[ Nguyên Thụy ] Ánh Sáng Trong Bóng Tối
chap 1
Lam Thanh
Tuệ nhi! đi thôi nào
Lam Thanh cười hiền từ nhìn đứa con gái xinh đẹp của mình
Trương Tuệ
// bước vào trong xe//
Trương Tuệ
Mẹ , nhớ mua cho con đồng hồ mới ra mắt đó nhé
Lam Thanh vuốt tóc con gái mình lộ đầy rõ vẻ cưng chiều
Trương Kình Thiên
Hàm Thụy đâu!!!
Trương Kình Thiên
Con mẹ mày, tao đói rồi!
Trương Hàm Thụy đứng trong bếp ,nghe thấy tiếng chửi mắng thô tục vẫn tỏ ra bình thản như chẳng có gì cằm cụi làm bữa sáng cho người cha kia
ông ta ngồi gác chân lên ghế mắt đăm đăm vào màn hình điện thoại chơi tài xỉu miệng thì không ngừng nói ra thứ vô học
Một lúc sau cậu mang ra 2 bánh mì sandwich cho Kình Thiên , ông ta giựt lấy bánh mì từ đĩa trên tay cậu đưa cho cậu ánh mắt lườm như thể muốn lòi ra ngoài
Trương Kình Thiên
Mày mà được 1 phần như Tuệ nhi thì có phải tốt hơn không!?
Trương Hàm Thụy mặt vẫn vô cảm ,mặt không chút gợn sóng nhìn ông ta
Trương Kình Thiên
Bỏ đi , mày mãi mãi vẫn đần độn như vậy
Trương Kinh Thiên nói xong bỏ ra ngoài đi làm
Cậu cũng nhanh chóng về phòng của mình
Gia đình cậu cũng không phải giàu có gì 1 gia đình bình thường chỉ đủ ăn đủ mặc , đủ cho mẹ con tiêu xài ..không đúng phải là đủ cho 3 người tiêu xài trừ cậu . Trương Kình Thiên giữ chức trưởng phòng trong 1 công ty nên cũng khá lắm nhưng ông ta lại nghiện cờ bạc .Còn Lam Thanh là mẹ cậu , bà ta vốn không ưa cậu , trong lòng bà chỉ có 1 đúa con tên là Trương Tuệ 2 mẹ con này là 1 tay tiêu tiền chính hiệu chi trả cho việc làm đẹp và những đồ đắt đỏ phải nói là khủng khiếp
Còn cậu? Cậu không được như Trương Tuệ mọi người trong nhà ai cũng coi cậu như cái bóng của Trương Tuệ chỉ là lớp phòng bị hoặc là đồ bỏ đi mà thôi
Nói thật cậu như người vô hình trong nhà nhưng co khi lại giống người giúp việc cho bọn họ thì đúng hơn
Trương Hàm Thụy đi về phòng mình khoá cửa phòng lại hít 1 hơi thật sâu rồi ngồi vào bàn
Cậu rất thích vẽ phải nói đó là niềm đam mê ăn sâu trong máu của cậu , đương nhiên trong nhà chẳng ai biết đến sở thích này của cậu cả ,nhưng cậu vẽ rất đẹp phải nói mỗi bức tranh cậu vẽ đẹp đến động lòng người luôn ấy
Cậu bắt đầu tập trung vẽ , ánh nắng từ khung cửa sổ hắt vào chải dài từ đầu đến bờ vai gầy của cậu ,nó phản chiếu rõ cả lông tơ trên mặt cậu cậu có nàn da vô cùng trắng , trắng đến phát sáng, gương mặt góc cạnh nhưng lại không sắc thay vào đó là những đường nét mềm mại . Cậu có đôi mắt rất đẹp nhưng càng nhìn lại càng thấy sâu lại càng như thấy sự cô đơn trong đôi mắt ấy , hàng lông mi dài rũ xuống mái tóc đen nhánh che đi nửa con mắt tập trung vẽ mà không biểu hiện cảm xúc gì
2 mẹ con đang ngồi ở bàn ăn khoe những tấm ảnh đẹp cho nhau xem khi sáng nay vừa chụp vừa nói vừa cười rất vui vẻ
Còn cậu lặng lẽ đi đi lại lai từ phòng bếp ra bàn ăn để bưng thức ăn
đúng lúc đó cảnh cửa nhà bị mở to ra đập mạnh vào tưởng như muốn rụng ra , mọi người đều giật bắn mình ánh mắt khó hiểu nhìn về phía cửa
Trương Kình Thiên
Không ổn rồi!!!
