EP: 'Không Thì Thôi, Thanh Xuân Kiếp Sau Sẽ Đẹp... '
#1: Món quà sinh nhật tuổi 18 ba tặng em
Hoàng Đức Duy (em) - Một cậu bé được nuôi dưỡng ở trại trẻ từ bé, lúc ba lái xe đưa mẹ em đến bệnh viện, không may một sự cố đã xảy ra. Người đi đường hốt hoảng, nhanh chóng đưa mẹ em đi viện, kết quả: em được sinh ra thành công, nhưng mẹ em không còn. Năm em 2 tuổi, được hắn nhận nuôi
Nguyễn Quang Anh (hắn) - Một nhân viên [Trưởng phòng Marketting] ở tập đoàn BYE, nhận nuôi em từ khi em chỉ vỏn vẹn 2 tuổi. Quá khứ của hắn chẳng khá là bao, khi chứng kiến cảnh ba đ.ánh đ.ập mẹ mình đến chế.t vẫn không tha. Rồi sau đó bị kết án t.ử hình, hắn ở với bà. Năm hắn 19 tuổi, bà cũng bỏ hắn đi
Vũ Trường Giang (anh) - Một người bạn thân thiết của hắn, đồng thời cũng là bạn từng học chung đội tuyển với hắn ngày còn cắp sách đến trường
Đỗ Hải Đăng (gã) - Một người đàn ông trung niên, vô tình được em giúp đỡ trong tình thế khó khăn. Hay suy về tình, gã đã từng có một tình yêu rất đẹp, một người thương chịu lắng nghe và thấu hiểu gã, một viễn cảnh dù cho có nằm mơ gã cũng nguyện sống với nó suốt đời. Ấy thế mà trước ngày cưới 2 hôm, đồng hồ điểm mười hai, tất cả ở rạp cưới như nổ tung, người gã thương, bỏ gã không lời từ biệt, không chút uất hận hay yêu thương, chỉ trong vòng chưa đầy năm giây, gã mất trắng... Gã mất đi người con trai gã yêu..
Đặng Thành An (cậu) - Bạn thân của em, luôn bên cạnh bảo vệ và an ủi, cũng đã từng đắm chìm trong hạnh phúc, nhưng rồi lại vỡ tan, cậu hoàn toàn mất niềm tin vào tình yêu
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô) - Bạn thân em, cũng giống như cậu, luôn bên cạnh em mỗi khi em cần hay yếu đuối. Mặc dù cô chưa dính dáng đến bất kỳ mối quan hệ nào, nhưng cô sợ hãi thứ được gọi là tình yêu, thứ mà ai cũng hằng mong muốn
NV: Hửm? Nhóc cần gì sao?
Nguyễn Quang Anh (hắn)
[15 năm trước] Một cậu bé, được chứ ạ?
NV: Haha, tất nhiên rồi, đi nào, ta dẫn nhóc đi
Hắn vẫn chưa tìm được "mảnh ghép" còn lại của bản thân
Nguyễn Quang Anh (hắn)
[15 năm trước] G-gì vậy? //giật mình//
NV: Hình như là phòng 116
NV: Cậu nhóc muốn xem chứ?
Nguyễn Quang Anh (hắn)
[15 năm trước] Nếu có thể ạ
NV: Được, vậy chúng ta đi
NV: Duy à, bé đừng khóc nhá, ta thương, ta thương mà... //bế em lên dỗ//
Hoàng Đức Duy (em)
[2 tuổi] Hic..ai.. ai kia ạ?
Nguyễn Quang Anh (hắn)
[15 năm trước] *Mình hử? *
Nguyễn Quang Anh (hắn)
[15 năm trước] Chào bé, ta là Quang Anh //cười nhẹ//
Hoàng Đức Duy (em)
[2 tuổi] Q.. Quang.. Anh??
Nguyễn Quang Anh (hắn)
[15 năm trước] Đúng nè, giỏi ha!
