Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ ABO ] Cậu Ấy Không Thể Rơi Xuống

Chương 1.

Cậu ấy chưa từng rơi xuống, đúng vậy.

Có lẽ do địa vị cậu ấy ở Đế Quốc rất cao, gia thế cũng hiển hách.

Lục Vãn Thu thân phận là con trai của gia chủ nhà họ Dương. Bố lớn chính là Lục gia chủ Lục Hoạ. Bố nhỏ chính là mỹ nhân Dương Nghi.

Anh trai là Lục Vãn Hành, tên cũ là Cố Thư, hiện tại đang là bác sĩ khoa Nội tim mạch.

Anh trai thứ hai là Dương Vãn Hạ, tên cũ chính là Cố Dục, là thiếu gia chủ nhà họ Dương, cũng đồng thời là một nhà khoa học tài giỏi.

Lục Vãn Thu xếp thứ ba, là thiếu gia chủ Lục gia, dưới còn một đứa em trai là alpha.

Xếp thứ cuối là, Lục Vãn Nguyệt.

Bọn họ là anh em cùng cha nhỏ khác cha lớn.

Lúc nhỏ cậu ấy vẫn luôn rất xuất sắc, thi được điểm cao, đấu được giải nhất.

Sau này tôi không thể thấy cậu ấy nữa, cậu ấy giống như hoàn toàn chưa từng tồn tại.

Chỉ nhớ lúc gặp lại, cậu ấy đã hai mươi chín, vẫn là gương mặt xinh đẹp ấy, chỉ là hơi tiều tuỵ.

Cậu ấy đặt chân vào giới giải trí. Tôi cũng ở đó.

Tôi nhớ cậu ấy đã từng nói:”Tớ muốn trở thành diễn viên, giống như bố nhỏ vậy”

Những năm cậu ấy biến mất, tôi đã từ bỏ ước mơ lập nghiệp, đặt chân vào giới giải trí.

Trong lòng tôi lúc ấy chỉ có một suy nghĩ:”Vãn Thu, nếu cậu không thể hoàn thành ước mơ, vậy hãy để tôi đến giúp cậu hoàn thành nó”

Tôi đã rất thành công trong giới giải trí, là sao hạng A, là một người mẫu đại diện cho nhiều công ty lớn, là một ảnh đế vừa nhận giải.

Tôi không quan tâm anti nói gì, không muốn ghép cp với bất kì omega nào.

Bọn họ gọi tôi là cổ thụ vạn năm không khai hoa.

Ngày hôm đó, tôi nhận phỏng vấn, đáp ứng trả lời cậu hỏi của fan hâm mộ.

Bọn họ hỏi tôi rất nhiều, tôi đều trả lời tất cả.

Đến cuối đã có một omega nam hỏi tôi:”Anh Quân, anh vì sao lại gia nhập làng giải trí?”

Nghe câu hỏi, tôi hơi giật mình, quản lí tưởng tôi không trả lời được, có lẽ là vậy định từ chối trả lời. Tôi lại ngẩng đầu, cười đáp:”Vì người tôi thích, cậu ấy nói ước mơ của cậu ấy là trở thành một diễn viên một người mẫu giống với bố nhỏ của cậu ấy”

Đối phương liền hỏi:”Vậy người anh thích đâu rồi ạ?”

Tôi trả lời sau khi hơi im lặng một chút để nén nước mắt xuống:”Không biết nữa, cậu ấy đột ngột biến mất nên tôi đến giúp cậu ấy hoàn thành ước mơ”

Ngay khi đoạn phỏng vấn ấy lan truyền trên mạng, tôi lên Hotsearch.

Vừa lúc ấy tôi nhận được một cuộc gọi họp lớp vào cuối tuần. Tôi nghĩ cậu ấy có lẽ sẽ không đến, định từ chối thì bạn học chung lại nói:”À, nghe nói Vãn Thu quay lại rồi, bọn tôi đã liên lạc được với cậu ấy, cậu ấy nói rằng cậu ấy sẽ tới”

Nghe lời này tôi thoáng sững người, im lặng không lên tiếng.

