[ Wxrdie X Tlinh ] Kết Bộ Phim.
chap 1.
truyện không gán ghép lên người thật.
một buổi chiều tháng chín, cái gió thu man mát lượn lờ quanh sân trường, cành phượng già khẽ rung chuyển qua lại, từng chiếc lá phượng sớm ngả màu tung bay theo gió, xoay vòng trong không trung rồi nhẹ nhàng đáp đất.
sân trường trung học phổ thông giờ đây đã ngập tràn những tán lá phượng.
tiếng chuông vang lên, tiết học kết thúc.
bầu trời nắng vàng, gió nhẹ.
tiết học Văn kết thúc, dáng người giáo viên chủ nhiệm vừa đi khỏi cửa. Lớp học bắt đầu ồn ào. Ánh nắng buổi chiều hắt vào những ô cửa kính, đổ bóng lên những trang vở còn dang dở.
Linh.
này, Hải phải cậu không?
Linh.
cậu là người làm bài văn được 9,5 điểm hôm qua hả?
Hải.
// vừa đeo kính vừa thu dọn sách //.
Linh.
sao cậu viết được hay vậy trời?
Linh.
mình đọc mà như.. nhà văn chuyên nghiệp không á.
Hải.
mình chỉ viết thật thôi.
Linh.
// cười khúc khích //.
Linh.
mà cậu có biết cười không vậy?
Linh.
nãy giờ mình không thấy cậu cười.
Hải.
// thoáng cười nhẹ //.
cậu ấy thực sự rất đẹp khi mỉm cười.
lần đầu tiên, Hải nhận ra mình cười không vì lý do gì - ngoài việc Linh đang đứng đó, nhìn mình như thể cậu là điều gì thú vị nhất thế gian.
giáo viên giao cho cả lớp viết một bài văn để cô chấm nhanh xác định thực lực.
vì đây là môn học yêu thích của Hải nên cậu râu chăm chú và tập trung vào bài viết của mình.
còn Linh, vốn là một học sinh nổi trội về những môn tự nhiên nên cô cũng chẳng thèm đoái hoài gì đến bài viết của mình.
chap 2.
đồng hồ chỉ điểm chín giờ năm phút sáng, tiếng chuông vang lên.
giáo viên nhanh chóng thu bài và rời khỏi lớp.
Linh.
cậu lại đạt điểm cao nữa rồi hả?
Hải.
cậu không cần quá lời.
Linh.
8,75 điểm mà bảo ' tàm tạm ' hả Hải? // 🤗 //
Hải.
thì nó vẫn thấp hơn mọi khi mà.
Linh.
ê không nhưng mà văn của cậu đỉnh thật nha.
Linh.
kiểu, nó mô tả rõ từng chi tiết một.
Linh.
rồi là cách sử dụng ngôn từ trong văn chương nữa.
Hải.
ừ, cảm ơn. // giở sách //.
Linh.
người ta khen cậu mà cậu chỉ nói cảm ơn thôi hả?
Hải.
chứ biết nói gì nữa? // thoáng cười //.
Linh.
cậu giống ông cụ non ghê. nghiêm túc dễ sợ.
Linh.
cậu có biết đùa là gì không?
Hải.
// ngập ngừng vài giây //.
Linh chống cằm nhìn Hải như thể phát hiện một sinh vật lạ.
Linh.
tớ là Linh, lớp phó học tập.
Linh.
từ giờ cậu phải cười nhiều hơn, giao tiếp nhiều hơn, ok?
Hải.
không. // trêu chọc cô //.
Linh.
đây là nhiệm vụ của cậu.
bỗng chốc Hải đứng lên, cúi đầu xuống đối diện với Linh.
Hải.
nếu tớ từ chối đảm nhận nhiệm vụ này? // xoay người rời khỏi bàn học //.
trước sự hiện diện này của Hải, Linh có chút cứng họng.
Hải.
// nghiêng nửa khuôn mặt lại //.
Linh.
? // ngờ ngợ ra gì đó //.
