Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[HungAn] Dự Án Ngủ Đông - Vật Sở Hữu Của Ông Trùm

#1: Thức Tỉnh..

#s-sтᴀʀ┋🐧
#s-sтᴀʀ┋🐧
Chao xìn nha
#s-sтᴀʀ┋🐧
#s-sтᴀʀ┋🐧
Đây là bộ đầu tiên của tôi không hay cho xl nha
#s-sтᴀʀ┋🐧
#s-sтᴀʀ┋🐧
Hông ấy thoại lên miếng coi
#s-sтᴀʀ┋🐧
#s-sтᴀʀ┋🐧
Nói 1mình như tự kỉ á
#s-sтᴀʀ┋🐧
#s-sтᴀʀ┋🐧
Không lòng vòng nữa vô truyện thôi
___________
Trong một căn phòng thí nghiệm nằm sâu trong lòng đất, ánh đèn khẩn cấp chiếu lên những bức tường bong tróc, để lộ ra các kí hiệu sinh học đã phai mờ. Không khí lạnh nơi đây lạnh đến mức khiến người ta cảm giác như đang bước vào một lăng mộ.
Người đứng giữa trung tam căn phòng đó chính là Quang Hùng.
Hắn đã quá quen với mùi thuốc súng, máu và kim loại, nhưng mùi dung dịch bảo quản ở đây khiến hắn khó chịu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Rỗng có bẫy //mắt dán vào màn hình máy tính//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ít nhất là chưa kích hoạt //tay cầm súng//
Ở phía đối diện, là Dương đang cuối người kiểm tra thiết bị cũ, còn bên cạch là Kiều, lật nhanh từng tập hồ sơ đã ố vàng. Hai người họ luôn như vậy - một người phân tích, một người kết luận.
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Dự án này đã bị xoa khỏi hệ thống
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Hoặc bị cố tình che giấu
Gần cửa ra vào, đó là Sơn và Hào canh gác. Sơn im lặng, vững như một bức tường, còn Hào thỉnh thoải lại liếc về phía khoang kính ở góc phòng, nơi ánh đèn xanh nhạt vẫn đều đặn nhấp nháy.
Chỉ còn Thành An đứng bên cạnh Quang Hùng từ đầu đến cuối, không nói gì, nhưng ánh mắt chưa từng rồi khỏi khoang ngủ đông.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Còn sống //nói đủ mình hắn nghe//
Quang Hùng bước lại gần, bên trong khoang kính là một cậu trai trẻ, da trắng đến mức gần như trong suốt, những sợi dây và ống dẫn cắm dọc sống lưng. Trên cổ tay là một mã số khắc sâu - không tên, không danh tính.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Bao lâu rồi?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ít nhất 10 năm
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Hệ thống duy trì tự động
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Người tạo ra dự án này không muốn cậu ta ch*t
Quang Hùng đặt tay lên màn kính lạnh. khoảng khắc đó, nhịp tim trên màn hình khẽ tăng.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tỉnh được không?
An im lặng vài giây..
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Được...
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nhưng phản xạ đầu tiên sẽ gắn với người đánh thức
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//cười nhạt// Vậy thì tốt
Anh ra hiệu. An thao tác trên bản điều khiển. Khoang kính rung nhẹ, hơi lạnh xả ra, lan khắp căn phòng.
Cậu trai bên trong khẽ động. Mi mắt rung nhẹ rồi mở ra, ánh nhìn trống rỗng trong vài giây đầu, trước khi tập trung lại - chỉ nhìn thấy Quang Hùng.
Bàn tay gày gò chạm vào mặt kính phía trong.
...
...
Chủ...//giọng nói khàn yếu nhưng rõ ràng//
Không ai trên phòng lên tiếng.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//siết chặt tay//
Em nhìn Quang Hùng, trong mắt thoáng một cảm xúc khó gọi tên - không phải sợ hãi, cũng không hẳn là ghen.
Một giọng nói cất lên phá vỡ đi sự im lặng.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Anh định làm gì cậu ta?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//mắt không rời khoang kính//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Thứ còn sống trong lãnh địa của tôi..
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Là của tôi.
Ánh đèn trong phòng chớp tắt một lần nữa. Nhịp tim trên màn hình tiếp tục tăng, đều đặn, như thể đáp lại lời tuyên bố ấy.
Và ở khoảng khắc đó, không ai biết rằng việc đánh thức này sẽ kéo theo một chuỗi phản bội, lệ thuộc vào những mối quan hệ không thể quay đầu.
_______
#s-sтᴀʀ┋🐧
#s-sтᴀʀ┋🐧
HáHá.....
#s-sтᴀʀ┋🐧
#s-sтᴀʀ┋🐧
Thì được không nhớ ủng hộ tớ nha
#s-sтᴀʀ┋🐧
#s-sтᴀʀ┋🐧
Bái Bai