Quần áo ông ta xộc xệch đầu bù tóc rối hốt hoảng chạy vào nhà . Lam Thanh vội ra đỡ lấy ông hỏi
Lam Thanh
anh sao thế? Sao chạy như chó đuổi vậy?
Trương Kình Thiên
là bọn đòi nợ!! Bọn đòi nợ tới!
Nghe vậy Lam Thanh tỏ ra bình thản như không
Lam Thanh
Ui dời, tưởng gì
Lam Thanh
Thì giờ mình cứ giả đau giả ốm hoặc bịa lí do là xong mà?
Trương Kình Thiên nghe thấy vậy ánh mắt chuyển từ sợ hãi qua tức giận tát cho Lam Thanh 1 cái đau đớn
Trương Kình Thiên
bà có biết là ai không hả!?
Trương Kình Thiên
Là Dương gia!!!
Trương Kình Thiên
Dương tổng đích thân tới đấy!
Trương Kình Thiên
đồ ngu , chúng ta sắp tiêu đời rồi! // mặt đỏ bừng//
Lam Thanh
// Hoang mang// anh nợ họ bao nhiêu?
Trương Kình Thiên
//giọng run run// 3...30 tỷ..
Nghe Trương Kình Thiện nói vậy Lam Thanh và Trương Tuệ đều há hốc mồm như sét đánh ngang tai ,còn cậu vẫn bình thản ngồi ăn xong phần cơm gồm 1 muỗng cơm và ít rau của mình
Trương Kình Thiên
Vợ..vợ...vợ ơi cứu anh
Trương Kình Thiên
Anh không muốn chết
Trương Kình Thiên
Bọn họ sắp tới nhà mình rồi
Trương Kình Thiên
// run rẩy//
Lam Thanh
Anh điên à , em cứu sao được // giận dữ//
Trương Tuệ im lặng từ bấy giờ lên tiếng
Trương Tuệ
Hay mình bỏ trốn được không?
Lam Thanh
Trời ạ!! Trốn sao được nữa, động vào cái gia tộc đấy thì chỉ có chết thôi!
chap 2
Trong căn nhà lúc này yên ắng lạ thường
1 người mặc vest đen lịch lãm ngồi vắt chân trên chiếc ghê sofa , ánh mắt lạnh lùng quét qua những người quỳ dưới đất
Trương Kình Thiên
Tr..Trương...cậu Trương à..// run rẩy//
Trương Quế Nguyên
// liếc nhìn//
ánh mắt anh lạnh lẽo nhìn không cảm xúc với 4 người quỳ dưới đất
Nhưng cậu thì không để tâm
Cậu bình thản chỉ cúi mặt xuống , thậm chí còn vui trong lòng nữa kìa
Căn bản nhà này tệ hại ra sao đều không liên quan đến cậu
Lam Thanh
nhà tôi nợ Dương gia...Đâu..đâu nợ ngài
Trương Quế Nguyên
//nhìn//
Lam Thanh
// cúi rạp xuống//
Bầu không khí lúc này rất ngạt thở, thời tiết bên ngoài đang dần vào đông nhưng không khí trong này lại nóng như thiêu đốt người khác
Trương Quế Nguyên
Dương gia biết rõ con người của các người như nào
Trương Quế Nguyên
đương nhiên là nhờ tôi rồi
Trương Quế Nguyên
sao nào?
Trương Quế Nguyên
Giờ nôn tiền ra đây, không thì đừng hòng!
