[Lyhan×Han Sara] Cát Đã Biết Tên Em
Kẻ xấu và việc tốt
Han Sara (em)
Han Sara
17 tuổi
Học sinh Hàn Quốc chuyển sang Việt Nam sinh sống , bạo lực học đường , bạo lực gia đình , dù nhà giàu có nhưng cô hay bị mẹ đánh đập vì là con riêng của cha , bị chị gái đổ oan , cha thường xuyên đi công tác xa
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh
20 tuổi
Chuyên cho vay nặng lãi , bà trùm của một băng nhóm , được cho là cọc cằn , tàn nhẫn , sống cô đơn , quá khứ đen tối , cô nàng thư giãn, ko gấp gáp , ko cầu kì nhưng chắc chắn nguy hiểm
//...// : Hành động
*...* : suy nghĩ
"..." : thì thầm
Han Sara (em)
//đứng lên// Haiz , lại bị đánh
Cơ thể em lúc này bầm dập, trên bộ đồng phục trắng lúc này cũng có một ít chất lỏng màu đỏ sẫm , tay chân thì có vô số vết thương do bị đánh
Lại là một ngày tệ của em
Em đi ra cổng trường để chuẩn bị đến một nơi
Sân trường lúc này ko một bóng người , chỉ còn tiếng gió lùa qua các tán cây và tiếng chim sẻ hót văng vẳng bên tai
Em đi bộ một cách chán nản trên lề đường , chẳng muốn về nhà
Đi được một lúc , em đến một bãi biển
Em đứng trên bãi cát , gió nhè nhẹ lùa qua làm mái tóc em rối như tâm trí em lúc này vậy
Bây giờ em chẳng biết nên đi đâu và làm gì , chỉ biết đứng đó tận hưởng ko khí trong lành nơi biển cả vô tận này
Đây là nơi duy nhất khiến em có cảm giác bình yên và là nơi duy nhất chấp nhận một cô gái mang tâm hồn đầy vết xước như em
Bỗng có tiếng xe mô tô phá vỡ sự tĩnh lặng trên bãi cát
Han Sara (em)
//nhìn về nơi phát ra tiếng động//
Một cô gái cao và gầy bước xuống , áo thun đen rộng , quần jean xám dài , tóc buộc cao và ánh mắt sắc lạnh như lưỡi dao
Cô tiện tay châm điếu thuốc trên miệng , khói thuốc quanh quẩn trên bãi cát khiến em ngửi thấy cũng phải ho nhẹ
Thấy em , chị ta ko phản ứng mà thốt lên một câu
Trần Thảo Linh (cô)
Muốn ch3t thì lựa nơi nào đẹp đẹp chứ đừng chọn nơi tôi hay lui tới
Han Sara (em)
K-ko có , tôi cũng chỉ ra đây hóng gió thôi
Cô nhìn sơ qua các vết thương trên người em rồi hỏi
Trần Thảo Linh (cô)
Sao ko sơ cứu đi
Han Sara (em)
Bị nhẹ thôi mà
Vừa nói , cơ thể em có chút rung lên vì gió biển ngày một mạnh khiến em hơi lạnh
Trần Thảo Linh (cô)
Mặc kệ cô
Cô quay lưng đi lên xe , ko quên lấy chiếc áo khoác đen vắt trên xe ném qua cho em
Trần Thảo Linh (cô)
Mặc vào đi , coi chừng trúng gió
Em cầm lấy chiếc áo khoác, trong lòng có chút vui vì lần đầu được quan tâm
Đòi nợ nhà giàu
Em đứng trước cánh cửa nhà , chần chừ mãi ko dám mở
Em biết bây giờ là 5 giờ , trễ lắm rồi , em sẽ bị đánh
Tay em đặt lên tay nắm cửa , lòng nặng trĩu xuống , dùng hết can đảm mở cánh cửa ra
May mắn thay , nhà em ko có ai , mẹ và chị gái đi sang nhà ngoại rồi , bây giờ nhà chỉ có em , muốn làm gì thì làm , ko bị đánh như thường ngày
Han Sara (em)
May là nhà ko có ai
Han Sara (em)
Phải lên tắm rửa rồi nấu ăn
Do mẹ em ko có nhà nên cho giúp việc và quản gia nghỉ
Em đi lên lầu rồi vào phòng tắm rửa
Em tắm nước ấm vì bây giờ là mùa đông , ko khí cũng dần lạnh lên
Han Sara (em)
//xả nước ấm xuống bồn//
Em chậm rãi bước vào bồn tắm sau khi nhiệt độ nước đã phù hợp
Ngâm mình trong bồn tắm , làn nước ấm phả lên cơ thể đầy vết thương của em
Em cảm thấy dễ chịu vì lâu lắm rồi em mới được bình yên trong chính ngôi nhà của mình
1 tiếng hơn , em bước ra ngoài với chiếc khăn trắng quấn quanh người , đi lại tủ quần áo lấy đại một bộ pijama để mặc
Ko hở hang , ko cầu kì chỉ đơn giản là quần dài và áo dài
Em thay đồ xong tự ngắm nhìn mình trong gương rồi xuống nhà nấu ăn
Han Sara (em)
//nấu ăn// thơm~
Han Sara (em)
//nêm nếm// Hơi ngọt nhỉ
Han Sara (em)
//tìm kiếm hủ muối//
Han Sara (em)
A , đây rồi //cầm lấy hủ muối rồi tỉ mỉ thêm vào món ăn//
Han Sara (em)
//Quay mặt ra cửa// Ai vậy nhỉ?
