Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Black Rose Lady

Chương 1: Ines

Tiếng nhạc du dương vang khắp căn biệt thư xa hoa của bá tước Vincent. Các quý ông và các tiểu thư bắt đầu mời nhau khiêu vũ . Căn phòng tràn ngập ánh sáng với những tiếng bước chân của các "vũ công " trên sàn .

Trái ngược với không khí lãng mạn và vui vẻ của bữa tiệc , Ines với chiếc đầm ôm thân màu đen và đội chiếc mũ vải che kín khuôn mặt . Ánh mắt màu xanh lục bảo liếc nhìn sang phía một cô gái tóc đỏ .

Ánh mắt báo hiệu, cô gái tóc đỏ đã hiểu ý liền tiếp cận bá tước Vincent. Cô gái có nét đẹp quyến rũ khiến người đàn ông nào cũng phải say mê . Mái tóc đỏ rực được búi gọn càng làm tôn thêm vẻ đẹp ma mị của cô .

Ines đặt li rượu xuống bàn , chầm chậm bước chân tới gần chỗ cô gái tóc đỏ và vị bá tước đang say mê vẻ đẹp của cô gái . Cái thoáng lướt như chỉ là tình cờ .

Ines vội vàng tiến vào trong tòa biệt thự , đi sâu vào trong . Lấy trên mũ của mình một lá thư gì đó rồi lấy con dấu ghim lên phong thư .

Ines cười mỉm , đôi môi đỏ mọng như quả cà chua chín . Mái tóc nâu thả dài xuống phần thắt lưng mảnh khảnh của cô . Đôi chân dài vội bước tới căn phòng có hai lính canh .

" Xin lỗi thưa quý cô , cô không thể vào đây."

" Thôi nào các anh , có vẻ đã hiểu lầm tôi rồi . Tôi đến theo chỉ thị của bá tước Vincent cơ mà ."

" Xin lỗi , cô không thể vào ."

Ines cười cong môi , đôi mắt xanh lục bảo mĩ miều của cô nhìn qua tấm rèm che mặt . Cô bình tĩnh lấy bức thư đã được chuẩn bị và đưa cho hai tên lính .

" Nào , giờ thì tôi được vào chưa. "

Hai tên lính có vẻ ngạc nhiên khi thấy bức thư có con dấu mật của bá tước .

" Các anh có thể đọc chúng nếu không tin. "

Ines bình tĩnh nói , giọng cô thánh thót vang lên trên khu hành lang không có bóng người . Hai tên lính gật đầu rồi mở cửa cho cô . Ines cười mỉm , ánh mắt nhìn hai tên lính một lúc rồi bước vào phòng .

" Cảm ơn quý ông . "

Tiếng cửa được đóng lại . Hai tên lính quay sang hoài nghi .

" Chuyện gì thế ? Sao bá tước lại để một cô gái đến làm việc ? "

" Bớt quan tâm đi , cô ta chắc phải thuộc dạng thân thiết rồi nên bá tước mới tin tưởng như vậy . "

Trong căn phòng tối , Ines bước tới chiếc tủ sắt trên kệ sách rồi lôi một chiếc chìa khóa để mở . Bên trong đều là tài liệu , Ines lật dở một vài tờ rồi cầm hết .

Xong xuôi cô đóng cửa tủ sắt lại rồi nhét chìa khóa vào chiếc mũ đen có thêu hoa hồng của mình . Trước khi đi cô quệt son trên môi mình rồi ghi to lên chiếc bàn làm việc của bá tước "B. R" và gửi tặng một bông hoa hồng đen .Coi như quà tặng , sau đó Ines bước ra ngoài cửa .

" Cảm ơn các anh , tôi đã xong việc mà bá tước giao. "

Sau đó cô chìa ra hai viên kẹo rồi đưa cho hai tên lính gác .

" Hãy ăn chúng nếu mệt mỏi . Tạm biệt . "

Hai lính gác bất ngờ với hành động của cô gái bí ẩn này . Ines bước chậm rãi ra ngoài sảnh , vừa hay buổi khiêu vũ kết thúc . Cô đi lướt nhanh của cô gái tóc đỏ rồi liếc mắt .

Cô gái tóc đỏ hiểu ra sau đó liền tỏ ra tiếc nuối tạm biệt bá tước . Nhanh tay đặt con dấu vào chỗ cũ .

