Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Cô Ấy Về Rồi. Mày Chỉ Là Kẻ Thay Thế

Giới Thiệu Và Tóm Tắt

nqocny (tác giả)
nqocny (tác giả)
heeeeee
nqocny (tác giả)
nqocny (tác giả)
lại là tui
nqocny (tác giả)
nqocny (tác giả)
floppp😞
nqocny (tác giả)
nqocny (tác giả)
vô nè các fennn
_________
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy (22 tuổi) • Biệt danh: Bông 🌸 • Em trai nuôi được mẹ Quang Anh nhận về. • Hiền lành, biết lắng nghe, hay tổn thương trong im lặng. • Là người yêu của Quang Anh hiện tại. • Nhưng đôi khi… cậu tự hỏi: “Liệu mình có đang thay thế ai không?”
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh (23 tuổi) • Biệt danh: Bột • Người yêu hiện tại của Đức Duy. • Ngoài lạnh trong nóng, miệng độc tim mềm. • Từng có một mối tình sâu đậm… không trọn vẹn. • Có một tấm ảnh cũ trong ví – không phải là Duy.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Đặng Thành An (22 tuổi) • Biệt danh: Chíp • Người yêu của Hùng. Hài hước, tăng động nhưng cực kỳ để ý cảm xúc người khác.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng (23 tuổi) • Biệt danh: Phone 📱 • Người yêu của Thành An. Điềm tĩnh, chín chắn, là anh cả trong nhóm.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương (23 tuổi) • Biệt danh: Bống • Nói chuyện không lưu luyến, phản ứng chậm, nhưng lúc yêu thì vô cùng kiên định.
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp (22 tuổi) • Biệt danh: Pháp Kiều • Người yêu của Đăng Dương. Sắc sảo, hay cà khịa, nhưng yêu là cực kỳ chung thủy.
Tóm Tắt
Quang Anh – người đàn ông từng mang một vết sẹo sâu trong tim từ chuyện tình cũ. Đức Duy – em trai nuôi, cũng là người yêu hiện tại, luôn nhẹ nhàng và hy sinh thầm lặng. Tình yêu tưởng đã bình yên, cho đến khi… “cô ấy” quay về. Người từng khiến Quang Anh cười, rồi khóc, rồi chết tâm. Đức Duy bắt đầu nhận ra: cậu không phải người đầu tiên, cũng chẳng chắc là người cuối cùng. Phải chăng… cậu chỉ là “kẻ thay thế”? Một câu chuyện boylove, viết theo phong cách chat hiện đại. Có yêu, có ghen, có hiểu lầm và nước mắt. Nhưng quan trọng nhất: Liệu tình yêu thật sự… có chiến thắng quá khứ?

Ánh Mắt Cũ

nqocny (tác giả)
nqocny (tác giả)
tui viết fic này ngược á💔💔
nqocny (tác giả)
nqocny (tác giả)
đôi lúc dựa trên câu chuyện thật của tui
nqocny (tác giả)
nqocny (tác giả)
voooo
______
Tối. Nhà chung. Trên bàn ăn, bữa cơm nguội lạnh. Quang Anh vẫn chưa về. Duy ngồi bó gối trên sofa, mắt nhìn trân trân vào chiếc điện thoại để úp xuống. Không còn ai nhắn tin. Không ai nói gì. Chỉ có tiếng TV đang phát một chương trình cũ mà chẳng ai thèm xem.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh họp thôi mà…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chắc chưa ăn cơm đâu...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không sao, mình chờ được…
Duy nhắm mắt, hít một hơi thật sâu để ngăn nước mắt dâng lên.
Pháp Kiều bước từ bếp ra, tay cầm ly sữa.
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Quang Anh chưa về nữa hả?
Duy gật đầu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ
Kiều liếc nhìn qua mâm cơm
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Em chờ nữa chắc cơm lên men luôn á. Ăn đại đi, anh hâm lại cho.
Hùng từ cầu thang đi xuống, trên tay vẫn còn cái laptop:
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Anh thấy nãy ảnh ngồi ở quán café cuối đường với một cô gái. Tóc dài. Áo trắng.
Duy ngẩng đầu lên
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
…Tóc dài… áo trắng?
An bước ra khỏi phòng, chen ngang đầy tự nhiên:
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ủa, không phải cái chị Uyên người yêu cũ của ảnh hả? Nhìn mặt ảnh lúc đó thôi cũng đủ biết là chưa quên đâu.
Kiều huých An
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Ê, nói nhỏ thôi… Duy đang ở đây đó.
Duy khẽ cười, nhưng nụ cười không tới được mắt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không sao đâu… Anh ấy không làm gì sai cả. Chỉ là… em không nghĩ, mình lại cảm thấy nhỏ bé đến vậy.
Dương ngồi ở góc phòng, cuối cùng cũng lên tiếng:
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Có muốn anh đánh cho ảnh một trận không?
Cả nhà bật cười, trừ Duy.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Cảm ơn anh...nhưng không cần đâu.
Tiếng cửa mở. Quang Anh bước vào, vừa tháo giày vừa gọi:
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy? Em chưa ăn à? Sao không ăn trước?