Bên kia lại hỏi:”Cậu có đi không?”

Tôi trả lời bằng giọng hơi run:”Sẽ...tôi sẽ đến”

Khi ngày thứ bảy đến, tôi gọi thợ đến nhà, đánh lên một lớp nền che đi vết thâm quần dưới mi mắt, tôi muốn bản thân thật hoàn hảo để xuất hiện trước mặt cậu ấy.

Trước đây tôi không đủ can đảm theo đuổi, nhà tôi nghèo, bố mẹ kinh doanh nhỏ, mở một siêu thị trong thành phố.

Mặc dù là một alpha trội nhưng tôi không đủ can đảm, cậu ấy là Lục Vãn Thu. Cha lớn cậu ấy là Lục Hoạ, từng tham gia trận chiến đánh nhau với Hoàng Đế, sau khi chiến tranh qua đi, ông ấy không quay lại mà ở nước ngoài, trở thành công tước của một quốc gia mới. Cha nhỏ cậu ấy là công tước Đế Quốc, là gia chủ Dương gia Dương Nghi, mỹ nhân trong giới người mẫu và làng giải trí.

Với gia thế ấy, cậu ấy được nuôi dưỡng tốt, gia thế cậu ấy cao, tôi không thể chạm đến.

Buổi tối, giờ hẹn sắp đến, tôi vận áo sơ mi trắng, áo quần tây đen, đeo giày tây, bước lên chiếc xe mà tài xế riêng lái.

Tôi đến hơi sớm, khi liếc mắt nhìn quanh, tôi thấy hai chỗ còn trống nằm cạnh nhau, xung quanh đã đầy người.

Một người bạn trông thấy tôi liền gọi:”Dô, ảnh đế năm nay đến rồi này”

Tôi đến, ngồi xuống chỗ trống. Cảm giác hụt hẫng, hơi không vui dâng lên, cậu ấy không ở đây, là bọn họ lừa tôi đến sao?

Nhưng lúc chúng tôi đang dùng bữa, bản thân tôi cũng đang im lặng cúi đầu lại nghe thấy tiếng xì xào, ngẩng đầu lên lại nhìn thấy đôi mắt quen thuộc, dáng người cao gầy, hơi tiều tuỵ, cậu ấy vận áo sơ mi đen, quần tây đen, có cảm giác hơi rộng. Lục Vãn Thu.....

Cậu ấy thật sự đã trở lại rồi.

Cậu ấy tiến đến, ngồi xuống vị trí còn lại, ngay bên cạnh tôi rồi mỉm cười nói:”Đã lâu không gặp”

Một người hỏi:”Cậu những năm qua đi đâu vậy?”

Lục Vãn Thu mỉm cười trả lời:”Dưỡng bệnh, học xong đại học tôi nhiễm bệnh, phải nhập viện điều trị, nhưng bên này điều trị không tốt, bệnh nặng lên nên hai bố đã chuyển tôi ra nước ngoài. Tôi mới vừa khỏi bệnh cách đây ba ngày nên về nước”

Cậu ấy không xảy ra chuyện, cậu ấy chỉ là bị bệnh mà thôi. Tôi im lặng, cúi đầu, tiếp tục dùng bữa.

Lục Vãn Thu nhìn tôi, cậu ấy đột nhiên lên tiếng:”Chào cậu, Hành Dương”

Tôi không ngẩng đầu, mặt đỏ lên, cậu ấy chủ động chào tôi, điều đó làm tôi lúng túng, tim đập nhanh, lắp bắp chào lại:”Đã....đã lâu không gặp Vãn Thu”

Chương 2.

Nhưng khi cảm nhận được trên đồ cậu ấy có mùi của alpha, tôi thoáng sững người, cậu ấy đã kết hôn rồi sao?

