Phép Màu [Anh Trai Say Hi - Dương Domic]
Sự cố
Đặng Thành An•01
xin chào cả nhà của An //nhí nhảnh mở cửa//
nhóc An Đặng vẫn như thường ngày, cái mỏ không hồi chiêu của nó liên tục khuấy động bầu không khí ảm đạm của team mình
Đặng Thành An•01
hôm nay mang tới cho cả nhà một con hàng hit maker //cười//
Đặng Thành An•01
vũ khí bí mật của Gơn Đà Nẵng đấy //vênh mặt//
Nguyễn Thanh Pháp•01
ai dợ, Kewtiie hả? //mừng//
Nguyễn Quang Anh•01
bạn mời hẳn Kewtiie làm producer cho team mình hả, tưởng ông ấy nhận bên nhóm anh Hiếu rồi chứ
Lê Quang Hùng•97
hit maker là ai?
Đặng Thành An•01
pẹt pẹt //làm dấu X//
Đặng Thành An•01
Judy đuối có tẻo với con hàng này luôn nhớ //kéo nó vào//
Trần Đăng Dương•00
nhóm mày vẫn còn producer khác à?
Thành An vì kéo mãi mà người bên ngoài không chịu vào nên có chút bất lực vì cái tính hướng nội part time của nhỏ bạn mình
Đặng Thành An•01
con quỷ, vào nhanh!! //tức_dùng lực mạnh//
nó không đọ lại sức của đàn ông vừa buông lỏng nghỉ ngơi một lát liền bị Thành An dùng lực kéo mạnh đồng thời làm nó mất đà mà lao thẳng vào bên trong
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
áh!! //mất đà//
nó nhắm tịt mắt lại, cứ nghĩ thứ chờ đợi nó sẽ là mặt sàn bằng phẳng lạnh lẽo nhưng không nó cảm nhận được một sự ghồ ghề nhẹ còn hơi âm ấm nữa chứ
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
ủa?? //nắn nắn//
Trần Đăng Dương•00
bạn gì ơi, bỏ tay ra khỏi ngực mình với //tỉnh bơ//
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
//xịt keo//
Đặng Thành An•01
bà mẹ con này!! //hốt hoảng kéo nó lên//
Thành An hoảng hốt lần thứ n với con bạn cốt của mình, cậu nhanh chóng kéo Yến đứng dậy rồi dùng tay ấn đầu nó xuống ý muốn xin lỗi
Đặng Thành An•01
hiểu lầm hiểu lầm //cười ngượng//
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
đúng rồi, hiểu lầm thôi mọi người //cười//
Trần Đăng Dương•00
//nhìn nó một lượt//
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
//nhìn lại_môi mấp máy gì đó//
Trần Đăng Dương•00
//cười//
Nguyễn Thanh Pháp•01
áh! là Shawty kìa //mừng rỡ//
Nguyễn Quang Anh•01
ủa tao tưởng mày đang đi nghỉ dưỡng?
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
cái này thì phải cảm ơn đội trưởng của nhóm mày rồi
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
nó thừa tiền quá mà //🥲//
Lê Quang Hùng•97
mọi người có quen nhau hết hả?
Nguyễn Quang Anh•01
nhỏ này làm producer cho em mấy bài trong Rap Việt đấy anh ạ //cười//
Nguyễn Thanh Pháp•01
em với Yến quen nhau qua thầy Big á anh
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
dạ em chào anh //cúi đầu//
Lê Quang Hùng•97
chào em //cười//
Lê Quang Hùng•97
bạn của Gíp nhìn hướng nội ghê hah
Đặng Thành An•01
ui anh lại nhầm, nhỏ này còn ồn hơn tui nữa đó //bĩu môi//
Đặng Thành An•01
thôi vào việc chính nè //chắp tay lại//
Đặng Thành An•01
mày //chỉ Yến//
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
tao làm sao?
Đặng Thành An•01
cook cho tao một con beat da diết nhất có thể đi, da diết nhất mà mày từng làm ấy
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
bài này có demo trước không?