Ines bước ra chiếc xe hơi đang đậu trước cổng dinh thự . Bên trong là một chàng trai với mái tóc đen xoăn , những đốm tàn nhang trên gương mặt trắng nõn của anh ta . Ines vội bước lên chiếc xe , lúc này cô mới thở phào nhẹ nhóm .

" Nào Thomas, tài liệu đây . "

" Quá tuyệt vời Ines , cô làm nhanh chóng quá . "

" Tôi không muốn tốn thì giờ trong cái bữa tiệc dở hơi này , mau chờ Helen rồi đi thôi . "

" Ôi trời , cô nàng đến rồi kìa . "

Chiếc cửa xe được mở ra , cô gái tóc đó bước lên xe . Không nói không rằng đã cởi chiếc váy dạ hội khi nãy .

" Thôi nào Helen , cô nên giữ ý "- Thomas nói .

" Ý gì đây . Tôi mệt sắp chết rồi . "

Bên trong Helen đã mặc một bộ váy mỏng thoải mái . Cô nhoài người vứt toẹt chiếc váy ra sau cốp xe .

" Sống rồi . "

Ines cười mỉm , cô kéo rèm xe lại rồi cởi bỏ chiếc mũ của mình . Quả là một quý cô xinh đẹp , nước da trắng hồng , đôi môi đỏ mọng , mái tóc nâu đồng của Ines ánh lên , đặc biệt là đôi mắt xanh lục bảo của cô trông thật quyến rũ .

" Helen , bá tước có gì khả nghi không . "

" Không , chẳng có gì , hắn ta đã say mèm rồi ấy chứ . Trông thật kinh khủng , hắn nhìn tôi mới ánh mắt trần chuồng làm sao . "

" Tên hám sắc "- Thomas lên tiếng .

" Phải , điều đó khiến chúng ta dễ dàng hơn "- Ines cười .

Chiếc xe lái khỏi dinh thự , ánh đèn đường chập chờn , tầm này là đã quá muộn rồi . Không một bóng người trên con đường , Ines cẩn thận kéo rèm ra nhìn mọi thứ xung quanh .

" Đừng lo Ines , sẽ ổn tất cả . Chúng ta đã làm rất tốt và chỉ còn thiếu vài thứ là xong rồi "-Helen hiểu ra tâm trạng của cô mà an ủi .

" Chúng ta đã tốn quá nhiều sức , tôi không mong nó là công cốc . "

" Sáng sớm mai, bá tước Vincent sẽ nhận được món quà lớn từ B. R"- Thomas trêu .

Cả Helen và Ines đều cười trước trò đùa của Thomas. Chiếc xe dừng lại trước một căn nhà nhỏ trong một con hẻm .

" Tôi sẽ đi đỗ xe trong hấm , các cô hãy nghỉ ngơi "- Thomas nhắc nhở .

" Được thôi , nhớ nhanh lên , muộn lắm rồi "- Helen nói .

Thomas cười rồi phi xe vào cái hầm bên cạnh căn nhà . Ines mở cửa căn nhà , mở điện rồi ngồi thụp xuống sofa .

" Tôi đoán cô chẳng ăn được gì từ bữa tiệc . "

" Phải Helen , tôi cứ chỉ nghĩ đến thời điểm thích hợp để báo hiệu cho cô . "

" Thôi nào , nhọc lòng quá đấy , tôi nào cần tín hiệu , con dấu vẫn sẽ trong tay cô thôi . "

"..."

" Đợi chút , có vẻ còn salad và một ít thịt xông khói, tôi sẽ làm bánh mì thịt xông khói cho cô . "

" Cảm ơn , nhờ cô . "

Ines nhìn vào bông hoa được thêu trên chiếc mũ cô đội . Trong đầu cô suy nghĩ rất nhiều , Thomas mở cửa bước vào .

" Trời , chiếc xe cần được đi bảo dưỡng , nó xì cả khói rồi . "

" Chúng ta mới sửa chữa rồi mà " - Ines đặt chiếc mũ xuống .

" Xe đó quá cũ kĩ nên thiết bị bên trong chẳng còn dùng được bao lâu nữa . "

" Vậy hãy để nó nghỉ ngơi trong tuần này nếu chúng ta không có nhiệm vụ Thomas . "

" Tất nhiên rồi , tôi cần để đầu óc thư giãn . "

" Món salad và bánh mì thịt xông khói đã xong , Ines cô mau ăn đi . " - Helen bê đĩa bánh mì và salad đặt trước mặt Ines .

