Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Hoa Cưới Nở Trên Nợ Nần!

Chap 1

...
Hai tháng trước, nhà Hội đồng Nguyễn đã làm lễ rước dâu lớn nhất vùng, trống gõ linh đình, cờ xí ngợp trời. Người người trầm trồ không phải vì của hồi môn bên nhà gái, vốn chẳng có gì ngoài món nợ to như núi, mà vì chính cậu út Nguyễn Quang Anh, kẻ nổi danh ăn chơi sa đọa nhất vùng, nay lại bị ép cưới vợ.
Gả cho hắn là Đức Duy, con trai út của nhà họ Hoàng, xinh đẹp, trắng trẻo như ngọc, nhưng số mệnh lại bạc bẽo vô cùng. Gia cảnh sa sút, cha má gả cậu đi như ném một bao gạo để trừ nợ. Ngày đưa dâu, má cậu chẳng rơi nổi một giọt nước mắt, chỉ lẩm bẩm: "Đàn ông như nó, biết đâu đổi vận nhờ nhà chồng..."
...
Quang Anh ban đầu còn tròn mắt, tưởng cha mẹ rước đâu về một nương tử giả dạng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Mắt cậu soi Duy từ trên xuống dưới, vừa cười khinh bỉ vừa nói thẳng//Gả trai cho tao à? Thú vị. Để xem mày trụ được bao lâu.
Tối tân hôn, hắn vẫn vào phòng. Hắn vẫn cởi áo cậu ra, vẫn lạnh lùng chiếm đoạt thân thể ấy, như một thứ của lạ phải thử qua. Nhưng sáng hôm sau, khi trời còn chưa rạng, hắn đã lấy xe đi khỏi cổng lớn, để mặc cậu nằm một mình giữa chăn gối loang máu.
...
Đêm ấy mưa lớn.
Sấm chớp nổ dậy như trời cũng giận, như đất cũng oán. Trong phòng tân hôn, cậu ngồi co ro nơi góc giường, trên người chỉ khoác tạm một lớp áo mỏng. Mắt cậu dõi ra khung cửa sổ dập dềnh bóng tối. Đã hai ngày rồi hắn không về.
Hai ngày kể từ đêm đầu tiên hắn xé nát đời cậu bằng những nụ hôn lạnh như lưỡi dao, bằng những cú thúc không một lời yêu thương. Hắn giẫm đạp lên cậu như thể chỉ để dập tắt ham muốn của bản thân. Rồi quay gót bỏ đi, để lại cậu với thân thể bầm tím, đau nhức và một tâm hồn vỡ vụn.
Người hầu trong nhà ai cũng nhìn cậu bằng ánh mắt lạ lẫm. Họ gọi cậu là “thằng dâu họ Hoàng”, rồi cười khẩy mỗi khi cậu bước qua. cậu không khóc. Cậu đã cạn nước mắt từ cái ngày cha dúi vào tay cậu tờ giấy nợ, rồi nói, “Mày phải gánh.”
Cậu nghĩ, có lẽ cuộc đời mình sinh ra là để gánh. Gánh nợ. Gánh nhục. Gánh một cuộc hôn nhân không tình yêu, chỉ là một bản hợp đồng đổi danh dự lấy thể xác.
Bỗng một tiếng xe vang lên ngoài cổng lớn làm cậu bật dậy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Cậu kéo áo, chân trần chạy ra thềm//Cậu… Cậu chủ về rồi hả?
Cậu hỏi run run.
Nhưng là người hầu. Một gã đầy tớ cũ.
Người hầu
Người hầu
//đội mưa chạy vào chỉ để đưa tin//Cậu út nhắn… mợ cứ ngủ trước. Cậu còn đang bận ở chỗ bà Tám kỹ nữ.
Cậu lặng người. Mưa tạt vào mặt lạnh buốt, gột rửa cả chút hy vọng cuối cùng trong lòng cậu. Cậu quay lưng bước vào, không nói thêm gì. Chỉ là, khi đóng cửa lại, bàn tay cậu run như thể cả thân thể đã không chịu đựng được thêm lần nào nữa.
---
Hết chap 1
Tg 🐑⚡
Tg 🐑⚡
hello
Tg 🐑⚡
Tg 🐑⚡
Thấy chuyện sao
Tg 🐑⚡
Tg 🐑⚡
tg tháy hơi dở á
Tg 🐑⚡
Tg 🐑⚡
Có ý kiến gì nhớ nói tg
Tg 🐑⚡
Tg 🐑⚡
Bye👋🐑⚡
...

