[RhyCap] Nguyễn Tổng Và Hợp Đồng Hôn Nhân
Chương 0: Giới thiệu nhân vật
𝓡𝓱𝔂𝓷𝓷
Đây là bộ truyện đầu tiên của RhyCap mà mình viết nên có gì sai sót mong mn bỏ qua hoặc góp ý cho mình nha
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh, 23 tuổi chủ tịch tập đoàn Nguyễn Gia. Đẹp trai, thông minh, tài giỏi, nhưng tính tình máu lạnh gi*t người không chớp mắt. Những người thân thiết với anh gọi anh với biệt danh Rhyder hay Rhy. Trong giới xã hội đen không ai là không sợ khi nghe đến cái tên Rhyder này
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy, 19 tuổi con trai cả nhà họ Hoàng. Bố mẹ đã mất trong một vụ tai nạn, Hoàng gia sụp đổ. Một mình cậu phải vừa đi học vừa đi làm để kiếm tiền nuôi bản thân và em trai cậu mới 10 tuổi.Tính tình cậu rất dễ thương, hòa đồng, luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác. Những người thân thiết với cậu thường gọi cậu với biệt danh Captain hay Cap
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương, 23 tuổi chủ tịch tập đoàn Trần Gia đồng thời anh cũng là một luật sư tài giỏi. Bạn thân của Quang Anh, tính tình hơi lạnh lùng lâu lâu hơi tẻn tẻn. Ngoài ra anh còn là một dân xã hội đen khét tiếng
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp, 19 tuổi đang là sinh viên đại học trường đại học ATSH. Em họ của Quang Anh nhưng cô chưa từng tiết lộ cho mọi người biết cô có một người anh họ. Tính tình dễ thương, thân thiện nhưng đụng đến điều cấm kị của cô thì cô nhất định không tha. Mọi người thường gọi cô với biệt danh Pháp Kiều
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng, 23 tuổi chủ tịch tập đoàn Lê Gia. Bạn thân của Quang Anh và Dương. Tính tình ngoài lạnh trong nóng. Anh cũng là một ông trùm xã hội đen ngầm khét tiếng
Đặng Thành An
Đặng Thành An, 19 tuổi đang là sinh viên trường Đại học ATSH. Bạn thân của Đức Duy và Pháp Kiều. Tính tình hòa đồng, mỏ hơi hỗn. Đụng đến người thân và bạn bè của cậu thì cậu không ngại combat với họ. Mọi người gọi cậu với biệt danh Negav
Hoàng Nhật Minh
Hoàng Nhật Minh, 10 tuổi. Con út nhà họ Hoàng em trai của Đức Duy. Lanh lợi, hoạt bát nhưng cậu mắc phải căn bệnh tim bẩm sinh
Chương 1: Cuộc gặp gỡ trong bệnh viện
𝓡𝓱𝔂𝓷𝓷
Tui sẽ thử viết bộ này lời kể sẽ nhiều hơn lời thoại của nhân vật một xíu. Lần đầu tui viết theo kiểu này luôn tại bình thường tui viết lời thoại của nhân vật nhiều hơn lời kể
Ánh nắng cuối chiều rọi xuống hành lang bệnh viện thành phố, kéo dài những cái bóng người đang lặng lẽ bước đi. Mùi thuốc sát trùng thoang thoảng trong không khí khiến ai đi qua cũng không khỏi thấy nặng nề.
Hoàng Đức Duy đứng trước cửa phòng bệnh số 204, tay nắm chặt mép áo. Đôi mắt cậu đỏ hoe, còn vương hơi nước. Em trai cậu – Hoàng Nhật Minh– mới 10 tuổi, nằm mê man bên trong với ống truyền chạy dọc cánh tay nhỏ bé. Căn bệnh tim bẩm sinh ngày càng trở nặng, bác sĩ vừa thông báo rằng nếu không được phẫu thuật trong vòng hai tuần, nguy cơ tử vong rất cao.
Bác sĩ
Chi phí phẫu thuật là 500 triệu cậu có thể lo được chứ?
Nhớ lại lời bác sĩ nói. Cậu không còn ai thân thích, ba mẹ mất sớm trong tai nạn, chỉ còn đứa em là lẽ sống. Nhưng 500 triệu... đối với một sinh viên vừa đi học vừa đi làm nhân viên phục vụ như cậu, là con số không tưởng.
