cái tủ còn lại chẳng có gì. Họ còn không thèm dọn dẹp chúng, bụi bặm, mạng nhện giăng đầy khắp phòng.
Thế nhưng điều chu đáo duy nhất họ dành cho Y/n chính là để giúp cô một xô nước, một chiếc khăn lau và một cây lau nhà.
Sau đó quản gia rời đi, một mình Y/n dọn lại căn phòng cũ. Cô không dám đòi hỏi việc bản thân có thể muốn một căn phòng rộng hơn, mới mẻ hơn và sạch sẽ hơn, chỉ cần như thế này là đủ tốt rồi
Hãy nhìn lại tại sao Y/n không làm loạn không tức giận mà cô chọn cách im lặng mặc kệ với mọi thứ
Không phải vì cô là con người nhút nhát mà là chính là vì người chị Ji Ah của mình
****
Cô ấy xinh đẹp, tài giỏi, dung nhan ngôn hạnh tài sắc vẹn toàn. Là Bạch nguyệt quang trong lòng mấy tên đàn ông giàu có và cũng là người mà Jiyong yêu nhất
Bố mẹ của Y/n, mặc dù sinh ra hai chị em nhưng sự thiên vị của họ luôn nghiêng về phía Ji Ah, còn cô thì như cái bóng mờ nhạt trước chị mình.
Sau cùng họ mất trong một lần đi máy bay trở về Seoul, máy bay mất lái lao thằng xuống biển. Chỉ còn hai chị em nương tựa vào gia đình họ hàng.
Năm 18 tuổi Ji Ah gặp Jiyong và đó cũng là lần đầu tiên Y/n được diện kiến một người đàn ông mang trong mình quyền lực to lớn. Anh giúp rất nhiều cho hai chị em cô từ việc làm đến nơi ở.
Chỉ mong có một ngày được Ji Ah đồng ý, khoảnh khắc hai người là của nhau Y/n đều chứng kiến cả, cô cũng vui cho chị mình đồng thời trái tim hẫng đi một nhịp vì cô cũng thích Jiyong.
Một cái bóng làm sao có thể so sánh với một người thật sự. Y/n cũng đẹp cũng xinh, cũng tài giỏi giống như chị mình nhưng cô chỉ mãi mãi đứng sau lặng lẽ ủng hộ những bước chân của chị
Có nhiều người nói rằng Y/n chính là bản sao bị lỗi của Ji Ah sau đó đem lời đấy truyền tai nhau, khi đi làm Y/n chỉ biết cúi đầu xấu hổ trước những lời châm chọc kia, lâu dần bọn họ miệt thị Y/n, cho rằng cô cố gắng giống chị của mình là để quyến rũ Jiyong.
Cái mác trà xanh không rõ nguồn gốc đeo bám Y/n
Chẳng làm gì cả, chỉ im lặng nhưng mọi thứ rắc rối luôn cố gắng tìm đến
Cho đến cuối cùng người chết đi không phải là cô, kẻ bị người khác ghét bỏ nhất
Mà lại là người được ca tụng như một vị thánh.
End chap
Na Na nè💗
Na Na nè💗
Đáng ra ban đầu bộ này nên là tiểu thuyết, do hơi nhiều chữ và ít lời thoại
Na Na nè💗
Na Na nè💗
Xin lỗi mn vì ra chap hơi lâu, do tui bí ý tưởng💗💗

Hôm nay như thế nào?

Cuộc sống hôn nhân tẻ nhạt trôi qua từng ngày
Không một câu nói, không một lời chào, mọi thứ chỉ quanh quẩn hai từ là "im lặng"
Hôm nay Y/n lấy hết can đảm để nấu cơm tối, chờ đợi Jiyong trở về
Không thể im lặng mãi, cô sẽ dùng cách riêng của mình để xoa dịu trái tim ngày càng lạnh đi của anh
Thế nhưng, một kẻ mang trong mình trái tim sắt đá cho dù có dùng lửa nung cũng không bao giờ tan chảy..