Chap 2 "Người thứ ba"

...
Hắn về vào ngày thứ năm. Say rượu, người sặc mùi đàn bà.
Hắn mở cửa phòng, ném áo khoác xuống đất. Mắt dán vào thân hình đang nằm ngủ co quắp trên giường như một con thú nhỏ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Còn sống đấy à?
Giọng hắn khàn đặc, mùi thuốc phiện lẫn với rượu khiến Duy muốn nôn. Nhưng cậu vẫn ngồi dậy, cúi đầu, không dám trái ý.
Hắn kéo cậu xuống, thô bạo, gấp gáp. Như thể đang trừng phạt, chứ không phải gần gũi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mày nghĩ tao sẽ yêu mày à? Mày chỉ là thứ cha mẹ mày bán đi như một món hàng cũ.// thở hổn hển bên tai cậu.//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu làm vậy… chẳng khác gì cưỡng ép…
Cậu bật ra, môi rớm máu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Hắn bật cười, kéo tóc cậu ngẩng lên.// Cưỡng ép? Mày tưởng thân mày còn giá đến vậy sao?
Hắn bắt đầu cởi áo ra
...
Sau khi thỏa mãn cơn dục vọng, hắn quay lưng ngủ say như chết. Cậu ngồi dậy, lấy khăn lau vội vết máu khô bám nơi đùi. Thân thể cậu, ngày một tiều tụy, như bị gặm mòn bởi những đêm không tình yêu, chỉ còn sự chiếm hữu và khinh bỉ.
Cậu đứng bên khung cửa sổ, nhìn ánh trăng vàng méo mó giữa làn mây. Ánh mắt ráo hoảnh, không còn nước mắt mà rơi nữa.
T
U
A
Trăng tháng sáu treo lơ lửng trên mái ngói phủ rêu của nhà Hội đồng Nguyễn, soi xuống khu vườn u ám nơi cậu út vừa rời đi sau một đêm cuồng điên.
Đức Duy nằm nghiêng, tay che ngực, hơi thở nhè nhẹ gấp gáp. Vết xước vẫn còn đó, đau rát và nhức nhối, nhưng cậu không dám kêu. Hắn ghét nghe tiếng rên của cậu, từng bảo: “Làm ơn đừng giả vờ yếu đuối. Mày không còn là trinh nữ đâu.”
Cậu nằm im. Như mọi lần.
Thế nhưng, đêm nay khác. Có tiếng gõ cửa, nhè nhẹ, rồi tiếng gọi nhỏ: “Duy... Là anh đây...”
Cậu bật dậy. Giọng nói ấy... đã lâu lắm rồi mới nghe lại.
Cậu mở cửa. Ngoài kia, người đứng dưới bóng đèn mờ là một chàng trai mặc áo nâu, dáng người cao ráo, gương mặt quen thuộc đến đau lòng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh Khải?// Cậu thốt lên, tim đập mạnh như muốn nhảy khỏi lồng ngực.//
Khải
Khải
Là anh.
Khải cười nhẹ, rồi nhìn khắp người cậu, gầy, xanh xao, cổ áo kéo vội che đi vết bầm.
Khải
Khải