" Cảm ơn , trông chúng ngon mắt đấy . "

" Đúng thế . Thomas anh vừa nói chiếc xe cần bảo dưỡng ư . "

" Phải . "

" Trời chúng ta đã phụ thuộc vào nó . Tôi sẽ tập đi bộ rồi cả xe ngựa . "

" Tốt thôi , chẳng còn cách nào khác . "

Chương 2: Gia tộc Percy

Buổi sáng tỉnh dạy trên chiếc giường ấm cúng , thời tiết ở đây luôn se se lạnh , vô cùng thoải mái . Mới mở mặt dạy Ines đã nghe thấy tiếng của Thomas đang khoác lác dưới phòng khách , cô vệ sinh cá nhân rồi mặc một chiếc đầm mỏng nhẹ thoải mái .

Mái tóc nâu được Ines tết quấn quanh đầu , đôi mắt xanh lục bảo vẫn thăm thẳm , đôi môi hổng tự nhiên của Ines , tổng thể khiến cô hoàn toàn khác với người phụ nữ quyến rũ bí ẩn hôm qua .

Giờ đây chỉ còn là một cô gái mười tám tuổi với khuôn mặt tựa thiên sứ và dịu dàng ủy mị . Ines bước xuống lầu .

" Thật sự là vô cùng mắc cười Helen , trông hắn ta đã bực đỏ cả mặt thế nào . "

" Thôi đi Thomas , anh huyên thuyên được vài phút rồi . Và tôi cần phải đi chợ được chứ "- Helen càu nhàu .

" Ơ , Ines , cô dạy rồi à , mau xuống đây , có chuyện vui đấy "- Thomas nhìn thấy Ines và hô hào .

" Tôi đoán được là chuyện gì Thomas , anh trông bảnh bao với bộ đồ đưa thư đấy "- Ines mỉm cười trêu chọc.

" Thôi nào , cô biết là tôi làm nhiệm vụ mà . "

" Ines , cô hãy cố chịu đựng cái tên này đi vì hắn sẽ bắt đầu huyên thuyên bây giờ . Tôi phải đi chợ rồi ". - Helen cảnh báo .

" Ồ , được chứ , tôi sẵn lòng rồi đây anh bạn . Helen cô hãy mua nhiều đồ ngon để ăn mừng nhé ". - Ines nở nụ cười tinh nghịch .

" Hừm , cô biết là tôi là người đi đưa bức thư của Black Rose mà . Tôi đã đến nhà bá tước từ lúc trời mới hửng sáng và nói với lính gác là có thư tuyệt mật . Có vẻ hắn ta vẫn chưa tỉnh rượu đêm qua và vẫn mơ hồ khi thấy tôi . Tôi đoán là hắn chưa biết việc bị mất trộm mấy cái chứng cứ kia nên trông thản nhiên vô cùng . Tôi bước vào căn phòng và đưa cho hắn bức thư . Hắn thản nhiên đọc , rồi trợn tròn mắt . Cảm tưởng hai con mắt sắp lòi ra ấy , chông dị hợm khủng khiếp . "

" Chà , tôi cũng muốn chứng kiến cảnh tượng này . Tiếc là không được . "

" Tôi sẽ miêu tả chi tiết để cô cảm nhận Ines . Sau khi đọc xong bức thư , hắn ta đã đứng dạy và bổ nhào vào cái tủ sắt và đùng . Bên trong trống không , hắn đã tóm cổ hai tên canh gác hôm qua và có vẻ đã nghi ngờ gì đó . "

" Đặc sắc hơn tôi nghĩ đấy Thomas , không biết hắn có cảm nghĩ sao khi tôi có con dấu mật của hắn . Hắn có trở nên nghi ngờ Helen? "

" Tôi đoán là không , Helen trông quá bình thường khi mặc bộ váy thường ngày . Hắn ta thì lại quá say để nhớ mặt cô ấy . Mọi chuyện rất ổn , tôi đã chuồn đi lúc ấy . "

" Vậy là hắn ta chứ nhìn thấy món quà tôi để trên bàn hắn sao ? "

" Tôi đoán là hắn đã thấy sau khi tóm cổ hai tên kia haha . "

...****************...