Lam Thanh
Con gái tôi đang ốm
Lam Thanh
Tôi vay tiền các người cũng có lí do mà ..// mắt đỏ ngàu//
Trương Tuệ thấy mẹ nói vậy cũng nhanh chóng diễn theo
Trương Tuệ
// dựa vào người bà ta//
Trương Kình Thiên
Con gái // vuốt lưng cô//
Trương Kình Thiên
Cậu thấy đó
Trương Kình Thiên
Con gái tôi sinh ra đã ốm đau bệnh tật nhiều
Trương Kình Thiên
Nay lại sốt mãi không khỏi , tôi phải vay tiền để chữa bệnh cho nó
Trương Kình Thiên
Mấy cậu cho tôi thời gian...chỉ cần Tuệ nhi khỏi
Trương Kình Thiên
Tôi lập tức sẽ xoay sở trả mà...
như vớ lấy cọng rơm Trương Kình Thiên lập tức bò tới cạnh anh bấu lấy chiếc quần tây âu kia
Trương Quế Nguyên
// đá ra//
Trương Quế Nguyên
Bẩn thỉu// phủi//
Thấy bố mình bị đã ngã nhào, Trương Tuệ nôn oẹ oẹ như gào cả cổ muốn lòi hết ra ngoài nhưng thật ra chả nôn ra gì cả , cô ta cứ giả bộ cho vui nhà vui cửa vậy
Trương Quế Nguyên
mấy người kêu nhà mấy người đang khó khăn?
Trương Kình Thiên
// gật liên tục//
Trương Quế Nguyên
Vậy sao sáng nay tôi thấy 2 mẹ con kia đi vào tiệm vàng?
Trương Quế Nguyên
Còn cầm cái túi gì mà Gucci nữa kìa
Trương Quế Nguyên bật cười ,nụ cười lạnh lẽo
Trương Quế Nguyên
tối hôm qua người của tôi còn thấy ông ra sòng bạc
Anh nheo mắt giả vờ nghĩ ngợi
Trương Quế Nguyên
Còn tới quán bar vào khách sạn với ai nhỉ?
Trương Quế Nguyên
Chậc, chỉ trách người của tôi không tốt
Trương Quế Nguyên
điều tra không rõ ràng gì cả
Lam Thanh
// trợn mắt nhìn ông ta//
Trương Kình Thiên
G..gì chứ??
Trương Kình Thiên
Cậu đừng có ăn nói bậy bạ!!
Trương Quế Nguyên
tôi còn có đoạn video ông với cô gái trẻ nào trong khách sạn này
Trương Quế Nguyên
đoạn 2 người làm chuyện người lớn ấy , cần không tôi cho xem?
Anh nói với giọng giễu cợt vẻ mặt lộ rõ vẻ khinh thường cái gia đình thối lát này
Lam Thanh giờ giận lắm , đỏ bừng bừng mặt lên liếc ông ta hàng trăm lần sắp không bình tĩnh nổi
Trương Tuệ thấy không ổn liền ra kế tiếp theo
Trương Tuệ nhắm mặt ngã tựa vào chân anh , mặc dù anh ngồi cách xa với 4 người
2 người kia ngước lên nhìn con gái mình,chỉ có cậu là vẫn cúi không động tĩnh gì . Như bức tượng ,quỳ cho có ,quỳ cho đầy đủ
Trương Tuệ
Tr...Trương ca à ..khụ..khụ..
Trương Tuệ
Anh tha cho nhà em được không?
Trương Tuệ
Ba mẹ em bất đắc dĩ vì em mới như vậy
Trương Tuệ
Có trách thì trách em, sinh ra đã yếu ớt không làm được gì khiến ba mẹ nhọc lòng vì em..khụ..
Nói đến đấy Trương Tuệ mắt ngấn lệ ngước lên nhìn anh, đôi mắt to tròn chớp chớp gương mặt trông vô cùng tội nghiệp, từng đường nét khuôn mặt chở nên mềm mại hơn bao giờ hết khiến người khác nhìn vào không nỡ ức hiếp
Nhưng đó là với người khác , chứ anh thì không
Anh bài xích với con người!
