[ RhyCap ] Chúng Ta Sau Này Liệu Có Gặp Lại Không ??
Liệu chúng ta có gặp nhau ??
Mười bảy tuổi, chúng ta từng đi ngang đời nhau như hai đường thẳng – rất gần, nhưng chẳng thể chạm.
Tớ nhớ cậu trong từng góc lớp, từng chiều nắng muộn, từng cái liếc nhìn vội vàng giữa hành lang đông đúc.
Mười tám tuổi, tớ vẫn đứng đó – ở phía sau những lời kể mơ hồ về cậu.
Ai cũng biết cậu là ai. Còn tớ, chỉ mong một lần được cậu biết đến.
Chúng ta đã chẳng thể bắt đầu.
Không phải vì không thích, mà vì không dám.
Rồi cậu rời đi – như một cơn gió mùa hạ mang theo hết tất cả những gì đẹp nhất trong lòng tớ.
Tớ ở lại – học cách quên cậu trong vô số lần nhớ.
Vài năm sau...
Chúng ta không còn là thiếu niên của ngày xưa.
Cậu đã trưởng thành – khác xưa quá nhiều.
Tớ cũng đã khác – chỉ có trái tim là chưa từng đổi thay.
Giữa những ngã rẽ vô định của tuổi trẻ,
Giữa thành phố rộng lớn này...
Liệu rằng...
Chúng ta của sau này, có gặp lại không?
Mười bảy tuổi, cậu là người khiến tớ lần đầu biết thế nào là hồi hộp khi vô tình lướt qua nhau giữa hành lang chật chội.
Mười tám tuổi, tớ nghe người khác nhắc về cậu mỗi ngày, nhưng chẳng đủ can đảm để nói một câu “Chào cậu”.
Tình cảm ấy, không kịp bắt đầu.
Rồi tớ phải rời đi – mang theo cả thanh xuân của tớ bay đến một phương trời xa.
Vài năm sau, chúng ta đứng giữa ngã rẽ của tuổi trưởng thành. Cậu đã là một người khác. Tớ cũng chẳng còn là tớ của năm đó.
Nhưng trái tim này... vẫn luôn đợi một người.
Liệu rằng giữa thành phố rộng lớn này, chúng ta... còn có thể gặp lại nhau không?
💙Dopamine 💛
Coi như chap đầu khơi gợi sự tò mò nha
💙Dopamine 💛
đón chờ các chap tiếp theo nha
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
xin chào mọi người nha
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Xin chào mọi người nha
Đặng Thành An ( Negav)
Xin chào mọi người nha
Trần Đăng Dương ( Dương Domic)
Xin chào mọi người nha
Lê Quang Hùng ( Quang Hùng Masterd D)
Xin chào mọi người nha
Nguyễn Thanh Pháp ( Pháp Kiều)
Xin chào mọi người nha
Bùi Anh Tú ( Atus )
Xin chào mọi người nha
Nguyễn Trường Sinh ( Song Luân)
Xin chào mọi người nha
Trần Thiện Thanh Bảo ( Bray )
Xin chào mọi người nha
Bùi Thế Anh ( Andree)
Xin chào mọi người nha
Trần Minh Hiếu ( HIEUTHUHAI)
Xin chào mọi người nha
Đỗ Hải Đăng ( Haidangdoo)
Xin chào mọi người nha
Huỳnh Hoàng Hùng ( Gemini)
Xin chào mọi người nha
Aaaa mệt quá
Mỗi ngày cứ thế trôi qua, như một vòng lặp được lập trình sẵn. Nắng sớm rải nhẹ lên những mái vòm đen tuyền, phản chiếu trên mặt hồ xanh thẳm giữa khuôn viên rộng lớn.
Tại Hoàng Gia — toà dinh thự nằm ẩn mình giữa rừng cây cổ thụ, nơi mỗi viên đá lát đường đều có giá trị hơn một món đồ hiệu, và từng ngọn đèn sân vườn cũng có thể thắp sáng một giấc mơ của ai đó.