Một người bạn cũng nhận ra nên hỏi:”Vãn Thu, cậu kết hôn rồi sao?”

Vãn Thu cười cười, cậu ấy đáp:”Tôi quanh năm đều dưỡng bệnh ở nước ngoài, không có thời gian kiếm chồng đâu, bạn trai cũng không có, tôi hoàn toàn độc thân”

Một người khác liền hỏi:”Vậy mùi alpha trên người cậu là sao thế?”

Vãn Thu đáp:”À....đây là đồ của anh cả, anh ấy sợ tôi ra ngoài bị quấy rối nên bảo tôi vận đồ của anh ấy đi, lát nữa anh ấy sẽ đến đón tôi về. Dù sao cũng vừa mới khỏi bệnh, người tôi vẫn còn hơi yếu, lại còn là một omega, khó bảo vệ bản thân lắm”

Cậu ấy sau đó quay sang tôi nói:”Tớ đã thấy cậu trên ti vi, cậu đang ở giới giải trí sao?”

Tôi gật đầu. Cậu ấy liền nói:”Tôi sẽ đến vào vài ngày nữa sau khi đạt đủ cân nặng mà bố nhỏ tôi yêu cầu, tôi sẽ đi cùng bố nhỏ tham gia một dự án phim, bố tôi nói ông ấy sẽ come back mang tôi đến với giới giải trí”

Tôi dò hỏi:”Cậu....tham gia phim gì thế?”

Cậu ấy lắc đầu sau đó nói:”Tôi không biết, bố nhỏ chỉ nói ông ấy sẽ đưa tớ đi đóng phim, đóng vai chính, ông ấy sẽ đóng vai phụ là bố nhỏ goá phu trong phim”

Tôi hơi gật đầu. Một bộ phim có nà vai chính có bố nhỏ là goá phu sao? Gần đây hình như hắn cũng nhận được lời mời tham gia một bộ phim tương tự với vai chính.

Một trong hai nhân vật chính có một người bố nhỏ là goá phụ, có lẽ là phim đó. Đạo diễn là một người khá già, tuổi đã qua sáu mươi, dày dặn kinh nghiệm và quan hệ rộng. Có lẽ vì nhờ vậy nên mới được một mỹ nhân nổi tiếng trên màn ảnh rộng mấy chục năm trước như Gia chủ Dương gia come back.

Hai người không trao đổi liên lạc, tôi không có số cậu ấy, cũng không dám xin, cậu ấy xứng đáng có một người chồng là alpha có gia thế tốt hơn tôi.

Khi tiệc họp lớp tan, chúng tôi rời khỏi nhà hàng, trời đổ mưa nên mọi người đứng trong mái hiên tránh.

Tôi thấy Vãn Thu cúi đầu nhắn tin, nhưng vẫn không dám lên tiếng nói gì.

Mãi một lúc sau, một chiếc xe đen chạy vào, đỗ bên mái hiên nhà hàng, cánh cửa ghế lái mở ra, một chiếc dù được mở, một người đàn ông bước xuống, đối phương vận áo sơ mi trắng, quần tây, giày tây, rất lịch sự.

Đối phương bước lên thềm. Lục Vãn Thu mỉm cười gọi:”Anh ơi”

Đối phương đến bên cạnh cậu ấy, đầu hơi cúi xuống hỏi:”Chơi vui chứ?”

Vãn Thu gật đầu đáp:”Các bạn rất tốt ạ”

Đối phương nghiêng ô, cầm lấy cổ tay cậu ấy, quay sang nói với chúng tôi:”Tôi là Lục Vãn Hành, anh trai Lục Vãn Thu, em ấy vừa mới bệnh dứt, phải về sớm một chút, các cậu cứ chơi đi nhé”

Bọn họ đáp:”Vâng ạ”

Chỉ có tôi hơi im lặng nhìn bóng lưng hai người rời đi. Lục Vãn Hành đưa Vãn Thu xuống xe, mở cửa ghế phụ đưa em ấy vào, sau đó không đóng cửa mà mở cửa ghế sau lấy ra một cái áo khoác và chăn, cánh cửa ghế sau đóng lại, đối phương đứng bên ghế phụ đợi Vãn Thu vận áo khoác vào, cuối cùng tự tay cẩn thận chỉnh chăn lại mới đóng cửa lại quay về ghế lái.