Trương Quế Nguyên
//Hất ra//
Trương Quế Nguyên
đấy là chuyện nhà cô , cô kể khổ với tôi làm gì?
Trương Quế Nguyên
tôi là tới đòi tiền, không phải tới thương cảm cho gia đình cô
3 người lập tức cúi mặt , đang suy nghĩ thêm gì đó
Lúc này anh lại chú ý tới cậu , nói đúng hơn là giờ mới để ý đến cậu
Vì sao con người này nãy giờ không nói gì? Không khóc lóc lắm mồm như những người kia?
Hay lại đang có thủ đoạn khác để không phải trả nợ?
cho dù là thế nào hắn cũng đều không nhượng bộ!
Trương Hàm Thụy đang đơ mặt nhìn chằm chằm xuống đất , Trương Tuệ quỳ bên cạnh cậu thấy cậu không trả lời anh đánh vào tay cậu
Cậu liền giật mình quay qua nhìn cô rồi dần dần nhìn anh
Cậu không như những người khác , cậu không sợ hãi mà nhìn thẳng vào đôi mắt đen sâu của anh
đơn giản vì chuyện này chẳng liên quan gì đến cậu , tiền bọn họ nợ cậu không động vào 1 xu!
Trương Quế Nguyên khá bất ngờ nhưng chỉ là nét mặt thoáng qua rất khó nhìn thấy , người này vậy mà không như mấy người kia
Cậu giống Trương Tuệ kha khá ,giống đến 8 phần , chỉ có điểm khác là mắt cậu đẹp hơn , đôi lông mi dài mắt to tròn , lúc nào cũng long lanh như pha lê khiến người khác đều sợ vỡ
Anh bớt chợt bị đôi mắt ấy đứa vào 1 thế giới kì lạ
Càng nhìn lại càng mê lại càng muốn chạm thử
Mọi người thấy anh nhìn cậu như vậy bèn khó hiểu , lập tức cau mày nhìn Hàm Thụy
rất khó khăn anh thu hồi được tầm mắt của mình
lại không dám nhìn cậu nữa , nhìn thẳng nói chuyện
Trương Quế Nguyên
Cậu không có ý kiến gì sao?
Trương Quế Nguyên
đó là ba mẹ cậu?
ý anh rất rõ ràng muốn nói : ba mẹ cậu đấy sao lại không bao biện gì cho họ chả nhẽ lại không phải ruột thịt?
Thấy anh cau mày Kình Thiên lập tức lên tiếng
Trương Kình Thiên
Tôi sẽ xoay sở
Trương Kình Thiên
ngày mai sẽ trả đủ cho cậu Trương
Trương Quế Nguyên
già rồi thì nhớ biết giữ lời nhé
Trương Quế Nguyên
Tôi không muốn ông lải nhải về gia đình ông hay cô con gái cưng ông đâu
Nói xong anh đứng dậy tay đút túi quần đứng dậy Kình Thiên và Lam Thanh lập tức đứng dậy cung kính
Lam Thanh
cậu Trương đi thong thả
Ra đến cửa anh thật sự không nhịn được quay lại nhìn Hàm Thụy nhưng nhanh chóng ra về
chap 3
Dương Quan Lân
Dô!!! được ấy nhỉ // khoác vai anh//
Trương Quế Nguyên
// kéo tay hắn ra//
Quan Lân nhìn cốt của mình mà buồn cười , Quế Nguyên không thích bị chạm điều này hắn biết nhưng cứ thích chọc anh vậy
Dương Quan Lân
Haizz cái nhà đó
Trương Quế Nguyên
lần này lần cuối
Trương Quế Nguyên
Tao không đi đòi nợ cho mày kiểu này đâu
Dương Quan Lân
ayda, biết mà
Dương Quan Lân
đâu phải tao không đòi được đâu
Dương Quan Lân
Chẳng qua nhìn vào cái loại đó là không muốn tiếp xúc rồi!!!