Hoàng Đức Duy
Minh...anh xin lỗi em Minh à....anh bất lực quá /Gục mặt lên cánh cửa phòng bệnh, hai tay cậu siết chặt/
Tiếng giày da vang lên đều đều trên sàn gạch khiến cậu khẽ giật mình ngẩng lên. Một người đàn ông cao ráo mặc vest đen đang đi ngang qua, dáng vẻ lạnh lùng, khuôn mặt góc cạnh không chút biểu cảm. Mái tóc đen được vuốt gọn, ánh mắt sâu thẳm sắc bén như lưỡi dao. Đám người phía sau ăn mặc chỉnh tề, cúi đầu cung kính.
Trợ lý
Chủ tịch Nguyễn bên khoa tim mạch đang chờ ngài kí hồ sơ tài trợ
Nguyễn Quang Anh
Không cần. Lo cho quỹ từ thiện xử lý. Tôi không có thời gian❄
Anh ta chính là Nguyễn Quang Anh – cái tên được nhắc đến trong mọi mặt báo tài chính suốt năm qua. Tổng giám đốc tập đoàn Nguyễn Thị, sở hữu hàng chuỗi bất động sản, khách sạn, và bệnh viện tư. Anh nổi tiếng là người tàn nhẫn trong thương trường, lạnh lùng ngoài đời, và đặc biệt... không tin vào tình yêu.
Duy chợt đứng bật dậy, như một tia sáng lóe lên trong bóng tối. Cậu bối rối lao đến chặn trước mặt anh.
Hoàng Đức Duy
Xin... xin lỗi! Anh có thể giúp tôi một việc được không?
Nguyễn Quang Anh
Tránh ra❄
Hoàng Đức Duy
Em trai tôi bị bệnh tim. Cần phẫu thuật gấp. Tôi... tôi cần tiền. Làm ơn, tôi sẽ trả... tôi có thể làm bất cứ gì để đổi lấy số tiền đó
Ánh mắt Quang Anh lướt qua cậu – cậu trai gầy gò, gương mặt có chút đáng yêu nhưng phờ phạc. Ánh mắt ấy không giống một kẻ xin xỏ. Nó cương quyết đến mức khiến anh chậm lại một nhịp.
Nguyễn Quang Anh
Bất cứ điều gì? ❄
Nguyễn Quang Anh
/Nhớ lại trước đó/
Con cần phải kết hôn thì mới có thể nhận quyền thừa kế Hội đồng quản trị. Trai hay gái đều được
Nguyễn Quang Anh
/Quay sang nói với trợ lý/ Gọi luật sư Trần đến văn phòng của tôi. Trong 1 tiếng❄
Sau đó anh quay sang nhìn cậu
Nguyễn Quang Anh
Tôi cần một người vợ hợp pháp trong 1 năm. Cậu ký tên, tôi chuyển tiền❄
Duy chết lặng. Cậu tưởng mình nghe nhầm
Hoàng Đức Duy
Anh...anh nói cái gì?
Nguyễn Quang Anh
Tôi đang cần kết hôn để được nhận quyền thừa kế từ hội đồng quản trị. Một năm sau, chúng ta ly hôn. Cậu không được can thiệp vào đời sống của tôi. Đổi lại, em cậu sẽ được cứu sống❄
Nguyễn Quang Anh
Cậu có đúng 1 tiếng để suy nghĩ ❄/Bỏ đi/
Trần Đăng Dương
Gọi tao tới có gì khom bạn
Trần Đăng Dương
Đm không gọi đến làm gì
Nguyễn Quang Anh
Tao mới là người nói câu đó
Trần Đăng Dương
Rồi ok tao sai, có gì nói đi
Nguyễn Quang Anh
Làm cho tao bản hợp đồng hôn nhân trong đó ghi những điều này /Đưa cho Dương một tờ giấy/
Trần Đăng Dương
Hợp đồng hôn nhân. Mày tính cưới ai vậy?
Nguyễn Quang Anh
Biết đọc chữ không?
Trần Đăng Dương
Hoàng Đức Duy, nghe nói bố mẹ cậu ta mất trong một vụ tai nạn, cậu ta phải vừa học vừa làm để nuôi em trai
Nguyễn Quang Anh
Sao mày biết
Trần Đăng Dương
Cậu ta là bạn thân của bé nhà tao
Nguyễn Quang Anh
Làm lẹ đi còn 15p cho mày làm
Trần Đăng Dương
Từ từ coi làm gì mà cứ-
*Ting*
Tài khoản của bạn vừa nhận được 5 triệu
Trần Đăng Dương
Cứ bình tĩnh 15p sai đảm bảo xong bản hợp đồng liền cho bạn
Nguyễn Quang Anh
Gớm. Giàu mà mày còn tham Dương ơi🙄
Trần Đăng Dương
Sao giàu bằng bạn
Chiếc đồng hồ điểm 5h30p chiều. Duy gồi trước mặt Nguyễn Quang Anh trong phòng làm việc rộng lớn và sang trọng. Mọi thứ ở đây đều gợi cho cậu cảm giác xa lạ và ngột ngạt. Cậu siết chặt tay, đối mặt với một trong những người đàn ông quyền lực nhất thành phố – và chuẩn bị ký tên vào một bản hợp đồng hôn nhân.
