Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Joongdunk ] Ai Lại Yêu Người Như Cậu Cơ Chứ

Lớp Học Mới

Tác giả
Tác giả
Mình không biết nên để tên thật của Joong với Dunk không nên mình vừa để tên tiếng việt và tên thật của cả 2 luôn nha cảm ơn mọi người mời mọi người nghe chuyện 💕🫶🏻( Chuyện có H+ mọi người thông cảm đừng tố cáo nha tội mình lắm huhu ) TẬP NÀO CÓ H+ SẼ GHI TRÊN TÊN CỦA CHƯƠNG NHA
Sáng 6h ( Thứ 2 )
Mẹ của Đăng ( Dunk )
Mẹ của Đăng ( Dunk )
Đăng ơi dậy đi học con ơi ! Hôm nay là ngày đầu tiên con đi học ở trường mới đó , dậy đi
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Mẹ cho con ngủ thêm 5 phút nữa thôi - ngáy ngủ
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Hả !!! Nay ngày đầu tiên con học trường mới hả - hốt hoảng ngồi dậy
Đăng vô nhà vệ sinh đánh răng rồi thay đồng phục của trường
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Haizz không biết trường này học có yên ổn không nữa trời ơi
Tiếng trống trường vang lên, rộn rã như giục giã cả một năm học mới bắt đầu. Học sinh ùa vào lớp như đàn chim sẻ vỡ tổ sau kỳ nghỉ dài. Mùa hè vừa đi qua, để lại trong không khí cái nắng nhè nhẹ, vừa đủ ấm để không ai thấy khó chịu. tiếng cười nói, bàn ghế kéo kèn kẹt, vài ánh mắt ngái ngủ vì chưa quen dậy sớm
Học sinh
Học sinh
Eee bây biết gì không nay có học sinh mới đó
Học sinh
Học sinh
Thiệt hả !!!
Học sinh
Học sinh
Hỏng biết có đẹp trai không nữa , soái ca không ta
Học sinh
Học sinh
Tụi bây im đi phải là một cô gái nóng bỏng và xinh đẹp mới đúng
Học sinh
Học sinh
Gớm quá cha nội ơi
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
Tụi bây nín mồm hết coi ồn ào đéo thấy nhức đầu hả ?
Cả lớp im lặng không dám nói gì vì Joong là học sinh cá biệt chuyên gia quậy phá ai đụng đến cậu ta cũng chẳng yên thân . (Và rồi tiếng mở cửa bước vô )
Cô giáo
Cô giáo
Cả lớp trật tự nào. Hôm nay lớp mình có học sinh chuyển đến – cô nhìn một lượt rồi quay sang cậu bạn mới đứng kế bên – “Giới thiệu đi em.”
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
khẽ cúi đầu, giọng nói nhẹ nhàng nhưng vang lên rõ ràng giữa không gian lớp học - Chào mọi người mình tên là Trần Nhật Đăng , mình mới chuyển đến lớp mong mọi người giúp đỡ nha
Học sinh
Học sinh
Ee đẹp trai quá vậy aaaaaa🫶🏻🫶🏻
Học sinh
Học sinh
Ee không biết có người yêu chưa ta
Học sinh
Học sinh
Ủa không phải gái hả thôi cũng được có thêm người anh em
Học sinh
Học sinh
Chưa chắc nha mày nghe nói người ta học bá đó
Học sinh
Học sinh
Cái gì học bá nữa hả dữ vậy phải làm người yêu tao
Học sinh
Học sinh
Mày có cửa hả =)
Ở đó, Bùi Anh Trung đang dựa đầu vào tường, mắt lim dim, tai vẫn nhét tai nghe, chẳng buồn ngẩng đầu lên. Nhưng lạ lùng thay, khoảnh khắc ánh mắt của Nhật Đăng lướt qua, cậu khẽ mở mắt . và rồi ánh mắt hai người chỉ chạm nhau vài giây. Đủ lâu để Đăng cảm thấy lưng mình khẽ lạnh, không rõ vì run hay vì ánh nhìn kia quá sắc bén.
