Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ONESHORT] AllLộcZutaki | Ánh Dương Ấm Áp Của Nhau

NeyuQ x Lộc x Siro - Quà (H+)

Lưu ý🚨: Fic và nhân vật trong đây đều là không liên quan gì đến người thực nên nhân vật được xây dựng sẽ khác xa với thực tế có thay đổi về tuổi tác ngoại hình và cả tính cách những chap mình có để (H/H+) có chứa yếu tố tdbl sẽ không phù hợp với mấy nàng thiên sứ còn nàng nào quỷ sứ ở lại đọc nha vui thì đọc không vui thì để vui quay lại coi nha!!!
-----_φ(・_・-----
Bối cảnh:Lộc[Cậu] sau màng chào hỏi làm quen và sang nhà NeyuQ[Anh] cùng với Siro[Hắn] (Megasmp2025 Lộc Zutaki-Tập5)
NeyuQ
NeyuQ
Có quà thì ở lại có quà không?
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Tui nè
NeyuQ
NeyuQ
Thôi ông đi luôn đi
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Có quà rồi mà
NeyuQ
NeyuQ
Đâu quà đâu
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Tui nè
NeyuQ
NeyuQ
Thôi kim cương đi
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Tui nè
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Quà là tui á
NeyuQ
NeyuQ
Tức là ông tặng ông cho tôi đúng không😈?
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Đúng rùi tui nè 😇
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Thế ông định làm gì tui
NeyuQ
NeyuQ
Lột đồ ra
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Cái này dính vô người tui rồi không lột được
NeyuQ
NeyuQ
Lột đồ ra thôi để tôi lột giúp
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Đây nè ông lột đ-i...
Đang tò te hú hí thì...
Siro
Siro
ÔI DỒI ƠI TRI-N....TÔI ĐANG NGHE CÁI GÌ THẾ NÀY ÔI DỒI ƠI
NeyuQ
NeyuQ
Anh ơi ra em bảo cho nè
Giaithiching
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Ờm chỗ này hơi trống ông ơi đi đi vô bụi nè
1 hiệp sĩ ăn mày 1 máy thao túng 1 thương nhân rủ nhau vào bụi rậm :))
NeyuQ
NeyuQ
Chỗ này không có ai đâu lột ra nhanh
Siro
Siro
Đúng rồi lột đồ ra
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Sao s-ao hai ngừoi dữ vậy...
Siro
Siro
Hai cũng được mà lột ra đi
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Không không được một mộ-t ngừoi thoiii...
Siro
Siro
Thôi đang thiếu đồ lột ra đi
NeyuQ
NeyuQ
Tưởng bảo tặng hết mà
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
À đây đây tấm thân này
Giây phút mọi thứ chìm vào khoảng không im lặng khi cậu nói ra câu vừa rồi đường cong méo mó xuất hiện trên khoé miệng hai người kia làm cho cậu cảm giác hơi khó hiểu
NeyuQ
NeyuQ
Ưhm ông nói đấy nhé~
Anh tiến gần ghìm cậu vào thân cây cơ hội mà nhìn lên xuống khắp người cậu
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Aya..nào tui giỡn tí thôi mà sao anh trai căng dữ vậy haha
Thú thật bây giờ bản năng con người trong cơ thể cậu trỗi dậy đó chính là sợ hãi
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
À tui vừa nhận được tin nhắn về làng để họp ý thôi hẹn 2 người hôm khác thăm nhà tiếp nha
Cậu kiếm cái cớ để rời đi mà nào có dễ cậu bị anh NeyuQ kéo luôn vào lòng mà ôm được rồi cho là cái ôm tạm biệt đi nhưng...
Trong lúc cậu sơ hở một bàn tay khác của ai đó vươn từ đằng sau ra bịt miệng cậu ..á cậu cảm thấy tay như bị tảng đá đè anh giữ chặn lấy tay cậu không hình như là khoá tay cậu lại cậu dần mất đi ý thức rơi vào cảm giác mơ hồ...
???
???
Arrr trông cũng nuột quá đó chứ~
Trong lúc vẫn đang mê mang bởi thuốc ngủ cậu nghe được giọng nói của một tên nào đó..ngoài điều đó ra cậu còn thấy hơi nhẹ người quá thì phải
Đúng rồi trên người cậu bây giờ không một mảnh vải che thân cảm giác mát lạnh mới rõ làm sao
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
?!!!
Cậu không thể nhìn thấy thứ gì xung quanh cả mắt cậu hiện đang bị cột bởi một tấm vải cậu thử cử động tay thì phát hiện nó đang bị trói lại và móc lên chỗ trên cao bây giờ cậu mới phát hiện có lẽ mình đã bị bắt cóc bởi 2 người vừa rồi và đang nằm trên giường của ai đó
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
NÀY CÓ AI KHÔNG CỨU TUI VỚI
Cậu hét lên cố gắng cựa quậy
???
???
Nào bé cưng đừng có như vậy chứ~
Là giọng nam nhân
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Hức mấy mấy ông muốn gì sao lại bắt tui chứ hứ.hức
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Trả lời đi hả Siro NeyuQ đừng làm tui sợ...
NeyuQ
NeyuQ
Tụi anh chỉ muốn đ^a* vào bên tr*ng của bé cưng thôi~ áy...
Siro
Siro
Mày cũng ghê quá rồi đó NeyuQ tém lại đi
Hắn cười gian xảo
Two people
Two people
Không thật ra chỉ để giải quyết vấn đề thôi
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Hở tui gâyy thù gì với mấy ông hả
Siro
Siro
Có điều ku em không biết thì bọn này cũng là cướp mà nãy em cướp của NeyuQ ấy thì giờ có qua có lại thôi
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Nhưng em cướp "sắc" giỡn giỡn thôi mà đã làm gì đâu...
