[ĐN BSD] The Glory
#1
“Hoa dù nở cũng tàn,
Tình có thơ cũng tan.”
"Do you know that you are very beautiful?"
em có biết Happy Ending là gì không?
Là lúc bàn tay em, sau bao lần buông lơi, cuối cùng cũng được ai đó nắm thật chặt và không bao giờ thả ra. Là khi mọi giông bão chỉ còn là chuyện kể trong một chương cũ và em - với trái tim từng rạn nứt nhưng vẫn đủ dịu dàng để tin thêm một lần nữa.
Happy Ending là nơi mà ánh mắt em thôi cẩn trọng, là nơi em cười, không còn sợ yêu thương sẽ vụt mất.
Là khoảnh khắc em nhận ra:
À...mình xứng đáng có được một đoạn kết an yên, nơi yêu thương ở lại, nơi giấc mơ thôi không cần gồng mình chống chọi.
Và em biết không?
Happy Ending, đôi khi, không phải là một cái kết…mà là sự bắt đầu của một đời sống dịu dàng hơn cho chính em.
tôi thì lại không thuộc về thứ gọi là Happy Ending đó
Người ta bảo mỗi câu chuyện buồn đều bắt đầu bằng một điều gì đó bị mất.
Tôi mất cha mẹ vào một buổi chiều xám ngắt, khi cơn mưa rơi mà tôi chẳng còn ai để gọi là nhà.
Từ đó, tôi cũng dần mất luôn niềm tin, mất đi những lần ngẩng đầu cười vô tư, mất cái cảm giác rằng mình được yêu thương vì chính mình — chứ không phải vì thương hại.
Cuộc đời tôi không có anh hùng, cũng chẳng có phép màu.
Chỉ có tôi, và những vết thương tôi học cách giấu đi mỗi ngày.
Có những đêm tôi ngồi bó gối trên sàn nhà lạnh, nhìn chăm chăm vào vết nứt trên trần, tự hỏi:
“Nếu mình biến mất, liệu có ai thật sự nhớ mình không?”
Nhưng tôi chưa từng dám làm điều đó.
Tôi sợ, không phải sợ chết, mà sợ rằng cái chết của mình cũng sẽ lặng lẽ như chính sự tồn tại này.
Và thế là tôi sống tiếp. Không hi vọng, không ước mơ.
Chỉ là… sống.
Nếu câu chuyện này có cái kết buồn, thì xin đừng thương hại tôi.
Tôi không cần được cứu.
Tôi chỉ muốn ai đó hiểu.
"tôi không cần thương hại"
"tại sao chị lại không được cứu em?"
"có luật nào quy định không?"
"kéo thằng cha này đi coi"
lynaa iu day hẹ hẹ
t đã quá vã mấy ck nên câu chuyện này mới xuất hiện
lynaa iu day hẹ hẹ
văn chương tui còn chưa được hoàn thiện lắm
lynaa iu day hẹ hẹ
mong mn thông cảm
lynaa iu day hẹ hẹ
t sẽ cố gắng không viết sai chính tả nhất có thể
#2
“cái đẹp là thứ duy nhất khiến con người ta mê muội”
Ở một tiệm trà nhỏ nằm nép mình trong một con ngõ nhỏ, lưng tựa vào vách tường phủ rêu, mặt quay ra khoảng sân lát đá cũ.
Miyawaki Haruka
sao em lại ngồi đây?
Watanabe Kazuha
//ngẩng đầu//
Miyawaki Haruka
sao ngất rồi!??
Miyawaki Haruka
trời ơi tự nhiên đâu ra rồi ngất trước quán tui vậyy
Miyawaki Haruka
giờ chắc phải đưa vào trong trước nhể
Watanabe Kazuha
đau đầu quá
Watanabe Kazuha
//ngồi dậy//
Watanabe Kazuha
cơ mà... mình đang ở đâu đây?
Miyawaki Haruka
em tỉnh rồi hả?
Watanabe Kazuha
chị là ai?
Miyawaki Haruka
chị chỉ thấy em ngất rồi đem vào nhà thôi
Watanabe Kazuha
tại sao chị lại cứu tôi?
Watanabe Kazuha
nếu là thương hại
Watanabe Kazuha
thì tôi không cần đâu
Miyawaki Haruka
chị không thương hại em
Miyawaki Haruka
tại sao chị không được cứu em?
Miyawaki Haruka
có luật nào quy định cấm chị cứu em không?
Watanabe Kazuha
dù sao thì cũng cảm ơn chị
Miyawaki Haruka
em tên gì?
Miyawaki Haruka
nhà ở đâu?
Watanabe Kazuha
tôi tên Watanabe Kazuha
Watanabe Kazuha
tôi mồ côi
Watanabe Kazuha
vừa bị cô nhi viện đuổi
Miyawaki Haruka
à ừm...chị xin lỗi
Watanabe Kazuha
không cần phải xin lỗi
Watanabe Kazuha
và cũng đừng thương hại tôi
Watanabe Kazuha
tôi ghét sự thương hại lắm
Miyawaki Haruka
cái đầu ngốc này!
Miyawaki Haruka
chị đã nói là chị không thương hại em!
Miyawaki Haruka
bây giờ em có nơi nào để về không?
Watanabe Kazuha
tôi đã nói là bị cô nhi viện đuổi thì chị nghĩ còn nơi nào để về không?
Miyawaki Haruka
chị quên mất
Watanabe Kazuha
đồ não cá vàng
Miyawaki Haruka
hay là em ở lại với chị nhé?
