Country Humans "Tầng 404 - Những Cái Tên Không Còn Tồn Tại"
Chương 1: 404
Nằm sâu trong vùng không có tên được bảo trợ bởi những quốc gia lớn, Polaris là nơi tập trung những cá thể đặc biệt - "quốc thể" - tồn tại với ý thức và trí nhớ riêng biệt.
Nhưng học viện này có một quy tắc bất thành văn:
"Không được gọi đúng tên một ai đó vào lúc 4:04 sáng"
Vì nếu bạn làm vậy... họ sẽ biến mất.
Không phải chết.
Không có máu.
Không có tang lễ.
Họ chỉ biến mất như thể chưa từng tồn tại.
Hồ sơ - xóa
Tên - gỡ khỏi danh sách lớp
Ký ức - bị cắt khỏi trí não của toàn bộ học sinh
Ngoại trừ người đã gọi tên họ
Polaris gọi hiện tượng này là tầng 404 - nơi chứa những cái tên không còn tồn tại.
(Polaris trong truyện bao gồm cả khu học tập lẫn khu ký túc xá, ko tách biệt mà cùng là tổng thể u ám, bí ẩn.)
- Đoạn chat nhóm lớp XYZ |7h sáng|
Korea
MỌI NGƯỜI ƠI!!! LỚP MÌNH CÓ HỌC SINH MỚI NÈ!!!
USA
Ô zô ô zôoo!! Ai ai ai~~~
USA
Là girl hả??? Cute hong???
Russia
Học sinh mới? Lại thêm người? Học viện đủ rối rồi.
Japan
Tên là "Vietnam". Ko thấy hồ sơ, ko thấy ảnh. Chỉ có tên. Ko rõ giới tính.
USA
Ủa, vậy là ai duyệt vào vậy trời???
Korea
Nghe đồn là chuyển từ khu dữ liệu bị lỗi. Tên trường cũ cũng không hiển thị nữa.
Thông báo: Vietnam đã tham gia nhóm
Việt Nam
Xin chào... Tôi là học sinh mới. Cảm ơn vì đã nhận tôi vào lớp.
USA
Hello!!! Tui là USA, rất vui được gặp cậu ~~~
USA
*Tui cute hong, cute hong <3????*
Russia
Giới thiệu thêm đi. Cậu đến từ đâu?
Việt Nam
...Tôi đến từ nơi mọi người đã quên...
Japan
Lạ thật. Không biết vì sao, tôi cảm thấy tôi từng quen cậu rồi.
Việt Nam
Không phải "từng"...
Việt Nam
Mà là đáng lẽ ra chúng ta đã từng là bạn.
(Màn hình rung nhẹ - như có lỗi hiển thị. Tin nhắn riêng xuất hiện trên màn hình Việt Nam)
Tin nhắn ẩn danh - 404
...
Tin nhắn ẩn danh - 404
Cậu đã quay lại...
Nhưng lần này, nếu để ai đó gọi đúng tên cậu lúc 4:04...
Cậu sẽ bị xóa lần nữa.
Chương 2: Bước chân vào bóng tối
Không khí quanh học viện Polaris đặc quánh một màu lạnh lẽo, như thể mọi thứ đều đang nín thở.
Sương mù dày đặc phủ kín lối đi, ánh đèn vàng rọi xuống những bức tường cao và những cánh cửa sắt cũ kỹ, khiến không gian trở nên nặng nề và bí ẩn.
Việt Nam bước vào học viện - nơi được gọi là Polaris nơi và mọi cái tên đều mang trong mình một câu chuyện chưa kể.
Một nơi Việt Nam cảm giác vừa quen thuộc, vừa xa lạ.
Việt Nam
*Cảm giác này... quen lắm nhưng lại như một giấc mơ mờ nhạt mà mình không thể nhớ rõ.*
Việt Nam
*Từng bước chân, từng hơi thở đều nặng trĩu trong không gian u ám này.*
Việt Nam
*Tại sao mình lại được đưa đến đây?*
Việt Nam
Bước chân mình vang lên giữa hành lang dài thăm thẳm, tiếng vọng lại như những lời thì thầm từ quá khứ xa xăm.
Việt Nam
*Những bức tường bị phủ kín bởi những ký hiệu lạ. Những con số và tên gọi bị gạch xoá...*
Việt Nam
*Như thể đây là nơi cất giữ mọi thứ bị lãng quên.*
Cậu nhìn lên đồng hồ treo tường - 3:59 sáng
Cảm giác lạnh sống lưng trỗi dậy.