Ở đây, mọi thứ đều vận hành theo quy tắc riêng của nó — nơi những con người không sống như chúng ta, mà tồn tại giữa quyền lực, danh vọng và những cuộc trao đổi bằng ánh mắt
Nguyễn Trường Sinh ( Song Luân)
ĐỨC DUY ƠI // la lớn //
Nguyễn Trường Sinh ( Song Luân)
CAPTAINNN MÀY CÓ NGHE BA GỌI KHÔNG HẢ
Bùi Anh Tú ( Atus )
Trời ơi cái gì mà ồn ào thế // gương mặt nhăn nhó đầy khó chịu //
Bùi Anh Tú ( Atus )
Mới sớm mai mà cái nhà ồn còn hơn họp chợ
Nguyễn Trường Sinh ( Song Luân)
Vợ ơi
Nguyễn Trường Sinh ( Song Luân)
Em lên coi thằng Duy sao chứ anh kêu nó nãy giờ nó vẫn chưa dậy
Nguyễn Trường Sinh ( Song Luân)
Kêu muốn lòi cái họng ra luôn này
Bùi Anh Tú ( Atus )
Nhờ ông lên kêu thằng con dật mà giờ ông lại sai tôi
Bùi Anh Tú ( Atus )
// Thở dài //
Bùi Anh Tú ( Atus )
Chả được cái tích sự gì hết
Bùi Anh Tú ( Atus )
Tôi pha sẵn cho ông ly cafe với đồ ăn sáng rồi đó
Bùi Anh Tú ( Atus )
Xuống mà dùng đi
Nguyễn Trường Sinh ( Song Luân)
Sao vợ không nhờ người làm làm đi
Nguyễn Trường Sinh ( Song Luân)
Vợ làm chi cho cực
Nguyễn Trường Sinh ( Song Luân)
// ôm Atus //
Bùi Anh Tú ( Atus )
Lâu lâu cũng phả trổ tài chứ
Bùi Anh Tú ( Atus )
Không ông lại quên mất tôi là ai
Nguyễn Trường Sinh ( Song Luân)
Vậy anh ăn trước vợ nha
Bùi Anh Tú ( Atus )
Anh ăn đi
Sau đó pa Tú liền đi lên phòng của Captain
Bùi Anh Tú ( Atus )
Cap ơi
Bùi Anh Tú ( Atus )
Dậy chưa con
Bùi Anh Tú ( Atus )
Dậy đi đi học nào
Bùi Anh Tú ( Atus )
Sắp trễ rồi
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
//💤💤//
Bùi Anh Tú ( Atus )
Cái thằng này kêu mãi không nghe nhỉ
Bùi Anh Tú ( Atus )
Nhẹ nhàng k muốn muốn mạnh bạo đúng k
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
// ngóc đầu dậy//
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
Ơ paaaa
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
Hư cửa của con rồi
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
Cái này là cái thứ 3 trong tháng rồi đấy
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
//☺️//
Bùi Anh Tú ( Atus )
Nãy giờ ba kêu không nghe
Bùi Anh Tú ( Atus )
Pa kêu không nghe
Bùi Anh Tú ( Atus )
Thì phải dùng biện pháp mạnh chứ sao nữa
Bùi Anh Tú ( Atus )
M coi coi giờ mấy giờ rồi còn ngủ nữa hả
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
// bật dậy //
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
Chết rồi 7h30 roi
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
aaaaaaaaaaa
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
Sắp muộn rồi
Bùi Anh Tú ( Atus )
Nhanh lên
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
Nhưng con lười quá pa ơi
Bùi Anh Tú ( Atus )
MUỘN RỒI CÒN CHƯỜN ƯỜN RA ĐẤY
Bùi Anh Tú ( Atus )
Lớp 11 rồi đấy ông ạ
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
// bĩu môi //
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
Dạ
Sau đó cậu lật đật chạy nhanh vào phòng tắm vscn , thay quần áo
