[DuongKieu]Light Of Dawn
Giới thiệu nhân vật
Nhỏ t/g pu sì da đen
Xin chào cả nhà iu của kem
Nhỏ t/g pu sì da đen
Xóa bộ Forever Love rồi nên viết bộ mới tiếp
Nhỏ t/g pu sì da đen
Ê ý là bị tiếc ấy, cũng không quá flop nên có hơi tiếc
Nhỏ t/g pu sì da đen
Mong sao nhỏ novel phù hộ cho hộ này
Nhỏ t/g pu sì da đen
Giới thiệu nhân vật cái ha
Nguyễn Thanh Pháp(Pháp Kiều)
Nguyễn Thanh Pháp,24 tuổi, là người con út của gia đình nhà Nguyễn, ba mất sớm, cái chết của ba Thanh Pháp vẫn còn là ẩn số chưa được tiết lộ, không hiểu sao Thanh Pháp đây luôn đố kị với những người được mẹ em yêu thương trừ người anh trai của em, Quang Anh,tính cách rất ấm áp nhưng chỉ như thế với người thân, vô cùng thông minh,mưu trí
Nguyễn Đức Duy
Hoàng Đức Duy là bạn thân của Thanh Pháp, thiếu gia nhà Hoàng tốt bụng và thân thiện với mọi người hơn Thanh Pháp rất nhiều, luôn luôn lạc quan, yêu đời và cũng chính là bé yêu của Nguyễn Quang Anh
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương,25 tuổi,gia thế của Dương chưa được tiết lộ, simp Thanh Pháp vô cùng tận,ảnh ảo tưởng á=))
Thanh Pháp(lúc nhỏ)
Thanh Pháp hồi nhỏ, 7 tuổi
Bống(Đăng Dương lúc nhỏ)
Đăng Dương lúc nhỏ, 8 tuổi
Đặng Thành An(Negav)
Đặng Thành An, Nề ga vê, 24 tuổi, người chồng vũ phu của Thanh Pháp, thương vợ như cây bàng non, thiếu gia nhà họ Đặng
Huỳnh Hoàng Hùng(Gemini)
Bạn thân của Thanh Pháp, 24 tuổi, người bạn trầm tính nhất trong nhóm,nhưng cũng không khá hơn là bao, theo đuổi Hải Đăng trong thầm kín nhưng chẳng hề biết Hải Đăng thích mình từ lâu rồi,Huỳnh tổng trong tương lai =))
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh,26 tuổi, anh trai của Thanh Pháp và cũng là anh cả, nuông chiều em và bé yêu của mình, tính cách vui vẻ, ấm áp đôi khi hơi vô tri
Trần Minh Hiếu
Người yêu hiện tại của Thanh Pháp, gia thế chưa được tiết lộ, tình yêu của hắn dành cho em có phần "hơi" quá, dần dần cực đoan hơn trở thành chiếm hữu
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng, người thầm thích Hùng Huỳnh suốt 2 năm nay, thiếu gia nhà Đỗ,luôn luôn giúp đỡ mọi người, tốt bụng,vô tư không bao giờ để người thân phải thiếu thốn gì, thường xuyên tặng quà cho Hùng nhưng lấy lí do mua dư nên cho, sợ mất giá á 😃
Lê Quang Hùng(mát tơ dê)
Lê Quang Hùng, luôn tỏ vẻ tổng tài mặc dù là tổng tài thật, tổng tài này không được nghiêm túc lắm, lúc nào cũng tẻn ten, không thích làm theo yêu cầu của người khác nhưng Thành An mà nói là nghe răm rắp
Nhỏ t/g pu sì da đen
Oke vậy thôi he,lưng sắp gãy rồi, hứa ra bộ này chậm hơn Forever Love được chưaaaa???
Nhỏ t/g pu sì da đen
450 chữ rồi, xin phép ghi lời nhạc cho tròn 500 nha
Này....anh yêu! Có thấy buồn? Chút thôi rồi chút ta xa rồi
Vì đêm nay sẽ rất dài
Đốt lên lần cuối cho tình yêu này
Một mùi hương thật quen thật mê say
Khói đan mây
Đêm dần trôi anh dần xa em rồi...
Why’d this love have to stop?
Ý thơ người ví em là ánh trăng lẻ loi
Giá băng và đớn đau chờ chút ánh sáng nơi bình minh
Anh là nắng, anh là gió (anh là) đông xuân hạ thu của đời em!