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
nhếch môi cười nhạt - cũng chẳng tệ nhỉ
Cô giáo
Cô giáo
Đăng ngồi tạm bàn cuối, bên trái lớp, kế Bùi Anh Trung nha.Cô chủ nhiệm cất giọng, rồi liếc sang Trung – “Anh Trung, đừng bày trò nữa. Giúp bạn làm quen lớp, nghe chưa?
Học sinh
Học sinh
Hả cái gì trời . Chuẩn bị có biến rồi tao sợ quá bây ơi
Học sinh
Học sinh
Rồi xong hết cứu rồi
Học sinh
Học sinh
Trời ơi học bá sao lại ngồi với tên này chứ
Nhật Đăng bước xuống dãy bàn cuối, cảm nhận rõ ràng mấy ánh mắt con gái nhìn theo đầy tiếc nuối. Họ tiếc vì cậu ngồi cạnh Trung? Hay tiếc vì Trung… phải chia bàn với người khác? Đăng kéo ghế ngồi xuống. Trung lúc này đã rút tai nghe ra, quay sang cậu, chống cằm, ánh mắt nửa trêu đùa, nửa bình thản
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
“Trần Nhật Đăng, đúng không?” – Trung hỏi, giọng khàn khàn.
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
– “Ừm… đúng.” – Đăng gật nhẹ, tránh ánh mắt ấy.
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
Mới vô mà ngồi kế tao luôn he cũng ăn gan hùm dữ
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Mới vô lớp mà gặp thứ gì vậy trời trả lời kiểu gì vậy muốn ăn đấm hay gì á , không biết có yên ổn không nữa - Thầy xếp, chứ tôi đâu có lựa…
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
bật cười khẽ , đầu nghiêng sang một bên như đang dò xét. - – “Nhìn trắng vậy mà không yếu nha. Tao tưởng dạng thư sinh dễ bắt nạt chứ ?
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
“Ừ, ai thử rồi biết.” – mỉm cười nhẹ
Trung khựng lại. Lần đầu tiên có người dám nói chuyện với cậu kiểu đó. Không sợ, không nịnh, cũng không giả vờ xã giao. Cậu nhìn Đăng kỹ hơn, lần này không che giấu ánh nhìn. Còn Đăng… thì quay mặt lên bảng, nhưng tai lại đỏ lên chút ít.
Buổi học trôi qua. Trung nằm dài ra bàn, thỉnh thoảng quay sang nhìn Đăng – người bạn mới cẩn thận ghi từng dòng trong vở, nét chữ đẹp như in. Thi thoảng tay Trung chạm nhẹ tay Đăng Nhưng cậu chẳng bao giờ ngẩng lên, chỉ khẽ nói một câu nhỏ:
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
Xin lỗi
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Thái độ gì vậy trời đụng người ta còn thái độ kiểu đó - Ừ không sao
Trung không nói gì. Nhưng ánh mắt cậu cứ dán mãi vào gò má Đăng – trắng đến mức có thể thấy rõ mạch máu xanh dưới da.
Tan học, Nhật Đăng dọn sách vở chậm rãi. Trung đứng dậy, khoác cặp lên vai, nhưng không bước ra cửa ngay. Cậu quay lại, chống tay lên bàn Đăng, cúi gần xuống, hơi thở nhẹ phả vào tai cậu
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
Ê, mai tao chỉ chỗ căn-tin cho. Đừng đi một mình, dễ lạc.” Cười gian
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Ngẩng lên , hơi bối rối - “tôi… nhớ đường rồi.”
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
Nhớ sao được. Trường này nhiều ngóc ngách lắm.” – Trung nghiêng đầu, cười nửa miệng – “Đi với tao đi. Coi như… làm quen bạn mới.”
Và không chờ Đăng từ chối, Trung quay lưng đi thẳng.
Để lại một mình Nhật Đăng, tim khẽ đập nhanh hơn một chút. Không phải vì lời mời ăn căn-tin… mà là vì nụ cười kia. Nụ cười như báo hiệu rằng: cuộc sống của cậu ở ngôi trường mới… sẽ không còn yên bình như trước nữa

Đi Căn Tin Cùng Nhau

Buổi sáng hôm đó, nắng chiếu rực rỡ qua khung cửa sổ lớp 11A2. Tiết Toán đầu tiên vừa dứt, tiếng chuông vang lên giữa không khí oi nhẹ của đầu năm học mới. Rengggg…
Tiếng ghế xê dịch, học sinh ùa ra ngoài hành lang. Trần Nhật Đăng vẫn ngồi ngay ngắn ghi nốt bài. Cậu không vội vàng, nhưng dường như lại… chờ gì đó.