Đăng Dương nãy giờ cứ ngồi trước máy tính mò mẫm hóa ra là tìm lại demo gốc, nghe nó hỏi cũng đứng dậy nhường chỗ cho nó còn bản thân thì đứng bên cạnh
Trần Đăng Dương•00
có, em lại đây //mở máy tính lên//
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
à dạ //ngồi vào ghế//
đoạn demo này được nó nghe đi nghe lại cỡ 5 lần, mọi người xung quanh còn tưởng là bài khó quá nên nó còn ngập ngừng
Đặng Thành An•01
ê má ổn không? //lo lắng//
nó coi như không nghe thấy Thành An gọi mà quay sang Đăng Dương đang chống tay bên cạnh trao đổi
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
bài này anh nghĩ giữ lại bao nhiêu thì hợp ạ?
Trần Đăng Dương•00
giữ lại đoạn đầu với cuối, em xem được không? //nhìn nó//
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
em nghĩ là giữ lại đoạn đầu và cuối, còn đoạn giữa sẽ viết lời mới
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
mọi người thấy thế nào ạ? //quay sang phía nhóm tiểu học//
cả nhóm vẫn còn đang chăm chú hóng hớt màn trò chuyện giữa ông hoàng ngôn ngữ và nàng hit maker thì bị câu hỏi của nó làm giật mình
Mất sự trong trắng
Nguyễn Quang Anh•01
ahh! được được
Nguyễn Quang Anh•01
bạn đã phán thì kiểu gì cũng đúng //hùa theo//
Nguyễn Thanh Pháp•01
//giật mình_vỗ tay hùa theo//
Đặng Thành An•01
được đó, cook đi mài
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
//chống cằm//
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
rồi cái đội này có chính kiến hông vậy //cười//
Đặng Thành An•01
ê nha, tôi cũng ấy lắm à //khoanh tay_nhây//
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
để xem bạn tới đâu //nhếch mép//
__________________________
sau khi trao đổi một chút về việc ver hát trước của Công Dương không phù hợp phải viết lại và làm mới line hát thì mọi người trong team cũng bắt đầu vào việc hoàn thiện lyric của bài
Trần Đăng Dương•00
cái câu "giấc mộng non" anh cảm thấy có thể đổi
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
"mộng non" hả? câu sau là "vàng son" để em nghĩ xem nào //suy nghĩ//
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
bàng non hả? //cạy môi//
Đặng Thành An•01
thanh xuân hay gì má, câu khác đi
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
vậy hoàng hôn //nảy ra ý tưởng//
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
đúng rồi là "anh nhớ phút đón hoàng hôn"
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
ổn không?
Nguyễn Quang Anh•01
tao thấy ok đấy //gật gù//
ở một góc mà mọi người không nhìn thấy, cánh tay đang bóc môi của nó bị Đăng Dương giữ chặt không thể di chuyển, như một lời cảnh cáo cho nó vì hành động phá hủy đôi môi của chính mình
Trần Đăng Dương•00
mấy cái tật xấu của em lại ngày một nhiều lên rồi đấy, coi chừng anh! //nhẹ giọng cảnh cáo//
nghe được lời thì thầm bên tai của anh mà người nó nổi hết da gà, nó thầm nghĩ rằng nhắc nhở thôi mà có cần dùng đến cái giọng đe dọa như vậy không trời
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
//buông tay//
Nguyễn Thanh Pháp•01
//để ý//
từ lúc bắt đầu làm nhạc Kiều đã để ý cặp đôi oan gia này rồi, đời nào ông hoàng ngôn ngữ lại có thể thoại mượt như vậy được đặc biệt còn là đứng trước người lạ nữa
không kìm được sự tò mò Kiều mới quay sang hỏi người chồng tệ bạc của mình về mối quan hệ của cặp đôi kia
Nguyễn Thanh Pháp•01
ê An //nói nhỏ//
Nguyễn Thanh Pháp•01
bà Yến quen ông Dương trước đó rồi hả?
Đặng Thành An•01
chắc thế, lần trước nghe Yến nó kể là từng quay MV chung với ông Dương thì phải
Nguyễn Thanh Pháp•01
biết MV nào hong?
