Kimetsu No Yaiba -- Lối Nhỏ Về Nhà.
chương 1 -- Mở Đầu.
Gió núi tháng chín thổi từng cơn lạnh buốt, khiến khung cửa sổ bằng gỗ kêu cót két. Bên trong căn nhà gỗ nhỏ, Rei đang lui cui gom đống củi khô Kira chẻ ban sáng. Cô đặt chúng cạnh lò sưởi, rồi đứng dậy phủi tay.
Hôm nay trời trở gió sớm. Mấy cành hoa dại mà cô vừa hái cũng bị gió quật nghiêng trong chiếc bình nhỏ trên bàn
Rei.
/ ngắm nghía quanh phòng /
nơi đây nối liền với gian phòng chính, tuy ấm áp, nhưng cũng thật sự có chút.. âm u?
âm thanh phát ra từ phía cửa sau, tiếng chân kéo lê kèm theo tiếng thở nặng nhọc, dù cách nhau vài lớp gỗ dày, nhưng Rei vẫn nghe rõ mồn một.
cô nhóc nhìn chằm chằm về phía cửa sau, không dám thở mạnh..
Rei.
" chỉ là.. hươu ? gấu.. thôi đúng không? "
cô nhóc tự trấn an, nhưng có lẽ chính cô cũng chẳng thể tự tin vào lời trấn an của bản thân
gió bên ngoài rít lên từng đợt, Rei chầm chậm lùi lại
không suy nghĩ, cô bật người lao vội ra cửa trước, vừa chạy vừa hét to
Rei.
/ ôm đầu / làm gì kì vậy! đau nha
cô nhóc lườm nhẹ cậu trai
Kira
đã bảo bao lần, vai vế thế nào mà gọi Kira, Kira, Kira trống rỗng vậy?
Rei.
nhưng.. có chuyện thật mà!!!!
Rei vừa kéo tay áo cậu, vừa kể
Rei.
lúc đó.. em tưởng chỉ là động vật, nhưng không phải, nó đứng như người ý.. / run run /
Kira tiện tay vớ đại con dao trên bàn rồi đi theo con bé Rei xem thử, thứ gì giả ma giả quỷ, dọa con nhóc này sợ mà chạy lên tìm anh.
Khi cả hai bước ra sân sau, Rei nép sau lưng Kira. Ánh trăng mờ mờ soi sáng bãi đất sau nhà ở đó, một cậu bé với mái tóc dài lòa xòa đang cõng một người khác trên lưng
cơ thể cậu bé rướm máu, quần áo rách nát, vai trái bị thương nặng đến mức máu nhỏ thành từng giọt trên nền đất. Trên lưng cậu, một người anh em song sinh nằm bất động, máu chảy từ trán và cánh tay.
có lẽ là nghe thấy tiếng động , cậu nhóc run rẩy ngẩng lên, đôi mắt nhòa đi vì đau đớn và mệt mỏi
ẩn
đừng.. làm ơn, đừng để anh ấy chết.. / giọng khàn đặc /
nói rồi cậu ngất đi , có lẽ vì đau đớn do mất máu quá nhiều? cũng có lẽ cậu đã thấy được hy vọng, thấy được người có thể cứu giúp được hai anh em cậu.
cậu bước đến, nhanh như cắt đỡ lấy người anh theo lời thằng nhóc kia nói
Kira
bị thương nặng.. nhưng còn thở, Rei-
cậu nhìn qua Rei, chợt khựng lại khi thấy Rei đừng đơ ra, không nhúc nhích mà nhìn chằm chằm vào thằng nhóc xa lạ kia, ánh mắt cô lộ rõ vẻ sợ hãi
chậc.. cậu quên mất? cái ngày cậu đưa tay ra cứu lây cô nhóc, cũng là ngày cô nhìn thấy gia đình mình chết không toàn thây.
chương 2 --
trong gian phòng ấm áp, Rei khẽ vắt khăn ấm sau khi lau mặt cho cả 2 cậu nhóc lạ mặt, cô cất thau nước sang một bên
Kira
để đấy lỡ làm đổ thì như nào?
Rei.
trễ rồi, ma cạp em chết!