Trần Đăng Dương
/Đưa đến trước mặt cậu một bản hợp đồng trong đó có ghi rõ những điều khoản/Cậu Hoàng Đức Duy . Nếu đồng ý với các điều khoản sau, xin ký tên:
– Cuộc hôn nhân kéo dài đúng 12 tháng.
– Không can thiệp đời tư đối phương.
– Không yêu cầu tình cảm, tài sản, hoặc quyền lợi sau khi ly hôn.
– Giữ kín thông tin về cuộc hôn nhân.
– Đổi lại, cậu sẽ nhận được 500 triệu ngay sau khi ký kết
Trái tim Duy đập loạn. Cậu nhìn về phía màn hình camera nhỏ đang truyền hình ảnh em trai cậu đang thở máy trong phòng cấp. Cậu không còn lựa chọn nào khác
Hoàng Đức Duy
/Cầm bút tay run run kí tên/
Hoàng Đức Duy
Nguyễn Quang Anh
/Kí theo/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Từ hôm nay, cậu là vợ tôi. Nhưng đừng mong có được bất cứ thứ gì khác ngoài danh nghĩa
Hoàng Đức Duy
/Ngẩng đầu lên nhìn anh/ Vậy là đủ rồi
𝓡𝓱𝔂𝓷𝓷
Nãy giờ tui quên nói
/abc/ Hành động, suy nghĩ
"abc" Nói nhỏ
ABC Nói to, quát, mắng
💬 Nhắn tin.
📱 Call video
Chương 2: Lễ cưới không tình yêu
Sáng sớm hôm sau, bầu trời u ám như phản chiếu tâm trạng của Hoàng Đức Duy. Chiếc xe sang trọng dừng trước căn nhà trọ cũ kỹ nơi cậu ở, đưa cậu đi đến một khách sạn 5 sao – nơi sẽ diễn ra “đám cưới” của cậu và Nguyễn Quang Anh . Mọi thứ đều được chuẩn bị trong một đêm, không vì tình yêu, không vì gia đình hai bên, mà chỉ vì một bản hợp đồng lạnh lùng.
Cậu bước xuống xe, bộ vest đơn giản ôm lấy thân hình nhỏ nhắn, làn da nhợt nhạt càng khiến cậu trông mong manh hơn bao giờ hết. Gương mặt không có chút biểu cảm, đôi mắt buồn không giấu được nỗi lo lắng.
Đứng trước đại sảnh khách sạn, Nguyễn Quang Anh trò chuyện với trợ lý. Anh vẫn như thường lệ – áo vest đen vừa vặn, cà vạt màu tro, ánh mắt không cảm xúc. Khi nhìn thấy Duy, anh chỉ liếc sơ qua, không nói gì.
Trợ lý
Chủ tịch, mọi thứ đã sẵn sàng. Có cần truyền thông không?
Nguyễn Quang Anh
Không cần. Đây là hôn lễ, không phải buổi họp báo ❄
Hoàng Đức Duy
Tôi...xong rồi /Đầu hơi cúi/
Nguyễn Quang Anh
Đi thôi. Còn nhiều việc sau lễ cưới❄
Lễ cưới diễn ra chóng vánh trong một căn phòng hội nghị riêng, chỉ có luật sư, vài nhân viên công ty và hai người làm chứng. Không hoa tươi, không nhẫn cưới, không cả lời chúc mừng. Tất cả như một cuộc giao dịch.
Trần Đăng Dương
Cậu Hoàng Đức Duy , có đồng ý kết hôn với ngài Nguyễn Quang Anh , theo đúng hợp đồng đã ký?
Hoàng Đức Duy
Vâng...tôi đồng ý /Giọng khẽ run/
Trần Đăng Dương
Ngài Nguyễn Quang Anh , ngài có đồng ý không? /Sao gọi nó là ngài thấy cứ nàm sao ấy/
Tiếng bút kí tên vang lên
Trần Đăng Dương
Từ thời điểm này, hai người chính thức trở thành vợ chồng hợp pháp
Duy không biết nên vui hay buồn. Cậu không được nắm tay chú rể, không có lời hứa hẹn tương lai, chỉ có một khoảng cách vô hình.