Đặng Thành An•01
hình như yêu em 2 ngày với a ă cái gì á //lục lọi trí nhớ//
Nguyễn Thanh Pháp•01
ê xem thử hong, nghe bảo có cảnh hôn đấy //cười_lấy điện thoại ra//
Đặng Thành An•01
đâu đâu //háo hức//
Đặng Thành An•01
"sắp có cái trêu nhỏ này rồi" //phấn khích//
tội nghiệp hai học sinh team tiểu học bị mất đi sự trong trắng vì tò mò mà vớ ngay vào động 18+ của cây sào Trần Đăng Dương
Nguyễn Thanh Pháp•01
//đơ người_😳//
*biểu cảm chính là thế này
cả hai không hẹn mà gặp cùng nhau nhìn về một phía xong lại quay ra nhìn nhau, mặt đứa nào đứa nấy đỏ như gấc chín cây vậy
bên này cặp đôi của chúng ta vẫn chưa phát giác ra được gì, khoảng cách giữa hai người lúc này còn chẳng đủ để nhét cái gối vào nữa, chắc để hở tí cho có
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
anh, tối nay bảo mọi người đến nhà em làm nốt ver này nha //chăm chú//
Trần Đăng Dương•00
được, mấy giờ đây?
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
chắc 8-9h gì đó đi, khoảng đấy //cười//
Trần Đăng Dương•00
hay 9h đi, chừa 30 phút để dọn dẹp nữa //cười//
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
hôm qua rồi mà, bộ anh bị bí ý tưởng lặng vậy hả? //liếc Dương//
Trần Đăng Dương•00
đâu phải lần đầu //nháy mắt//
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
//bĩu môi// chỉ thế là nhanh
những người không biết còn đang nghĩ rằng Dương và producer mới rất hợp nhau, còn người đã biết thì...
Đặng Thành An•01
má ơi tao không nhìn bọn này một cách bình thường được nữa //thơ thẩn//
Nguyễn Thanh Pháp•01
Gíp ơi mẹ xin lỗi, tại mẹ mà chúng mình ra nông nỗi này //vỗ vai An//
Xin chào mọi người
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
các bạn ơi, tối nay 9h đến nhà tôi nhé
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
địa chỉ thì lát nữa tôi gửi vào nhóm nha //cười//
Nguyễn Thanh Pháp•01
bà đi về hả?
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
về còn chuẩn bị để tiếp đãi mọi người nữa chứ //cười//
nó thu dọn đồ đạc ra về được tầm 5 phút thì ai đó cũng đứng dậy mà đi về theo
Nguyễn Thanh Pháp•01
hiểu gòi hiểu gòi //gật gù//
____________________________
Yến lúc này đang loay hoay trong bếp bởi vì Đặng Thành An đột ngột thông báo là sẽ có cả nhóm đến nhà nó chứ không riêng nhóm Hào Quang, nên giờ nó phải đi chuẩn bị thêm lương thực
nghe tiếng chuông cửa sớm hơn dự kiến 30 phút, nó dùng gót chân cũng biết là ai
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
//bị ôm từ đằng sau//
Trần Đăng Dương•00
bé không ra đón anh~ //rúc vào hõm cổ//
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
nay anh không trèo ban công nữa hả? //cười//
Trần Đăng Dương•00
sao nghe giống biến thái thế //cười//
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
//nhún vai//
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
xin chào mọi người
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
mình tên Yến là một cô nàng dễ mến //cười//
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
quên chưa giới thiệu với mọi người
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
Dương Domic aka Trần Đăng Dương
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
ừm thì là bạn giường của tôi, cũng không hẳn trông bọn tôi như người yêu ấy, nhưng bọn tôi tìm đến nhau là vì bí ý tưởng cook nhạc mà thôi
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
