Trói Em Bằng Lụa, Giữ Em Bằng Tay
#1
Minh Thư
• Minh Thư (24 tuổi): Nhà thiết kế nội y, nóng bỏng, cứng đầu, hay bật lại người khác, không thích bị kiểm soát.
Vũ Khải
• Vũ Khải (31 tuổi): Chủ tịch thương hiệu thời trang cao cấp, lạnh lùng, độc chiếm, có xu hướng chiếm hữu cực mạnh, thích kiểm soát cả tâm lẫn thân.
📖 Chương 1: Đừng cắn môi, em biết anh ghét mà
Căn phòng bao phủ bởi ánh đèn vàng dịu. Ngoài trời mưa lách tách.
Minh Thư
// Đứng dựa vào cửa //
Vũ Khải
// Anh áp sát, một tay khoá chặt cổ tay Minh Thư trên tường //
Minh Thư
(thở gấp, mắt lườm)
Minh Thư
anh không có quyền chạm vào tôi như vậy
Vũ Khải
(siết mạnh hơn, giọng khàn)
Vũ Khải
em mặc nội y của tôi
Vũ Khải
đi catwalk ở show của tôi
Vũ Khải
cười với gã người mẫu khác
Vũ Khải
Em nghĩ em còn quyền phản kháng à?
Minh Thư
(ngẩng đầu, ánh mắt khiêu khích)
Minh Thư
Chẳng phải là anh trả tiền để tôi mặc chúng hay sao?
Minh Thư
Hay muốn trả thêm... để tôi cởi nó ngay bây giờ?
Vũ Khải
(gằn giọng, ép sát cơ thể)
Vũ Khải
Em càng giãy, anh càng muốn trói em lại
Vũ Khải
để xem trên giường em còn dám ngẩng đầu lên nữa không
Minh Thư
Anh không được doạ tôi
Vũ Khải
// tay vuốt từ cổ xuống eo, cúi sát tai cô //
Vũ Khải
Anh ghét nhất là em cắn môi
Vũ Khải
Vì mỗi lần thế... anh lại muốn cắn thay
Môi anh đã chiếm lấy môi cô
Không hôn, mà là chiếm đoạt
Lưỡi anh mạnh mẹ, không cho cô đường chạy trốn
Vũ Khải
// tay anh bắt đầu khám phá những đường cong bị lớp váy bó che lại... //
Minh Thư
anh... dừng lại, đây là phòng làm việc
Vũ Khải
// kéo sợi dây ruy băng thắt lưng cô //
Vũ Khải
Quá hợp để trừng phạt một nhân viên ngỗ nghịch
Tiếng thở ngày càng gấp gáp
Trong không gian vắng lạng. Chỉ còn tiếng rên nhỏ của cô, và chất giọng khàn
Vũ Khải
(khàn kèm theo mệnh lệnh của anh)
Vũ Khải
Nằm yên. Hoặc anh sẽ trói em thật sự
#2
Váy của cô bị vứt xuống ghế
Lưng cô chạm lạnh mặt bàn
Hai chân cô bị anh tách ra không thương tiếc
Minh Thư
// tay siết nhẹ vai áo anh //
Minh Thư
Anh... Không biết mệt à?
Vũ Khải
// ngẩng đầu, cười khẽ bên cổ cô //
Vũ Khải
Làm chủ một tập đoàn
Vũ Khải
Thứ duy nhất khiến anh mệt là việc em chưa biết điều
Minh Thư
Biết điều là để anh muốn làm gì thì làm à?
Vũ Khải
// tay lần xuống, ép cô sát hơn //
Vũ Khải
Là không được rên tên người khác khi anh đang ở trong em
Minh Thư
(giật mình, đỏ mặt)
Vũ Khải
// cắn nhẹ vào vành tai cô //
Vũ Khải
(giọng trầm xuống)
Minh Thư
(vội vàng quay mặt)
Vũ Khải
// siết chặt eo, đẩy sâu hơn //
Vũ Khải
Vì nếu đó là tên đàn ông khác
Vũ Khải
Anh sẽ khiến em không thể gọi nổi ai nữa trong 3 ngày
âm thanh da thịt va vào nhau vang vọng giữa căn phòng sang trọng
Hơi thở hoà lẫn, mồ hôi chảy dọc sống lưng
Minh Thư
// siết tay lên vai anh //
Minh Thư
(mi mắt run nhẹ mỗi lần anh rút ra rồi lại vào sâu hơn)
Minh Thư
anh... thích làm trên vậy sao?
