[HIEUSOL] Ngoại Lệ Của Trần Tổng
mở màn
Trần Minh Hiếu
Hắn: Trần Minh Hiếu (HIEUTHUHAI) - 27t
Tính cách: Lạnh lùng, quyết đoán, tài năng trong kinh doanh. Nhưng sâu thẳm, hắn là người cô đơn, thiếu thốn tình cảm gia đình.
Vai trò: Tổng giám đốc tập đoàn tài chính Trần Thị, người đặt sự nghiệp lên hàng đầu cho đến khi gặp cậu.
Nguyễn Thái Sơn
Anh: Nguyễn Thái Sơn (JSOL) - 25t
Tính cách: Năng động, lạc quan, giàu cảm xúc. Sở hữu vẻ ngoài dịu dàng nhưng nội tâm mạnh mẽ.
Vai trò: Nhạc sĩ trẻ với ước mơ chinh phục trái tim mọi người bằng âm nhạc, nhưng vô tình trở thành ngoại lệ trong trái tim của Trần Minh Hiếu.
Đặng Thành An
Đặng Thành An: Người bạn thân nhất, luôn là quân sư tình cảm, có chút ngốc nghếch nhưng rất đáng tin cậy.
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng (Gem): Một streamer nổi tiếng, cá tính, hài hước.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng: Trầm tĩnh, điềm đạm, luôn giúp cậu khi gặp khó khăn.
Phạm Anh Quân
Phạm Anh Quân: Thích phong cách tự do, nhưng lại có trí tuệ sắc sảo.
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài: Cánh tay phải của Hiếu, người đồng hành thân thiết trong công việc và cuộc sống.
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng (Doo): Người luôn thẳng thắn, đôi khi hơi ngạo mạn nhưng rất trung thành.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương: Anh chàng hacker tài năng, lém lỉnh.
Hoàng Kim Long
Hoàng Kim Long (Lou): Chủ quán cà phê nổi tiếng, tinh tế và dịu dàng.
Giữa một thành phố xô bồ, giữa những trò trêu ghẹo trẻ con lẫn những lần thổ lộ bất ngờ giữa đêm khuya, tình yêu của họ lặng lẽ lớn dần – như cách Trần Tổng thầm thì bên tai người kia:
> “Cậu là ngoại lệ đầu tiên và cũng sẽ là cuối cùng trong cuộc đời tôi.”
1. Tình cờ gặp nhau
Sáng sớm tại khu tổ chức từ thiện, không khí đã bắt đầu nhộn nhịp với tiếng cười nói và những bước chân vội vã của tình nguyện viên. Trần Minh Hiếu – Tổng giám đốc tập đoàn tài chính – bước vào, bộ vest chỉnh tề khiến anh nổi bật giữa đám đông. Đây là lần hiếm hoi anh dành thời gian cho hoạt động xã hội, bởi với anh, sự nghiệp luôn là ưu tiên số một.
Bỗng nhiên, một hình ảnh năng động chợt thu hút ánh mắt anh – một chàng trai trẻ với nụ cười rạng rỡ, đang chạy khắp nơi giúp đỡ từng người, cẩn thận bê những thùng quà nặng và nói chuyện thân thiện với mọi người.
Hiếu bất giác bước nhanh lại gần.
Trần Minh Hiếu
(đưa tay ra ngỏ lời giúp đỡ): Anh cần giúp gì không?
Chàng trai quay lại, ánh mắt sáng lên khi nhìn thấy Hiếu.
Nguyễn Thái Sơn
(khuôn mặt cười tươi khi thấy có người đến giúp): Cảm ơn anh nhiều! Nếu anh giúp mình bê mấy thùng quà này ra chỗ phát, sẽ đỡ rất nhiều đấy.
Hiếu không ngần ngại, cùng Sơn mang những thùng quà đi qua các gian hàng, trao tận tay cho những người khó khăn.
Nguyễn Thái Sơn
Anh đến đây thường không? Mình thấy anh khá nghiêm túc, khác hẳn với bầu không khí vui vẻ ở đây.
Trần Minh Hiếu
Không thường. Công việc bận rộn, nên chỉ khi có dịp mới tham gia.
Nguyễn Thái Sơn
Vậy hôm nay là dịp đặc biệt rồi. Anh tên gì?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu. Tôi là tổng giám đốc một tập đoàn tài chính.
Nguyễn Thái Sơn
Wow, nghe hoành tráng đấy! Tôi tên là Nguyễn Thái Sơn, là một nghệ sĩ theo đuổi âm nhạc mới đây thôi
Hai người vừa nói vừa di chuyển, sự khác biệt giữa họ hiện rõ qua cách nói chuyện. Hiếu lạnh lùng, ít nói, còn Sơn thì hoạt bát, vui vẻ.
Nguyễn Thái Sơn
Anh thấy từ thiện có vui không?
Trần Minh Hiếu
Vui hay không không quan trọng. Quan trọng là hiệu quả.
Nguyễn Thái Sơn
Nghe anh nói như một doanh nhân thực thụ vậy. Nhưng chắc anh cũng có lúc muốn buông bỏ, tận hưởng chứ?
Trần Minh Hiếu
(anh nhẹ giọng đáp lời với cậu): Có, nhưng không dễ dàng.
Nguyễn Thái Sơn
Tôi cũng cảm thấy vậy. Âm nhạc là cách mình thể hiện cảm xúc, còn anh?
Hiếu ngập ngừng một chút, rồi nói:
Trần Minh Hiếu
Công việc, trách nhiệm. Đó là thế giới của tôi.
Trần Minh Hiếu
Sơn gật gù, cảm nhận được một điều gì đó sâu kín bên trong người đàn ông kia.
