Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Rhycap] Love Or Hate?

GTNV

Siu nhân Bonn
Siu nhân Bonn
Xin chào
Siu nhân Bonn
Siu nhân Bonn
Lại là siu nhân Bonn dayyyyy
Siu nhân Bonn
Siu nhân Bonn
Truyện này sẽ có hơi ngược nhá Và yên tâm đi sẽ là kết....E
Siu nhân Bonn
Siu nhân Bonn
Hehe
Siu nhân Bonn
Siu nhân Bonn
Giới thiệu nhân vật thoii
....
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy: 20 tuổi Tính cách: dễ thương,hoạt bát,.. Con trai nuôi của công ty MTV nhưng đã bị phá sản.. Bị anh bắt lúc 14 tuổi để hành hạ vì công ty của cha nuôi em đã thuê người đánh cấp tài liệu mật của công ty ba mẹ anh và đã gián tiếp hại chết họ Nhưng có thật sự là như vậy không hay chỉ toàn lời bịa đặt?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh : 25 tuổi Tính cánh: tàn nhẫn, máu lạnh,.. Chủ tịch của tập đoàn RC , ông trùm của băng DGH Con trai duy nhất cũng là người người kế toàn bộ tài sản của nhà họ Nguyễn Anh rất hận gia đình em mặc dù anh không hề biết là em là con nuôi . Và cứ cho rằng chính gia đình của em đã hại chết gia đình mình. Nhưng anh lại chẳng cho người đều tra vì tin "..."
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng: 25 tuổi Bạn của Q.Anh CEO của tập đoàn HA , người trong băng DGH Tính cách: tổng tài lụng lùng ít nói
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương: 25tuổi Bạn của Q.Anh Chủ tịch của tập đoàn DK, người trong băng DGH Tính cách: khờ
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn : 25 tuổi Bạn của Q.Anh Viện trưởng của bệnh viện JN, người trong băng DGH Tính cách: bình thường nhưng ít khi bình thường
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Đặng Thành An: 20 tuổi Bạn của Duy Viên ngọc của Đặng gia và cũng là người duy nhất biết em không phải con của tập đoàn MTV đó Tính cách: mỏ hỗn
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào: 20 tuổi Bạn của Duy Con trai nhà của Trần gia Tính cách: vui vẻ, nhưng cộc là chửi
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp: 20 tuổi Bạn của Duy Em họ của Q.Anh Tính cách: mỏ hỗn
Và một số nhân vật khác
Siu nhân Bonn
Siu nhân Bonn
Siêu nhân Bonn tên là Bonn
Siu nhân Bonn
Siu nhân Bonn
Tại Bonn muốn lên Hì hì
Siu nhân Bonn
Siu nhân Bonn
Chi tiết:
ABC: nói lớn, quát
abc: bình thường
abc~~ : dẹo, khêu khích,???
" abc" : nói nhỏ
// abc// : hành động
* abc* : nghĩ
📳: điện thoại rung ( có ai điện)
❄️: lạnh's lùng's
💢: tức
abc-..: đang nói bị ngắt
Siu nhân Bonn
Siu nhân Bonn
Lưu ý
ĐÂY CHỈ LÀ POV
KHÔNG CÓ THẬT
Siu nhân Bonn
Siu nhân Bonn
Sơ lượt về một đoạn truyện:
Duy lớn lên trong nỗi căm hận và ghét bởi anh . Vì anh tin rằng chính chính gia đình đã gián tiếp gây ra cái chết của cha mẹ mình. Mang trong lòng mối thù vì mất bame, Anh đã hành hạ đánh đập và sĩ nhực em trong suốt mấy năm . Thế nhưng, anh không hề biết rằng Duy thực chất chỉ là con nuôi – không hề liên quan đến bi kịch năm xưa. Trái lại, Duy lại là người mang trái tim ấm áp, luôn nhẫn nhịn, chịu đựng mọi hiểu lầm và tổn thương mà anh gây ra cho bản thân mình Nhưng cậu vẫn im lặng chịu đựng, không một lời oán trách, bởi trong lòng cậu vẫn giữ một chút hy vọng mong manh rằng một ngày nào đó, Anh sẽ tìm hiểu rõ được sự thật. Bởi vì lời cậu nói anh lại chả tin đâu Đến khi anh dần nhận ra những gì mình tin tưởng bấy lâu là sai lầm, thì Duy đã tổn thương quá sâu… Sự chuộc lỗi, hối hận, và tình cảm dần nảy nở trong đau đớn trở thành hành trình chữa lành cho cả hai con người từng mang trái tim đầy vết nứt.
Vậy liệu Duy có cho Q.Anh thôi một cơ hội không?
Có thể yêu? Có thể tha thứ? Hay là càng thêm " hận" ?
Siu nhân Bonn
Siu nhân Bonn
Bonn xin nhắc lại:
Siu nhân Bonn
Siu nhân Bonn
CHỈ LÀ POV và KHÔNG GIÁN TIẾP LÊN NGƯỜI THẬT Ạ
Siu nhân Bonn
Siu nhân Bonn
Và mong cái bạn ủng hộ
Siu nhân Bonn
Siu nhân Bonn
Truyện có sai chính tả, lộn thoại hay sai sót bất cứ gì đấy thì monh các bạn góp ý cho mình ạ !