" Thật chó chết , Black Rose là ai chứ . "

" Thật sự tối qua tôi đã gặp cô ta thưa bá tước . Cô gái đó có con dấu mật của ngài nên chúng tôi không dám từ chối . "

" Các ngươi không thấy mặt cô ta sao ? "

" Vâng , cô ta đội chiếc mũ cho mành che đen nên rất khó nhận diện . "

" Một ả đàn bà to gan , lớn chuyện rồi , nếu cô ta đưa cho báo chí thì ta sẽ toang . Ngươi mau đưa bức thư cho ta . "

     " Xin chào bá tước Vincent, ngài thích món

quà của tôi chứ . Thật tiếc vì ngài chẳng biết tôi là ai cả nhỉ? Ngài hãy cứ thong thả điều tra và sẽ hiểu vì sao tôi làm vậy . Chứng cứ tôi có được sẽ tiện về sau sử dụng . Xin ngài hãy yên tâm vì hiện tại tôi chưa có ý định sẽ gửi đống tài liệu này cho báo chí .

         Sớm thôi ngài sẽ biết tôi là ai và sẽ phải hoảng lên . Nhưng đừng dại dột mà cho người thủ tiêu tôi , tôi vẫn luôn quan sát ngài . Chúc ngài buổi sáng vui vẻ . "

" Trời đất , ả là ai mà lại trơ tráo đến vậy chứ . Cô ta quá ngạo mạn khi nghĩ rằng nắm được chứng cớ là có thể đe dọa được ta . Hừ , mau điều tra Black Rose là ai , xem ả có gan lớn cỡ nào. "

" Vâng . "

...****************...

Sau khi dùng bữa sáng , Thomas , Ines và Helen tiếp tục cuộc điều tra .

" Tôi đoán rằng bá tước Vincent sẽ không ngồi yên đâu "- Helen nói .

" Đó là điều chắc chắn rồi Helen , hắn ta là một con quỷ không chịu sự đe dọa của ai cả "- Thomas tiếp lời .

" Sớm thôi , tôi và hắn cũng sẽ chạm mặt . Tôi sẽ phải khiến hắn đau khổ như cái cách hắn làm với gia tộc Percy . "

Ines nói với giọng giận dữ . Mỗi lần nghĩ đến sự việc của gia tộc Percy lại khiến cô cảm thấy khổ tâm và căm hận . Điều này khiến Ines luôn muốn trả thù những người liên quan đến gia tộc Percy .

Lý do Ines lấy tên là Black Rose vì biểu tượng của gia tộc cô Percy là hoa hồng đen . Vậy mà tên bá tước lại chẳng biết Black Rose là ai .

Thomas dở lại cuốn sách nhật kí của công tước Henri Percy-cha của Ines để tìm manh mối về các mối quan hệ của ông .Ngoài giao lưu khoáng sản với bá tước Antony Vincent thì gia tộc Percy cũng hợp tác với gia tộc công tước phía Bắc Edmonstone .

Gia tộc Edmonstone được coi là cánh tay phải của Hoàng Gia Paulet và trấn thủ phía Bắc lạnh lẽo .

Ines không hiểu vì sao cha lại liên thủ với một gia tộc bí ẩn và xa xôi như vậy . Những gì cha viết trong nhật kí cũng rất mơ hồ và không rõ ràng về việc hợp tác hai bên có lợi gì . Có lẽ giữa hai gia tộc có một bí mật nào đó mà ông ấy không muốn tiết lộ kể cả trong cuốn nhật kí của mình .

Gia tộc công tước Percy được coi là miếng mồi ngon trong quý tộc . Ví trí của Percy có nhân khí dồi dào và sở hữu nhiều khoáng sản có giá trị .

Từng là một gia tộc giàu mạnh nhưng lại lụi tàn vào mười năm trước . Các đám quý tộc đã lăm le khối tài sản khủng khiếp của Percy để củng cố địa vị của bản thân .

Họ đã lên kế hoạch xâu xé " miếng mồi ngon " này và khiến nó lụi tàn . Ines là cô con gái duy nhất của công tước Henri Percy và phu nhân Lina và được dự đoán sẽ trở thành công tước tương lai.

Trong vụ mưu sát mười năm trước khi Ines mới chỉ tám tuổi . Cô đã may mắn trốn thoát trước sự bảo vệ của cha mẹ . Và đến bây giờ Ines vẫn luôn nung nấu ý định trả thù lũ quý tộc và gây dựng lại gia tộc Percy .Dù là một giọt máu của Percy cũng sẽ không lụi tàn .