Watanabe Kazuha
vậy có được không ạ...?
Watanabe Kazuha
tôi nghĩ rằng tôi sẽ làm chị thấy phiền mất
Miyawaki Haruka
không có phiền đâu
Miyawaki Haruka
đừng lo nhé bé cưng
Miyawaki Haruka
chị tên Miyawaki Haruka
Miyawaki Haruka
chị 24 tuổi
Miyawaki Haruka
gọi chị là nee-chan nhaa
Miyawaki Haruka
gọi nee-chan đi
Watanabe Kazuha
'nee-chan'
Miyawaki Haruka
nói to lên chị không có nghee
Miyawaki Haruka
nè nè nói đii
Watanabe Kazuha
n-nee-chan
Miyawaki Haruka
đúng rồi đóo
Miyawaki Haruka
nee-chan đâyy
đây là lần đầu tiên, sau rất lâu, có người thực sự thấy em.Không phải như một kẻ phiền phức, hay một bóng mờ.Mà là xem em như một con người, một ai đó xứng đáng được chạm tới.
lynaa iu day hẹ hẹ
thấy hơi dở
lynaa iu day hẹ hẹ
thông cảm ạ😭
lynaa iu day hẹ hẹ
t sẽ cố gắng hoàn thiện hơn
#3
“ai mà chẳng có thanh xuân như nắng hạ, ai mà chẳng có bi thương như nước ngược dòng”
Thời gian trôi nhanh hơn ta tưởng. Có những ngày vừa mới mở mắt chào buổi sáng, thoáng chốc trời đã chuyển sang màu hoàng hôn.Ngày nối ngày lặng lẽ lướt qua như một thước phim quay nhanh. Những buổi học, tiếng cười, ánh mắt vô tư năm nào giờ chỉ còn là vệt sáng mờ trong trí nhớ. Mọi thứ cứ trôi, không ồn ào, không báo trước, khiến con người ta nhiều khi không kịp cảm nhận, cũng không kịp tiếc nuối.
kể từ ngày chị ấy cứu em cũng đã được 3 năm rồi
em cũng đã quen dần với tiệm trà nằm nép mình nơi cuối con phố rợp bóng cây, dường như chẳng mấy nổi bật giữa những cửa hàng hiện đại xung quanh.
quen với những tiếng cười rộn ràng, vui vẻ xung quanh
quen với cả cô gái mang chiếc tạp dề màu nâu đã sờn nhẹ nơi mép vải, mái tóc vàng óng ánh được buộc gọn sau gáy, lấp lánh trong nắng sớm như những sợi tơ mật
"đi t.ự t.ử với anh không?"
Watanabe Kazuha
khùng hả cha
Watanabe Kazuha
uống gì thì gọi
Watanabe Kazuha
đừng có xàm ở đây
Watanabe Kazuha
không thì tôi đuổi anh đi đó Dazai
Dazai Osamu
sao em nỡ phủ với một người đẹp trai như anh được vậy Kazu
Watanabe Kazuha
đẹp nhưng không được bình thường
Dazai Osamu
em làm anh tổn thương quá
Watanabe Kazuha
uống gì order lẹ lên trời ơii
Watanabe Kazuha
còn khách phía sauu
Dazai Osamu
vậy cho anh 1 ly matcha đá xay nhầm ánh mắt của em
Watanabe Kazuha
không nhây nha
Watanabe Kazuha
tui bụp giờ
Watanabe Kazuha
tui bán trà!!
Dazai Osamu
cho anh ly trà thảo mộc
Dazai Osamu
thêm cái bánh nữa nhé
Dazai Osamu
anh đi nha Kazu-chann
Watanabe Kazuha
đi luôn cũng được
Dazai Osamu
em làm như vậy anh tổn thương lắm đó
Watanabe Kazuha
ai quan tâm chứ
Watanabe Kazuha
cuối cùng cũng về
Watanabe Kazuha
người gì đâu mà nhây dễ sợ
Watanabe Kazuha
ê bà giàaa
Miyawaki Haruka
mất dạy mày
Miyawaki Haruka
tao chưa già
Watanabe Kazuha
đổi ca nhaa
Watanabe Kazuha
tui đi chăm mấy bé cá yêu đã
Miyawaki Haruka
mày làm như mấy con cá đó đẻ ra mày vậy
Miyawaki Haruka
mày chăm nó còn hơn chăm mẹ nữa
Watanabe Kazuha
kệ tui chứ trời
Watanabe Kazuha
dễ thương mà
Watanabe Kazuha
mấy bé cá ơii
Watanabe Kazuha
chị đến với cưng rồi đâyy
em đã yêu thích loài động vật nhỏ bé này từ lần đầu tiên được ngồi bên bể thủy tinh, nhìn những chiếc vây nhỏ xíu phấp phới trong nước như những dải lụa biết múa.
Cá có một thế giới riêng – yên tĩnh, lấp lánh ánh sáng, và luôn chuyển động. Dù là cá vàng với vây đuôi rực rỡ như nắng, hay cá koi chậm rãi bơi theo dòng nước, mỗi loài đều mang một vẻ đẹp dịu dàng, không ồn ào, không cố gắng chiếm lấy sự chú ý… nhưng khiến người ta không thể rời mắt. Em luôn ngồi hàng giờ, chỉ để ngắm chúng lướt qua nhau, xoay mình nhẹ nhàng như đang khiêu vũ giữa không gian lặng thinh.
lynaa iu day hẹ hẹ
mai đi học mà giờ chưa làm bài nữa
Download MangaToon APP on App Store and Google Play