Ánh Mắt Cũ (tiếp theo)

Duy đứng dậy, giọng bình thản nhưng lòng thì đang gào thét:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em đợi anh. Mấy người kia nói thấy anh đi với chị Uyên.
Quang Anh khựng lại.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừ. Cô ấy về rồi… Anh chỉ gặp chút thôi. Không có gì đâu.
Duy gật đầu:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh vẫn còn yêu chị ấy đúng không?
Không khí lặng ngắt. 5 người còn lại tự động biến mất vào các phòng, để lại hai người trong phòng khách.
Quang Anh lúng túng:
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy… Em đừng nghĩ nhiều.
Duy mím môi, cố không run:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em không nghĩ nhiều đâu. Em chỉ muốn biết… nếu có một ngày chị ấy quay lại, thật sự quay lại, thì anh có rời đi không?
Quang Anh không trả lời.
Duy cười nhẹ, nhưng tim đau như bị ai bóp chặt:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em biết em đến sau. Em cũng biết… em không phải người đầu tiên trong trái tim anh. Chỉ là… em hy vọng, em sẽ là người cuối cùng.
Quang Anh ngẩng lên, ánh mắt có chút bất ngờ. Nhưng Duy đã quay lưng bước vào phòng, đóng cửa lại.
Đêm đó, trong căn phòng tối. Duy ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài mưa.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em không giận… Chỉ là… em buồn thôi, Quang Anh à. Vì em bắt đầu thấy mình giống như một người thay thế.
Khi Duy vừa đóng cửa lại, Quang Anh vẫn đứng đó, ở giữa phòng khách vắng. Căn nhà trở nên lặng ngắt, dù chỉ vài phút trước còn rộn ràng tiếng cười, tiếng nói. Quang Anh ngồi xuống ghế, đưa tay vò nhẹ mái tóc. Anh không biết phải nói gì với Duy. Cũng không biết phải bắt đầu từ đâu.
Phía sau, Hùng đứng khoanh tay, dựa vào tường:
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Cậu đang làm tổn thương một người… mà cậu rõ ràng là yêu.
Quang Anh ngẩng lên
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
…Tớ không chắc.
An ló đầu ra từ bếp
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Cậu không chắc yêu Duy, hay không chắc quên được Uyên?
Kiều nói vọng từ cầu thang xuống
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Cái gì không chắc thì nên dừng lại. Vì người chịu tổn thương cuối cùng… vẫn là Duy thôi.
Dương vác gối đi ngang, phán một câu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Kẻ nào đứng giữa hai người mà không chọn được, chính là kẻ nhẫn tâm nhất.
Còn lại một mình. Quang Anh siết chặt tay thành nắm đấm.
Cùng lúc đó, trong căn phòng nhỏ cuối hành lang.
Duy ngồi tựa vào mép giường, tay ôm một con gấu cũ đã sờn lông. Cậu rúc mặt vào lớp bông mềm, mắt đỏ hoe. Không bật khóc, không than trách. Chỉ là… trái tim nhức nhối như bị ai bóp nghẹt.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em không thể làm người đầu tiên trong tim anh. Nhưng em ước… em đừng là người thay thế.
Một giọt nước mắt rơi xuống gấu bông. Rồi hai giọt. Rồi rất nhiều…
Cậu thì thầm với chính mình
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu mai này anh rời đi thật… Em sẽ không giữ. Em chỉ xin một điều thôi…Xin đừng để em mãi mãi là người đứng sau trong trái tim anh.
Đêm hôm ấy, trong cùng một ngôi nhà. Một người thức trắng. Một người khóc lặng. Một tình yêu bắt đầu rạn vỡ… chỉ vì một ánh mắt quay về quá khứ.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play