Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ĐN Attack On Titan] Cảm Ơn Em Vì Tất Cả.

•Chương 1•

Hanna
Hanna
Chào cả lò nhà mik
Hanna
Hanna
Nay tui thử thách bản thân
Hanna
Hanna
Một bộ chưa đủ mệt nên ngứa đít làm thêm bộ nữa
Hanna
Hanna
Tui định làm về bộ xuyên không nhưng bí quá nên lòi ra bộ này.
Hanna
Hanna
Mấy ní nào mê anh máu sét thì giơ tay.
Hanna
Hanna
Ủng hộ tui nhe.
Hanna
Hanna
Chúc mn đọc truyện vui vẻ😊💗
-
Nv nữ
Nv nữ
Mày là con gái.
Nv nữ
Nv nữ
Đi học cho tốn tiền xong cũng lấy chồng thôi.
Nv nam
Nv nam
Mẹ nói đúng đó.
Nv nam
Nv nam
Con ở nhà nấu cơm, làm việc nhà đi.
Nv nam
Nv nam
Tiền đó để em trai con đi học.
Họ là ba mẹ của em.
Gia đình em có 4 người, ba mẹ, em và em trai.
Họ sống với suy nghĩ cổ hữu là "trọng nam khinh nữ". Họ hất hủi em, chăm bẩm cho con trai cưng của họ, gom tiền gom bạc cưng chiều, cung phụng thằng em trai.
Còn em...
Một đứa con gái, họ bảo nuôi em tốn kém, lớn lên là lấy chồng chẳng nhờ được gì.
Em khóc nhiều lắm, bất lực mà chẳng dám cãi lời, em trai được ăn học còn em thì ở nhà.
Rồi đến một ngày...
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
Mình đi đâu vậy ạ?
Nv nam
Nv nam
Cứ đi theo ba, đến nơi này hay lắm.
Ông ấy dắt tay em đến một đường hầm, rồi đưa em đi xuống dưới.
Ở dưới đó khá tối, ông ấy bảo nó là Thành phố ngầm, rồi đưa em đến một chỗ khuất.
Nv nam
Nv nam
Nghe ba nói này.
Nv nam
Nv nam
Con đứng đây đợi ba, ba sẽ quay lại.
Rồi ông ấy rời đi, bỏ lại em với một túi tiền nhỏ.
Em không biết gì, cứ đứng ở đó nghe theo ba mình mà đứng đợi. Nhìn dòng người tấp nập đi qua, có những lần em còn chứng kiến những cảnh đánh nhau, thậm chí là chém gi*t để cướp của.
.
1 ngày
.
2 ngày
.
Rồi 1 tuần trôi qua.
Em vẫn ở đó, vẫn đợi ba mình đến đón, nhưng chẳng có ai cả.
Cái đói, cái lạnh, em ngồi đó chịu đựng.
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
Ba ơi...
Rồi có một bà lão đi ngang, thấy em ngồi co ro một mình, cúi xuống nhẹ nhàng hỏi thăm.
Nv nữ
Nv nữ
Bà lão: Sao con ngồi đây?
Em ngước nhìn bà lão trước mắt, gương mặt xanh xao đi vì thiếu nước và nhịn đói cả tuần, gương mặt vốn đã ốm giờ lại hốc hác hơn.
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
Ba... bảo cháu ở đây đợi...
Bà lão nhìn em đầy thương xót, bà trầm ngâm nhìn em hồi lâu rồi nhẹ nhàng đưa chút nước và một ổ bánh mì.
Nv nữ
Nv nữ
Bà lão: Ăn chút gì đi, uống miếng nước chứ nhìn cháu tàn tạ quá.
Nv nữ
Nv nữ
Bà lão: Bà nói cháu nghe nhé.
Nv nữ
Nv nữ
Bà lão: Bố cháu... bỏ rơi cháu rồi đây.

• Chương 2 •

Em ngước nhìn bà lão rồi rơi nước mắt, cười lên một nụ cười đau đớn.
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
Ra là vậy...
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
Ba mẹ bỏ con là vì con ăn hại...
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
Vô dụng... là con gái...
Bà lão nhìn em khóc rồi nhẹ vuốt lưng em.
Nv nữ
Nv nữ
Bà lão: Cháu là người từ trên mặt đất đúng không?
Nv nữ
Nv nữ
Bà lão: Không biết đã có bao đứa trẻ giống cháu rồi.
Nv nữ
Nv nữ
Bà lão: Nuôi con không nổi hay ghét bỏ đều đêm xuống đây rồi bỏ đi.
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
...
Nv nữ
Nv nữ
Bà lão: Bà nói con này, xuống dưới đây rồi thì con phải cố gắng mà sống.
Nv nữ
Nv nữ
Bã lão: Phải tự thân chiến đấu để dành miếng ăn, giành lấy sự sống.
Nv nữ
Nv nữ
Bà lão: Bà chỉ giúp con đến đây thôi.
Bà lão nói rồi đứng lên, rời đi. Em thì nhìn theo bà lão mà nhìn lại ổ bánh bà cho, rồi em đứng dậy, bước đi.
Cũng đúng, em đã nhìn thấy mọi thứ ở dưới đây rồi, nó khốc liệt, tàn nhẫn và nguy hiểm.
Phải tự mình vùng dậy, tự chiến đấu, tự biết bảo vệ bản thân trong cái nơi nghèo khó và ẩm thẩm của Thành phố ngầm.
Nơi mà không bao giờ thấy được ánh sáng của mặt trời.
.
.
.
Em lang thang qua từng gốc phố, rồi dừng lại ở một ngôi nhà nhỏ, cánh cửa mở hé ra.
Em chần chứ bước đến, vương tay mở cánh cửa gỗ đã mục đi theo thời gian.
Em hí mắt vào xem, căn phòng nhỏ bên trong trong cũ kỉ, ẩm thấp.
Trên chiếc giường là một người phụ nữ nắm bất động, khi nhìn sang bên cạnh giường.
Một cậu trai đang ngồi co ro một góc, ôm gối mà gục mặt.
Em nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào, căn phòng nhỏ ám mùi tử khí phát ra từ người phụ nữ đã nằm bất động trên giường, cơ thể đã lạnh từ đời nào.
Em rón rén đến gần cậu trai đang ôm gối ngồi trong góc phòng, nhẹ nhàng ngồi bên cạnh.
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
X- xin chào....
Em cất tiếng chào hỏi, giọng nhỏ đến lạ.
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
Em là Airi...
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
Anh tên gì ạ...?
Cậu trai kia ngước mặt lên liếc nhìn em, rồi giọng khàn khàn nói ngắn gọn.
Levi Ackerman(lúc bé)
Levi Ackerman(lúc bé)
Levi...