Hải không nói gì thêm. nhưng khóe miệng vẫn có chút cong lên.
được khoảng vài giây, cậu quay người rời lớp học.
để một mình Linh vẫn đang khờ khạo ngồi đó.
((((((((((= mở đầu nhẹ nhàng vậy thôi.
cho mối quan hệ tự nhiên hơn ấy mà.
sự thuần khiết của hai cô cậu học sinh cấp ba , không phải là một lời tỏ tình, mà là bằng một bài văn, một nụ cười trong sáng, ngọt ngào.
" trông xinh quá nhể, cho ôm cái nào ".
chap 3.
Trước cửa lớp 10-2, một dáng người nhỏ gọn có vẻ vội vã bước nhanh vào lớp.
Vẫn còn đang thở hổn hển, hai vành tai ửng hồng, nhưng mồm miệng thì vẫn nhanh nhẹn chán.
Đó là Thanh Kiều - lớp trưởng lớp 10-2.
Cô đứng giữa bục giảng nói với giọng điệu gấp gáp đôi phần :
Kiều.
khi nãy, tớ vào phòng giáo viên để nộp bài báo cáo
Kiều.
hình như là đang sắp xếp lại chỗ ngồi.
Âm thanh nhộn nhịp, tiếng xì xào bàn tán rầm rộ lên.
Các cô cậu học sinh thi nhau đoán mò xem mình sẽ được chuyển sang chỗ nào.
Có người không nhịn được mà đứng lên đặt câu hỏi.
Trường.
thế Kiều có nhìn rõ là đổi những ai và đổi đi đâu không?
Kiều.
tuy tớ không cận, nhưng mắt cũng không phải là không kém.
Kiều.
nhìn qua loa, hình như là tách Trường và Hải ra thì phải.
Xuân Trường - một học sinh giỏi Toán nổi trội trong lớp.
Trường và Hải vốn đã cùng nhau trưởng thành từ khi còn bé bi. Có thể gọi là bạn thân, như hình với bóng không tách rời.
Hải từ bé đã luôn có những cảm tình sâu đậm với những tác phầm văn học, vì thế, cậu liều mình quyết tâm trở thành một nhà văn thực thụ. Chẳng trách cậu lại học giỏi văn đến vậy.
Về phía Trường, tư duy toán của cậu rất tốt, phải nói là vượt trội hơn các bạn đồng trang lứa rất nhiều.
Một người giỏi Văn, người còn lại giỏi Toán.
Cặp bạn thân này cũng quá bá đạo rồi.
Ấy thế nào mà hai người họ vẫn có thể học chung lớp với nhau sau khi thi vào 10 mới lạ.
Vậy nên, khi nghe tới việc mình sắp phải rời xa người bạn thân quý nhất của mình, Trường kịch liệt phản đối.
Trường.
ứ ừ, đang yên đang lành sao tự nhiên lại đổi chỗ.
Trường.
Kiều Kiều, cậu có nhìn nhầm không vậy?
Kiều.
tớ không biết. // vẻ mặt trêu chọc//.
Trường.
không phục, tớ tuyệt đối không thể rời xa người anh em tốt của tớ được.
Trường.
phải không Hải? // quay người sang phía Hải//.
Hải vốn im lặng từ đầu tới giờ, bản thân cậu cũng không có ý kiến gì nhiều với việc đổi chỗ.
Nhưng mắt thấy vụ việc này đã được đẩy tới mình, cậu cũng không ngồi im nữa.
Từ tốn nhấc gọng kính lên.
Hải.
cũng đâu phải là chắc chắn 100℅?
Trường.
ừ nhỉ. // xoa xoa cằm//.
Trường lúc này như đã được giác ngộ.
Cậu cũng dần lấy lại được bình tĩnh và yên ổn ngồi về vị trí.
* hiện tại mới vào năm học, nên Trường và Hải đang ngồi cạnh nhau.
tự cảm thấy bản thân thật chăm chỉ 😞
Download MangaToon APP on App Store and Google Play