Nguyễn Thái Sơn
Hy vọng có ngày mình được nghe anh nói nhiều hơn. Chứ không chỉ là ‘công việc’ và ‘trách nhiệm’.
Hiếu nhìn Sơn, nụ cười rất nhẹ nở trên môi, lần đầu tiên trong ngày.
Trần Minh Hiếu
Có thể. Cảm ơn cậu đã làm cho buổi từ thiện này… bớt khô khan.
Cả hai cùng cười, tiếp tục công việc của mình trong buổi sáng ấy. Một cuộc gặp gỡ tình cờ đã mở ra những cảm xúc mới mẻ, dẫu còn nhiều điều chưa nói, nhưng đã đánh dấu bước đầu cho một hành trình kết nối.
Nguyễn Thái Sơn
Cảm ơn anh đã đến buổi từ thiện hôm nay giúp đỡ mọi người ạ
Trần Minh Hiếu
Giờ tôi có việc cần phải đi rồi. Có duyên sẽ gặp lại. Tạm biệt cậu, chàng trai nhỏ
Nguyễn Thái Sơn
Tạm biệt anh
2. Lại gặp nhau
Buổi sáng hôm sau – Trung tâm thương mại cao cấp Trần Thị, văn phòng tầng 15.
Trần Minh Hiếu vừa bước xuống xe, ánh mắt vẫn đượm vẻ lạnh nhạt thường thấy. Anh đến sớm hơn thường lệ, có lẽ do đêm qua cứ nhớ mãi nụ cười của một người lạ – Nguyễn Thái Sơn.
Hiếu vừa bước ra khỏi thang máy thì đúng lúc một giọng nói quen quen vang lên ở hành lang bên trái.
Nguyễn Thái Sơn
(tươi cười, đang nói chuyện với nhân viên lễ tân): Dạ em hẹn gặp phòng truyền thông lúc 8h30. Em là Nguyễn Thái Sơn – nhạc sĩ, tới bàn về kế hoạch hợp tác chương trình âm nhạc cho chiến dịch cộng đồng ạ!
Hiếu khựng lại nửa bước. Là cậu ấy.
Sơn quay đầu, bắt gặp ánh mắt của Hiếu đang nhìn mình. Cậu hơi bất ngờ, rồi lập tức cười rạng rỡ như mọi khi.
Nguyễn Thái Sơn
Ơ! Anh Hiếu? Trùng hợp vậy luôn á? Không ngờ gặp anh ở đây!
Trần Minh Hiếu
(giọng điềm đạm): Cậu đến đây làm gì?
Nguyễn Thái Sơn
Em được mời đến hợp tác làm nhạc cho chiến dịch truyền thông mới của bên anh đó. Không ngờ công ty to như vầy là của anh luôn.
Trần Minh Hiếu
(gật nhẹ): Tôi là người điều hành công ty. Nhưng mảng nghệ thuật là do bộ phận khác phụ trách.
Nguyễn Thái Sơn
(nghiêng đầu đùa): Vậy anh có muốn… đích thân nghe thử demo em làm không? Nhạc không chỉ là âm thanh đâu, nó là cảm xúc á!
Trần Minh Hiếu
(thoáng nhếch môi): Cảm xúc? Tôi không rành thứ đó.
Nguyễn Thái Sơn
(giả vờ thở dài): Anh mà sống kiểu vô cảm vậy thì tội cho trái tim anh quá. Nên gặp em là đúng lúc rồi!
Trần Minh Hiếu
(liếc nhìn Sơn, giọng nhẹ hơn): Cậu nói chuyện nhiều thật.
Nguyễn Thái Sơn
Chứ nói chuyện ít như anh thì ai dám lại gần? Nhưng công nhận nhé, trông anh nghiêm túc chứ gặp trực tiếp… cũng không đến nỗi đâu.
Trần Minh Hiếu
Cậu khen hay chê?
Nguyễn Thái Sơn
(cười toe): Vừa khen vừa trêu. Nhưng thật lòng thì em thấy anh có khí chất rất riêng. Lúc ở buổi từ thiện cũng vậy.
Trần Minh Hiếu
(chuyển ánh mắt sang nơi khác, giọng thấp hơn): Lâu rồi không ai nói tôi như vậy.
Nguyễn Thái Sơn
(nhẹ nhàng): Thế thì em sẽ là người đầu tiên. À không, người đầu tiên... sau cùng cũng được.
Khoảng im lặng nhỏ. Cả hai đứng cạnh nhau trước thang máy. Một cảm giác lạ lẫm len lỏi giữa khoảng cách tưởng chừng xa lạ.
Trần Minh Hiếu
Cậu có thường đến đây không?
Nguyễn Thái Sơn
Nếu anh mời cà phê, em sẽ cân nhắc đến thường xuyên hơn đó.
Trần Minh Hiếu
(khẽ cười, rất khẽ): Láu cá thật.
Nguyễn Thái Sơn
Không phải láu cá, là có duyên. Anh sẽ còn thấy em hoài đấy. Đừng lơ em nhé.
Cửa thang máy mở. Sơn bước vào trước, quay lại nhìn Hiếu.
Nguyễn Thái Sơn
(mỉm cười): Gặp lại anh ở công ty thế này… chắc là định mệnh rồi.
Trần Minh Hiếu
(im lặng một nhịp, rồi nói): Có lẽ là vậy.
Hiếu đứng lại ở hành lang một lúc lâu sau khi thang máy đóng lại. Trái tim từng tưởng đã đóng băng, nay bỗng thấy ấm lại – vì một chàng trai mang tên Sơn, với nụ cười như nắng đầu ngày.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play