Two people
Two people
Ừm cướp "sắc" thì là chuyện của ông/em bọn anh cướp lại
Two people
Two people
Mà là cướp "tr|nh" cơ~
Two people
Two people
Ấy ! Mà không phải một d**** v*t mà tận hai cơ
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Mấy ông ..loạn rồi thả tui ra!!!
Cậu la lên
NeyuQ
NeyuQ
Càng quậy càng làm đau ông thôi
Nói xong anh dùng bàn tay vuốt dọc cơ thể cậu
Anh xoa nhẹ hai bên n*ũ rồi dùng lưỡi liếm cho đến khi chúng cư*** cứ*g
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Đừng mà buông tui ra đi chúng ta là con trai đấy đừng...
Có lẽ cậu đã hối hận sau khi nói ra câu đó ..
Để anh cho em biết trai gái không qua trọng miễn s**n* là được cho em cảm giác chìm trong d*c vo**
Giọng nói ấy phà hơi lên tai cậu, như khiêu khích vậy hắn banh chân cậu ra thật rộng rồi dùng lưỡi liếm vào bên tr*ng
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Um...đừ.ng mà...
Cậu van xin hắn, cậu cảm thấy sợ lắm
Hắn có vẻ không quan tâm đến lời cậu nói vẫn tiếp tục công việc của mình anh sau khi làm n*ũ cậu c***g cứ*g,anh tham lam mà đặt dấu hôn lên khắp người cậu liếm vành tai rồi khẽ nói
NeyuQ
NeyuQ
Lần này ...tôi sẽ t*ao ông đến chết ..
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Xin.. xin ông dừng lại..
Bên dưới hắn dùng một ngón tay đ^a* vào
Phải nói bây giờ cậu rất sợ mấy người này định giết chết cậu thật sao...
Dường như nghe được tiếng lòng anh ghé sát tai nói
Ưm...không đâu mà là làm đến khi kiệt sức mới thôi chứ ông dễ thương thế này ai nỡ gi€t?
Hắn ngoáy vào bên tr*ng của cậu như tìm kiếm thứ gì đó, tay còn lại hắn s*c d***g v*t đang trướ*g lên vì n*ng mong muốn đ^a* vào bên t*ong cậu ngày càng mãnh liệt còn anh vẫn đang tự th*m *u cho bản thân mình hắn cũng muốn vào lắm chứ nhưng hiện tại *ỗ của cậu vẫn chưa được hắn quay đầu về phía c*u nh* của Lộc ngậm lấy nó và liếm mú*.
Cả hai thằng con trai đều một bên s*c một bên phục vụ Lộc thuần thục, anh liếm vành đầu k*ấc rồi đưa đầu lưỡi di theo chiều dọc rồi *^am sau vào đầu kh*c
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Um..tui.. không chịu nổi nữa...đừng mà
Cậu ưỡn hông hưởng thụ cái khoái cảm vừa đáng sợ vừa thích thú
Anh và hắn s*c nhanh hơn, không lâu sau cả ba đều bắ* Siro gầm gừ đem thêm 2 ngón nữa vào bên tr*ng của cậu, hắn ngoáy sâu hơn, rồi thêm ngón nữa..
Anh hiện đang hôn ngấu nghiến đôi môi mọng đỏ của cậu nó cứ làm anh cảm thấy muốn n*ốt cơ thể cậu vào mình trong lòng anh bây giờ càng thêm sôi *ục, tay anh vuốt dọc cơ thể Lộc giữ chặt tóc của cậu
NeyuQ
NeyuQ
Siro....anh mau đâm..uggg vào lẹ đi
NeyuQ bực dọc quát mắng, anh cảm thấy lần này Siro quả tỉ mỉ quá nhiều rồi
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Đừng mà..um.hai người
Anh vuốt tóc cậu, ghé gần tai cậu quyến rũ
NeyuQ
NeyuQ
Ông có muốn gỡ bịt mắt để xem tình hình như thế nào không ?
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Nói cái gì vậy !! Mau thả tui ra...um
Cậu cố kiềm lại cơn **c vọ*g và nỗi sợ
Không nói gì, Siro rút bốn ngón tay ra, đưa người lên gỡ bịt mắt của cậu, hắn muốn cậu phải ghi nhớ khoảng khắc này
Bị rút ra bất ngờ, Lộc cảm thấy trống nhưng cũng mừng vài phần, cậu tưởng mình đã được tha. Rất tiếc là không phải Lộc à
Miếng bịt mắt cậu được cởi ra, cậu bây giờ đang đối diện mặt với hai gã con trai...
Cậu nhìn cơ thể cường tráng của bọn họ,người da hơi ngăm người như bạch tạc, cơ bụng săn chắc, đặc biệt là d*v.. cực kì to. Cậu đơ đẫn nhìn
Siro
Siro
Hai d**** **t của tụi anh mà đ^*am vào trong em sẽ như thế nào nhỉ
Hắn mở ý trêu trọc con rồng nhỏ đang sợ hãi này
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Làm ơn...tha tui...
Siro
Siro
Em lại rưng rưng sắp khóc rồi đáng yêu thật~
Nhìn cơ thể cậu bây giờ xem ? Đừng nói là con gái, kể cả đàn ông con trai cũng đão ai có thể nhịn Siro đột nhiên đ^a*m vào h*u h***t của cậu làm cậu nhăn mặt hét to vì đau. Cậu sợ lắm, cậu muốn về làng về chơi với anh cá bự...
NeyuQ kề bên thấy vậy liền ôn nhu vuốt má cậu, anh đặt nụ hôn mãnh liệt như ban đầu, cậu sợ hãi rụt rè để yên mặc anh làm ấy mà lại lần nữa cậu bị nghe thấy tiếng lòng
Siro
Siro
Nào đang ở bên tụi anh em lại có thời gian nghĩ về con cá mắc cạn đó ư?