Nguyễn Quang Anh (hắn)
//Xoa đầu em//
Hoàng Đức Duy (em)
[2 tuổi] Hưm.. hihi...
NV: Nhóc tì thích bé này sao?
Nguyễn Quang Anh (hắn)
[15 năm trước] Vâng.. Liệu cháu có thể-...?
NV: Tất nhiên tất nhiên! Bé này rất ngoan, không hay quấy khóc, yên tâm nhé
Nguyễn Quang Anh (hắn)
[15 năm trước] Haha.. vâng ạ //cười//
NV: Theo ta đi làm thủ tục, bế em nó nhé
Nguyễn Quang Anh (hắn)
[15 năm trước] //Gật// Dạ
Hoàng Đức Duy (em)
[2 tuổi] Hưm?? //nghiêng đầu//
Nguyễn Quang Anh (hắn)
[15 năm trước] Bé này, từ giờ em là con trai của ta nhé, được không?
Hoàng Đức Duy (em)
[2 tuổi] ...Con.. con trai??
Nguyễn Quang Anh (hắn)
[15 năm trước] Đúng rồi~
Nguyễn Quang Anh (hắn)
[15 năm trước] Sao nào, hửm? //dí sát mặt em//
Hoàng Đức Duy (em)
[2 tuổi] .. hihi.. được.. ạ? //ngây ngô//
Nguyễn Quang Anh (hắn)
[15 năm trước] Được chứ! Mình đi nhé?
Hoàng Đức Duy (em)
[2 tuổi] V..vâng.. ạ
NV: Bé tên Duy, Hoàng Đức Duy nhé
Nguyễn Quang Anh (hắn)
[15 năm trước] Vâng ạ
NV: Duy theo anh ba Quang Anh ngoan nhé, nếu có thời gian hãy về đây thăm ta và tụi nhỏ
Hoàng Đức Duy (em)
[2 tuổi] Duy nhớ ạa
Hoàng Đức Duy (em)
//Cười//
Nguyễn Quang Anh (hắn)
[15 năm trước] Ta về thôi
Hoàng Đức Duy (em)
[2 tuổi] Vâng ạa
Nguyễn Quang Anh (hắn)
[15 năm trước] Duy ơi?
Hoàng Đức Duy (em)
[2 tuổi] Hưm?? Nghe ạ..? //uống sữa//
Nguyễn Quang Anh (hắn)
[15 năm trước] Từ giờ gọi ta là ba, xưng em.. nhé?
Nguyễn Quang Anh (hắn)
//Hôn nhẹ chóp mũi em//
Hắn nhẹ nhàng vươn mình sang em, môi hắn chạm vào chóp mũi em một cách từ từ, nhưng hắn có thể cảm nhận được sự bình yên khi ở bên em,...
Người ta nói rồi, đừng lạc nhau ở Hà Nội, vì Hà Nội bé lắm, đi đâu cũng chỉ toàn là kỷ niệm, nắm chặt tay nhau vào, để chứng minh cho thế giới thấy dù có là Hà Nội, thì bên nhau,.. vẫn mãi không ồn ào, náo nhiệt, mà chỉ phẳng lặng, im ru, tách biệt với mọi thứ...
𖤝LƯU Ý:
𖢄Truyện là giả tưởng, không có ý định gán ghép lên đời sống cá nhân của nghệ sĩ
𖢄Một chú ý nhỏ dành cho độc giả: OTP chính là RhyCap, ngoài ra, những OTP phụ có thể sẽ không xuất hiện ở một số fic nhỏ <Fic có - Fic không>
𖢄Một số fic thiên về only RhyCap sẽ khiến một số độc giả khó chịu, nếu cảm thấy vấn đề này không ổn, hãy ib riêng với tác giả để cải thiện được sản phẩm
𖢲Trung gian lại: Bất kỳ sai sót nào xảy ra hay sản phẩm đến tay độc giả không được như ý muốn, comment thông báo theo dõi lại và ib riêng nhé!