Để làm sáng tỏ việc hợp tác giữa Percy và Edmonstone và gia tộc phía Bắc đó có liên quan đến vụ thảm sát mười năm trước hay không thì Ines đã đưa ra quyết định điên rồ .

" Tôi sẽ đến phía bắc . "

" Cô điên sao Ines , cô không thể thích nghi với khí hậu ở đó "- Helen nói lớn .

" Cô không biết gia chủ ở đó thế nào đâu . Con trai của công tước quá cố là một tên máu lạnh và hắn bị dính lời nguyền Ines "- Thomas vội bổ sung .

" Thôi nào Helen , Thomas , khi đi vào con đường báo thù thì tôi sẽ phải liều . Chuyến đi này cũng vậy , gia tộc đó lại càng là điều chủ chốt trong câu hỏi lớn về gia tộc tôi và tôi cần làm sáng tỏ. Việc cha không ghi rõ lí do và điều tra về gia tộc này đã khiến tôi nghi ngờ điều gì đó "- Ines cố giảng giải .

" Tôi dám chắc chuyến đi này là mạo hiểm nhất từ trước đến giờ "- Thomas lấy tấm bản đồ .

" Nó cách nơi chúng ta sống nếu đi tàu phải mất đến hai ngày rưỡi là nhanh nhất ". - Helen chỉ vào tấm bản đồ .

" Hãy coi như là đi du lịch và hoàn thành nhiệm vụ như những gì chúng ta đã làm . Thomas nhờ anh điều tra về tính hình hiện tại của gia tộc đó nhé "- Ines nhờ vả .

" Hãy giao cho tôi trong lúc cô sắp xếp manh mối và lên kế hoạch nhé quý cô "- Thomas trêu trọc .

Đến lúc này mọi căng thẳng mới được chút bỏ . Ines nở nụ cười , đôi mắt xanh ngọc của cô cong lên . Helen đứng cạnh cũng chịu mỉm cười và thu dọn đồ đạc trên bàn .

Không ai biết được rằng chuyến đi này lại khiến Ines được trải nghiệm cảm giác cô chưa từng có .

Chương 3: Phương Bắc

Mấy ngày nghỉ ngơi , Ines , Thomas và Helen bận bịu điều tra về gia tộc công tước Edmonstone. Gia tộc này quá kín tiếng và rất ít những lời đồn đại nên tạo ra không ít khó khăn cho Thomas .

" Thật sự Ines ạ . Tôi đã tra cả cái phố này và thậm chí còn tìm tài liệu về lịch sử của Edmonstone chỉ có thể đến đây thôi "- Thomas để một sấp tài liệu liên quan đến Edmonstone lên bàn .

" Cậu đã làm quá tốt rồi Thomas . Từng này là đủ rồi , tôi sẽ xem thật kĩ "- Ines cười mỉm .

Bàn tay thon dài của cô lật từng sấp tài liệu trên mặt bàn , đôi mắt tinh ranh không ngừng thu nạp kiến thức .

Gia tộc Edmonstone xuất hiện vào một nghìn năm trước với gia chủ đứng đầu là Nadeen Edmonstone . Tọa lạc tại phía Bắc lạnh lẽo nên tính khí con người nơi đây cũng vô cùng tàn khốc .

Phía bắc là nơi xuất hiện nhiều quái thú nhất Đế quốc Abadie . Truyền thống của gia tộc công tước Edmonstone là cánh tay phải của Hoàng Gia và là gia tộc chấn thủ sự an toàn cho cả Đế quốc Abadie .

Khác với phía Nam ấm áp. Phía Bắc luôn lạnh lẽo và phủ đầy băng tuyết khiến lãnh địa nơi đây giống như bỏ hoang .

Hiện nay sau các đời công tước thì người đang là lãnh chúa phương bắc là công tước Friedrick Edmonstone. Được coi là công tước trẻ tuổi và tài năng nhất từ trước đến giờ của gia tộc .

Friedrick lên vị trí công tước kiêm lãnh chúa khi mới mười tám tuổi và đã trị vì được hai năm . Hiện tại người dân nơi đây đang ấm no hạnh phúc trước sự quản lí của Friedrich.