Kira
? mày cạp nó, hay nó cạp mày.
có lẽ hai anh em nhà này ồn ào quá nên khiến cậu nhóc kia khó chịu.. mặt cậu nhăn lại vì đau đớn, người lại tiết ra lấm tấm mồ hôi
cậu nhóc dần mở mắt, cơn đau đớn lan rộng khắp cơ thể khiến mặt cậu càng nhăn hơn
điều khiến cậu tỉnh dậy không phải vì đau đớn từ vết thương, mà là nỗi lo lắng về em trai của cậu.
giờ cậu mới nhận ra cổ họng mình đau rát kinh khủng khiếp, như hát giữa trời thu khoảng 7 canh giờ vậy
Rei và Kira vẫn đang im lặng quan sát cậu , nhìn chằm chằm vào cậu
cậu dường như thở phào nhẹ nhõm khi thấy đứa em mình vẫn an phận, nằm thở phì phò mà an toàn ngủ
nhưng ánh nhìn của cậu chợt khựng lại khi liếc sang hai kẻ xa lạ, 6 con mắt nhìn nhau chằm chằm
cậu nhóc dù đau đớn vẫn bật dậy chắn trước em trai của mình, giọng nói khàn khàn, cậu mở lời hỏi
ẩn
2. h-hai.. người là ai vậy? khụ
Rei nói với vẻ mặt bình thản, nhưng thử hỏi, có ai người xấu mà tự nhận họ xấu bao giờ?
điều này khiến cậu nhóc càng cảnh giác hơn
lúc này Kira mới lên tiếng
Kira
nghe lời con nhóc đấy nhảm là dỏm rồi.
Kira
thấy cậu và em cậu ngất sau nhà, giàu lòng vị tha nên cứu thôi
Kira
đừng có xù lông thù địch như vậy
Rei.
" xù lông? "/ nhìn chằm chằm /
quả thật, hiện tại cậu nhóc đấy không khác gì một chú mèo thiếu đi sự an toàn
Kira
đã sốt cao, bị thương mà vẫn cứng đầu
sau một khoảng thời gian nữa trôi đi, cô nhóc Rei đã mệt mỏi không trụ được mà thiếp đi trong lúc canh hai cậu nhóc kia, Kira chầm chậm tiến đến lấy áo ngoài của mình đắp sang cho Rei
dù sau thì.. chăn và nệm cũng cho hai thằng nhóc ất ơ kia chiếm hết rồi.
Kira
" không ngờ hai thằng nhóc này lại bị số phận đẩy đưa đến đây.. "
Kira
" thôi thì giúp Rei làm thân với tụi nó, để sau này nhỏ có chỗ dựa lúc không có mình "
chợt, cậu nhìn sang Rei. thấy cô nhóc mặt mày nhăn tít lại, nhợt nhạt- miệng thì không ngừng lẩm bẩm điều gì đó.
có lẽ là gặp ác mộng chăng?
cậu nằm xuống bên cậu Rei, tay cậu dịu dàng đặt lên người cô nhóc, kéo cô vào lòng rồi lẩm bẩm
" không sao.. ác mộng, nó không có thật "
" Rei, mạnh mẽ lên nào. ngoan, nghe tôi "
Rei.
hức..? " giọng nói này? "
ẩn
chị hai.. chị hai, sao nỡ nhìn em và ba mẹ chết đi như vậy?
Rei cụp mắt xuống, có lẽ cô bé nhận thức được
Rei.
con người cuối cùng rồi cũng chết, sớm hay muộn mà thôi.
ẩn
chị- hức.. đừng bỏ lại em / bấu víu /
chương 3 -- đơn lẻ.
Rei choàng dậy giữa ánh sáng lờ mờ xuyên qua cửa sổ gỗ
Đầu tiên là cảm giác lạnh. Thứ hai, là sự trống trải. Cô vội quay sang bên trái-Kira đã không còn nằm đó.
Rei.
" không thấy.. hm? "
Cô ngồi dậy, ánh nhìn lướt quanh. Ánh sáng mờ soi rõ hai thân người nhỏ đang nằm sát nhau, trong một chăn mỏng.
một người thì trán đỏ bừng, hơi thở nặng nề, lồng ngực phập phồng theo nhịp thở đứt quãng.
. người kia thì khuôn mặt thả lỏng, ngủ sâu tới mức không biết gì.
cô nhóc khựng lại, khẽ thở dài như một bà cụ non
Rei.
" để mình lại với hai tên nhóc này.. tch- "
không suy nghĩ nữa, dù sao tên Kira đấy luôn tự ý làm việc, không thông báo cho ai bao giờ.