Quan Lân nói với vẻ đáng thương
Trương Quế Nguyên
Nên mày đẩy cho tao à?
Dương Quan Lân
// câm nín//
Dương Quan Lân
Bạn bè với nhau mà
Dương Quan Lân
Thôi được dồi!!
Dương Quan Lân
nay bao mày bữa thịt nướng
nhìn vậy thôi chứ anh cũng khá thoải mái với người thân cận
đứng trước 1 quán thịt nướng không phải nhà hàng mà là quán nhỏ bình thường
2 người đứng trước cửa quán chưa bước vào
Dương Quan Lân
ăn nhà hàng nhiều rồi
Dương Quan Lân
mấy nay quán này hot lắm đó
Dương Quan Lân
Vào ăn thử !!! // bước vào trước//
Trương Quế Nguyên
// theo sau//
2 người bước vào , đúng là quán đang nổi nên rất đông Quan Lân biết bạn mình không thích nơi đông người như này bèn ra thì thầm với chủ quán gì đó
Lúc sau thấy khách ra về hết chỉ còn anh với hắn bên trong
Quan Lân quay qua nháy mắt với anh
Dương Quan Lân
đã nói là bao mà , phải tử tế chứ đúng không?? // cười//
Chọn 1 chỗ ngồi 2 người ngồi xuống , chủ quán ra hỏi món ăn
thịt nướng ra hồi lâu , Quan Lân cắn 1miếng lớn cảm thán
Dương Quan Lân
đụ mẹ !!! Nó ngon đến bất ngờ
Biết thể nào nhiệt tình của mình cũng bị tạt cho gáo nước lạnh nhưng mà mặc kệ , hắn quen rồi
Trương Quế Nguyên
Cũng tạm
Dương Quan Lân
// không quan tâm ăn tiếp//
Dương Quan Lân
tao còn chưa hỏi nhà đó nói gì với mày
Dương Quan Lân
Tiền tao đâu
Trương Quế Nguyên
ông ta bảo mai sẽ đưa
Trương Quế Nguyên
không biết định làm gì tiếp theo
Trương Quế Nguyên
Tao cho người theo dõi rồi
nói rồi Quan Lân cắm mặt ăn tiếp . Châm ngôn sống của hắn là để ăn !!
đột nhiên Quế Nguyên nhớ ra gì đó
Trương Quế Nguyên
Nhà đó có 1 thằng con trai đúng không?
Quan Lân đang ăn nên không để ý thừa miệng hỏi " ai"
Thấy anh không trả lời bèn suy nghĩ , liền biết anh đang hỏi đến đứa thứ 2 nhà con nợ mình
Dương Quan Lân
à ờ đúng rồi
Dương Quan Lân
tên Trương Hàm Thụy
Dương Quan Lân
Nghe nói trong nhà toàn bị ghẻ lạnh, mối quan hệ không tốt lắm với 3 người kia
Dương Quan Lân
Mà được cái có gương mặt rất ưa nhìn
Quan Lân gật đầu cảm thán
Dương Quan Lân
Công nhận gen nhà đó đúng đỉnh!!!