trùng hợp Dương là hàng xóm của tôi cho nên qua lại lâu dài mà thôi, cụ thể là 3 năm
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
đó là những thứ Dương nghĩ về tôi, tôi đoán vậy
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
còn tôi thì thích thầm anh ta, cũng 2 năm rưỡi rồi thì phải
nhận thấy sự lạnh nhạt của Yến, Dương mới hậm hực mà nắm lấy cằm của nó vội tìm đến cánh môi mềm mại mà hắn mê đắm nhẹ nhàng đặt xuống một nụ hôn
Trần Đăng Dương•00
//một tay ghì chặt đầu nó//
bị Đăng Dương áp chế nên nó không có chỗ tựa chỉ có thể bám víu lấy bờ vai của hắn mà đón nhận sự giận dỗi vô lý kia
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
//vòng tay qua cổ hắn//
hắn dứt ra một giây để nhìn nó, má đó lừ mắt ươn ướt miệng còn có chút sưng, không kìm được Đăng Dương lại cúi xuống lần này còn sâu hơn lần trước
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
ưm~ Dương
Trần Đăng Dương•00
//quấn lấy lưỡi nó//
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
//đập lên vai hắn//
ban đầu hắn mặc kệ tín hiệu vẫn tiếp tục hôn nó, ai dè sức nhỏ này không vừa đánh một lúc mà vai của hắn muốn rã ra luôn, chỉ đành buông tha cho nó cũng như giải cứu đôi vai của mình
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
nay anh lên cơn hay gì? //lườm//
Trần Đăng Dương•00
//tránh né ánh mắt//
Trần Đăng Dương•00
thôi thôi, bé ra ngoài ngồi đi anh nấu nốt cho //nịnh nọt//
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
hứ, lát nữa mà có ai hỏi cái vết này từ đâu là không có hôn hiếc gì nữa hết á!!!
Trần Đăng Dương•00
ơ~~~ //khờ người//
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
lo mà trông nồi canh cho em đi, nó vơi vạch nào em cắn anh từng ấy cái
Trần Đăng Dương•00
//rén//
tất nhiên là nó cũng chẳng ngơi tay, đi đến tủ lạnh và sơ chế hoa quả, cắt tỉa gọn gàng cất vào tủ lạnh để khi ăn xong ngồi tráng miệng tán nhảm
Trần Đăng Dương•00
xin chào mọi người
Trần Đăng Dương•00
ờm ờ à...
Trần Đăng Dương•00
cái người đang đứng gọt hoa quả ở kia kìa, rõ là bị ngốc
Trần Đăng Dương•00
cô ta để tôi ở đơn vị friendzone được 3 năm nay rồi, kể từ khi chúng tôi quen nhau
Trần Đăng Dương•00
kể mà muốn khóc quá //thở dài//
Trần Đăng Dương•00
bị ngốc ở cái chỗ mãi chẳng chịu nhận ra tình cảm của tôi, hồn nhiên một cách vô tư
Trần Đăng Dương•00
nhưng tôi lại thích đâm đầu vào một kẻ ngốc như vậy đấy, húp cũng húp rồi cùng lắm nếu cô ấy có người mới..
Trần Đăng Dương•00
tôi làm cho cô ấy không xuống khỏi giường được, vậy không phải là sẽ không thể đi tìm người khác nữa sao //cười//
__________________________
Đặng Thành An•01
hé lô cả nhà iu của Gíp //tung tăng bước vào//
Đặng Thành An cứ nghĩ mình đến sớm nhất, ai dè chưa gì đã xuất hiện một đôi giày đặt ngay ngắn trên tủ giày rồi
Trần Đăng Dương•00
An ơi, vào giúp đê //nói lớn//
Đặng Thành An•01
"rồi! biết luôn" //ngán ngẩm//
Đặng Thành An•01
hai má này có gian tình phớ hôn? //nheo mắt lại//
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
điên! tao kể với mày ổng là hàng xóm rồi còn gì
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
mày già rồi con, lẩm cẩm rồi //nhếch mép//
Trần Đăng Dương•00
giúp nhau chút thôi cha, nghĩ đi đâu không
Đặng Thành An•01
ê khoan!!
Đặng Thành An•01
nhỏ kia, vết trên môi của mày là vết gì đây?
Khương Hoàng Yến-Shawty•01
hả?!!!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play