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
hơi giật mình -quay sang thấy Trung đang đứng sát cạnh bàn mình, tay nhét túi quần, ánh mắt nhàn nhạt mà lạ lùng - làm cái trò gì vậy
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
Giọng trầm vang lên -Ê. Đi căn-tin không?”
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
“Cậu… rủ tôi hả? - ánh mắt ngạc nhiên
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
Chứ còn ai?” – nghiêng đầu – “Tao hứa hôm qua rồi. Không lẽ mày tưởng tao nói chơi?”
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Đắng đo - Ừ cũng được nhưng mà…
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
Đi lẹ nói nhiều quá - Kéo đi
Vừa bước tới cửa lớp, một giọng nói rộn ràng vang lên:
Lê Nhã Phong ( Pond )
Lê Nhã Phong ( Pond )
– “Ủaaa, Bùi Anh Trung dẫn học sinh mới đi ăn kìa! Hiếm nha
Lê Nhã Phong – tóc uốn nhẹ, mang kính gọng đen, dáng cao cao, da rám nắng, đang dựa lưng vô tường, vừa nhai kẹo vừa cười to . Cạnh cậu là Tăng Phú Thắng, dáng nhỏ nhắn hơn, tay đang cầm cuốn sổ nhỏ, mắt nhìn về phía Trung và Đăng với vẻ tò mò
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
– “Hai người quen nhau hồi nào vậy? Hôm qua thấy còn chưa nói gì mấy.”
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
Trung gác tay lên vai Đăng, kéo cậu đi sát bên: Tụi này thân nhanh lắm. Kiểu như… có duyên từ kiếp trước. - trêu Đăng
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Đăng liếc xéo Trung, nhẹ giọng - Đừng có nói bậy.”
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bậy gì? Mày là người khiến tao nhìn thấy một buổi học không còn chán ngắt nữa á.” – Trung nháy mắt.
Lê Nhã Phong ( Pond )
Lê Nhã Phong ( Pond )
Hú ré lên - – “U là trời. Vừa vô đã định chốt luôn người ta rồi!”
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
Mỉm cười lặng lẽ nói - Có duyên thiệt thì… nói bậy cũng thành thật.”
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
Quay sang nhìn Đăng - Nghe chưa? Đó, người ta chứng minh lời tao đúng kìa.”
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
“Không đáp , khẽ thở ra rồi bước đi “
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
“Nhấc chân theo sau “
Tại căn tin , cả 4 đang xếp hàng
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
“Đứng cạnh Đăng “
Lê Nhã Phong ( Pond )
Lê Nhã Phong ( Pond )
“Đứng cạnh Thắng”
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
“Chen lên trước chọn món “
Lê Nhã Phong ( Pond )
Lê Nhã Phong ( Pond )
“Trung , Đăng ! Hai người ăn gì? Để tụi tui gọi luôn!”
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
– “Hai phần cơm gà!” – Trung nói nhanh – “mày ăn được không?” – quay sang hỏi Đăng.
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
– “Cũng được…” – gật gật.
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
Cười - – “Ừ, biết ngay mày kiểu gì cũng sẽ nói ‘gì cũng được’.”
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
– “Tôi chỉ lịch sự thôi.” - đứng có ra vẻ
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
– “Mà lịch sự với tao thì không cần đâu.” chồm tới – “Cứ nói thẳng. Mày không thích thì cứ nói.”
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Tôi không thích bị chọc hoài như vậy.” – bỗng nói, nghiêm túc.
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
“Hơi khựng lại “-Một giây sau, nghiêng đầu, cười nhẹ: Vậy… tao giảm một nửa.”