***
Cánh cửa mở ra, Jiyong mặc dù xử lý công việc ở công ty, đôi khi lại thực hiện một số phi vụ mà không ai biết đến nhưng anh vẫn về nhà đúng giờ.
Hôm nay lại khác, anh về muộn hơn dự kiến, đến nửa đêm mới chịu vác mặt về nhà, trên người còn thoang thoảng men rượu...
Y/N
Y/N
Anh về rồi sao
Y/N
Y/N
Em đã hâm đi hâm lại món này đến 3 lần
Y/N
Y/N
Vẫn còn ấm
Y/N
Y/N
Anh mau ăn đi, nếu không sẽ ảnh hưởng đến dạ dày
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Tôi không đói
Y/N
Y/N
Nhưng em đã nấu chúng rất lâu
Y/N
Y/N
Anh không cần ăn hết chỉ cần nếm thử vị cũng được
Nói rồi Y/n thoăn thoắt múc canh vào chén đưa cho Jiyong. Nhưng anh lập tức vung tay hất bát canh ra khỏi tay cô.
Nước canh nóng văng khắp sàn, đâu đó vài giọt canh còn văng trúng chân của Y/n, cảm giác nhói nhói ở dưới chân cô, nhưng thoáng chốc lại dịu đi
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Không ăn
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Cô điếc sao
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Đừng tưởng giở ba cái trò mèo đó rồi nghĩ tôi sẽ mềm lòng
Công sức của cô dồn vào mấy món ăn còn lại trên bàn đều bị Jiyong hất đổ xuống sàn
Mảnh vỡ của chén, bát lẫn lộn với đồ ăn. Căn nhà bếp sạch sẽ ngày nào giờ chỉ toàn là những mảnh vụn của thủy tinh kèm theo đồ ăn đang dần nguội đi
Y/n không nói gì chậm chầm cuối xuống nhặt từng mảnh thủy tinh
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Chẳng phải cô đã nói rằng cô nấu chúng rất vất vả sao, vậy hưởng thụ thành quả của mình đi chứ
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Ăn chúng đi, nếu cô ăn, tôi sẽ suy nghĩ lại..
Vậy mà Y/n làm thật, cô bốc từng miếng cơm canh rơi trên nền nhà, chậm rãi bỏ vô miệng
Dáng vẻ bần hèn vô cùng, vậy mà là phu nhân của nhà họ Kwon đấy
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Hơ hơ... Cô có phải là bị điên rồi không
Kwon Jiyong
Kwon Jiyong
Biết đùa mà vẫn ăn à!?
Jiyong ngạc nhiên trước hành động của Y/n, người phụ nữ đang quỳ dưới chân anh, bốc từng miếng rau, từng miếng thịt bỏ vào miệng, không rơi một giọt nước mắt nào... Dáng vẻ gì đây không biết nữa. Jiyong chán ghét nhìn. Nếu đã thích ăn đồ rơi xuống đất như vậy cứ mặc cho cô ăn đi. Dù gì anh cũng không có ý định sẽ nếm thử đồ ăn Y/n nấu.
Nhớ lại ngày hôm ấy
Mặc dù người ngoài nhìn vào chị gái của Y/n là Ji Ah chính là một mĩ nữ tài sắc vẹn toàn có một không hai, nhưng đâu phải thứ gì cô cũng giỏi
Nói một cách chính xác hơn cô ấy không biết nấu ăn
Nhưng cho dù món ăn có dở tệ đến mức cho chó cũng chẳng thèm cho heo cũng chẳng liếc thì Jiyong đều ăn hết
Đó chính là sự khác biệt
Tuy không trực tiếp nếm thử nhưng nhìn vào cách trình bày cũng như mùi hương món ăn cho biết rằng Y/n nấu ăn khá hơn Ji Ah rất nhiều.
Nhưng hành động của cô lại làm cho anh cảm thấy khó chịu, khó chịu lắm, im lặng và chịu đựng không phải là con người của anh. Tại sao không làm loạn, tại sao không khóc nấc lên, tại sao... Vô vàng câu hỏi không biết từ đâu ra trong tâm trí Jiyong.