Tôi âm thầm cảm khái:”Là anh em khác cha lớn nhưng bọn họ thân thiết thật đó”

Mẹ tôi là một alpha, nhưng bà ấy lại không chung thuỷ, sau khi tôi vào giới giải trí, có tiền. Bà liền phản bội người cha omega của tôi mà tái giá cưới một omega khác trẻ đẹp hơn, dùng tiền của tôi nuôi.

Bố tôi lên huyết áp cao, đã mất rồi.

Mối quan hệ của tôi và em trai cùng mẹ khác cha không tốt. Cậu ta ghét tôi, mẹ cậu ta tiêm nhiễm vào đầu cậu ta nói rằng tôi là kẻ ác độc. Dùng tiền của tôi sống, lại bảo tôi ác độc, quả thật là khiến người ta ghét bỏ.

Tự tay tôi cắt tiền trợ cấp, mẹ tôi đến nhà đòi, nhưng không được đã kiện tôi ra toà, sau đó tôi kiện ngược lại bà ấy với tội danh ngoại tình trong hôn nhân nên bà ấy phải ngồi tù.

Cậu em nhỏ đó liền đến mắng tôi, cậu ta ghét tôi, hận tôi vì khiến cậu ta mất mẹ lớn. Còn tôi hận mẹ cậu ta vì đã gián tiếp khiến tôi mất bố, còn cậu ta, tôi không quan tâm.

Hai tháng sau, tôi gặp lại cậu ấy, đi cùng là một omega mang dung mạo xinh đẹp.

Nhìn thấy tôi, cậu ấy giơ tay lên cao, vẫy vẫy gọi:”Hành Dương”

Tôi đến bên cạnh cậu ấy. Vãn Thu liền giới thiệu:”Đây là cha nhỏ tớ, cha đây là Hành Dương, cậu ấy là bạn từ tiểu học của con”

Tôi có hơi bất ngờ, cha nhỏ của ấy nghe nói đã vào năm mươi, không biết vì sao lại trẻ thế này. Ông ấy nói:”Chào cậu, tôi là cha của Vãn Thu”

Tôi cúi đầu nói:”Chào ngài”

Vãn Thu ôm lấy tay ông hỏi:”Cha, con muốn đi chơi cùng cậu ấy, có được không?”

Ông ấy đáp:”Có thể”

Nhưng ông ấy sau đó liền đưa tôi một chiếc túi rồi nói:”Cháu cầm theo cái này, để Vãn Thu cầm chú không an tâm, thằng nhóc này hiện tại đang thiếu chất, nếu thằng bé đột nhiên nói hơi mệt, hãy đưa cho nó một chiếc bánh, có thể là đang tụt đường”

Tôi nhận lấy rồi nói:”Vâng ạ”

Ông ấy rời đi, đến bên cạnh đạo diễn.

Vãn Thu hỏi tôi:”Cậu sao lại ở đây thế?”

Tôi trả lời:”Tôi đóng vai chính trong bộ phim này”

Vãn Thu kinh ngạc giây lát, sau đó ôm lấy cánh tay tôi nói:”Thật tốt, tôi đóng vai chính còn lại, trong truyện thì chúng ta là một cặp đó”

Mặt tôi đỏ bừng, lắp bắp nói:”Tôi....tôi đã...đọc truyện rồi, tôi biết mà”

Vãn Thu cười rất đẹp, cậu ấy cười khẽ rồi nói:”Vậy cậu nhất định phải chỉ tôi một chút đó, không được mắng tôi đâu đó”

Tôi vội vàng nói:”Tôi không mắng cậu, tuyệt đối không”

Chương 3.