Thế nhưng gia tộc này lại có một lời nguyền khủng khiếp do công tước Nadeen mang lại đó là vào buổi đêm gia chủ sẽ thường cư sử như một con thú hung dữ và tấn công người trong dinh thự .

Hiện tại lời nguyền này đang xảy ra với tất cả người thừa kế cũng như công tước của gia tộc mà không có lời giải đáp .

" Hừm , thật phi lý . Chuyện lời nguyền ấy "- Ines đặt sấp tài liệu lên bàn nhìn Thomas và Helen .

" Có thể là lời phóng đại của những người đã xảy ra hoặc đơn giản là đang nói xấu "- Helen nhún vai .

" Không thể , lời nguyền này đã diễn ra trong một nghìn năm với tất cả người thừa kế của gia tộc Edmonstone". - Ines nghi ngờ .

" Đây là tài liệu tôi vô tình thấy được trong kệ sách bỏ hoang của nhà sách đấy . Nó đã được viết cách đây một trăm năm và có khả năng bây giờ đã không còn vì thời đại nào rồi còn có lời nguyền chứ ". - Thomas giải thích.

" Tôi cũng nghĩ rằng đây là một lời bịa đặt và nó đã kết thúc trong một trăm năm trước ". - Ines nhìn Thomas.

" Phải nếu còn thì họ đã không dừng việc ghi chép về lời nguyền hay cách hóa giải chúng trong trăm năm trước . Nhưng cũng có ngoại trừ khả năng là vẫn còn . Vì thế tôi mới nói chuyến đi này là mạo hiểm vô cùng ". - Helen khẳng định .

" Gia tộc này vô cùng bí ẩn . Sao trong mười tám năm qua tôi lại chẳng hề hay biết những điều ấy nhỉ , không có tin đồn truyền miệng hay bàn tán nào hết . Dường như là bị cô lập vậy ". - Ines nói với vẻ mặt trầm tư .

" Thật kì lạ là chỉ có gia tộc đó tồn tại ở phương Bắc , nơi nguy hiểm nhất Abadie ". - Thomas tỏ ra khó hiểu .

" Chính vì thế nên ta mới sống an toàn cho đến nay Thomas , họ đã bảo vệ chúng ta suốt một nghìn năm ". - Helen nhìn Thomas .

" Thôi không nói nữa , chuyện tôi nhờ cô điều tra thế nào rồi Helen "- Ines quay sang Helen .

" Hơi khó khăn nhưng tôi cũng đã tìm được manh mối liên quan . Hiện tại gia tộc Edmonstone đang tuyển hầu nữ . Họ có vẻ khó khăn trong việc thuê vì số lượng dân ở đó ít và họ thích sống độc lập hơn."

" Tốt rồi , quả là cơ hội cho chúng ta . Nghỉ ngơi đủ rồi , hai ngày sau chúng ta xuất phát đến phương Bắc "- Ines tuyên bố .

" Tôi muốn xem phương Bắc sẽ chông thế nào , đặc biệt là lãnh chúa ở đó " - Thomas háo hức .

"Đừng tỏ ra hứng thú Thomas , ta sẽ hoạt động khó khăn ở đó và sẽ tốn rất nhiều tiền của . Mau đặt vé tàu đi "-Helen châm chọc.

Hai ngày đã đến , mới sáng sớm cả ba người mới lạch cạch chuẩn bị đồ đạc . Ines lục hết trong tủ đồ những chiếc áo bông của mình . Đặc biệt là bộ đồ trong các nhiệm vụ của cô , bộ đồ Black Rose.

Thomas , Helen đều đã chuẩn bị sẵn đồ với chiếc ba lô khá lớn chứa những manh mối của họ .Helen thì mang hai túi đồ lớn .

" Helen , chúng ta chỉ ở đó một thời gian thôi . Cô dọn cả tủ đồ của mình đấy hả ? "- Thomas cười lớn .

" Thôi đi Thomas , tôi phải mang nhiều đồ để hóa trang cũng như những cái áo bông dày và ấm nhất của tôi nên chúng mới to như vậy "- Helen nhếch lông mày .

" Ines , sao cô mang ít vậy , chỉ một túi nhỏ này ? "- Thomas hiếu kì .

" Chỉ vậy là đủ vì tôi sẽ làm giúp việc trong dinh thự của Edmonstone nên không thể mặc quá nhiều áo khoác ngoài . Chỉ có vài cái áo và váy đơn giản thôi "- Ines cười mỉm .