im lặng mà chịu~

Buổi chiều muộn, ánh nắng nhạt màu cuối ngày lọt qua rèm cửa, rọi thành những vệt cam lặng lẽ trên sàn nhà gỗ lạnh.
Cánh cửa đóng lại bằng một tiếng "cạch" khô khốc.
Duy đứng im, tay vô thức siết lấy vạt áo cũ kĩ đã nhăn nhúm vì bị kéo đi. Căn phòng của Q.Anh rất rộng, rất ngăn nấp và rất đẹp– nhưng lại mang một nỗi lạnh lẽo vô cùng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Tựa người vào cạnh bàn, khoanh tay trước ngực, ánh mắt hờ hững liếc nhìn cậu//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngồi xuống
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// không cử động//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi bảo ngờ
Giọng nói ấy không lớn, nhưng âm điệu đủ để da thịt lạnh đi từng tấc. Duy chậm rãi ngồi xuống mép ghế. Tay cậu khẽ run, không rõ là vì sợ… hay vì cậu đang cố chịu đựng điều gì khác.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//bước chậm đến, từng bước dứt khoát// Sao? Diễn tiếp đi. Không phải cậu giỏi giả vờ ngoan ngoãn lắm à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không diễn... Tôi chỉ không biết phải làm gì để cậu tin tôi đây?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tin cậu? Đức Duy, tôi còn chưa giết cậu là nhân nhượng rồi.? // cười mỉa//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Một cái tát nhẹ – rất nhẹ – lướt qua má cậu. Không đủ làm bật máu, nhưng đủ để khiến em cúi đầu thật thấp.//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Không phản kháng,không khóc//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Gia đình cậu gián tiếp hại cha mẹ tôi!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu cũng đã sống yên ổn quá lâu rồi nhở?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không biết… không hề biết những chuyện đó // nhẹ giọng//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi không cần cậu thanh minh. Tôi chỉ cần cậu im lặng mà chịu? // nhếch mép//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Anh bước tới, rút chiếc khăn buộc lỏng tay Đức Duy vào thành ghế. Vẫn là cử chỉ kiềm chế, nhưng rõ ràng là giam giữ//
Anh cũng biết rất rõ là Duy cực kì sợ tối..
Bởi vì anh muốn hành hạ tinh thần em
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// lấy điện thoại ra điều chỉnh mức ánh sáng xuống thấp nhất//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// rời đi //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Từ từ mà hưởng thụ đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đừng mà..// rưng rưng//
Khi cậu ở trong bóng tối thì những kí ức đau khỗ nó cứ ùa về...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Híc.. đừng.. mà
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh Bột ơi,..Duy sợ...lắm
Anh Bột..?
Đúng vì nó cũng chính là tên lúc nhỏ của anh.Cái tên này cũng chính em đặt.
Lúc đó em khoảng 2 tuổi anh 7 tuổi.. Em và anh rất thân với nhau. Cứ mỗi lần anh bị chame mắng thì lại chạy đi mèo nheo với em. Cũng bởi những lần mèo nheo và được em dỗ dành thì anh cũng đã yêu em mất rồi. Bổng nhiên một ngày, chame anh phải đi làm ăn xa nên cũng phải dẫn theo anh đi Trước lúc đi:
Q.Anh ( 7tuổi) : Bông ơi anh sắp phải đi làm xa rồi..
Duy ( 2 tuổi) : đi làm là gì ạ
Q.Anh( 7tuổi) : để kiếm tiền mua gấu bông cho Duy đấy
Duy ( 2 tuổi) : đến lúc đó phải mua nhiều gấu cho Bông đó
Q.Anh ( 7 tuổi) : oki . Đây là cộng dây chuyền của anh, sau này anh về anh sẽ cưới em nhá // đeo cho em//
...