Bộ phim lần này là cổ trang, bọn họ sau đó đi hoá trang.

Vì không có phòng riêng nên tôi được ngồi kế bên cậu ấy, trong lúc thợ trang điểm của tôi đang giúp tôi trang điểm, thợ trang điểm của cậu ấy vẫn chưa tới.

Tôi nghĩ bố nhỏ cậu ấy và cậu ấy gọi cùng thợ nên thợ sẽ trang điểm cho ông ấy trước, nhưng giây sau tôi thấy bố nhỏ cậu ấy đi trước, mới vận đồ cổ trang, đeo tóc giả và chưa trang điểm.

Phía sau là hai người đàn ông, một đang kéo một thanh xào đồ, người kia mang theo hộp trang điểm.

Bọn họ kéo đến trước mặt Vãn Thu, bố nhỏ cậu ấy lựa một bộ rồi ném cho cậu ấy nói:”Đi thôi, đi thay y phục”

Vãn Thu cầm lấy, lập tức lon ton chạy theo bố.

Một lúc sau, bố cậu ấy ra trước, cậu ấy ra sau, trên người là cổ phục màu xanh dương, nhìn đường may liền biết là may riêng không phải đồ thuê.

Vãn Thu ngồi xuống ghế, bố nhỏ cậu ấy sau đó mở hộp trang điểm, cầm đồ rang, đích thân trang điểm cho con trai nhỏ.

Vãn Thu thấy tôi nhìn liền gọi:”Hành Dương”

Tôi hơi gật đầu rồi hỏi:”Cậu không có thợ trang điểm sao?”

Vãn Thu lắc đầu, cậu ấy dang tay ôm lấy bố rồi nói:”Không cần đâu, tôi chỉ cần mang theo bố nhỏ thôi, bố tôi thứ gì cũng có mà, cũng biết trang điểm nữa, giao cho bố nhỏ, tôi an tâm hơn”

Nhìn đồ trang điểm nhãn hiệu đắt tiền trong tay bố nhỏ cậu ấy, tôi âm thầm cảm khái:”Đúng là an tâm hơn thật”

Bố nhỏ cậu ấy vỗ vai cậu ấy nói:”Vãn Thu, ngồi yên nào bảo bối”

Cậu ấy vội buông bố mình ra, ngồi yên để ông trang điểm. Ông ấy liếc nhìn tôi rồi nói:”Phấn nền của cậu, vừa lên liền mốc rồi kìa, bảo thợ dặm lại đi”

Nói xong liền bảo:”Con lấy cho cậu ta mượn đồ đi”

Vãn Thu vươn tay mò mẫn, lấy ra kem nền và kem che khuyết điểm đưa qua cho thợ của tôi.

Đối phương liền giúp tôi dặm lại.

Cảnh đầu chúng tôi vẫn chưa xuất hiện, lát nữa mới tới, bọn họ đang quay vài cảnh khác.

Tôi thấy ông ấy tự tay trang điểm cho Vãn Thu, sau đó tự tay trang điểm cho chính mình.

Vãn Thu được trang điểm xong liền ngồi một bên ăn bánh, thợ thì đứng phía sau giúp cậu ấy làm tóc.

Ông ấy giữa chừng nói:”À, Vãn Thu, bố con lát nữa sẽ đến đó, ông ấy mang đến cho chúng ta ít đồ, cũng tiện thể mang đồ ăn cho con, dù sao cũng không thể để con tụt đường huyết”

Vãn Thu đung đưa chân nói:”Con muốn anh hai mang đến cơ”

Ông nói:”Anh hai con ngày mai mới qua, thằng nhóc đó còn bận hơn cả anh cả con đó”

Vãn Thu bỉu môi nói:”Không muốn đâu”

Ông ấy chỉ đành bất lực bảo:”Để bố gọi thằng nhóc đó đến”

Vãn Thu lập tức vui vẻ nói:”Yêu bố nhất luôn”

Tôi chỉ muốn bật cười, cậu ấy quả nhiên là tiểu bảo bối nha, thật toả sáng. Trong nhà cậu ấy có hai anh trai song sinh và một em trai, cậu ấy ở giữa, trong nhà ngoại trừ cậu và bố nhỏ ra thì đều là alpha nên rất được chiều.