#1.2: Món quà sinh nhật tuổi 18 ba tặng em
Lúc này, em đã là chàng thanh niên 16 tuổi, vẻ đẹp ngây thơ, hồn nhiên ấy đã bất ngờ làm trái tim của một kẻ nào đó dao động
Hắn đã chạc tuổi 30, ấy vậy mà vẫn giữ được nét đẹp bảnh bao ngày xưa, có thể nói rằng thời gian cứ đi mãi nhưng nhan sắc hắn thì cứ vẫn ở lại
Hoàng Đức Duy (em)
Ba ơiii //chạy vào nhà//
Hoàng Đức Duy (em)
Em về rồii
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Bé con về rồi sao? //từ bếp đi ra//
Hắn từ từ bước ra từ bếp, trên tay là chiếc khăn màu xanh nhạt, điểm chút hoa chibi trắng, góc phải thêu chữ AD màu be, chiếc khăn tuy phối màu chưa được hài hòa, đặc sắc, nhưng đó là món quà đầu tiên em tặng hắn vào năm em 8 tuổi
Món quà nhỏ nhưng cũng là thứ hắn giữ cho đến khi nhắm mắt cũng không buông
Hoàng Đức Duy (em)
Ơ? Ba vẫn giữ cái khăn em tặng ạ?
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Đẹp như này, sao ba nỡ vứt? //nhẹ nhàng cầm lấy cặp em//
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Lên tắm rồi xuống ăn cơm, em nhé //hôn trán em//
Hoàng Đức Duy (em)
Vâng ạa
Em vọt lên phòng, 30p' sau em bước xuống với bộ pijama họa tiết con vịt, màu trắng
Hắn ôn nhu kéo ghế ra giúp em, từng hành động, cử chỉ của hắn cũng phần nào hiểu được tình cảm ấy
Cơm được hắn xới rồi múc vào bát, gạo dẹo, bùi, thơm, có vẻ được lựa chọn rất kỹ càng
Em luyên thuyên đủ thứ chuyện trên đời, nào là hôm nay đi học có gì, bạn bè đối sử với em ra sao, hay cũng có thể là đồ ăn canteen dở hơn đồ hắn nấu
Hắn không nói gì, chỉ im lặng lắng nghe em kể, hắn nhìn em, rồi khẽ cười, đắm chìm một chút, lỡ đâu sau này không được nhìn nữa?
Từ việc này sang việc khác, em dừng lại ở một câu hỏi... :
Hoàng Đức Duy (em)
Năm em 18, ba sẽ tặng gì cho em?
Hắn đờ người một lúc, rồi khẽ nói như trốn tránh tất cả, lúc hắn thốt ra câu trả lời cũng là lúc tim hắn bị bóp nghẹt
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Em còn nhỏ, đợi đến năm em 18, ba nhất định sẽ tặng em...
Nguyễn Quang Anh (hắn)
"Một món quà...lớn.. " //nói nhỏ//
Hoàng Đức Duy (em)
Èoo, lâu vậy á ba..?
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Chứ sao~ Chứ không lẽ bây giờ ba cho em học vượt?
Hoàng Đức Duy (em)
"Cũng được mà.." //lí nhí//
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Trời, ba nghe đó em //cười bất lực//
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Em ngủ ngoan, ba làm nốt việc nhé //xoa đầu em//
Hoàng Đức Duy (em)
Vâng..~
Hoàng Đức Duy (em)
//Ngủ//
Nguyễn Quang Anh (hắn)
*Ba thương em, ba chẳng muốn đến năm em 18 chút nào...*
Hôm nay là ngày em đi khám sức khỏe định kỳ
BS: Cậu là ba của cháu bé?
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Vâng ạ
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Có việc gì sao bác sĩ?
BS: Tình hình sức khỏe của cháu vẫn ổn định, tuy nhiên... //trầm xuống//
Nguyễn Quang Anh (hắn)
T..tuy nhiên sao ạ? //lo lắng//
BS: Cháu [Thoại ẩn], phản ứng tuy không rõ rệt, nhưng..