Khi anh tắt vòi nước và bước ra bên ngoài cùng với mái tóc ướt sũng, Y/n vẫn chưa xuất hiện
Không quan tâm, Anh leo lên giường và nằm lướt điện thoại, mặc cho mái tóc đang thấm dần sang gối của mình
Nói là lướt điện thoại nhưng thật chất anh đang chờ Y/n, chờ cô để xả một tràn khó chịu trong lòng mình.
Cho đến khi Jiyong sắp ngủ gật thì cảm nhận có ai đó chỉnh lại chăn cho mình, anh mới nhận ra Y/n đang đứng trước mặt, không một lời, cô chu đáo sửa lại phần chăn bị lệch cho anh.
Về lại vị trí cũ như một con robot được lập trình sẵn. Cứng nhắt và khô khan
Thật ra ban đầu Y/n ở căn phòng cuối dãy hành lang, nơi không ai để ý đến, nhưng sau cùng lại chuyển đến phòng anh vì mẹ của Jiyong, dù không hài lòng với cô nhưng bà cũng không muốn bị người đời nói ra nói vào, nên đã khuyên Jiyong. Anh cũng chỉ vì gia tộc, cũng chỉ vì danh tiếng nên mới gật đầu miễn cưỡng đồng ý.
____________
Hôm nay như thế nào?
Không biết nữa, chắc hôm nay là một ngày tệ hại nhất của Y/n
Dành với đầu bếp để nấu ăn cho anh, nhưng lại bị anh thẳng thừng hất tất cả công sức mồ hồi xuống đất.
Sau đó là ăn những thứ vương vãi dưới nền nhà như một kẻ ăn mày hèn mọn
Vậy nó có mùi vị gì?
Cay hay đắng, ngọt hay bùi?
Không biết vì ngay thời khắc đó vị giác của Y/n dường như không còn, cho dù thử bao nhiêu cũng không có vị gì cả
Lòng người thật dã man, cho dù không muốn ăn cũng có thể giả bộ ăn một miếng rồi khen một câu, vậy cũng có chết ai. Ngay cả một lời nói dối mà Jiyong cũng tiếc với Y/n.
Nhưng anh chưa bao giờ tiếc bất cứ thứ gì với Ji Ah ngay cả mạng sống của mình anh cũng sẵn sàng trao cho cô ấy
Thì ra giữa người yêu và người không yêu cách đối xử với họ cũng khác nhau
Chưa ai yêu Y/n và Y/n cũng chưa cảm nhận được tình yêu của bất kì ai
Cô đã chán ghét cái cảnh bị so sánh với một người nào đó, cô không giống cô ấy càng không phải là cái bóng của cô ấy, cô là Y/n là Y/n duy nhất trên thế giới này
Định lý đơn giản như vậy biết bao giờ mới có người chịu hiểu giùm cô đây
Ôm trong mình nỗi uất ức mà chẳng ai hiểu, Y/n muốn khóc nhưng không thể khóc nổi, muốn hận nhưng lại chẳng dám hận.
Mặc cho thời thế thay đổi cô vẫn cố gắng chịu đựng những đòn tác động tâm lý, không chỉ là của người ngoài mà còn là chính người chồng nằm chung giường mỗi ngày với cô.
Có oán than cho số phận hẩm hiu của mình cũng vậy, cũng chẳng ai hiểu...
End chap
Na Na nè💗
Na Na nè💗
Trời ơi, đọc bộ "Tỉnh giấc tan mộng, người bên gối đã không còn" mà tui khóc hơn cả buổi tối
Na Na nè💗
Na Na nè💗
Tội cho nư9 lẫn nam8
Na Na nè💗
Na Na nè💗
À mà còn cái bộ "gặp anh khi trời chẳng nắng" tui viết rồi mà hơi xàm nên tui đăng sau nhen ( sau khi tui sửa lại chap cho đỡ xàm)
Na Na nè💗
Na Na nè💗
Bai bai💗💗💗

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play