Trái Tim Lạc Hướng
Giới thiệu
Ngọc Phương Nhi
Ngọc Phương Nhi —19 tuổi
– Hiền lành, biết chịu đựng , có phần nhạy cảm nhưng kiên cường. Mồ côi cha mẹ từ nhỏ, được gia đình họ Trần nhận nuôi.
Trần Khải Lâm
Trần Khải Lâm —25 tuổi
– Lạnh lùng, kiêu ngạo, có trách nhiệm. Là người thừa kế gia tộc họ Trần. Ban đầu không thích Phương Nhi nhưng dần dần rung động với Phương Nhi
Trần Tú Vy
Trần Tú Vy —18 tuổi
– Dễ thương, hoạt bát, tinh nghịch. Em gái ruột của Khải Lâm, thân thiết như chị em ruột với Phương Nhi. Là người kết nối mọi người trong gia đình.
Lục Tuấn Vỹ
Lục Tuấn Vỹ —25 tuổi
– Ấm áp, điềm đạm, sâu sắc, hòa đồng . Bạn thân Khải Lâm và Minh Quân
Đặng Thiên An
Đặng Thiên An —19 tuổi
– Lặng lẽ, chín chắn, sống nội tâm. Là bạn thân của Phương Nhi, luôn âm thầm bảo vệ và chia sẻ.
Vân Thanh Hạ
Vân Thanh Hạ —19 tuổi
– Vui vẻ, thẳng thắn, là bạn thân mới của Phương Nhi. Mang đến màu sắc tích cực, luôn ủng hộ cô trong mọi hoàn cảnh.
Giang Trạch Đông
Giang Trạch Đông —20 tuổi
– Tinh ranh, lanh lợi, trung lập. Em họ Giang Vân Du, thường bị kéo vào các kế hoạch của Vân Du nhưng dần đứng về phía công lý.
Trần Minh Quân
Trần Minh Quân —22 tuổi
– Em họ Khải Lâm. Tính cách cởi mở, lanh lợi, hay trêu chọc. chơi chung với Phương Nhi và Tú Vy từ nhỏ.
Trần lão gia
Trần Khải Tuấn— 49 tuổi
– Tính cách : điềm đạm, quyết đoán, là người có uy trong giới kinh doanh. Bề ngoài nghiêm khắc nhưng luôn âm thầm quan tâm con cái.
Trần phu nhân
Trương Dung Nghi — 48 tuổi
– Tính cách : hòa nhã, hướng ngoại, giàu tình cảm. Thương yêu Phương Nhi như con ruột, luôn cố gắng giữ hòa khí trong gia đình.
Giang Nhã Thiên
Giang Nhã Thiên —23 tuổi
– Chị gái cùng cha khác mẹ của Vân Du. Sinh ra ngoài giá thú, bị nhà họ Giang lạnh nhạt, không coi trọng. Nhã nhặn, điềm đạm,không màng danh lợi. Tuy từng bị tổn thương, cô vẫn giữ lòng nhân hậu và là người sẽ đứng về lẽ phải .
Giang lão gia
Giang Hạo Minh —50 tuổi
– Tính cách: Gia trưởng, lạnh nhạt, coi trọng danh tiếng hơn tình cảm. Từng bỏ rơi con gái riêng là Giang Nhã Thiên vì sĩ diện và áp lực từ gia tộc.
Giang phu nhân
Lâm Tuyết Nhã —48 tuổi
– Tính cách: Kiêu kỳ, sắc sảo, giỏi xã giao. Luôn xem thường Nhã Thiên vì là con riêng, khắt khe với người không cùng đẳng cấp.
Giang Hạ Du
Giang Hạ Du —21 tuổi
– Tính cách: kiêu kỳ, sắc sảo, ghen tuông. Rất thích Khải Lâm ,Khinh thường Phương Nhi vì xuất thân, là người luôn tìm ách phá hoại mối quan hệ của mọi người.
Cha Phương Nhi
Ngọc Tuấn An — 30 tuổi
– Tính cách: thẳng thắng, yêu thương gia đình tường có ân với Trần gia . Mất do vụ tai nạn.