Hắn giận dữ hỏi
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
H..hức.thả tui ra...tui muốn về với anh...cá bự thôi
Hắn tức giận như con thú dữ đ^am liên tiếp vào tro*g cậu, hắn không thể kiềm nỗi cơn d*c v**g này hắn thậm chí có thể hi sinh cả tính mạng để cùng cậu lam t**h
Siro
Siro
Arr urrr...
Hắn rên rỉ vì bên trong cậu s**ng chết đi mất
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Ư..um
Lộc rê* theo nhịp t*úc của Siro tiếng rê* của cậu như hối thúc con quỷ dữ trong hai người dậy
NeyuQ anh không nhịn được nữa, anh quỳ trên ngực của cậu, cầm lấy d*v của mình ve vãn lên miệng cậu
NeyuQ
NeyuQ
Ngậm nó
NeyuQ như ra lệnh. Nó khiến cậu sợ hãi, cậu nhìn d*v to lớn của anh mà lo sợ ngậm lấy. Cậu dùng đầu lưỡi làm theo những gì mà anh đã phục vụ cậu ban nãy, lưỡi cậu rụt rè liếm đầu k*ấ* của anh làm anh giật mình và *ắn trong miệng của cậu. Cậu sặc sụa nuốt hết nó. Mùi ti** dị*h của anh tanh nồng trong cổ họng cậu, khiến cậu muốn nôn
Hắn đã *ắn, hắn chờ mình bắ* xong t**h d*ch rủ anh cùng chơi
NeyuQ biết ý, cởi trói của cậu ra. Cậu có ý trốn nhưng sao có thể ? Cậu bây giờ đang bị kẹt giữa hai con người to lớn vả lại sức cậu bây giờ cũng không thể thắng nổi bọn họ
Tay cậu bám lên vai Siro, dv của anh như đ^a*m sâu hơn vào bên tr*ng khiến cậu đau đớn.
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Làm ơn...dừng..lại
Cậu hổn hển, bây giờ cậu không đủ sức để mà la hét như trước nữa rồi
Cả hai người đều không chú ý đến lời nói của cậu. NeyuQ dùng một ngón đ^*am vào bên tr*ng cậu dv của Siro to quá khiến *ỗ của cậu như bị chật kín rất khó vào
Lộc nhăn mặt, hắn dụi mặt vào cổ cậu hôn lên nó rồi liếm láp. Nãy giờ anh khó khăn lắm mới đưa được d*v của mình vào bên tr*ng cậu. Bên tr*ng cậu như muốn cắn dứt d*v của hai người vậy, thay cho cảm giác đau đớn hắn và anh lại cảm thấy rất thích thú và sảng khoái
Anh ôm eo cậu bắt đầu chuyển động bên trong còn hắn vẫn đang xoa đầu n*ũ của cậu. Tay anh lần tới c*u nh* của cậu ma sát. Phải nói đây là lần đầu tiên cậu cảm thấy vừa ***** vừa đáng sợ tới như vậy, hai d*v to lớn lắp đầy cái tiểu h**ệt bé nhỏ của cậu rồi chuyển động theo từng nhịp rất đồng đều. Cậu dựa đầu lên vai anh, tay cậu vẫn bám lên vai hắn đôi khi theo nhịp t*úc mà tay cậu như vuốt ve hắn khiến cho anh thêm tr*ớng bên trong
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Um..ummm
Cậu cố ngậm miệng mình để không bật những tiếng rê* ma mị. Cậu muốn họ nhanh chóng làm xong rồi thả về
Hai d*v cọ xát nhau chúng làm cho cuộc tình trở nên gây cấn mà sảng khoái hơn. Hai người vẫn cứ thế rồi chuyển động nhanh hơn. Cơ thể cậu cũng vì thế mà lắc lư hơn. Kẻ *ắn trước là anh rồi tới hắn cuối cùng là cậu
Hắn rút d*v mình ra khỏi người cậu, hắn đã bắ* tận sáu lần từ khi mà cậu chưa tỉnh tới bây giờ. Đương nhiên là hắn th*m *u trước khi cậu tỉnh
Tới lượt NeyuQ, anh đổi tư thế làm cậu cuối mình xuống nằm xấp, đưa mô*g lên cao. M* nó anh giờ đây n*ng dữ dội. Anh không ngờ cơ thể cậu lại quyến rũ anh đến như vậy. Anh mạnh mẽ t*úc từng đợt vào tro*g
Hắn đưa d*v mình trước mặt cậu, hắn muốn cậu phục vụ mình. Không nói năng gì, anh trực tiếp đẩy d*v mình vào miệng cậu
Cậu ngậ* lấy rồi dùng lưỡi làm như những gì cậu đã làm cho anh. Nhưng bây giờ sức cậu không còn nhiều nên...
Hắn cảm thấy rất khó chịu vì cậu làm nhẹ quá.Hắn cố định đầu của cậu rồi t*úc vào miệng cậu
Cậu cảm thấy khó thở, mũi cậu liên tục đối diện trước những cái d*v to lớn kia, cậu chịu cả hai cơn t*úc từ hai con người đang ngấm trong d*c v**g
Hắn đ^a*m sâu tận trong cổ họng cậu, nhìn từ nhìn từ phía dưới, có thể thấy dv đang t*ụt ra vào trong cổ họng cậu
Anh *ắn,hắn nhìn thấy cảnh đấy cũng b*n theo. Cả hai đều giữ chặt chỗ đấy cho đến khi bắn xong toàn bộ mới rút ra
Cậu không chịu được nữa, cậu ngất đi...