Thế gian đổi khác, em không còn anh
Thế nên đừng nhắc thêm về ký ức đã nứt ra làm đôi
Hết thật rồi x 2
Anh về đi…
__Giấc mơ từng rất thơ-Mer
Nhỏ t/g pu sì da đen
Lố lên tận 575 r =))
Nhỏ t/g pu sì da đen
Goodbye my love last see you again 😘
Chap 1:Đồ đáng ghét
Nhỏ t/g pu sì da đen
éc éc
Nhỏ t/g pu sì da đen
Ý là vẫn chưa xác định hẳn cốt truyện,rối như tơ vò ấy=))
Nhỏ t/g pu sì da đen
Góp ý cho mình nên cho HieuKieu không đi mọi người ơi =0
Nhỏ t/g pu sì da đen
Thôi thì cứ viết ha
__________________________
Đêm đông của 10 năm trước
Có một người đàn bà đang đi bộ trong con hẻm nhỏ,có vẻ như vừa kết thúc một ngày khá căng thẳng
Một lúc sau,khi gần về đến nhà thì bà ngoảnh lại
Hóa ra là bà nghe thấy tiếng khóc của một cậu bé
Nguyệt Ánh (Bà Nguyễn)
Sao đêm lạnh như này con lại ngồi ở đây? nói ta nghe sao con khóc?
Bống(Đăng Dương lúc nhỏ)
Huhu ba mẹ bỏ con rồi, ba mẹ hứa mua đồ chơi cho Dương mà Dương chờ lâu quá hỏng thấy ba mẹ quay lại
Nguyệt Ánh (Bà Nguyễn)
Ngoan ngoan,nhóc có đói không?
Bống(Đăng Dương lúc nhỏ)
Dạ Dương đói//thút thít//
Nguyệt Ánh (Bà Nguyễn)
//lấy trong túi sách một gói bánh,đưa cho cậu bé//ta cho, ăn tạm đi,rồi ta đưa về nhà cho ăn
Nguyệt Ánh (Bà Nguyễn)
Nhà nhóc ở đâu?
Bống(Đăng Dương lúc nhỏ)
Dương không nhớ
Nguyệt Ánh (Bà Nguyễn)
Vậy về nhà ta ở tạm nha
Bống(Đăng Dương lúc nhỏ)
Cô hứa không được bỏ Dương nha
Nguyệt Ánh (Bà Nguyễn)
Rồi rồi đi về
Vậy là người phụ nữ nắm tay đứa bé đưa về nhà
Nhìn người đàn bà ấy có vẻ ra dáng người phụ nữ của gia đình vậy thôi nhưng bà lại là người đứng đầu công ty của nhà họ Nguyễn, một trong những công ty có máu mặt trong giới thượng lưu
Về đến nhà,trước mắt Đăng Dương là một ngôi nhà hoành tráng và nguy nga, nếu nói ngắn gọn hơn thì chẳng khác gì một cái lâu đài vậy
Bống(Đăng Dương lúc nhỏ)
*woa nhà của cô này to quá, thích*
Cánh cửa mở ra, một cậu bé đứng trước cửa cười tươi chạy ra trước cửa chào mẹ
Thanh Pháp(lúc nhỏ)
aaaaa, mẹ về
Nguyệt Ánh (Bà Nguyễn)
Trời ơi cục cưng của mẹ đây rồi
Thanh Pháp(lúc nhỏ)
Ai đây mẹ? //cậu bé nghiêng đầu chất vấn mẹ//
Nguyệt Ánh (Bà Nguyễn)
À,cậu bé này giờ sẽ ở với ta nên các con làm quen với bạn đi nhé
Thanh Pháp(lúc nhỏ)
Ơ nhưng con không thích bạn này, bạn này là người xấu
Dương đứng đờ đẫn nhìn Thanh Pháp mà chẳng thèm nghe hai mẹ con nhà họ nói gì
Bống(Đăng Dương lúc nhỏ)
*em ấy... dễ thương*
Nguyệt Ánh (Bà Nguyễn)
Thôi mà, bạn làm gì con mà con ghét bạn, hư đấy nhé
Thanh Pháp(lúc nhỏ)
Tch- dạ//lườm Dương//
Thanh Pháp(lúc nhỏ)
*Đồ đáng ghét, dành mẹ của tao*
Nguyệt Ánh (Bà Nguyễn)
Anh Quang Anh đâu rồi?
Thanh Pháp(lúc nhỏ)
Dạ anh Quang Anh ngủ rồi
Nhỏ t/g pu sì da đen
Ừ vậy đó =))
Nhỏ t/g pu sì da đen
Hiểu thì hiểu mà không hiểu thì thôi=))
Nhỏ t/g pu sì da đen
bye bye
Nhỏ t/g pu sì da đen
Goodbye my love last see you again
Chap 2:Mẹ hết thương con rồi!