Anh nghe tin... nhà họ Hoàng gả em đi gán nợ. Anh không tin… Giờ thấy em thế này.
Cậu mím môi. Nước mắt bỗng trào ra, không thể ngăn được.
Khải — người từng hứa sẽ đợi cậu. Năm ấy, khi Duy mới 14, còn Khải đã là người làm cho nhà bên, hai người quen nhau, trộm trao nhau từng ánh mắt, từng nụ hôn vụng dại sau vườn chuối.
Rồi Khải bị đuổi việc, gia đình Duy lâm nợ, cuộc sống tan nát.
Khải
Khải
Em sống thế này sao, Duy? Hắn đánh em hả?// Tiến lại, định đưa tay chạm vào mặt cậu.//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Né tránh. Lắc đầu, giọng nghẹn lại// Anh về đi… Nếu người ta thấy, anh sẽ bị đánh chết.
Khải
Khải
//Nắm lấy tay cậu, siết chặt//Vậy em trốn với anh. Ngay đêm nay. Chúng ta đi. Dù chỉ là gánh gánh thuê, cũng còn hơn sống như cái bóng trong nhà địa ngục này.
Cậu nhìn Khải. Cậu run rẩy, lắc đầu.
Nhưng sau lưng, cánh cửa kêu kẹt một tiếng. Có ai đó đứng ở bậc thềm.
Là Quang Anh.
Áo choàng trắng phủ ngoài, mắt đỏ ngầu vì men rượu. Hắn không nói gì, chỉ đứng đó, nhìn hai người tay trong tay.
Không khí như đóng băng.
Một giây. Hai giây.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cười khẩy. Chậm rãi bước lại, giật mạnh tay cậu ra khỏi Khải, quát lớn//Mày to gan lắm… Mới gả về nhà tao mấy bữa đã gọi trai về thăm?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh đừng làm hại anh ấy…Anh ấy không liên quan…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//nghiến răng, rút roi từ trong áo choàng, quất mạnh vào đất.//Không liên quan? Mày là vợ tao, nhớ chưa? Là đồ chơi tao đã dùng qua. Đứa nào dám động vào, tao chặt tay nó.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu, đừng đánh em…
Duy van vỉ, nhưng không kịp. Hắn đã nắm tóc cậu, kéo vào trong như kéo một món hàng rách rưới.
Khải lao lên giữ lại, bị Quang Anh đá mạnh vào ngực. Máu phun ra, nhuộm đỏ bậc tam cấp.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lôi nó ra ngoài! Trói lại thả xuống giếng cho cá rỉa hết thịt nếu còn léng phéng!//Quang Anh quát đám gia nhân.//
Cậu cứ cầu xin hắn hoàn toàn phớt lờ cầu xin của cậu
...
Đêm ấy, Duy bị nhốt. Không cơm. Không nước. Chỉ có ánh mắt điên dại của Quang Anh, và tiếng roi vụt từng nhịp một.
---
hết chap 2
Tg 🐑⚡
Tg 🐑⚡
Hẹ hẹ
Tg 🐑⚡
Tg 🐑⚡
hnhu tôi cho hơi ngược thì phải
Tg 🐑⚡
Tg 🐑⚡
Bye 👋⚡🐑