-End-
Tác giả suy tình ٩( ᐛ )و
Tác giả suy tình ٩( ᐛ )و
Thú thật đây là chương H thành công nhất =)) mỗi tội đen quá với hơi thô
Tác giả suy tình ٩( ᐛ )و
Tác giả suy tình ٩( ᐛ )و
Tên truyện AllLoc thế thôi chứ sốp vẫn lên mấy cặp khác bình thường sốp làm việc cợt nhả thế đó nàng nào nghiêm túc là không đọc được truyện của sốp đâu >:))
Tác giả suy tình ٩( ᐛ )و
Tác giả suy tình ٩( ᐛ )و
Lâu lâu đổi gió cho mọi người không riết cái cũng chán á
Tác giả suy tình ٩( ᐛ )و
Tác giả suy tình ٩( ᐛ )و
Chap này 2518 chữ đó mấy nàng đọc đã không đang tiểu thuyết quen qua đây thấy bản thân viết dài hằn 😌✨
Tác giả suy tình ٩( ᐛ )و
Tác giả suy tình ٩( ᐛ )و
Suỵt tiết lộ tri :)) ân mầy boà ở truyện kia của tui thì 2 ngày tiếp tui sẽ lên chap cp Rét Cam nha
Tác giả suy tình ٩( ᐛ )و
Tác giả suy tình ٩( ᐛ )و
Sốp bị từ chối kiểm duyệt 3 lần tới mức :)) phải lập lại truyện để viết nên chap hơi nhiều từ **** khó luận mong mn thông cảm nha sốp sợ không được kiểm nữa nó khoái acc

Ghastboy x Lộc - Mơ và Thực (H)

Lưu ý🚨: Fic và nhân vật trong đây đều là không liên quan gì đến người thực nên nhân vật được xây dựng sẽ khác xa với thực tế có thay đổi về tuổi tác ngoại hình và cả tính cách những chap mình có để (H/H+) có chứa yếu tố tdbl sẽ không phù hợp với mấy nàng thiên sứ còn nàng nào quỷ sứ ở lại đọc nha vui thì đọc không vui thì để vui quay lại coi nha!!!
-----_φ(・_・-----
Bối cảnh:Trong giấc mơ của GhastBoy (Lưu ý cực mạnh bạn nào đu LộcGhast dth đồ đồ chap này sẽ khiến mấy bạn khó chịu cân nhắc kỹ trước khi đọc)
Ghast cậu đã mơ tới một khung cảnh đầy kì quái một nơi âm u với những tiếng leng keng của dây xích, những tiếng đập vỡ của đồ đạc và cả một người con trai đầy mình bầm tím.
Người ấy như không nhận thấy sự hiện diện của cậu mà liên tục tìm cách thoát khỏi những sợi dây xích nặng nề khiến tay và cả chân hắn xuất hiện vết ửng đỏ, nhưng có vẻ kết quả không thành công đã quá đỗi quen thuộc mà hắn lại bất lực ngồi tựa mình vào vách tường đá lạnh lẽo.
Từ từ xoay đầu lại cậu nhìn thấy gương mặt đẹp đẽ của hắn(Lộc), chỉ là đôi mắt đầy sự tuyệt vọng khiến Ghast rất khó chịu
Lúc cậu cứ nghĩ trong mơ cứ thế trôi qua với những hành động cố thoát khỏi đây của hắn thì một tiếng bước chân tới gần, người con trai bắt đầu dừng lại mọi hành động mà cố nép sâu vào góc tường
GhastBoy
GhastBoy
?!!!
'GhastBoy'
Tôi không ở đây cậu có ngoan không pé Lộc~
Thứ cậu không ngờ nhất là đối phương giống như đúc với mình, ngay cả giọng nói cũng thế nhưng lời nói ánh mắt và hành động trông thật lạ lẫm làm sao . Lộc nắm chặt tay đến găm vào da thịt khiến máu chảy ra hắn căm hận đến tận xương tủy người trước mắt .
Chính là vào ngày hôm ấy, 'GhastBoy' đã bằng một cách nào đó mà biết tới sự hiện diện của *****, cứ nghĩ thứ đón chờ mình sẽ là song sắt và cái chết thì cậu đã đánh ngất hắn và đưa tới một nơi xa lạ
Một nơi mà Lộc thề sẽ không bao giờ muốn ở thêm một phút giây nào nếu có thể rời khỏi nó
Nhưng nó cũng chỉ là nếu, hắn biết giờ mình đã vĩnh viễn không thể thoát khỏi Căn phòng như được đặt làm riêng mọi thứ chỉ để phòng ngừa hắn trốn thoát
GhastBoy không biết Lộc nhưng 'GhaátBoy' lại rất yêu hắn, cậu có thể nhìn ra trong mắt 'GhastBoy' cuồng nhiệt tới mức nào khi nhìn cậu trai bên trong căn phòng tăm tối đó, nó như chứa cả một bể tình chỉ chờ đợi con mồi chìm đắm vào . Đáng tiếc, con mồi giờ đây đã chẳng còn một niềm tin nào để có thể sa lưới
Cậu ta cất từng bước chân kéo gần khoảng cách giữa mình và hắn, đến lúc cả hai chỉ còn cách nhau một bước chân thì 'GhastBoy' dừng lại
'GhastBoy'
Cậu nên biết tôi yêu cậu nhường nào chứ~?