#2: Quyền Sở Hữu

#s-sтᴀʀ┋🐧
#s-sтᴀʀ┋🐧
Ta nói truyện mà mới có 1 đứa bạn tao đọc à 😭😭😭😭
#s-sтᴀʀ┋🐧
#s-sтᴀʀ┋🐧
Nhớ ủng hộ cho Star nha //chấm chấm nước mắt//
________
Căn cứ được phong tỏa trong im lặng
Khoang ngủ đông đã được tháo rồi và chuyển đi, để lại căn phòng thí nghiệm trống rỗng hơn trước. Chỉ còn lại mùi dung dich bảo quản lẩn khuất trong không khí, như một lời nhắc rằng nơi này từng nuôi sống thứ không nên tồn tại.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dữ liệu bị xóa rất kỹ //tay lướt nhanh trên bàn phím//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không phải kiểu xóa để che giấu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Là để...không ai nhớ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có người không muốn cậu ta thuộc về bất kỳ phe nào //đứng sâu lưng rhy//
Ở phía còn lại, Dương và Kiều đối diện một bức tường đầy ký hiệu sinh học. Kiều chụp lại từng chi tiết, còn Dương thì lặng lẽ đối chiếu với trí nhớ của mình.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không phải dự án tạo vũ khí
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Là dự án tạo người
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Nhưng chỉ dành cho một chủ thể
Gần cửa, Sơn khoanh tay, ánh mắt không rời hành lang. Hào đứng cạnh anh.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Từ lúc mang cậu ta đi, hệ thống an ninh tăng gấp đôi
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Vì từ giờ, thứ nguy hiểm nhất không còn nằm dưới đất nữa //gật đầu//
Trông khu nha chính, Quang Hùng đứng trước tấm kính một chiều. Phía sau lớp kính là căn phòng trắng, tối giản dến lạnh lẽo. Cậu trai vừa được đánh thức đang ngồi trên giường, lưng thẳng, ánh mắt vô thức hướng về phía cửa.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Phản xạ định vị rất mạnh // tay cầm bảng theo dõi//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Cậu ta chỉ ổn định khi gần anh
Quang Hùng không đáp. Hắn quan sát cách nhịp tim trên màn hình cách nhẹ mỗi khi hắn tiến lại gần.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Cậu ta có ký ức không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không rõ..
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nhưng có một điều chắc chắn.. cậu ta được lập trình để thuộc về
Quang Hùng đẩy cửa bước vào. Cậu trai lập tức ngẵng đầu, ánh mắt dừng lại trên hắn, không dao động.
...
...
Anh là..!? //giọng khàn, chậm//
Quang Hùng đứng cách cậu một bước
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi là người đánh thức em
Cậu im lặng vài giây, rồi gật đầu, như thể câu trả lời đó là đủ. Không hỏi thêm. Không nghi nghờ.
Bên ngoài, Thành An siết nhẹ tay lại. Em chưa từng thấy Quang Hùng giữ gì bên mình mà không cân nhắc lợi ít. Nhưng lần này, ánh mắt ông trùm không mang tính toán - chỉ có kiểm soát.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//siết nhẹ tay//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
An //không quay đầu//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Từ giờ, mọi thứ liên quan đến cậu ta...em phụ trách
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Vâng
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Chỉ mình em?
Quang Hùng quay lại nhìn An. Ánh nhìn đó khiến em hiểu, đây không phải mệnh lệch thông thường, mà là ranh giới.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Không ai khác
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//gật đầu// Em hiểu
Ở khoảng khắc ấy, không chỉ một vật thí nghiệm được chuyện giao quyền sở hữu
Mà cả một chuỗi lệ thuộc mới bắt đầu hình thành - âm thầm, chặt chẽ, và không còn đường lui.
__________
#s-sтᴀʀ┋🐧
#s-sтᴀʀ┋🐧
Được không mọi người
#s-sтᴀʀ┋🐧
#s-sтᴀʀ┋🐧
Tui là không viết tắt cho mng cảm thấy thoải mái khi đọc hơn
#s-sтᴀʀ┋🐧
#s-sтᴀʀ┋🐧
còn giờ Bái Bai hẹn ở chap sau..