Mẹ Phương Nhi
Trương Ái Chi –29 tuổi
– Tính cách: dịu dàng, nhã nhặn, yêu thương con . Mất do vụ tai nạn.
zui💤/ tg
Mong mọi người đọc và nhận xét, cũng như góp ý trong những lần sai sót sau nhé.❤️
Ngày định mệnh
Một buổi tối ảm đạm, trời bỗng đổ mưa xối xả. Chiếc xe chầm chậm lăn bánh trên đường cao tốc vắng người. Bên trong, không khí ấm áp nhẹ nhàng giữa gia đình nhỏ ba người, một cô bé 7tuôi líu nhíu hỏi
Ngọc Phương Nhi
Mẹ ơi, sắp tới chưa ạ?/ giọng nho nhỏ/
Mẹ Phương Nhi
Còn chút nữa thôi con. Mệt thì nhắm mắt lại đi, mẹ gọi dậy sau.
Mẹ Phương Nhi
/Vừa chỉnh áo cho con, dịu dàng/
Ngọc Phương Nhi
Con không buồn ngủ…
Ngọc Phương Nhi
/Một chút ngập ngừng/
Ngọc Phương Nhi
Mẹ ơi, nhà mới có vui không?
Cha Phương Nhi
Chắc chắn là vui rồi. Có sân, có cây, có cả hồ cá con thích mà./ vừa lái xe, vừa ấm áp nói/
Ngọc Phương Nhi
Ừm… nhưng con chỉ cần ba mẹ thôi.
Mẹ Phương Nhi
Ba mẹ cũng chỉ cần con./nắm tay con, mỉm cười/
Bỗng, ánh đèn chói loá từ xe ngược chiều chiếu thẳng vào kính chắn gió. Tiếng phanh xe gấp vang lên đầy tuyệt vọng.
Ngọc Phương Nhi
Mẹ! Xe kìa! Có xe lao tới kìa!! /hét lên hoảng loạn/
Mẹ Phương Nhi
/ Ôm lấy Phương Nhi/
Mọi thứ tối đen. Mưa vẫn rơi như xé trời.
Đèn trần sáng chói. Mùi thuốc sát trùng nồng nặc. Tiếng bước chân vội vã vang dội hành lang dài vô tận.
Y Tá
Bệnh nhân nữ, khoảng 7 tuổi. Duy nhất sống sót. Chấn thương phần mềm, tay trái nứt xương, tinh thần hoảng loạn.
Y Tá
/ chạy tới tay cầm hồ sơ/
Bác sĩ
Đưa vào phòng hồi sức. Theo dõi sát./ gật đầu/
[Vài giờ sau – Phòng bệnh]
Trên chiếc giường nhỏ, cô bé gầy gò khẽ mở mắt. Ánh sáng trắng nhức nhối. Cô chớp mắt vài lần rồi thì thào...
Ngọc Phương Nhi
…Mẹ?… Ba?…/ giọng yếu ớt/
Y Tá
Con tỉnh rồi sao ./ vội đỡ cô bé dậy/
Ngọc Phương Nhi
Đây là đâu vậy ạ?... Ba mẹ con đâu rồi?
Y Tá
Con đang ở bệnh viện...Ba mẹ con.../ ngập ngừng/
Ngọc Phương Nhi
Ba mẹ con đâu rồi?! / đưa mắt nhìn quanh/
Y Tá
Ba mẹ con… đã mất rồi… trong vụ tai nạn./ nhẹ giọng/
Ngọc Phương Nhi
Không thể nào..../ dần mất bình tĩnh/
Tiếng khóc vang vọng khắp phòng bệnh tĩnh mịch… như xé lòng.
Một người đàn ông trung niên mặc áo choàng dài, bước chậm rãi trong màn sương mỏng. Bên cạnh là người phụ nữ quý phái, mắt hoe đỏ nhưng giữ vẻ kiên cường.
Trần phu nhân
Chính là… con gái của Ái Chi sao?
Bác sĩ
Vâng. Trước khi mất dần ý thức cô Ái Chi Cô đã từng dặn, nếu có chuyện… xin nhờ vợ chồng Trần tiên sinh chăm lo cho con bé.