'GhastBoy'
Đừng im lặng, tôi biết cậu cũng yêu tôi mà
'GhastBoy' như nói tới một thứ yêu thích mà cười khúc khích
Bàn tay lạnh lẽo cảm nhận đường nét tinh xảo của hắn, cậu nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên mọi ngóc ngách của gương mặt khiến mình say mê đến cùng cực
Không một phản ứng chống cự, giống như 'cậu' đã làm điều này với Lộc hơn ngàn lần vạn lần và sự thật đúng là vậy, không chỉ mỗi hôn mà còn nhiều thứ hơn thế nữa
'GhastBoy'
Để xem cậu có ngoan không nào~
'GhastBoy'
'GhastBoy' kéo chiếc quần dài của hắn xuống mà lần mò tới nơi tư mật vẫn còn bị sưng tấy nơi đó đang ngậm một cái *** toy để chặn t**h tr*ng
Nhẹ nhàng lấy nó ra thì một dòng bạch d*ch cũng theo động tác mà chảy xuống bắp đùi mềm mại đầy dấu răng và dấu hôn chứng tỏ đã trải qua một cuộc hoan ái cuồng nhiệt . Nhìn thấy thứ d*m d*c trước mắt cậu không thể làm gì ngoài việc nhìn nó và phản ứng lại, giấc mơ này như buộc cậu phải nhìn nó không được phép rời khỏi nó trước khi những thứ đầy xấu hổ ấy kết thúc
GhastBoy chưa từng nghĩ bản thân sẽ c*ơng cứ*g chỉ vì nhìn một người con trai bị 'chơi', cũng có thể cậu chỉ như thế với hắn
'GhastBoy'
*ỗ nhỏ tham lam thật đấy, ăn hết của tôi luôn rồi này
'GhastBoy' đẩy hông thật mạnh đ^am lút cán vào tr*ng
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Ưm...
Lộc cố chặn những tiếng rên rỉ đầy cám dỗ
Từng cú đ^am t*úc mạnh mẽ vào nơi sâu nhất của hắn khiến tâm trí hắn như sắp bị lấy đi, nó cứ đ^am vào đấy rồi cọ vào điểm nhạy cảm
Bàn tay 'cậu' nhẹ nhàng ôm lấy chiếc eo nhỏ đầy dẻo dai của người thương mà cố định nó không để 'c*u n*ỏ' đang làm việc tuột ra
Hết lần này tới lần khác đến nỗi người đang nhìn là GhastBoy chẳng biết họ đã làm bao nhiêu lần cậu chỉ biết bên dưới của mình đang tr*ớng đến đau lên mà chỉ muốn ngay tức khắc nhập cuộc mà điên cuồng đ^am nguấy vào bên trong hắn người đang nằm dưới thân 'cậu' mà rên rĩ đầy dâm đãng
Đến lúc tỉnh giấc cậu nhận ra bản thân mộng t|nh rồi, nhưng tâm trí lúc này chỉ toàn hình bóng của người con trai tên Lộc kia
Rốt cuộc vẫn là nhịn không được mà tự an ủi bản thân khi tưởng tượng mình đang làm tình với hắn, *ỗ nhỏ tham lam ngậm chặt 'cậu nhỏ' của cậu như không muốn nó rời đi mỗi lần cậu ra vào gương mặt xinh đẹp nhuốm màu t*nh d*c trong khi miệng nhỏ liên tục buông ra những tiếng rên rĩ như cầu hoan
Nằm phịch xuống giường cậu che mặt lại xấu hổ vì hành động vừa rồi, tại sao lại tưởng tượng làm tình với một người mình chưa từng gặp để an ủi chứ ?
Nghĩ là thế nhưng cứ mỗi lần thủ dâm thứ cậu luôn nghĩ đến vẫn luôn là hắn, cứ luôn nghĩ rằng hắn chỉ là tưởng tượng và không có thật cho đến ngày hôm ấy...
Ngày GhastBoy vào MegaSmp 2025...
-End-
Tác giả suy tình ٩( ᐛ )و
Tác giả suy tình ٩( ᐛ )و
Nè nha 😇 nhắc trước rồi mà vẫn bình luận toxic là tui liệt danh sách đen liền à
Tác giả suy tình ٩( ᐛ )و
Tác giả suy tình ٩( ᐛ )و
Bìa truyện đề [Cao H] là mấy ní hiểu rồi đó thô tục nhưng thỉnh thoảng tui sẽ có mấy phiến ngoại đổi vị cho mấy ní bằng otp khác nha

Kuro x Lộc - Yêu

Lưu ý🚨: Fic và nhân vật trong đây đều là không liên quan gì đến người thực nên nhân vật được xây dựng sẽ khác xa với thực tế có thay đổi về tuổi tác ngoại hình và cả tính cách những chap mình có để (H/H+) có chứa yếu tố tdbl sẽ không phù hợp với mấy nàng thiên sứ còn nàng nào quỷ sứ ở lại đọc nha vui thì đọc không vui thì để vui quay lại coi nha!!!
-----_φ(・_・-----
Bối cảnh:Hiện đại hai người nằm trong một tổ đội sát thủ được huấn luận từ nhỏ
Lộc(cậu) và Kuro(hắn) là cộng sự từ năm 15 tuổi. Vẫn còn là những đứa trẻ dù đang tuổi ngây ngô nhưng bàn tay đã đẫm máu người. Trong những năm tháng ấy, mấy ai có thể thấy được trong đáy mắt u tối của hắn dành cho cậu thứ ánh sáng kì diệu gì. Hắn thầm tôn sùng, cảm thán vị thần với đôi mắt tím pha lê lấp lánh, hắn cuồng nhiệt tán dương mái tóc màu của bóng tối êm đềm luôn được chải chuốt kĩ càng. Tất cả, tất cả sự yêu mến điên cuồng của hắn đều được lớp đen tối che đậy đi hoàn hảo. Hắn xây dựng cho bản thân một lớp phòng vệ đáng ghét mà Lộc có đấm thẳng vào cũng không thể phá vỡ được. Hắn kiêu ngạo vì điều đó, và hắn cũng sợ.
Năm 15 tuổi, Kuro yêu đơn phương Lộc. Yêu cuồng nhiệt say đắm, chỉ khác rằng lớp phủ màu đen như hố sâu, không để bất kì tia sáng nào thoát ra ngoài.