Em cũng tắt bếp rồi đi ra cửa
Han Sara (em)
//mở cửa// Ai đó
Trước mắt em lại là thân hình đó , vẫn cao và gầy nhưng lại khác trang phục
Han Sara (em)
Hửm , chị qua đây chi vậy?
Trần Thảo Linh (cô)
Mẹ cô có ở nhà ko
Han Sara (em)
Mà chị vào nhà ngồi đi //nép sang một bên//
Trần Thảo Linh (cô)
//đi thẳng vào sofa ngồi//
Sau khi khẳng định cô đã ngồi rồi , em đóng cửa rồi chạy nhanh lên phòng ngủ lấy gì đó
Cô cũng khó hiểu mà nhìn theo
Em chạy xuống , tay cầm chiếc áo khoác mà cô đã cho mượn
Han Sara (em)
//đưa cho cô// Em trả lại chị nè
Trần Thảo Linh (cô)
//cầm// Ừm
Han Sara (em)
//ngồi xuống sofa// Chị đến đây có việc gì ạ
Trần Thảo Linh (cô)
Đòi nợ
Nhà em là nhà giàu mà , sao mà thiếu nợ được?
Cô gái nhỏ trên tay là biển cả
Mọi chuyện là do chị gái của em
Mẹ của em mỗi tuần đều cho ả tiền đủ để sử dụng để tránh việc ả ăn chơi đàn đúm nên ả buộc phải sử dụng tên bà ta để đến chỗ cô mượn tiền cho trai
Còn em thì một tuần chỉ được cho đúng 2 triệu tính luôn tiền ăn uống , mua dụng cụ học tập và các khoảng phí khác
Han Sara (em)
Nhưng mà bây giờ mẹ và em tôi ko có nhà
Trần Thảo Linh (cô)
Thì cô trả nợ cho họ đi
Han Sara (em)
Bao nhiêu ạ?
Trần Thảo Linh (cô)
12 triệu
Han Sara (em)
//sock// bây giờ trong người tôi chỉ còn 1 triệu rưỡi thôi
Han Sara (em)
Đó là số tiền ăn trong tuần này của tôi đó
Trần Thảo Linh (cô)
Vậy khi nào mẹ cô về
Trần Thảo Linh (cô)
Hơi lâu đó
Han Sara (em)
Giờ tính sao?
Trần Thảo Linh (cô)
Đành phải đợi khi mẹ cô về thôi
Han Sara (em)
Vậy cho tôi xin lỗi
Trần Thảo Linh (cô)
Sao lại phải xin lỗi
Han Sara (em)
Vì tôi ko có tiền trả nợ cho chị
Trần Thảo Linh (cô)
Đâu phải lỗi của cô //đứng dậy//
Trần Thảo Linh (cô)
Bây giờ tôi phải đi về
Han Sara (em)
Khoan , đợi tôi một xíu
Em chạy nhanh lên lầu lấy thứ gì đó rồi chạy xuống đưa cho cô
Trần Thảo Linh (cô)
Gì đây
Đó là một cái bình thủy tinh nho nhỏ chứa vài cái vỏ sò màu trắng trông như được chà rửa rất sạch rồi được lưu giữ trong cái bình đó
Han Sara (em)
Vỏ sò tôi nhặt được ở biển
Trần Thảo Linh (cô)
Sao lại đưa tôi
Han Sara (em)
Tặng chị đó , thấy đẹp ko //cười//
Trần Thảo Linh (cô)
Đẹp , cảm ơn
Trần Thảo Linh (cô)
Bây giờ tôi đi về đây
Cô cũng ko nói nữa mà đi thẳng ra chiếc Rolls Royce đen bóng đang chờ mình trước cửa
Trần Thảo Linh (cô)
//ngắm nghía mấy cái vỏ sò//
Trần Thảo Linh (cô)
Nè bác tài
NVP
Tài xế : có chuyện gì thưa cô chủ
Trần Thảo Linh (cô)
Đem mấy cái vỏ sò này đưa cho quản gia làm thành một cái dây đeo điện thoại cho tôi
NVP
Tài xế : Ồ , mấy cái vỏ sò đẹp quá
Trần Thảo Linh (cô)
//cười mỉm//
NVP
Tài xế : *trời ơi bả cười hả trời , coi dự báo thời tiết mới được dbhjdhcdoxngdjsmxhsbcfwkcyk*
Han Sara (em)
Mà chị đó tên gì vậy nhỉ?
Han Sara (em)
Đi ăn cái đã
Sau khi em ăn xong thì chẳng biết làm gì , đành lên giường nằm bấm điện thoại
Han Sara (em)
Hửm , gì đây
Em đang lướt Facebook thì thấy phần gợi ý kết bạn hiện ra cái tên Trần Thảo Linh , nhìn avatar thì mới biết là cô gái lúc nãy
Han Sara (em)
*thì ra tên là Linh*
Em ko chần chừ mà ấn thêm bạn bè chỉ đợi cô chấp nhận
Trần Thảo Linh (cô)
//bật điện thoại lên//
Han Sara đã gửi kết bạn cho bạn
Khoé môi cô bất giác cong lên , nhanh tay nhấn chấp nhận
Download MangaToon APP on App Store and Google Play