BS: //Thở dài// Tôi không muốn nói rõ hơn, [Thoại ẩn]
BS: Cố gắng nhé.. //vỗ vai hắn//
Nguyễn Quang Anh (hắn)
K-khoan đã..
BS: Có chuyện gì sao cậu trai?
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Va..vậy [Thoại ẩn]?
Nguyễn Quang Anh (hắn)
[Thoại ẩn]
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Xin phép //rời đi//
Em vui vì tò mò về món quà hắn nói
Hắn buồn.. vì em
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Hửm? An với Ngọc hả, vào đi //mở cửa//
Đặng Thành An (cậu)
Vâng ạ
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
Cảm ơn chú
Hoàng Đức Duy (em)
Ơ.. chúng mày tới hồi nào vậy? //từ trên tầng đi xuống//
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
Mới tới à
Đặng Thành An (cậu)
Ê con quỷ //đánh em với cô//
Hoàng Đức Duy (em)
Auu, gì vậy
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
Con mẹ mày nhỏ Nê Gíp này!!
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
Mắc gì quýnh tụi tao?
Đặng Thành An (cậu)
Tao bị dở áa
Đặng Thành An (cậu)
Đừng để ý nhaa
Đặng Thành An (cậu)
Há há há
Hoàng Đức Duy (em)
//+1 phán xét//
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
//+2 phán xét//
Hoàng Đức Duy (em)
Thôi, đi học nhức đầu quá nhỏ Gíp
Đặng Thành An (cậu)
Xạo quớ
Đặng Thành An (cậu)
Xớ, tao là hơi bị-...
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
Xinh gái!!
Hoàng Đức Duy (em)
Xinh gái!!
Đặng Thành An (cậu)
ĐỤ MÁ CHÚNG MÀYYY //rượt//
Hoàng Đức Duy (em)
Chết mẹ //chạy//
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
Ê từ từ.. rớt dép //chạy//
𖤝LƯU Ý:
𖢄Truyện là giả tưởng, không có ý định gán ghép lên đời sống cá nhân của nghệ sĩ
𖢄Một chú ý nhỏ dành cho độc giả: OTP chính là RhyCap, ngoài ra, những OTP phụ có thể sẽ không xuất hiện ở một số fic nhỏ <Fic có - Fic không>
𖢄Một số fic thiên về only RhyCap sẽ khiến một số độc giả khó chịu, nếu cảm thấy vấn đề này không ổn, hãy ib riêng với tác giả để cải thiện được sản phẩm
𖢲Trung gian lại: Bất kỳ sai sót nào xảy ra hay sản phẩm đến tay độc giả không được như ý muốn, comment thông báo theo dõi lại và ib riêng nhé!
☆𝙱𝚘𝚗𝚐𝚐𝚒𝚞𝚘𝚒☆౨ৎ
Sao nào các độc giả ơii
☆𝙱𝚘𝚗𝚐𝚐𝚒𝚞𝚘𝚒☆౨ৎ
Sản phẩm có cần cải thiện gì hong nè??
#1.3: Món quà sinh nhật tuổi 18 ba tặng em (END)
Thấm thoát thời gian trôi
Nhanh như chỉ vừa chớp mắt
Hay chiếc lá ngoài đường khẽ rơi
Vậy mà năm nay em đã là chàng trai tuổi 18 thật đẹp
Hắn cũng từ từ, chầm chậm rồi bước vào tuổi ba mươi
Còn tròn một tháng nữa là sinh nhật em
Dạo đây em hay cảm thấy cơ thể mệt mỏi, ngất hay cân nặng giảm sút nhiều hơn
Cơn ho thì liên tục ập tới
Khó thở đến mồ hôi
nhễ nhại
Em trong tiều tụy thấy rõ
Nhưng chỉ biết cười trừ cho qua
Trước sinh nhật em hai hôm
Miệng liên tục kêu tên hắn
Tiếng xe cấp cứu vang vọng trong đêm, dưới những ánh đèn mờ của khu trọ tối
Nhưng tình yêu của hắn...