Vũ Khải
// cười nhếch môi //
Vũ Khải
Muốn thử ở dưới không?
Vũ Khải
Nhưng em chắc không gánh nổi đâu
Minh Thư
Tôi nghĩ tôi cưỡi giỏi hơn anh tưởng
Vũ Khải
Vậy đến lượt em thể hiện
Vũ Khải
// kéo cô lên người ngồi //
Vũ Khải
// một tay giữ eo cô, một tay trượt xuống //
dưới ánh đèn bàn, làn da trắng của cô nổi bật giữa những dấu hôn đỏ rực
Tiếng chuông cửa bắt đầu vang lên
Minh Thư
(sững người, hoảng hốt)
Vũ Khải
// không dừng, thậm chí ép cô xuống chặt hơn //
Vũ Khải
Em không được rời khỏi đấy
Minh Thư
(thì thầm, run nhẹ)
Minh Thư
Nhỡ là... thư ký?
Một người đàn ông trẻ bước vào, tay cầm hồ sơ, dừng lại khi thấy cô trong tay anh
???
(giọng thấp, lạnh băng)
???
Em không trả lời điện thoại nên tôi phải...
???
Vậy ra đây là lý do em biến mất 2 tháng nay?
#3
Cô vẫn ngồi trên Vũ Khải, cơ thể chỉ được che bởi chiếc áo sơ mi anh vừa khoác lên
Lâm Hàn
(mắt nhìn thẳng, giọng rít lên)
Lâm Hàn
Em vừa chặn số tôi, vừa nằm lên người đàn ông khác?
Minh Thư
// mặt tái, tay vội kéo áo //
Minh Thư
Tôi không còn là bạn gái của anh nữa
Minh Thư
đừng đến tìm tôi như thể tôi vẫn nợ anh tình yêu
Lâm Hàn
// tiến lại gần //
Lâm Hàn
(ánh mắt sắc như dao)
Lâm Hàn
Em biến mất hai tháng
Lâm Hàn
Rồi để người đàn ông khác giở trò ngay tại công ty?
Vũ Khải
// siết eo Minh Thư, lạnh lùng nhìn Lâm Hàn //
Vũ Khải
Cô ấy là người của tôi
Vũ Khải
Nếu cậu muốn làm rõ chuyện cũ
Vũ Khải
Còn trong này, cô ấy chỉ biết phục tùng tôi
Minh Thư
// quay đầu, gằn giọng //
Minh Thư
Tôi không phục tùng ai cả. Kể cả anh, Vũ Khải
Vũ Khải
// cười nhẹ, cắn vào cổ cô //
Vũ Khải
Em nói vậy mà tay vẫn đang run
Vũ Khải
Cơ thể em phản bội miệng rồi, Minh Thư à
Lâm Hàn
(sững người, nắm chặt tay. ánh mắt chuyển sang đỏ ngầu)
Lâm Hàn
Hai tháng không gặp. Em thành ra như thế này?
Lâm Hàn
Em từng khóc trong tay tôi, từng nói ghét người đàn ông độc toán
Minh Thư
(giọng nghèn nghẹn, nhưng ánh mắt sắc lạnh)
Minh Thư
Vì tôi tưởng anh dịu dàng là thật
Minh Thư
Nhưng anh cũng chỉ muốn sỡ hữu, chỉ cách khác thể hiện
Lâm Hàn
Vậy là em chọn hắn ta à?
Lâm Hàn
Người lôi em ra bàn làm việc giữa công ty?
Vũ Khải
(ngắt lời, giọng khàn)
Vũ Khải
ít nhất tôi không trốn tránh
Vũ Khải
Tôi muốn em, thì tôi giữ
Vũ Khải
Không giả tạo, không đóng vai thiên sứ rồi đâm sau lưng
Minh Thư
Tôi không phải chiến lợi phẩm để hai người tranh nhau
Minh Thư
tôi tự chọn, và không cần ai ban phát yêu thương
Minh Thư
// giật lấy áo khoác, che ngang người //
Minh Thư
(mắt nhìn cả hai)
Vừa tổn thương, vừa cứng rắn
Minh Thư
Tôi sẽ nói chuyện sau, từng người
Minh Thư
Nhưng bây giờ, tránh ra
Minh Thư
Tôi muốn được thở
Cánh cửa khép lại sau lưng cô
nhưng trong lòng cả hai người đàn ông - lửa đã cháy lan
Download MangaToon APP on App Store and Google Play