• Chương 3 •

Một câu trả lời hỏn vẹn một từ, nhưng em vẫn vui vẻ nói chuyện với Levi dù anh chẳng trả lời gì.
Ngày nào em cũng trò chuyện với anh nhưng chẳng có lời đáp, em ngồi bên cạnh chia từng cái bánh mì mình mua từ số tiền nhỏ khi ba em để lại trước khi bỏ đi để lại em một mình.
Ngày nào cũng thế, miệng em hoạt động 24/7, chỉ dừng được vài giây rồi lại bật công tắc tiếp.
.
.
.
Đến một ngày.
Vì chịu không nổi cái của nợ cứ luyên thuyên bên tai mình mãi mà Levi phát cáu lên quát.
Levi Ackerman(lúc bé)
Levi Ackerman(lúc bé)
THÔI ĐI CHƯA HẢ CÁI CON KIA!!?
Em đơ người ra nhìn Levi đang bốc hỏa vì tức giận, nhưng trái ngược với suy nghĩ của anh. Em lại cười tươi như hoa.
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
Anh...
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
Anh nói chuyện với em rồi này!
Levi Ackerman(lúc bé)
Levi Ackerman(lúc bé)
Cái-
Levi bất ngờ khi thấy biểu cảm đó của em, thay vì khóc lóc thì em lại vui mừng lạ thường.
Levi Ackerman(lúc bé)
Levi Ackerman(lúc bé)
Mày bị dở hả?
Anh cọc cằn khó hiểu.
Nhưng cũng nhờ cái miệng hoạt động không ngừng của em mà Levi lại nói chuyện nhiều hơn... vì nhức đầu.
Dần dần anh mở lòng hơn với em, nói chuyện nhiều hơn nhưng lại có phần cọc cằn.
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
Hôm nay em gặp được con mèo đen dễ thương lắm đó.
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
Anh có thích mèo không?
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
Hay anh-
Levi Ackerman(lúc bé)
Levi Ackerman(lúc bé)
PHIỀN QUÁ!
Levi Ackerman(lúc bé)
Levi Ackerman(lúc bé)
MÀY LẤY ĐÂU RA SỨC MÀ NÓI LẮM THẾ?!!
Anh nổi cáu mà gào lên, nhưng lần này thay vì nói tiếp, em lại... bật khóc.
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
NovelToon
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
Em chỉ...
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
Muốn nói chuyện với anh thôi...
Levi Ackerman(lúc bé)
Levi Ackerman(lúc bé)
!?
Levi Ackerman(lúc bé)
Levi Ackerman(lúc bé)
Nè... nè
Levi Ackerman(lúc bé)
Levi Ackerman(lúc bé)
Cái đồ mít ướt này.
Rồi anh nhích lại gần em, giơ tay tên xoa đầu em vài cái.
Levi Ackerman(lúc bé)
Levi Ackerman(lúc bé)
N-nín đi...
Levi Ackerman(lúc bé)
Levi Ackerman(lúc bé)
Xin lỗi được chưa...
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
Hức-
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
NovelToon
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
Ưm....
Dễ thương vậy đấy.
Cứ thế, ngày ngày trôi qua, anh cũng đứng dậy dắt theo em ra ngoài kiếm ăn.
Cụ thể là cướp bóc.
Chứ với thân hình gầy gò, ốm yếu của hai đứa trẻ này thì làm sao đánh người cướp ăn được.
Cướp xong thì chạy về chia nhau từng miếng ăn mà sống qua ngày, dù túng thiếu là vậy nhưng quan hệ của cả hai lại thân thiết với nhau hơn.
Lâu lâu anh còn nhường đồ ăn cho em nữa kia kìa.
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
//hốc bánh mì//
Levi Ackerman(lúc bé)
Levi Ackerman(lúc bé)
//đẩy cái bánh qua cho em//
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
?
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
Anh Levi không ăn sao?
Levi Ackerman(lúc bé)
Levi Ackerman(lúc bé)
Không đói.
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
Nhưng-
Levi Ackerman(lúc bé)
Levi Ackerman(lúc bé)
LẮM MỒM!
Airi Hoshizora(lúc bé)
Airi Hoshizora(lúc bé)
...

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play