Năm 16 tuổi,cậu bị thương nặng bởi cứu hắn, tất cả đều do sự vô trách nhiệm của hắn đã khiến cậu phải đánh cược bằng cả mạng sống của mình để cứu hắn. Điều này như một lưỡi dao sắc lẹm cắt hết những hi vọng cuối cùng của tình yêu hắn đang ấp ủ. Hiện giờ, trong mắt Lộc, hắn có lẽ chỉ đơn giản là một tên vô lại thông minh nhưng ích kỉ và vô trách nhiệm. Anh chán nản với điều đó, và tình yêu của hắn rơi vào vô vọng. Bây giờ có lẽ chỉ là Lộc, Kuro mà mệnh lệnh của cấp trên. Không còn mối liên kết giữa hai cộng sự nữa rồi
Hắn mất hơn một năm để có thể chiếm lại được lòng tin của cậu.
Nhưng năm 18 tuổi đó, Kresh xuất hiện...
Kuro rơi vào mối quan hệ tay,khi Kresh cũng một hai dòm ngó người trong mộng của hắn. Ngứa mắt, ngứa ran cả lồng ngực, nhưng với những gì hắn đã vô tình vuột mất ở cậu thì việc hai người họ thân thiết với nhau hoàn toàn hắn không thể ngăn được. Hắn uống rượu, hút thuốc ngày đêm, lầm lì ít nói đi hẳn, ánh mắt đen sâu hoắm dán chặt vào mái đầu đang nghiêng nghiêng đọc báo cáo bên ánh đèn vàng mờ ảo
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Ee làm gì mà nhìn ta dữ thế?
Hai bờ lông mày sắc mỏng nhíu lại, Lộc ngẩng lên nhìn tên nào đó vừa dồn hết công việc cho mình rồi nằm bẹp trên ghế bành nhung đờ đẫn. Bị nhìn chằm chằm như thế, từng nang lông dưới gáy cậu dựng ngược hết lên ớn lạnh
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Ngươi lại uống rượu à?
Kuro
Kuro
Tôi đi uống một mình chứ ai được đi uống chung với người yêu như Lộc đâu
Hắn ngúng nguẩy quay mặt đi, nằm ngửa thả lỏng trên ghế. Cái cà vạt đen đã mấy ngày không được thắt tử tế, lệch xiên sang một bên.Cậu ngứa máu, thẳng tay phi tập hồ sơ bìa dày vào đầu hắn
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Người yêu cái đếch nhà ngươi. Ông đây không có dễ dãi như thế
Kuro
Kuro
Hai người thân thiết như thế cơ mà
Hắn kéo áo khoác trùm lên mặt, lầu bầu những từ không nghe rõ. Lộc thở dài, nhấc người đi đến bên ghế nhặt quyển hồ sơ đang nằm chỏng chơ dưới đất. Kuro nghe tiếng người lại, hé mắt ra nhìn cái đầu đen bực dọc cúi xuống cạnh mình.
Kuro
Kuro
Lộc
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Hả?
Cậu vẫn đang hết sức khó chịu vì thái độ của Kuro, nhanh chóng ném cho hắn một câu trả lời gọn lỏn và một cái liếc mắt sắc lẹm. Nhưng cậu nhanh chóng va phải đôi mắt lờ đờ của người kia, hai bên quầng thâm rõ mồn một.
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Ngươi sao đấy Kuro? Mấy hôm nay ngươi lạ chết đi được. Làm gì cũng như cái xác sống
Quay người sang nhìn thẳng vào Kuro, cậu ngồi xổm, chống tay lên hai đầu gối. Đôi mắt tím long lanh soi thẳng vào màu đen u ám, dường như tia sáng ấy cũng đã biến mất mà không để lại vết tích gì
Kuro
Kuro
Tôi mệt
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Mệt mà còn nốc rượu suốt cả chiều. Mâu thuẫn vừa thôi con cá rô chiên giòn ạ
Kuro
Kuro
Mệt thật mà. Mệt mỏi nên mới uống đó
Hắn lim dim, miệng lại liến thoắng than thở.
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Ngươi có phải làm cái mẹ gì đâu mà kêu mệt. Bao công việc của ngươi toàn dồn hết cho ông đây thây
Kuro
Kuro
Lộc an ủi tôi đi
Hoàn toàn phớt lờ đi lời ca thán của cậu, hắn đưa tay níu nhẹ tay áo Lộc, kéo kéo. Đôi mắt cũng dần mang ý cười
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Hảa? An ủi cái đếch gì? Biết gì mà an ủi?
Lộc gắt gỏng đứng phắt dậy, lớn giọng cáu kỉnh. Nhưng tay Kuro vẫn túm chặt tay áo, khiến cậu đứng dậy được nửa chừng lại bị kéo xuống
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Buông ra xem nào, níu níu cái gì?
Kuro
Kuro
Tôi bảo Lộc an ủi tôi cơ mà. Rồng của tôi đi ve vẩy đuôi với người khác, chủ nhân buồn lại quay đít bỏ đi.Rồng nhỏ hư
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Thằng khốn này...
Nhưng Kuro níu chặt quá, cậu không còn cách nào. Nếu đánh hắn sẽ rất ồn ào, những người xung quanh đang nghỉ ngơi sẽ bị đánh thức mất. Dù gì thì cũng vừa trải qua một trận, và ai cũng mệt mỏi.
Hơn nữa, nửa đêm rồi...
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Ngươi muốn ta làm cái gì đây hả
Lộc hằn học nhấn từng chữ một. Kuro híp mắt, đều đều ra lệnh
Kuro
Kuro
Ủ ấm cho tôi đi
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Bằng?
Kuro
Kuro
Lộc đó~
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Thằng khùng, ta sẽ không trèo lên nằm chung ôm ngươi đâu. Có điên mới làm thế
Kuro
Kuro
Thì Lộc điên đi để tôi mang vào nhà 'thương'
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Ngươi nốc nhiều rượu quá nên bị úng não à, ta bảo không là không?