Được chiều đến mức sắp hỏng rồi.

Đội tóc giả xong, Vãn Thu cầm tay ghế, đưa người về phía tôi nói:”Hành Dương, tôi uống nước của cậu được không?”

Tôi liền đưa bình nước cho cậu ấy, ông ấy không phản đối gì, mặc dù ngay trước mặt Vãn Thu là một chai nước lọc.

Vãn Thu ngậm lấy ống hút sắt, hút nước ấm bên trong bình để uống rồi đưa lại cho tôi.

Đợi tôi nhận lấy đặt lên bàn, cậu ấy đột nhiên hỏi:”Hành Dương, thế này có tính là chúng ta đang hôn gián tiếp không?”

Tôi bị lời này làm cho đỏ mặt, lắp bắp đáp:”Không....không biết”

Vãn Thu chọt chọt tai tôi, cậu ấy nói:”Hành Dương, sao tai cậu đỏ thế? Cậu nóng không? Tôi cho cậu mượn quạt nhé?”

Tôi đáp:”Không cần đâu, tôi.....tôi không nóng”

Bố nhỏ cậu ấy lúc này mới lên tiếng:”Vãn Thu, đừng chọc người ta ngại”

Vãn Thu “Ồ” một tiếng rồi phụng phịu nói:”Con biết rồi ạ”

Một lúc sau, đạo diễn bước vào nói:”Ngài Dương, Dương thiếu, ảnh đế Quân, đến lượt ba vị rồi”

Bố nhỏ cậu ấy phủi cây cọ, đóng nắm hộp trang điểm, bỏ vào, lại xịt thêm một chút bình xịt giữa lớp trang điểm nữa rồi mới đứng dậy. Vãn Thu ôm lấy tay bố nhỏ đi trước. Tôi theo sau bọn họ.

Cảnh này, Vãn Thu trong vai Lý Chước, bố nhỏ cậu ấy là Thẩm Vân Tu. Ông ấy sẽ ngồi trong đình, nhìn con trai luyện kiếm.

Tôi đóng Tiêu Điềm Thuỵ, là Hoàng Thái Tử.

Một diễn viên phụ chạy đến, nói với Thẩm Vân Tu:”Chủ tử, người trong cung đến”

Thẩm Vân Tu liền nói:”Đưa bọn họ Hoài Nhan Các, mời trà, ta và tiểu thiếu gia sẽ đến sau”

Nô tài vừa đi, Thẩm Vân Tu liền gọi con trai:”Chước nhi”

Lý Chước đang luyện kiếm lập tức dừng lại, lon ton chạy về phía cha.

Đạo diễn rất hài lòng, Lý Chước trong truyện là một âm (omega). Là một tiểu khả ái thích bám cha lớn và rất nghe lời.

Thẩm Vân Tu liền nói:”Chúng ta không luyện kiếm nữa, người trong cung đến, chúng ta đi tiếp”

Lý Chước ngoan ngoãn đáp:”Vâng ạ”

Thẩm Vân Tu dẫn theo Lý Chước rời khỏi sân sau, Thẩm Vân Tu vừa đi vừa nói:”Chước nhi, con đến gặp họ, nhất định phải hành lễ, ta dạy con rồi, con còn nhớ không?”

Lý Chước đáp:”Chước nhi nhớ rõ”

Thẩm Vân Tu xoa đầu con trai nói:”Ngoan lắm”

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play