Dương Quan Lân
Trương Hàm Thụy giống chị gái cũng đến 8 9 phần đó
Dương Quan Lân
Người ta nói 2 chị em đó là gương mặt mỹ lệ nhất cái Bắc Kinh này đấy
Dương Quan Lân
Nhưng hoàn cảnh lại khác nhau
Dương Quan Lân
Người được thương được yêu , người lại bị ghét
Dương Quan Lân
// cắn miếng thịt// đúng là tội nghiệp
Trương Quế Nguyên
// im lặng//
Dương Quan Lân
Mà mày hỏi cậu ta làm gì
Thấy ít khi thằng con mình để ý hỏi đến người khác lắm , nay lại hỏi hắn bèn lấy làm lạ nổi hứng trêu ghẹo
Dương Quan Lân
Sao hả thích nó rồi à?? // cười//
Trương Quế Nguyên
Chỉ là tò mò thôi
Suy nghĩ anh càng thêm sâu nói
Trương Quế Nguyên
Thấy cậu ta khá đặc biệt
Dương Quan Lân
// nhún vai//
ăn xong 2 người ra thanh toán , định đi về thì cánh cửa mở có người bước vào
Trương Hàm Thụy
ông chủ , cho tôi phần thịt nướng mang về
Trương Hàm Thụy đi vào đầu luôn cúi khiến tóc mãi rũ xuống che đi mắt , không để ý người bên cạnh
Quan Lân đã nhìn thấy và nhận ra luôn là cậu
Dương Quan Lân
Trương Hàm Thụy kìa // nói thầm với anh//
Trương Quế Nguyên
// nhìn chằm chằm//
Anh luôn cảm thấy con người này luôn đặc biệt , đặc biệt hơn những người khác , hiện tại anh chưa rõ là gì những chắc chắn anh cảm nhận rõ ràng được như vậy . Không phải vì gương mặt búng ra tiền kia mà là vì một thứ gì đó
Trương Hàm Thụy cảm nhận được ánh mắt đang nhìn chằm chằm ngước mắt quay qua nhìn
Trương Hàm Thụy
// nhìn anh//
Trương Hàm Thụy nhìn cái nhận ra , là người đàn ông hôm qua tới nhà cậu
?
cậu trai, của cậu đây // đưa túi thịt nướng cho cậu//
Trương Hàm Thụy thu hồi lại ánh mắt , cảm ơn ông chủ rồi rời đi
Dương Quan Lân
ề, nhớ tối qua nhà Hàm Thụy hộ tao đấy
Trương Quế Nguyên
Biết rồi
đúng như hẹn Quế Nguyên đã có mặt tại nhà cậu , nhưng lần này lại khác chỉ có anh , Kình Thiên và Lam Thanh ngồi nói gì đó
Trương Quế Nguyên
Vậy là ông muốn gả 1trong 2 đứa cho Dương gia?
Trương Kình Thiên
đúng vậy // gật đầu//
Trương Quế Nguyên cười khẩy ,thực sự là vô cùng khinh bỉ lão già này . Chơi cờ bạc nợ nần lại bán con đi trả nợ
Trương Quế Nguyên
ông muốn gả ai?
Trương Kình Thiên
Tôi muốn gả Hàm Thụy
Trương Kình Thiên
đó là con trai tôi , nó ngoan lắm
Trương Kình Thiên
Bảo gì làm nấy
Trương Kình Thiên
Chắc chắn sẽ không làm cậu Dương phiền lòng
Trương Quế Nguyên
Vậy tôi cần bàn bạc cho cậu ấy rồi
Trương Quế Nguyên
Dù sao đây là chuyện của cậu ta , tôi không quyết định được
Trương Quế Nguyên đứng dậy phủi phủi quần áo
Trương Kình Thiên
Vậy hẹn cậu ngày mai
Trương Quế Nguyên
// ra về//
đợi anh đi khuất Lam Thanh lên tiếng
Lam Thanh
Làm vậy liệu có ổn không?
Trương Kình Thiên
// thở dài//
Trương Kình Thiên
Nuôi nó lớn rồi , đến lúc nó phải đền đáp rồi đấy chứ
Lam Thanh
nhưng nếu nó không đồng ý...
Trương Kình Thiên
//đập bàn//
Trương Kình Thiên
nó không đồng ý cũng phải đồng ý!
Trương Kình Thiên
Chẳng nhẽ nó lại vong ơn công dưỡng sinh thành này??
Trương Kình Thiên
Bỏ mặc cha già này à!??
2 người bàn chuyện với nhau lại không biết cậu đang ngồi ở phòng bếp
Cậu trốn sau bếp ngồi bệt xuống
cậu nở 1 nụ cười lạnh lẽo, gương mặt lạnh hơn bao giờ hết
Cuộc đời của cậu chưa bao giờ là do cậu quyết định cả , đều bị cướp đoạt bởi người gọi là người nhà
Download MangaToon APP on App Store and Google Play