Nguyễn Quang Anh (hắn)
*Cố lên..Em nhé?*
Tại Bệnh viện Trung tâm Thành phố Z
Nguyễn Quang Anh (hắn)
//Nhắn tin cho cậu và cô//
Nguyễn Quang Anh (hắn)
📩Giúp chú nhé
Vũ Trường Giang (anh)
Ha.. //chạy ra từ khoa tiểu phẫu//
Vũ Trường Giang (anh)
Đ-đâu..rồi?
Chỉ lẳng lặng đưa anh chiếc điện thoại cũ, rồi rời đi
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Mày thừa biết mà
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Giúp tao giấu em ấy
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Chừng nào sinh nhật, hãy nói sau
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Tao đi nhé..
Vũ Trường Giang (anh)
//Im lặng//
Vũ Trường Giang (anh)
Chắc chắn
Vũ Trường Giang (anh)
Đi đi
Nguyễn Quang Anh (hắn)
//Cười// //Bước vào phòng phẫu thuật//
Ánh đèn cấp cứu bật lên, các y bác sĩ đã sẵn sàng
Anh nhìn chiếc điện thoại
Cười trừ, rồi lặng lẽ cất cẩn thận
Vũ Trường Giang (anh)
//Ngước nhìn//
Vũ Trường Giang (anh)
Bạn của Duy?
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
//Gật// Vâng
Vũ Trường Giang (anh)
//Lắc đầu//
Vũ Trường Giang (anh)
Một sống một chết...
Đặng Thành An (cậu)
//Hoảng//
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
Ch..chú..nói thật?
Vũ Trường Giang (anh)
//Thở hắt// Ờ, ai đùa tụi nhóc?
Vũ Trường Giang (anh)
Ta cũng là bác sĩ, sao lại đem tính mạng của con người ra làm trò đùa? //liếc mắt nhẹ vào phòng phẫu thuật//
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
//Thụp xuống// Trời..số Duy khổ vậy...?
Đặng Thành An (cậu)
Sau vụ này..tính sao đây.... //rơm rớm//
Vũ Trường Giang (anh)
//Liếc nhẹ//
Vũ Trường Giang (anh)
Hai nhóc ngủ đi, chừng nào xong, ta kêu
Đặng Thành An (cậu)
Cháu không ngủ được, cháu còn Duy..
Vũ Trường Giang (anh)
//Rũ mi// Tùy, nếu muốn, cứ ngủ
Cửa phòng cấp cứu mở, anh vội đứng dậy
An cũng lay nhẹ Ngọc đang tựa vai mình ngủ
Đặng Thành An (cậu)
"Dậy đi.. Bác sĩ ra rồi"
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
//Bật dậy//
BS: //Bước ra// Thành công
Chỉ vọn vẹn hai từ, nhưng không phải chúc mừng, mà là để tạm biệt
Vũ Trường Giang (anh)
//Đưa mắt khẽ nhìn vào trong//
Vũ Trường Giang (anh)
Tôi vào được chứ?
BS: Được, mời Trưởng khoa Vũ
Vũ Trường Giang (anh)
À, hai nhóc kia, đưa vào thăm bệnh nhân nhé
Y tá thấy vậy cũng dừng lại công việc mà nép sang một bên
Anh đưa tay kéo nhẹ tấm vải, khuôn mặt ấy hiện ra
Là bạn thân bao nhiêu năm, anh đâu nghĩ tới việc này?
Anh thấy lấp ló sau túi áo bệnh nhân một bức hình, nhanh tay lấy ra xem
Đây là bức hình hắn và em chụp chung, có đầy đủ chữ ký của cả hai, mặt sau là dòng mực đen nguệch ngoạc
"Nếu phải chết, anh vẫn muốn chết mà có em bên cạnh, hạnh phúc.."
Anh cười khờ, nhét lại vào chỗ cũ, thì thầm
Vũ Trường Giang (anh)
"Mãn nguyện rồi..."