Lê Nhã Phong ( Pond )
Lê Nhã Phong ( Pond )
“Đem khay ra bàn gần cửa sổ “
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
“Phụ đem nước theo sau “
Lê Nhã Phong ( Pond )
Lê Nhã Phong ( Pond )
Vừa ngồi xuống bàn - – “Ê Trung, sao tự nhiên mày chủ động vậy? Mấy năm nay ai rủ mày đi ăn cũng từ chối hết mà?”
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
Tao không từ chối đâu, chỉ là không trả lời.” nhún vai – “Khác nhau nha.”
Lê Nhã Phong ( Pond )
Lê Nhã Phong ( Pond )
– “Ủa, vậy với Đăng thì sao? Trả lời liền luôn?”
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
– “Ừ. Đăng hỏi cái gì tao cũng muốn trả lời.”
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
“ Bật cười “
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
“ im lặng , hơi cuối đầu má đỏ ửng “
Lê Nhã Phong ( Pond )
Lê Nhã Phong ( Pond )
“Nhìn chằm chằm trung “ - lắc đầu , Không ngờ, trai lạnh lùng năm nào… cũng có ngày hóa thành mèo nhỏ
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
– “Mèo gì? Tao là cọp đó.” – Trung nhe răng – “Chỉ là… thích nằm im khi có người vuốt đúng chiều.”
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
“ Cười nhẹ “ tay gắp miếng rau cho vào khay đăng ăn thêm đi, chỗ này ngon đó
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Cảm ơn nha “ cười xinh , nhẹ giọng “
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
“ Liếc sang ngay “chống cằm, giọng bâng quơ “Mới vô trường một ngày mà có người gắp rau cho rồi ha…”
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
“ Sững người liếc sang “ có ý gì nói thẳng
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
Đâu có gì. Tao chỉ… ngồi kế mày mà không dám gắp cho mày , sợ mày thấy tao phiền.”
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Vậy từ mai khỏi ngồi nữa.” – nhỏ giọng, nhưng sắc thái không giận mà hơi giỡn lại.
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
“ Im lặng vài giây “chồm người sát lại, nói nhỏ: – “Không ngồi kế thì ngồi lòng mày nha. “ cười nửa miệng”
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
– “Mày …!” – đỏ bừng mặt, vội quay sang chỗ khác.
Lê Nhã Phong ( Pond )
Lê Nhã Phong ( Pond )
“Cười phì “ Đập bàn “Này Trung, bớt n..ứng lại ! Mày quên Thắng bồ tao hả , Người ta mới vô, đừng làm người ta chuyển trường sớm.”
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
“ Nhíu mày nhìn trung “ n..ứng hả thằng l..ồn
Lê Nhã Phong ( Pond )
Lê Nhã Phong ( Pond )
“Nếu Đăng bỏ chỗ thật thì mày có thấy tiếc không Trung ?”
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
“Đáp ngay “ tao đéo để Đăng đi đâu
Cả bàn im lặng trong hai giây. Gió từ cửa sổ thổi vào, mang theo cái mát nhẹ đầu mùa.
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
vẫn không nói gì, nhưng tay đang siết nhẹ thìa cơm, như cố ngăn một điều gì đó đang lớn dần trong lồng ngực.
Sau bữa ăn, trên đường về lớp, cả bốn người đi chậm rãi dưới hành lang dài
Lê Nhã Phong ( Pond )
Lê Nhã Phong ( Pond )
“Chạy lại “ chọc thắng
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
“Bớt nha” hỏng vui
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
“Nhìn quay sang hỏi đăng” mấy người đó hạnh phúc quá nhỉ ?
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
- ý mày là …. Gì ?
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
Phong với Thắng. Một người ồn ào, một người im lặng. Vậy mà yêu nhau thấy hợp dễ sợ.”
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
“Ờ… chắc do họ biết cách tôn trọng nhau”
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
Còn tao với mày thì sao?” – Trung hỏi nhỏ.
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Ờ ….. Ai lại yêu một người như mày cơ chứ
Cả hai nhìn nhau. Một ánh mắt mang câu hỏi, một ánh mắt lặng lẽ thừa nhận… đã có chút mềm lòng.