Lộc phồng má, hai hàng lông mày nhíu lại.
Kuro
Kuro
Hứ Lộc chả quan tâm gì tôi cả
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Ngươi yêu cầu như thế thì cả lò nhà ta cũng muốn đấm ngươi
Im lặng đôi chút, Kuro lại đề nghị
Kuro
Kuro
Vậy Lộc nhắm mắt lại đi
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Làm gì?
Kuro
Kuro
Cứ nhắm lại đi
Kuro
Kuro
Cậu
Cậu lườm nốt một cái, rồi nhắm hai mắt lại. Kuro nói tiếp, cố tình thì thào để Lộc không nghe rõ
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Hả? Ngươi nói cái gì đấy, ta không nghe rõ.
Theo thói quen, Lộc dí mặt lại gần hắn. Rồi bỗng gai ốc khắp người nổi lên, chân tay run bần bật..
Có cái gì đó, mềm mềm, ấm ấm, nồng vị rượu vừa đặt lên trên má cậu?!!!
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Ee....khó coi quáaaa
Cậu thất kinh giật mình, ngã ngửa về phía sau. Hắn cười ranh mãnh, rồi kéo áo khoác đắp kín mặt. Lộc hét lên với hai bầu má trắng hồng đang dần đỏ ửng lên
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
T-thằng khốn này, mày vừa làm cái khỉ gì đấy?
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Trả lời ta ngayyyy
Dưới lớp áo, hắn ta cố nín cười. Dường như giữa trời đông lạnh, không khí đang dần ẩm hơn rồi
Nụ hôn vu vơ năm 18 tuổi, đã vương vấn tâm trí hắn đến tận 4 năm sau. Giờ đây không còn là cộng sự mang lớp áo khoác tối máu ở tổ đội nữa
Kuro của trụ sở thám tử thành phố , ngày đêm dốc sức cứu người bảo vệ thành phố đang bị tấn công về mặt kinh tế cũng như tinh thần mà chạy trốn vào ánh sáng. Cho dù sau chuyện này, hắn đã không gặp lại tình đầu của hắn 4 năm rồi
Dù hắn sống có phần nhẹ nhõm và bất cần hơn, trong lòng vẫn luôn nổi sóng. Kira luôn réo tên hắn là thằng vô công rỗi nghề, sống không có chí hướng mà luôn làm những trò vớ vẩn ngáng chân mọi người làm việc, hắn cũng chỉ cười cười chứ bỏ hết ngoài tai. Hắn không có hứng thú với thứ lý tưởng đó. Điều hắn cần bây giờ, mãnh liệt hơn bao giờ hết mà cũng gần như hoàn toàn xa rời tầm với của hắn
Không thể ngờ đến một ngày, hắn muốn một thứ nhưng không thể nào có được. Hắn vừa tự cảm thấy không quen, mà cũng vô cùng bứt rứt, khó chịu. Thế nên, lần đầu tiên sau 4 năm Kuro quyết định đi tìm người đó
Anh BonCT chính là đối tượng đầu tiên. Dù Kuro chính là kẻ vô lại đi chăng nữa, nhưng gã vẫn một hai tôn sùng vị thầy này. Vậy nên, chỉ trong một hai câu hỏi thì vị trí nhà Lộc đã bị leak ra ngon lành. Thậm chí là tầng mấy chưng cư vị trí nào và cả chỗ cậu thường giấu chìa khóa cũng được BonCT phun ra rõ ràng từng chữ một
Kuro
Kuro
Anh Bon là do tôi nghĩ nhiều hay do cậu biết quá nhiều thế?
BonCT
BonCT
Kuro em nghĩ nhiều rồi.Anh và Lộc không liên quan thực sự không có gì với nhau cả
Kuro
Kuro
Chắc chắn là vậy rồi, nếu không thì anh cũng không còn đứng đây với em đâu, nhỉ haha
Lộc về căn hộ sau một ngày cực kì mệt mỏi với đống tài liệu. Vụ buôn lậu đá quý của tổ đội suýt bị vỡ lở vì một đám âm binh choai choai đầu đường xó chợ giở trò đánh cướp. Một tay cậu quật từng tên một rất nhanh gọn, nhưng lùm xùm sau đó khiến tổ chức lao đao vì bị cớm ngó ngàng tới. Vậy nên lượng tài liệu giấy tờ tăng lên bất ngờ, kết quả là gần 2 giờ sáng cậu mới được về nhà
Về đến cửa, Lộc thò tay vào túi áo lấy chìa khóa định mở cửa ra, nhưng trong một khoảnh khắc, cái chìa khóa rớt xuống đất 'keng' một tiếng đanh gọn. Hai bên mày nhíu lại, sắc mặt anh sa sầm xuống. Thô bạo vặn tay nắm cửa, một tay cầm áo khoác một tay cầm con dao sắc nhọn, Lộc từ từ đi vào nhà như bình thường
Ném cái áo khoác lên sofa, lưỡi dao bóng loáng nhè nhẹ kề lên cổ người đang nằm trên ghế. Không một tiếng động, không một động tác thừa
Kuro
Kuro
Về rồi hả?
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Sao ngươi lại biết chỗ này?
Đối diện với chất giọng trầm đều ấm áp của Kuro,cậu gần như không giữ được bình tĩnh. Trên trán đã lấm tấm mồ hôi, giọng nghiến đến mức lạc đi
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Sao ngươi lại đến đây?
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Ngươi không sợ ta sẽ giết ngươi à, tên khốn phản bội?
Đúng rồi hắn đã phản để tẩy trắng làm thanh tra
Kuro
Kuro
Lộc sẽ không giết tôi, đúng không?