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
// chạy xuống cầu thang xách balo với áo khoác đồng phục trường//
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
Thưa bapa con đi học ạ
Nguyễn Trường Sinh ( Song Luân)
Ngồi xuống ăn sáng luôn đi con
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
Dạ thôi ạ , nay con hẹn ăn sáng với bạn ở cantin trường rồi
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
Con xin lỗi bapa ạ , con đi trước đây
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
Bye bye bapa nha // vẫy tay //
Bùi Anh Tú ( Atus )
Nhớ phải ăn sáng nghe chưa
Bùi Anh Tú ( Atus )
Cấm nhịn đấy nhá
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
DẠ // nói vọng vào //
Duy quay gót, bước nhanh qua sảnh lớn. Mùi gỗ thơm và ánh nắng nhẹ lọt qua tấm rèm cao, đổ dài xuống nền đá hoa cương khiến khung cảnh buổi sáng như sáng bừng lên trong trẻo. Cậu chỉnh lại quai cặp sau lưng, bước chân dừng lại chỗ bác Quản Gia
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
Bác Quản gia ơi, bác cho con nhờ xe với ạ.
Bác Quản Gia
Duy thiếu gia đi học à? Để bác bảo tài xế chuẩn bị xe ngay.
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
Dạ, con cảm ơn bác ạ. // cúi đầu nhẹ rồi mỉm cười //
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
Mà sau bác đừng gọi con là thiếu gia gì nha bác, bác cứ gọi Duy là được rồi nha
Cậu đứng chờ ở tiền sảnh, đôi mắt vẫn còn vương chút buồn ngủ nhưng ánh lên sự háo hức. Hôm nay cậu hẹn ăn sáng với tụi bạn ở canteen trường. Bầu không khí trong lành buổi sớm, tiếng chim ríu rít ngoài vườn khiến mọi thứ dịu dàng đến lạ.
Chiếc xe màu đen bóng loáng lăn bánh êm ru ra khỏi biệt thự. Duy tựa đầu vào cửa kính, ánh mắt mơ màng nhìn hàng cây ven đường đang khẽ lay trong nắng sớm. Dọc đường, cậu mở điện thoại, nhắn tin cho nhóm bạn:
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
💬ê tụi bây có đứa nào hôm nay tới sớm không đó??
Nguyễn Thanh Pháp ( Pháp Kiều)
💬 tới rồi đó đang đợi mày , lẹ lên thằng kia tụi tao đói gần chết rồi đây này 💢
Đặng Thành An ( Negav)
💬Tao mới order bánh mì trứng chà bông, tới lẹ tao chia nửa choaaa 😤✨
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
💬 Chờ bố m tý , đang trên đường tới nè
Ơ thật hả :))
Ngay lúc này tại Nguyễn Gia
Không khí nơi đây hoàn toàn đối lập với sự nhộn nhịp nơi sân trường. Căn biệt thự hiện đại bậc nhất tọa lạc trên một triền đồi cao, hướng tầm mắt ra toàn cảnh thành phố mờ sương.
Bên trong, từng chi tiết nội thất được chăm chút tỉ mỉ, sắc lạnh nhưng sang trọng, như chính con người của gia chủ — Nguyễn Gia.
Dòng nước từ tầng thượng đổ xuống hồ bơi tạo nên một màn nước huyền ảo. Từng ánh đèn hắt lên mặt nước, phản chiếu vào không gian mở rộng khiến người ta có cảm giác đang đứng giữa một thế giới tương lai – đắt giá, quyền lực và không thể chạm tới.