Hết tập này rồi nha 🫶🏻

Tiết thể dục đầu tiên

Tác giả
Tác giả
Ở chương này, Trung và Đăng sẽ bắt đầu có những va chạm thân mật hơn trong giờ thể dục buổi sáng. Lê Nhã Phong và Tăng Phú Thắng thì sẽ tung hint rõ hơn là người yêu, nhưng vẫn rất đáng yêu và không lấn át mạch chính. Trung thì bắt đầu ghen nhẹ, còn Đăng thì chưa dám thừa nhận mình để ý Trung nhiều như thế nào…
Tác giả
Tác giả
Oke mời mọi người nghe truyện nho🫶🏻💕
….
Tiết đầu tiên sáng thứ Tư là thể dục – điều mà hầu hết học sinh đều than vãn, trừ một số ít người… có sức bền và tinh thần sinh tồn cao. Nhưng điều đặc biệt là hôm nay có Đăng – cậu bạn mới – cùng tập với lớp lần đầu tiên.
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
“bước ra sân với đồng phục thể dục màu trắng-xám, ống quần thể thao hơi bó sát, làn da trắng càng nổi bật dưới nắng sớm,”
Học sinh
Học sinh
“Trời ơi, nhìn cái dáng nó kìa… trắng muốn chói mắt luôn.”
Học sinh
Học sinh
Lưng hơi cong, vai nhỏ, trời ơi đúng gu tao…”
Học sinh
Học sinh
Cũng bình thường mà tụi bây làm quá vậy
Học sinh
Học sinh
Ờm.. mày nên nhìn lại mày với đăng đi rồi nói he / cười /
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
/ chẳng để tâm , lặng lẽ đi theo hàng lớp /
Thầy dạy thể dục chưa tới, nên cả lớp chia nhóm ngồi rải rác. Bỗng một tiếng gọi cất lên:
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
Vẫy tay từ góc sân – “Ê Đăng! Qua đây ngồi nè!
sân. Bên cạnh cậu là Lê Nhã Phong và Tăng Phú Thắng, hai người ngồi sát nhau, tay lồng vào nhau hờ hững như thói quen lâu ngày.
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
/ Bước lại /
Lê Nhã Phong ( Pond )
Lê Nhã Phong ( Pond )
/huých thắng / – “Nè Thắng, thấy không? Hôm nay Trung ngoan ghê, dậy sớm, thay đồ đúng giờ, lại còn ngồi đúng chỗ.”
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
– “Có người làm động lực rồi còn gì.” – Thắng cười nhẹ, dựa đầu lên vai Phong.
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
/liếc phong / giọng bâng quơ – “Tao mà biết tụi bay sến kiểu này từ đầu, tao ngồi bên kia rồi.”
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
– “Mày không ngồi đây thì Đăng ngồi với ai?”/ khịa /
Lê Nhã Phong ( Pond )
Lê Nhã Phong ( Pond )
búng tay – “Tụi tao là hậu phương cho tụi mày mà, nhớ không?”
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
/ Khẽ mỉm cười /
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
– “Mày cười gì đó?”
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
– “Mày… có vẻ thân với hai người họ ha.”
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
– “Ờ, chơi chung từ năm lớp 10. Thắng với Phong… quen nhau từ hồi đầu hè.” – chống tay ra sau, ngả lưng – “Còn tao thì vẫn độc thân trọn kiếp.”
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
– “Chắc do mày kén chọn quá.” – nhẹ giọng nói.
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
– “Không phải. Là tao đợi đúng người.” – liếc Đăng, ánh mắt nửa đùa nửa thật – “Thấy cũng gần tới rồi.”
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
/không đáp./ Nhưng tim cậu đập khẽ một nhịp lạ lùng.
Thầy Thể Dục
Thầy Thể Dục
/ bước ra sân /, ra hiệu cả lớp đứng dậy xếp hàng – “Hôm nay khởi động 5 phút, sau đó chạy 4 vòng sân. Nhóm nào chạy chậm thì tuần sau chạy gấp đôi.”
Tiếng rên rỉ vang lên khắp nơi
Học sinh
Học sinh
Má cái loz gì vậy trời
Học sinh
Học sinh
Má ác vãi c.ức kêu ổng ra chạy đi đ…ụ à
Lê Nhã Phong ( Pond )
Lê Nhã Phong ( Pond )
/ cười / – “Thắng ơi, chạy cõng em được không?”