Đừng nhìn tôi bằng đôi mắt đó

Đêm trôi qua chậm trong từng nhịp thở mệt mỏi
Đức Duy vẫn ở đó – ngồi dưới sàn, tựa vào tường, đầu tựa lên gối ôm nhỏ mà Q.Anb ném cho lúc nửa đêm. Không phải vì thương xót – mà chỉ vì: Tôi không muốn cậu chết rét trong nhà tôi.
Tay vẫn bị trói lỏng. Cổ tay hằn vết đỏ, không đau đến mức không chịu nổi – nhưng nhói.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// bước vào//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu còn sống à?. Tôi còn chưa nói xong với cậu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
…Tôi sẽ nghe… nếu anh muốn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// bước đến gần, ngồi đối diện cậu //Cậu diễn giỏi thật đấy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi bắt cậu về, trói cậu lại, dọa dẫm cậu. Vậy mà cậu vẫn không phản ứng. Không chửi. Không khóc.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cứ như thể… cậu chờ điều này xảy ra từ trước vậy.?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi biết… anh ghét tôi. Tôi đã quen rồi.// giọng mệt mỏi//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó.
Mắt của em bình lặng, chịu đựng, không oán trách. Nhưng lại khiến người ta phát điên.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi muốn cậu phản kháng. Tôi muốn cậu gào lên, xin tha, nguyền rủa tôi.// bóp chặt càm em mà nâng lên//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu im lặng như vậy… giống như tôi là kẻ vô lý
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chẳng phải vậy sao?
Q.Anh sững người. Trong khoảnh khắc, ánh mắt cậu chao đảo. Rồi lập tức
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//một cái tát giáng xuống, lần này mạnh hơn//
Âm thanh vang lên trong căn phòng tĩnh lặng. Má em đỏ bừng lên. Nhưng ánh mắt vẫn không thay đổi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu đang thương hại tôi? Cậu lấy tư cách gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi lấy tư cách… của một người cũng đang rất đau
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đau sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu đau bằng tôi không HẢ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đáng lẽ ra tôi cũng có một gia đình hạnh phúc
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng chính gia đình cậu đã phá hủy nó đấy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bây giờ tôi nói cái này liệu anh có tin không ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi mang họ HOÀNG chứ không phải họ Tô
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Và họ cũng chỉ là chame nuôi của tôi thôi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Từ lúc sinh ra tôi vẫn chưa biết bame ruột của mình là ai?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu nghĩ tôi sẽ tin những lời đó sau hả ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi muốn hành hạ,tra tấn cậu đến chết
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Để cậu từ từ mà cảm nhận được sự sống không bằng chết này
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
________
Q.Anh: Tôi, anh D.Duy: Cậu, em

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play