Rei đưa mắt nhìn người đang bị sốt, cúi xuống lật nhẹ lớp chăn. ngay khi vừa chạm vào, Rei rùng mình
Rei.
nóng quá--.. / thì thào /
nói rồi, cô nhanh chóng đứng dậy, chiếc áo ngoài của Kira đắp cho cô cũng rớt xuống sàn gỗ lạnh, cô nhìn chằm chằm vào nó một lúc rồi nhặt lên, đem cất vào tủ đồ.
Rei.
" dù sao thì.. cũng phải lau người, giúp cậu ta hạ sốt. không thì sốc nhiệt mất "
Cô lặng lẽ bước ra ngoài, giũ tuyết bám ở mái hiên, lấy ít nước mát hứng được từ máng tre. một lát sau , Rei quay lại với một chậu nước mát. bàn tay nhỏ nhắn ngâm khăn vải thô vào nước rồi vắt nhẹ
Rei.
" lạ quá.. sốt nặng thế này, cậu ta đã chịu đựng cơn sốt trong lúc lạc ở rừng? "
Rei.
nhà không có cỏ bạc tử, còn một ít xích thảo , liên tâm cũng hết. bạc hà chắc còn.., gừng hoang nữa! / lẩm nhẩm /
*chú thích : cỏ bạc tử , xích thảo, liên tâm, bạc hà và gừng hoang đều là thảo dược*
cô nhóc đặt khăn lên trán cậu , nhìn sắc mặt cậu giãn ra từng chút rồi thở nhẹ
Rei.
người lạ mà cũng rắc rối ghê..
cậu mở mắt giữa cơn mê man. Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt cậu là... một cô bé xa lạ, đang rón rén vắt khăn đặt lên trán cậu, ánh mắt chăm chú như thể cậu là người thân..
Rei.
cậu đừng có chết đấy.. / lẩm bẩm /
Rei.
tôi không thích bị Kira mắng đâu.
ánh nhìn của cậu thoáng hoang mang, rồi khép lại. cậu để yên cho cô chăm sóc mình, không phản kháng.. cậu cảm thấy cô nhóc này chẳng có tí sát khí nào.
Khi trời đã nhạt nắng, Rei khoác thêm một áo choàng cũ và đeo chiếc giỏ tre nhỏ lên lưng.
Rei.
" bẫy hôm qua Kira để chắc có dính gì rồi.. nếu không thì ít ra cũng phải tìm được thuốc "/ nhìn vào rừng /
dù vậy, cô vẫn hơi không yên tâm lắm về bệnh nhân đang nằm trong nhà. cô đi lại gần cửa, nói vọng vào
Rei.
nè, cậu gì gì đó. cố gắng sống nhé-- khi về tôi sẽ nấu cháo cho cậu! tôi nấu hơi bị ngon
nói rồi, cô xoay người nhấc chân, đi vào rừng như một bóng nhỏ len lỏi giữa ánh sáng dập dìu của trưa muộn
ẩn
2. " tự tin với tài nấu nướng của bản thân thật nhỉ.. --" khụ khụ
cậu nhìn chằm chằm lên trần nhà, như đang suy nghĩ gì đó
Rei cúi rạp bên gốc cây mục, ngón tay cào nhẹ lớp đất, một rễ cây đỏ bầm lộ ra.
* xích thảo , thân rễ chia ba nhánh, màu hơi sẫm. Không phải loại gây ảo giác. *
Rei.
/ lấy dao rạch rễ cây rồi đưa lên mũi ngửi /
dù không muốn lắm, nhưng làm vậy cho chuyên nghiệp..
Rei gói lại bằng lá chuối khô , cô cất vào chiếc vỏ tre sau lưng mình rồi đi sâu vào rừng
Bên vách đá rêu phủ, Rei vạch mấy bụi cỏ, tìm thấy một nhánh cây thấp mọc sát mặt đất, lá hình trái tim.
* liên tâm hoang. Dùng để an thần, nhưng liều cao sẽ gây buồn ngủ. Phải trộn với lá bạc hà để cân bằng. *
Rei.
vậy thì cần tìm thêm bạc hà--
Cô bẻ nhẹ vài lá, bỏ vào túi, rồi quay sang kiểm tra một cái bẫy.
Một con thỏ nhỏ mắc bẫy. Rei cúi xuống, giơ tay làm dấu ngắn
Rei.
dù sao thì bọn tôi cũng cần sống, xin lỗi nhé
trên đường về, Rei thấy trên cây có vết cào sâu của một con vật, lòng thầm lo lắng
Rei.
" từ bao giờ mà gần đây có động vật nguy hiểm vậy.. sau phải nói Kira dời bẫy đi mới được "
Download MangaToon APP on App Store and Google Play