Nhỏ t/g pu sì da đen
À ha, cố gắng kpi là mỗi ngày ra 1 chap mà hôm qua đi chơi muộn quá nên nghỉ, nay ngoi lên viết tiếp =))
Nhỏ t/g pu sì da đen
Vô luôn ha
_________________________
Trên bàn ăn, khác với ngày thường, hôm nay lại có thêm một chiếc bát nữa dành cho Dương
Tuy chỉ là người được đưa về nhà nhưng bà Nguyễn vẫn coi cậu như con ruột của mình, cậu có phòng riêng, chiếc giường riêng và...còn có cả tình cảm của bà Nguyễn dành riêng cho cậu nữa
Sáng dậy, nghe tin có bạn mới đến ở, Quang Anh vội chạy đi chào hỏi người "em" mới của mình
Trái ngược với Kiều thì Quang Anh lại vô cùng thân thiện dễ mến nên cả hai nhanh chóng trở nên thân thiết
Nguyệt Ánh (Bà Nguyễn)
Mấy đứa vô ăn cơm nè//nói vọng ra từ bàn ăn//
3 đứa trẻ vội vàng vào bàn ăn cùng mẹ
Bà Nguyễn hôm nay lại chủ động ngồi cạnh Đăng Dương,điều mà bà vốn dĩ bà vẫn hay làm với Thanh Pháp
Thanh Pháp(lúc nhỏ)
*sao mẹ lại ngồi với cái anh đấy,mẹ hay ngồi với mình mà*
Thanh Pháp(lúc nhỏ)
*ánh mắt của mẹ lại còn dịu dàng như lúc ở cạnh mình nữa, haiz, đúng là cái đồ khó ưa*
Nguyệt Ánh (Bà Nguyễn)
Pháp sao không ăn đi con, ngồi nghĩ gì đấy
Thanh Pháp(lúc nhỏ)
MẸ KHÔNG CẦN QUAN TÂM CON ĐÂU, MẸ ĐI MÀ QUAN TÂM CÁI ĐỒ KHÓ ƯA ẤY ĐI
Nói xong cậu chạy về phòng,để lại một không khí nặng trĩu trên bàn ăn,Đăng Dương vẫn ăn như không có gì xảy ra, nhưng tay cậu lại run nhẹ
Nguyệt Ánh (Bà Nguyễn)
Con xuống ngay đây với mẹ!//nói lớn//
Thanh Pháp(lúc nhỏ)
Con không xuống đâu
Nguyệt Ánh (Bà Nguyễn)
Tch- làm gì đây không biết, bình thường rõ ngoan mà nay lạ thật
Nguyệt Ánh (Bà Nguyễn)
Thôi con cứ ăn đi, chắc em hôm hơi khó chịu nên vậy thôi
Bống(Đăng Dương lúc nhỏ)
Dạ
Quang Anh(lúc nhỏ)
Đúng rồi đó, ăn nhanh rồi mình ra kia chơi nha
Bống(Đăng Dương lúc nhỏ)
Okee
Lúc sau thì cả hai cậu bé ra sân chơi
Lúc ấy bà Nguyễn vẫn chưa thấy Thanh Pháp xuống nên cũng vào phòng cậu hỏi cho rõ chuyện
Nguyệt Ánh (Bà Nguyễn)
Sao hôm nay con lạ thế, sao lại nói bạn với mẹ như vậy?
Thanh Pháp(lúc nhỏ)
Mẹ hết thương con rồi, mẹ chỉ quan tâm cái anh Dương của mẹ thôi
Thanh Pháp(lúc nhỏ)
Bạn đó có gì đâu mà mẹ lại cho ở đây, lại còn bày ra bàn như người nhà! Mẹ có hỏi con muốn có thêm người không chưa?
Nguyệt Ánh (Bà Nguyễn)
Mẹ không bỏ con, chỉ là mẹ... không thể để cậu bé đó một mình ngoài đường. Con hiểu không?
Thanh Pháp(lúc nhỏ)
Con không cần hiểu gì hết!mẹ của con chỉ cần của con và anh Quang Anh thôi
Cậu bé đẩy nhẹ mẹ ra rồi khóa cửa lại một mình trong phòng
Khi ra thì bà Nguyễn thấy cậu bé đứng đó, hóa ra cậu bé khi chơi thì khát nước nên đi vào nhà thì vô tình nghe được cuộc nói chuyện của mẹ con bà Nguyễn
Đăng Dương vẫn đứng đó. Cậu không khóc, không nói, chỉ im lặng cúi đầu. Đôi tay nhỏ siết chặt mép áo, giấu đi cảm xúc đang trào dâng trong lòng
Bữa ăn hôm đó kết thúc với một chiếc bát cơm còn đầy và một trái tim nhỏ bé vừa bị tổn thương lần nữa.Ngoài trời, gió đông lại thổi, nhưng trong ngôi nhà nhỏ, cái lạnh không đến từ thời tiết mà đến từ những khoảng cách vô hình giữa hai đứa trẻ chưa học cách yêu thương nhau
Download MangaToon APP on App Store and Google Play