#3: Người Canh Giữ

____________
Căn phòng trống không có đồng hồ.
Thành An là người nhận ra điều đó đầu tiên. Không phải vì thiếu thiết bị, mà vì người bên trong căn phòng ấy không được phép biết thời gian.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Phản xạ ổn định
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nhưng vẫn phụ thuộc giọng nói..
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//dựa tường, tay đút áo khoác// Phụ thuộc ai?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
....
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Anh..
Hắn gật đầu như thể đó là điều hiển nhiên
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//gật đầu//
__________
- Ở trung tâm điều hành -
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//gỡ tai nghe xuống// Có tín hiệu truy vết cũ vừa bật lại
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Từ đâu? //nhíu mày//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Từ chính dụ án này..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ai đó đang tìm lại vật thí nghiệm.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chúng ta đã mang nó đi //siết chặt bán súng//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chính vì thế...họ mới biết nó còn sống
__________
Trong phòng phân tích, Dương trãi những bản ghi còn sót lại lên bàn. Kiều đứng bên cạch, ánh mắt sắt hơn thường ngày.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không phải ngủ đông để bảo quản
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Là để chờ đúng người //tiếp lời//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Người đánh thức..//gật đầu//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
và người sở hữu
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
//khép hồ sợ lại// Quang Hùng
Căn phòng trắng mở cửa
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//bước vào//
Cậu trai trên giường lập tức ngẩng đầu. Không cần gọi tên. Không cần ra lệch.
...
...
Anh đi đâu?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ra ngoài
Cậu cuối đầu, các ngón tay vô thức siết lại. Nhịp tim trên màn hình tăng rõ rệt.
...
...
Anh sẽ quay lại chứ?
Quang Hùng dừng lại. Một câu hỏi rất đơn giản - nhưng không ai từng hỏi hắn như vậy.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Cậu thở ra, chậm rãi, như được cho phép tồn tại.
_____________
Bên ngoài, Thành An đứng đợi sẵn. Em nhìn thấy hết - từ nhịp tim tăng, đến khoảng khắc cậu ta bình ổn khi nghe giọng Quang Hùng.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Cậu ấy không cần chăm sóc
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Chỉ cần anh...
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Em đang nhắc anh điều gì //nhìn An//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Rằng...anh vừa trở thành điểm neo duy nhất của một sinh mạng
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Em lo à? //cười nhạt//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Em đang canh giữ //né tránh ánh mắt//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Canh giữ cái gì?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ranh giới..
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Giữa tài sản...và thứ sẽ khiến anh yếu đi
Không khí lặng đi..
Còn ở hành lang phía xa, Sơn và Hào đồng thời nhận được cảnh cáo an ninh. Sơn đặt tay lên tai nghe.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Có người vượt tuyến ngoài
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Không phải người của ta //nghiêng đầu//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tăng bảo vệ
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Vâng
Nhưng khi Quang Hùng quay lại, Thành An nhìn theo ánh mắt trầm xuống.
Em hiểu rõ hơn ai hết..
Thứ đang ngủ trong phòng trắng kia
Không phải mối nguy duy nhất..
____________
#s-sтᴀʀ┋🐧
#s-sтᴀʀ┋🐧
......flop qué

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play