Ines mặc chiếc áo khoác dày và trùm khăn kín mặt chỉ lộ hai đôi mắt . Vừa ấm mà lại không gây chú ý vì đôi mắt và màu tóc của Ines là thuộc dạng hiếm có .

Xuất phát ra ga tàu . Tầm này thì khá ít người nên nhà ga vô cùng thưa thớt . Tiếng lạch cạch của chuyến tàu đã vang lên . Tiếng còi tàu vang inh ỏi . Ines và hai người bạn bước lên khoang tàu .

Ánh đèn vàng trong tàu hắt ra , ba người chọn vào chỗ của mình . Chúng gần cửa toa , muốn nghỉ ngơi thì phải đi vào toa khác . Chuyến đi này chắc chắn không đơn giản và nó sẽ khó khăn . Vốn dĩ đang quen với khí hậu ấm áp ở phương Nam nên cô không chắc mình có thể chịu được cái lạnh thấu xương ở đó không .

Dù đã rèn luyện cơ thể nhưng thế nào cũng sẽ bị nhiễm lạnh , tốt nhất nên phòng thủ một ít thảo dược .

" Chúng ta hãy gọi đồ ăn đi , xuất phát sớm nên bụng tôi chưa có thứ gì hết "- Helen lên tiếng .

" Cô hãy thoải mái đi Helen , nhưng đừng ăn quá nhiều . Tôi chẳng còn bụng dạ nào để ăn nữa "- Ines dặn dò .

Vậy là Helen và Thomas đã chén sạch sẽ hai cái bánh sandwich . Ines ngồi trầm tư , có lẽ bây giờ bá tước đang đi lùng sục cô rồi nhưng cô đã trốn sang nơi khác . Có lẽ sẽ tốn thời gian lắm nhưng hắn ta nên lo sợ trong khoảng thời gian đó .

Từ khi có ý định trả thù chẳng đêm nào cô có thể ngủ ngon . Nỗi đau mất gia tộc khiến Ines ám ảnh , vụ mưu sát thảm họa đó luôn xuất hiện trong giấc mơ của cô . Có lẽ từ bé cô đã sống trong tình yêu thương của cha mẹ nên đầu óc suy nghĩ đơn giản chăng .

Từ năm tám tuổi đến giờ không ngày nào cô ngừng luyện tập kiếm pháp và rèn luyện thể chất , cốt cũng chỉ là muốn phòng vệ cho bản thân . Người ngoài có thể nói cô không giống một người phụ nữ nhưng Ines mặc kệ . Đợi đến khi cô lấy lại quyền lực , lúc đó sẽ không còn ai dám dị nghị nữa .

...****************...

Hai ngày rưỡi kết thúc với chuyến đi dài đằng đẵng . Bước xuống từ toa tàu cô đã cảm nhận được cái lạnh thấu xương ở xứ này .

" Ôi , chắc tôi sốc nhiệt mất . Dù đã nhét ba cái áo dày rồi cơ mà " - Thomas run cầm cập .

" Tôi cũng không ngờ gió ở đây lại to đến vậy , lạnh buốt "- Helen cũng đồng tình .

" Thôi nào , ở đây còn ấm chán đấy , đi sâu vào lãnh địa sẽ càng lạnh hơn , lúc đó hai cô cậu ngất ra đó tôi không khênh nổi đâu "- Ines cười mỉm .

Đây là nơi an toàn nhất , quái thú chỉ xuất hiện trong rừng rậm và nơi này cách khá xa . Hơn nữa vì đường tuyết dày nên chẳng có xe ô tô nào cả . Đi xe ngựa hoặc xe kéo là lựa chọn tốt nhất nếu không muốn hỏng xe .

Xe ngựa đỗ ở các trạm tàu khá nhiều nên việc di chuyển không phải tốn sức .

" Thomas , mau xem gần đây có khu nhà trọ nào không , tôi nghĩ ta cần nghỉ ngơi qua đêm nay "- Ines đập vai Thomas.

Tấm bản đồ được lấy trong ba lô , đây là bản đồ của lãnh địa Edmonstone , nó khá chi tiết nhưng cũng phủ nhiều tuyết .

" Chúng ta hãy đến nhà trọ Mavid đi , nó nằm gần đây nhất "- Thomas vừa lò mò với tấm bản đồ vừa nói .