Chap 3 "bí mật?"

...
Đêm đó, Duy bị nhốt vào phòng, Quang Anh không ngủ.
Hắn ngồi một mình trong phòng sách, tay cầm ly rượu cũ, ánh đèn dầu le lói hắt vào gương mặt lạnh như sương. Trên bàn là một chiếc hộp gỗ nhỏ, bên trong lót lụa, cũ kỹ nhưng được giữ gìn như báu vật.
Trong hộp là một bức thư tình nhàu nát và một sợi dây chuyền bạc đã hoen rỉ.
Hắn rót thêm rượu.
Một ngụm. Hai ngụm.
Nhưng không say. Không còn gì khiến hắn say được nữa từ cái ngày ấy.
...
Năm Quang Anh mười bảy tuổi, hắn từng yêu.
Một người con trai tên Tín, con trai út của một gia đình thư sinh nghèo khó, được cha Quang Anh đưa về làm học trò dạy chữ cho cậu út nghịch ngợm. Hắn ghét học, nhưng lại thích ngồi nghe giọng Tín đọc sách, thích ngắm ánh mắt Tín mỗi khi mắng hắn bằng giọng dịu dàng.
Tín lớn hơn hắn hai tuổi, hiền lành và hay cười. Ban đầu chỉ là gần gũi, sau trở thành thân thiết, rồi biến thành yêu. Một thứ tình cảm sai trái, cấm kỵ . Nhưng cũng là khoảng thời gian duy nhất Quang Anh từng thật sự cảm thấy… được sống.
Cho đến một ngày, cha hắn phát hiện.
Cái đêm định mệnh ấy, Quang Anh trốn khỏi tiệc cưới chị Hai, chạy đến căn nhà gỗ cuối vườn nơi Tín ở trọ. Nhưng cửa mở toang, máu loang trên nền đất.
Tín bị bắt quả tang đang viết thư tình cho cậu út nhà giàu. Bị đánh. Bị làm nhục. Và cuối cùng… bị giết bởi chính gia nhân trong nhà theo lệnh của cha Hội đồng.
Quang Anh đến chỉ kịp ôm xác người mình yêu đã lạnh ngắt, còn môi vẫn mím chặt như cố giữ lại bí mật cuối cùng.
Hắn gào khóc, nhưng không ai nghe. Vì cha hắn bảo.“Yêu đương bệnh hoạn như vậy… thà tao giết nó, còn hơn để thiên hạ chửi nhà này có đứa đốn mạt!”
Từ hôm đó, Quang Anh như biến thành người khác.
Hắn đốt hết sách Tín để lại, nhưng giữ lại lá thư và sợi dây chuyền. Không ai biết. Không ai được nhắc tên Tín trong nhà. Hắn lấp giếng cũ, đập nhà trọ, cấm người hầu nói lại quá khứ.
Và hắn bắt đầu thay đổi từ một đứa hay cười thành một tên cộc cằn, trác táng, đàn bà, thuốc phiện, rượu chè, bài bạc… Hắn lao đầu vào tất cả, miễn là không phải nhớ lại người ấy.
Với hắn, tình yêu là một trò bịp bợm. Là thứ dẫn đến chết chóc. Hắn thà giẫm nát trái tim người khác, còn hơn một lần nữa bị dẫm nát.
...
Nhưng rồi… xuất hiện Đức Duy.
Một đứa con trai yếu đuối nhưng cứng đầu, bị gả đến như một món nợ sống. Gương mặt Duy có gì đó... giống Tín. Nhất là đôi mắt lúc van xin, lúc căm hận, đều khiến lòng hắn loạn.
Hắn ghét Duy. Cũng ghét chính bản thân mình mỗi khi thấy Duy run lên dưới thân mình mà vẫn không buông ánh nhìn kiên cường đó.
Phải chăng… hắn sợ? Sợ rằng nếu yêu lần nữa, hắn sẽ lại mất? Sợ nếu mềm lòng, mọi thứ sẽ sụp đổ như xưa?
...
Trong khi đó, Duy sốt cao.
Bị nhốt trong căn phòng lạnh, cơ thể yếu ớt dần co giật,
Bị nhốt trong căn phòng lạnh, cơ thể yếu ớt dần co giật, môi cậu khô rát, mắt nhòe đi.
Cậu mê man, miệng gọi trong mơ:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh Khải… cứu em…
Người hầu báo lên
Người hầu
Người hầu
Cậu út… mợ nhỏ sốt cao lắm rồi. Coi chừng chết thật.
Quang Anh nắm chặt ly rượu. Hắn đứng dậy.
Rồi đột ngột chạy ra cửa.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dọn giường trong phòng tao. Gọi thầy thuốc ngay. Nếu trễ… tao giết hết từng đứa!
---
Hết chap 3
Tg 🐑⚡
Tg 🐑⚡
Hello
Tg 🐑⚡
Tg 🐑⚡
Thấy hơi drama với ngược nha
Tg 🐑⚡
Tg 🐑⚡
Ránh chịu đau xong ngọt liền à
Tg 🐑⚡
Tg 🐑⚡
Tg đang phân vân nên He hay Se 🤔
Tg 🐑⚡
Tg 🐑⚡
Bye 👋🐑⚡
---

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play