Chỉ còn vài phút nữa thôi, đồng hồ sẽ điểm 4:04 và mọi chuyện sẽ bắt đầu.
Không khí trở nên đặc quạch. Tiếng gió lạnh rít qua khe cửa sổ cũ kỹ như những lời cảnh báo thầm thì.
Cậu biết, ở đây, mỗi cái tên đều có thể là dấu chấm hết...và cậu không muốn trở thành cái tên tiếp theo biến mất.
Chương 3 Chương 3 Chương 3 Chương 3 Chương 3 Chương 3 Chương 3 Chương 3 Chương 3 Chương 3 Chương 3 Chương 3
Chương 3: Những người bạn giữa bóng tối
Học viện Polaris không giống bất kỳ nơi nào cậu từng biết. Không khí ở đây đặc quạch như một lớp sương mù dày nặng, giữ chân cậu lại với cảm giác bất an không thể gọi tên.
Ánh đèn hành lang vàng vọt nhấp nháy, chiếu lên những bức tường đầy vết nứt và dấu vết bị cào xước những ký hiệu bí ẩn mà cậu không thể giải mã.
Cậu bước vào phòng học, nơi nhóm bạn cùng lớp đang chờ.
- Suy nghĩ của Việt Nam -
Việt Nam
Họ đứng đó, từng người một, gương mặt quen thuộc từ nhóm chat.
Việt Nam
Nhưng điều khiến mình ngạc nhiên nhất không phải là sự đón nhận, mà là cách họ nhìn mình.
Việt Nam
Họ cười, nhưng đôi mắt lại vô hồn, lạnh lẽo, như thể bên trong chỉ còn là chiếc vỏ rỗng của một con người.
Japan
Cuối cùng thì cậu cũng đến, Việt Nam.
Japan
Không giống như trên chat, thấy cậu ở đây thật... khó tin.
Korea
Đừng để sự im lặng làm cậu nghĩ rằng mình bị cô lập. Chúng ta đều có những góc khuất không thể nói ra.
Russia
Cậu nên biết ở Polaris, chúng ta đều mang trong mình quá khứ bị xóa nhòa.
Russia
Có những phần trong ta đã mất, không bao giờ tìm lại được.
- Suy nghĩ của Việt Nam -
Việt Nam
Ánh mắt họ không phản chiếu ánh sáng hay cảm xúc thật sự. Có thứ gì đó như bóng tối nằm sâu trong họ, những khoảng trống mà mình biết mình cũng có thể rơi vào.
Việt Nam
Mình nhìn họ kỹ hơn, cố gắng bắt lấy những dấu hiệu thân thiết thật sự, nhưng tất cả đều trở lớp mặt nạ mỏng manh, chỉ đậy một vực sâu lách giá và sự bất định.
Việt Nam
Tôi không đến nơi để làm bạn với bóng tối, mà lại tìm câu trả lời cho những điều tôi chưa hiểu.
Japan
Ở đây, câu trả lời thường nằm trong bóng tối nhất.
Việt Nam
*Một khoảng im lặng bao trùm. Mình cảm thấy một cơn gió lạnh thấm vào da thịt, như thể những đường cũng thở và quan sát chúng ta.*
Korea
Nếu ai đó gọi tên cậu lúc 4:04, mọi thứ sẽ không còn như cũ. Cậu sẽ biến mất như đã từng xảy ra với những người khác.
Russia
Nhưng chính vì vậy, chúng ta mới phải giữ chặt những điều còn sót lại, bởi đây là nơi mà ký ức và quên lãng đan xen nhau.
Việt Nam
Mình giống như một kẻ lạc trong mê cung của ký ức và bí ẩn.
Việt Nam
Những người bạn này - họ thân thiết ấm áp về lời nói, nhưng sâu thẳm trong khổ là một nỗi cô đơn lạnh lẽo mà mình không thể xoá nhoà.
Việt Nam
Mình biết, Polaris không chỉ là môi trường bình thường.
Việt Nam
Nó là nơi của những cái tên có thể biến mất bất cứ lúc nào, là nơi mà những bóng người dù có cười nói cũng không hoàn toàn còn sống.
Việt Nam
Và mình... đã bước chân vào thế giới của những người đang sống trong bóng tối.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play