Lưỡi dao run rẩy kề bên lớp da thịt, dí mạnh đến nỗi đã rỉ ra vết máu đỏ thẫm. Rồi cậu cũng thở hắt ra, con dao buông thõng theo cánh tay sang một bên
Kuro nở một nụ cười hồn nhiên, nghến đầu ngửa lên để nhìn thấy khuôn mặt của người kia. Nhưng lòng hắn hẫng lại, hơi thở như bị hụt đi một nhịp. Bàn tay quấn băng đang bị thương nhẹ đưa lên, ấp lấy má người đang thất thần rưng rưng trên đầu
Kuro
Kuro
Sao lại khóc kia chứ?
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Câm đi thằng khốn, ai thèm khóc chứ. Tại ta mệt quá thôi
Lộc thẳng thừng gạt tay hắn ra, đứng lên vươn vai rồi tháo mũ treo lên móc. Trong bóng tối, hắn vẫn lờ mờ thấy cậu đưa tay quẹt ngang mặt. Rồi Lộc đi đến bên sofa, chống nạnh gắt
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Thế giờ ngươi muốn gì đây. Ta không-
Hắn cắt ngang câu nói của cậu bằng một cú kéo mạnh, kéo thẳng người con trai bé nhỏ bên cạnh nằm gọn trên lồng ngực hắn
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Ê-Ê này?? Ngươi làm cái đếch gì đấy thằng khốn này có muốn thành rô phi chiên không
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
B-buông ông đây ra- nhanh lên, không ta đâm chết ngươi đó
Lộc thất kinh chống cự dữ dội, dùng hết sức vừa đẩy hắn ra vừa nghiến răng chửi rủa. Nhưng hắn chỉ im lặng, vòng tay càng siết chặt hơn
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Ngươi có nghe ta nói không hả, tên vô lại này? Ngươi tự dưng đi ôm ta là sao chứ?
Kuro
Kuro
Vì 4 năm trước, Lộc vẫn không chịu ủ ấm cho Kuro mà. Tôi đành phải tự làm thôi
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Tự cái mả cha nhà ngươi, buông ra coi
Kuro
Kuro
Không
Hắn đột nhiên nghiêm giọng, khiến cậu bất chợt giật mình mà không giãy dụa nữa
Kuro
Kuro
Rồng nhỏ, ở với tôi đêm nay đi...
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
H-Hả sao cơ như-n...
Nằm trong vòng tay của Kuro, cậu như tìm lại được đâu đó hơi ấm anh từng có từ những năm thiếu niên. Hai má cũng dần nóng lên, anh đột nhiên im lặng không biết nói gì, chỉ thả mình để con á rô phi ôm thật chặt
Kuro
Kuro
Rồng nhỏ,tôi nhớ em lắm
Hắn dụi đầu vào gáy cậu , hít hà hương thơm mát từ mái tóc mượt màu đen nhạt của người tình bé nhỏ trong lòng. Hắn tự cảm thấy vừa hài lòng, vừa tiếc nuối, nhưng đã quá muộn để quay đầu rồi
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Thì sao chứ? Bây giờ chúng ta là kẻ địch rôi, nhớ với thương còn nghĩa lí gì?
Kuro
Kuro
Tôi từng rất yêu em, phải chăng là do em giả mù hay em không biết?
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Ta biết, nhưng đã từng thì cũng chỉ là trong quá khứ thôi
Cứ thế, một người hỏi, rồi một người cay đắng trả lời. Âm thanh đều đều trầm ấm vang lên trong màn đêm tĩnh mịch
Kuro
Kuro
Tôi vẫn còn yêu em nhiều lắm, Lộc. Em có biết không?
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Ta có biết
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Như ta đã nói, kẻ địch thì không còn nhớ thương gì nữa
Kuro
Kuro
Vậy em có yêu tôi không?
Câu hỏi của Kuro như đánh xuyên vào phòng thủ cuối cùng của Lộc .Cậu im lặng hoàn toàn, đến cả hơi thở cũng nén lại. Vài phút nghẹt thở đến không ngờ, cậu quay lưng lại, đưa tay ôm lấy bờ lưng của tên kẻ thù phản bội đáng chết phía sau. Khuôn mặt nhỏ dụi vào bờ ngực lớn săn chắc như ngầm khẳng định cho câu trả lời không thể nói ra của cậu. Qua lớp sơ mi mỏng, Kuro cảm nhận được những giọt nóng hổi đang thấm dần vào da thịt hắn, đau xót đến cùng cực
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Tại sao vậy Kuro?
Hắn đưa tay ra sau đầu cậu kéo nhẹ, đặt một nụ hôn sâu lên đó. Bao nhiêu tâm tình phức tạp của hắn suốt 7 năm nay, cuối cùng lại được gom lại bằng chữ "yêu" và nước mắt của người hắn yêu
Kuro
Kuro
Nghỉ ngơi đi rồng nhỏ
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Sau đêm nay, ta lại trở về làm kẻ thù chứ?
Hắn cười chua xót, lại hôn thêm một cái nữa lên mái tóc ấy
Kuro
Kuro
Miễn là em còn để chìa khóa ở đó thì không
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
...
Kresh
Kresh
Kuro là ai?
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
Ờm-...
Sau một đêm ngủ cực kì ngon thì cậu thức dậy trong vòng tay người yêu khi hắn vẫn còn ngủ say. Không quên để lại cho hắn một nụ hôn trên má, Lộc đi làm và sáng hôm đó, cậu tặng cho anh Bon vài hộp bánh và cháo ăn liền...
Bởi hôm qua đi gặp Kuro về ảnh bị sang chấn hô hấp :)))
-End-
Tác giả suy tình ٩( ᐛ )و
Tác giả suy tình ٩( ᐛ )و
À ừ thì :))) lười ra chap ấy nhưng mỗi lần ra thì chap dài mọi người ok không
Tác giả suy tình ٩( ᐛ )و
Tác giả suy tình ٩( ᐛ )و
Oneshort dài...hay nhiều oneshort ngắn

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play