Vũ Trường Giang (anh)
"Kiếp sau hạnh phúc, Quang Anh nhé! "
Vũ Trường Giang (anh)
//Kéo tấm vải lên//
Vũ Trường Giang (anh)
Tôi đi
Vũ Trường Giang (anh)
//Rời đi//
Hoàng Đức Duy (em)
Về đến nhà rồiii
Hoàng Đức Duy (em)
Ba tao đâu? Sao vẫn chưa về?
Đặng Thành An (cậu)
Ừ thì...
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
Ai biết, kệ đi.. Ba mày gửi lá thư....
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
Nhắn tao kêu ở ngăn kéo
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
Với lại tặng mày thêm cái điện thoại này, mặc dù nó không phải quà... //nói nhỏ dần//
Hoàng Đức Duy (em)
Tức đây chỉ là quà đi kèm??
Đặng Thành An (cậu)
Ừ..ờ.., chắc vậy..
"Gửi bé con!
Hôm nay là sinh nhật em đúng không? Chúc em sinh nhật vui vẻ nhé! Ba xin lỗi vì chẳng thể ở bên em được, nhưng ít ra ba hạnh phúc, vì được làm món quà tặng em,... Tặng em, trái tim ba, chúc em hạnh phúc nhé! Ba yêu em.. "
Ký tên
Nguyễn Quang Anh
Nhưng nó lại khiến em khóc
Hoàng Đức Duy (em)
T..tại sao..?
Hoàng Đức Duy (em)
TẠI SAO THẾ GIỚI NÀY TÀN NHẪN VỚI TAO VẬY... //khóc nấc//
Hoàng Đức Duy (em)
Hức..tao.. tao cũng là..hức..con người mà...
Em chuyển đến nhà của gã ở
Còn ngôi nhà trước đây của em và hắn
Em chuyển thành nơi hương khói cho hắn
Vẫn còn những căn phòng của ngày xưa
Đồ đạc vẫn y nguyên, không có sự thay đổi
Bếp thì vẫn còn những mảnh note do hắn ghi công thức nấu, hay những dặn dò cho riêng em
Họ mất nhau, họ lạc, nhưng họ không ở Hà Nội, họ ở thế giới riêng, họ vẫn có thể tìm thấy nhau bất cứ lúc nào, dẫu âm dương cách biệt, vẫn sẽ có một người sống vì người khác, một người đằng sau, tuy lu mờ nhưng vẫn âm thầm dõi theo tất cả
Cuộc đời không cho hay lấy đi của ai tất cả, hãy học cách chấp nhận, nếu đã là của nhau, đừng sợ mất đi, vì một ngày nào đó, nó sẽ quay lại...
𖤝LƯU Ý:
𖢄Truyện là giả tưởng, không có ý định gán ghép lên đời sống cá nhân của nghệ sĩ
𖢄Một chú ý nhỏ dành cho độc giả: OTP chính là RhyCap, ngoài ra, những OTP phụ có thể sẽ không xuất hiện ở một số fic nhỏ <Fic có - Fic không>
𖢄Một số fic thiên về only RhyCap sẽ khiến một số độc giả khó chịu, nếu cảm thấy vấn đề này không ổn, hãy ib riêng với tác giả để cải thiện được sản phẩm
𖢲Trung gian lại: Bất kỳ sai sót nào xảy ra hay sản phẩm đến tay độc giả không được như ý muốn, comment thông báo theo dõi lại và ib riêng nhé!
☆𝙱𝚘𝚗𝚐𝚐𝚒𝚞𝚘𝚒☆౨ৎ
Đụmẹ văn hoa lá cành nhiều quáa
☆𝙱𝚘𝚗𝚐𝚐𝚒𝚞𝚘𝚒☆౨ৎ
Vậy có chán hongg??
☆𝙱𝚘𝚗𝚐𝚐𝚒𝚞𝚘𝚒☆౨ৎ
Nghiêm túc không nổi🥰
Download MangaToon APP on App Store and Google Play