Nguyễn Quang Anh
/Đứng dậy gật đầu với trợ lý/ Đưa cậu ta về Nguyễn Gia
Rồi anh quay sang Duy, giọng vẫn lạnh như đá
Nguyễn Quang Anh
Tôi không thích ồn ào. Cậu ở trong phòng mình, đừng tự ý vào không gian riêng của tôi. Ngoài đời, chúng ta có thể diễn vợ chồng, nhưng trong nhà, tôi không cần diễn.❄
Hoàng Đức Duy
Tôi hiểu rồi
Chiếc xe đưa cậu đến biệt thự Nguyễn gia nằm ở ngoại ô – một căn biệt thự cổ kính, thiết kế kiểu châu Âu, có vườn hoa lớn và hồ nước nhân tạo. Đẹp đến lạ lùng, nhưng không có cảm giác ấm áp. Duy được người giúp việc dẫn vào một căn phòng ở tầng hai. Căn phòng rộng, có cửa sổ lớn nhìn ra khu vườn
Giúp việc
Phu nhân nghỉ ngơi đi, thiếu gì cứ gọi tôi
Hoàng Đức Duy
Phu nhân? /Bất ngờ/
Giúp việc
Vâng, từ giờ cậu là vợ của cậu Quang Anh . Dù gì thì danh phận vẫn là danh phận
Hoàng Đức Duy
"Vợ sao" /Khẽ cười buồn/
Cậu ngồi trên chiếc ghế gần cửa sổ, nhìn ra khu vườn rực rỡ ánh nắng. Thế giới ngoài kia vẫn tươi đẹp, còn lòng cậu thì trống rỗng. Cậu đang sống trong một ngôi nhà không phải của mình, làm “vợ” của một người đàn ông xa lạ, chỉ để đổi lấy sự sống cho em trai.
Nguyễn Quang Anh
Đây là chi phí sinh hoạt. Đừng hỏi nhiều. Cũng đừng mua sắm vô tội vạ ❄/Đặt thẻ đen lên bàn/
Hoàng Đức Duy
Tôi không cần tiền... tôi chỉ muốn em trai tôi được chữa khỏi
Nguyễn Quang Anh
Thứ cậu cần, tôi đã cho. Còn lại, đừng xen vào cuộc sống của tôi. Và đừng ảo tưởng về mối quan hệ này❄
Hoàng Đức Duy
Tôi chưa từng ảo tưởng. Chúng ta đều đang mua bán, anh biết rõ mà
Nguyễn Quang Anh
Tốt. Cứ giữ thái độ đó đi❄
Tối hôm đó, Duy không thể ngủ. Cậu mở điện thoại, nhìn hình em trai đang cười trong album. Cậu thì thầm
Hoàng Đức Duy
Minh à... cố lên. Chỉ cần em sống, anh có ra sao cũng được
Ánh trăng ngoài cửa sổ rọi vào sàn nhà lạnh ngắt. Đám cưới đã xong. Hôn nhân đã bắt đầu. Nhưng liệu trái tim... có thể theo kịp lý trí?
Nguyễn Quang Anh
Ku con c.ặ.c
Lê Quang Hùng
Mày nữa chọc cái mỏ nó làm gì, rảnh quá ha Dương
Trần Đăng Dương
Bình tĩnh đêy bạn
Lê Quang Hùng
Cho 3 ly Rum
Phục vụ
Vâng, quý khách đợi một lát
Lê Quang Hùng
Ê nghe nói mày mới kết hôn hả Rhy?
Nguyễn Quang Anh
Sao mày biết 🤨
Trần Đăng Dương
/Giả ngơ/🙄
Nguyễn Quang Anh
Nhiều chuyện quá nha Dương coi chừng tao
Lê Quang Hùng
Bạn bè vs nhau có gì đâu mà giấu
Trần Đăng Dương
Ê mày vợ nó là bạn thân của bé nhà tao
Nguyễn Quang Anh
Bé nhà mày hồi nào, nó em họ tao nhà Nguyễn Gia không phải Trần Gia
Trần Đăng Dương
Trước sau gì chả của tao
Nguyễn Quang Anh
Để tao coi
Lê Quang Hùng
Vậy chắc cũng là bạn thân của bé nhà tao
Nguyễn Quang Anh
Hai bây bớt dùm. Mà hình như mấy nhóc còn đi học phải không
Trần Đăng Dương
Hỏi chi vậy
Nguyễn Quang Anh
Không có gì
𝓡𝓱𝔂𝓷𝓷
Có gì sai sót mong mn góp ý đừng đánh giá thấp nha❤
Download MangaToon APP on App Store and Google Play