Trần lão gia
Ân tình ấy… chúng tôi chưa bao giờ quên. Họ cứu cả nhà tôi… giờ tôi phải trả lại./ ánh mắt trầm lặng/
Trần phu nhân
Đưa con bé về…Nhà họ Trần sẽ nuôi nó như con gái./ khẽ gật đầu/
zui💤/ tg
Đây là lần đầu tiên mình viết chuyện ạ
zui💤/ tg
Mong mọi người đọc và nhận xét, cũng như góp ý trong những lần sai sót sau nhé.
zui💤/ tg
Cảm ơn mọi người.
Bắt đầu cuộc đời mới
Bệnh viện yên ắng. Cô bé ngồi thu mình trên giường, ánh mắt trống rỗng, Ánh đèn phòng bệnh mờ nhạt chiếu xuống đôi bàn tay bé nhỏ đang siết chặt tấm chăn trắng. Phương Nhi ngồi lặng trên giường , đôi mắt xưng phù vì khóc.
Cửa phòng bệnh khẽ mở. Một người đàn ông đứng tuổi, ánh mắt trầm tĩnh bước vào cùng một người phụ nữ quý phái có gương mặt đôn hậu. Họ dừng lại bên giường bệnh.
Trần phu nhân
Con là… Phương Nhi?/ nhẹ giọng bước đến/
Phương Nhi nhìn hai người xa lạ ấy, rồi khẽ gật đầu. Đôi mắt cô bé hơi hoảng sợ nhưng không tránh né.
Trần lão gia
Ba mẹ con từng giúp đỡ bác. Họ ra đi rồi, giờ để bác chăm con thay họ… được chứ?
Trần phu nhân
Bác biết… họ đã không thể bảo vệ con đến cuối cùng…Nhưng từ nay trở đi, bác sẽ thay họ làm điều đó.
Trần phu nhân
/ nắm tay cô bé nói/
Trần lão gia
Biết. Rất rõ. Bác nợ ông ấy rất nhiều nhưng chưa trả hết giờ , nhờ ông ấy bác mới có ngày hôm nay.
Trần lão gia
Bác muốn dùng cả phần đời còn lại… để trả món nợ ấy bằng cách chăm sóc con.
Trần phu nhân
Về nhà với bác nhé? Từ giờ con sẽ có phòng riêng, có người chơi cùng… và có bác ở bên./ ánh mắt đỏ hoe /
Trần phu nhân
Giờ con sẽ là con gái nuôi của chúng ta ./ ôm cô vào lòng/
Cổng lớn Trần gia mở ra. Xe vừa dừng, Phương Nhi được dìu xuống. Căn biệt thự nguy nga hiện ra trước mắt, vừa choáng ngợp, vừa xa lạ.
Trần Tú Vy
A, mẹ, là chị gái mới hả?/ chạy ra, tò mò/
Trần phu nhân
Ừ, từ nay con với Phương Nhi là chị em nhé./ mỉm cười/
Trần Tú Vy
Em tên Tú Vy! Em thích bánh gạo lắm, chị có thích không?/ hớn hở/
Ngọc Phương Nhi
Ừm…Có./ Khẽ cười/
Trên tầng lầu, một ánh mắt sắc lạnh nhìn xuống.
Trần Khải Lâm
Lại thêm người. Rắc rối./ lạnh lùng/
Trần phu nhân
Khải Lâm, xuống chào em đi./ giọng nghiêm/
Trần Khải Lâm
Không cần. Người ngoài, con không quen.
Phương Nhi ngẩng lên, chạm ánh mắt cậu thiếu niên 14 tuổi ấy. Sắc lạnh, dửng dưng – như bức tường đá không thể vượt qua.
Trần Khải Lâm
Đó không phải việc của con/ quay đi/
Tiếng bước chân xa dần. Phương Nhi vẫn đứng lặng.
[Tối cùng ngày – Phòng riêng của Phương Nhi]
Căn phòng mới, chăn ga sạch sẽ, mọi thứ đều tinh tươm. Nhưng cô bé 7 tuổi nằm im, mắt mở to, nhìn trần nhà như vô định.
Phương Nhi nhẹ nhàng siết chặt gấu bông vào người thì thầm:
Ngọc Phương Nhi
Ba mẹ ơi… con không khóc…
Nhưng… ở đây lạnh lắm…
Download MangaToon APP on App Store and Google Play