Xuất phát di chuyển tới nhà trọ Mavid , trên đường đi cả ba người mới nhìn rõ được phong cảnh nơi đây . Chưa bao giờ ba người thấy ánh đèn lại ấm áp tới vậy . Những cành cây trơ trụi chẳng có nổi một chiếc lá . Người dân luôn mang khuôn mặt tái mét vì lạnh giá nhưng lại hạnh phúc và cười rất nhiều .

Có lẽ dưới sự bảo hộ của công tước Edmonstone bọn họ rất an toàn .

Chẳng mấy chốc chiếc xe ngựa dừng chân tại quán trọ Mavid . Helen vừa xuống ngựa liền nôn thốc nôn tháo . Ines bên cạnh chỉ còn cách vỗ lưng cho cô nàng .

" Đó là lí do vì sao tôi bảo cô hãy ăn ít một chút "- Ines nhẹ nhàng vỗ vào lưng của Helen.

" Bao năm đi ô tô , lâu lắm mới đi lại xe ngựa nên tôi hơi say "- Helen run rẩy đáp.

Cả ba người bước vào quán trọ . Nơi này ấm hơn cô tưởng rất nhiều , có lẽ họ sử dụng vật liệu đặc biệt chăng . Bà chủ rất niềm nở chào đón khách , gương mặt bà hiền hậu và đôi mắt long lanh .

Bà Mavid ngạc nhiên vì cô gái này lại có ngoại hình rất hiếm lạ và toát ra vẻ quý phái của quý tộc . Quý tộc đến quán trọ của bà rất ít nên bà ngạc nhiên .

" Chào quý khách , lần đầu tôi thấy người có ngoại hình lạ như vậy nên hơi khiếm nhã một chút "

" Không sao thưa bà , chúng tôi cần hai phòng cho tối hôm nay , giá cả thế nào nhỉ ? " -Ines nhẹ nhàng nói .

" Rẻ lắm , chỉ ba đồng cho một đêm . "

" Được , cảm ơn bà "- Ines đặt ba đồng bạc lên quầy thanh toán rồi theo người hầu đến phòng .

Căn phòng tuy nhỏ nhưng rất ấm cúng , Thomas một phòng kế bên và Helen thì chung phòng với Ines . Helen vào phòng thì nằm sõng soài ra giường .

" Bây giờ mới là được nghỉ ngơi, tôi sốc thời tiết rồi đi xe ngựa , thực sự là không chịu nổi nữa rồi . Ines cô không mệt sao , tôi thấy cô còn khỏe lắm?"

" Tôi ổn , đã bảo cô rèn luyện cùng tôi rồi nhưng cô có chịu nghe đâu . "

" Sau vụ này có lẽ tôi nên nghe cô rèn luyện thì hơn . "

Ines mỉm cười , cô lấy ra cuốn sổ nhật ký của cha và ngồi đọc .

" Công tước Edmonstone là người tốt , gia tộc tôi đã phụ thuộc vào họ quá nhiều . Chuyến đi tới phương Bắc đúng là sự lựa chọn đúng đắn . Con trai của ngài ấy thật giỏi giang , thằng bé mới chỉ hơn Ines nhà tôi hai tuổi vậy mà đã thừa hưởng được sự sắc sảo và láu cá của cha nó . Chỉ là lời nguyền ấy không ngờ là sự thật . Tóm lại đều là đôi bên có lợi mà thôi . Vốn dĩ đã vậy rồi , có lẽ ông trời đã sắp xếp chăng . "

Ines đọc những dòng nhật kí cha viết . Quả thực có nhắc tới lời nguyền kia . Lẽ nào nó thực sự tồn tại .

" Helen , cha tôi có nhắc tới lời nguyền của gia tộc Edmonstone. Lẽ nào nó thật sự có hay sao ? "

" Có lẽ là có , điều này làm tôi sởn gai ốc rồi đó . Nếu cô làm ở đó chắc sẽ khổ sở lắm . "

" Tôi ổn với điều này . Chỉ là đôi bên cùng có lợi là sao . Rốt cuộc Percy đã có lợi ích gì từ Edmonstone và Edmonstone có lợi ích gì từ Percy."

" Cô đừng nghĩ nữa . Mau nghỉ ngơi đi , chẳng phải chúng ta tới đây để làm sáng tỏ chuyện đó hay sao . Tốt nhất cô nên dưỡng sức , ngày mai còn có một chuyến đi dài đấy . "

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play