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
– “Cõng thì không, nhưng kéo tay được.” – Thắng nắm tay Phong khẽ – “Đi nào, ông nội lười.”
Hai người vừa chạy vừa thì thầm. Phía sau, Trung và Đăng chạy song song, khoảng cách chỉ chừng một gang tay.
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
– “Mày chạy giỏi không?” – hỏi, giọng đều đều.
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
– “Tao chạy được. Nhưng không nhanh.” – nói, nhịp thở ổn định.
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
– “Tốt. Vậy tao có cớ chạy chậm với mày luôn.”
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
– “Không cần đâu.” – nói nhỏ – “Tao không thích làm phiền người khác.”
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
– “Mày không phiền. Mày khiến tao thấy… buổi sáng không còn tẻ nhạt nữa.”
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
…./ im/
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
-/ bỗng đưa tay ra / – “Mỏi chân không? Muốn nắm tay kéo không?”
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
– “Không.” – nói ngay, mắt hơi mở to.
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
– “Ờ.” – gật, nhưng vẫn giữ tay trong không khí vài giây rồi mới buông xuống – “Cẩn thận té, sân hơi trơn đó.”
Một vòng, hai vòng. Đến vòng ba
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
/bắt đầu thở mạnh hơn.”-
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
Nhận ra điều đó - bước chậm lại, đi sát bên – “Dừng chút không?”
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
– “Không sao… tao ổn.” – nói, nhưng rõ ràng mệt
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
– “Nè.” – đưa chai nước ra, làn hơi lạnh lướt qua tay Đăng khi cậu cầm lấy.
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
uống một ngụm, rồi khẽ nói: – “Cảm ơn…”
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
– “Lúc nào cũng khách sáo vậy?” – hỏi, mắt hơi cụp xuống.
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
– “Tao không quen thân với người khác nhanh.” – nói, rồi khẽ quay đi – “Nhưng… nếu mày thật lòng, thì có thể thử.”
Câu nói ấy như một cú đá nhẹ vào ngực Trung.
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
/nhìn đăng / miệng hơi cong lên. – “Tao mà đã bắt đầu thử, thì không bỏ đâu.”
Cuối giờ thể dục, mọi người ngồi nghỉ trên sân. Thắng tựa vào Phong, hai người cùng nhau uống chung một chai nước, cười cười nói nói như thể đang trong thế giới riêng.
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
/ ngồi kế Đăng / mắt nhìn phía trước nhưng miệng hỏi: – “Mày nhìn hai người đó có thấy… ghen không?”
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
– “Ghen?”
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
– “Ờ. Ghen vì họ rõ ràng. Còn tụi mình thì… chưa biết là gì.”
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
… / im lặng / rồi chậm rãi đáp – “Tao chưa sẵn sàng.”
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
– “Tao biết.” –nói, giọng thấp hơn – “Nên tao chỉ cần… mỗi ngày một bước.”
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Trần Nhật Đăng ( Dunk )
Quay sang, nhìn thẳng vào Trung. – “Vậy… hôm nay mày thấy tao bước được chưa?”
Bùi Anh Trung ( Joong )
Bùi Anh Trung ( Joong )
khẽ cười, dịu dàng hơn mọi lần: – “Mày bước tới đủ để tao thấy tim mình… đập khác.”
Cả hai im lặng một lúc. Ở phía bên kia,
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
– “Phong ơi, chiều nay mình đi ăn bánh flan nha~”
Lê Nhã Phong ( Pond )
Lê Nhã Phong ( Pond )
“Dạ~~~ “ em muốn đi thì anh dẫn em đi
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
Tăng Phú Thắng ( Phuwin )
– “Có người kia đi chung không?” – Phong chỉ về phía Trung và Đăng, cười nhẹ.
Lê Nhã Phong ( Pond )
Lê Nhã Phong ( Pond )
“ Huýt sáo “– “Đi chứ! Gọi là ‘double date’ phiên bản mập mờ!”
Hết tập này rồi
Tác giả
Tác giả
Cho mình xin 1 like nha mình cảm ơn mọi người, mỗi ngày mình sẽ ra 1 đến 2 tập nha 🫶🏻💕

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play