Tại khu vực phòng khách rộng lớn, rèm pha lê lấp lánh khẽ đung đưa theo gió. Một bóng người cao lớn, khoác áo sơ mi trắng, đang đứng tựa vào lan can kính, mắt nhìn về phía xa xăm, gương mặt lạnh lùng như khối băng chưa từng tan. Người thừa kế duy nhất của Nguyễn Gia - Trần Thiện Thanh Bảo ( Bray )
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
// đi xuống bậc thang//
Trần Thiện Thanh Bảo ( Bray )
Sao nay mày dậy sớm thế
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
// thở dài //
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Mấy nay con không ngủ được pa ạ
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Cứ bị khó ngủ sao ý
Trần Thiện Thanh Bảo ( Bray )
Chắc m đang lo cho kì thi sắp tới hả
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Chắc là vậy pa ạ
Bùi Thế Anh ( Andree)
Lo gì
Bùi Thế Anh ( Andree)
// đi ra cầm tách cafe // uống đi vợ cho ấm bụng
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Haizz
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
ở cái nhà này riết con khỏi ăn sáng luôn
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
ăn cơm bapa phát ngập mồm
Trần Thiện Thanh Bảo ( Bray )
Đùaa
Bùi Thế Anh ( Andree)
Người ta đang hâm nóng tình cảm mà con
Bùi Thế Anh ( Andree)
M cứ có người yêu đi rồi m biết
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Riết con tưởng con là cái bóng đèn không á
Trần Thiện Thanh Bảo ( Bray )
Thôi ông cố ơi
Trần Thiện Thanh Bảo ( Bray )
sửa soạn mà đi học đi kìa
Trần Thiện Thanh Bảo ( Bray )
Tý muộn lại co giò lên mà chạy
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Pa khéo đùa
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
// xách balo chạy //
Anh vừa xách balo phóng ra khỏi phòng, chưa kịp buộc dây giày thì đã bị ba đứng chắn ngay cửa, khoanh tay nhìn với ánh mắt bất lực pha chút cam chịu.
Andree bất lực nhưng vẫn đưa tay đón lấy chiếc áo khoác mà anh suýt nữa để quên.
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Cảm ơnnn baaaa!
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
// chạy vội//
Bùi Thế Anh ( Andree)
Tch cái thằng này hết nói nổi
Trần Thiện Thanh Bảo ( Bray )
Nhớ cài dây giày đó con trời ơi! // nói vọng ra //
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Con biết rồiiiiii ạaaa
_________________________
Chỗ Đức Duy
Duy bật cười khẽ, lòng có chút ấm. Xe vừa quẹo vào cổng trường, từ xa đã thấy dáng Negav mặc áo khoác xanh lam nổi bật, tay huơ huơ chiếc bánh mì, còn Pháp Kiều khoanh tay, nghiêng người tựa vào bồn hoa, gương mặt cau có nhưng quen thuộc đến dễ thương.
Tài xế
Duy thiếu gia, tới nơi rồi.
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
Dạ, con cảm ơn chú ạ. // mở cửa bước xuống //
Đặng Thành An ( Negav)
Đây đây, của mày nè, lẹ không tao ăn hết giờ. // dúi ổ bánh vào tay Duy //
Nguyễn Thanh Pháp ( Pháp Kiều)
Sáng nào cũng trễ như vậy, Duy ơi là Duy. Có ngày tụi tao không đợi nữa đâu nghe chưa.Chế đứng đây muốn rụng luôn cái giò
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
Hhehhe
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
Sorry các mom nha
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
Nay ngủ quên
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
Mai tao qua chở hai đứa luôn cho lẹ chịu hông?
Nguyễn Thanh Pháp ( Pháp Kiều)
ê m qua chở chắc nguyên đám đi muộn luôn he
Tiếng cười vang lên trong sân trường, hòa vào âm thanh của buổi sáng cuối tuần. Một ngày mới bắt đầu — và với Duy, nó luôn bắt đầu bằng những điều nhỏ xíu nhưng đầy ấm áp như thế.
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
ê vô lớp lẹ nè mấy đứa kia
Đặng Thành An ( Negav)
Không vô lớp chả lẽ đứng ngoải m
Nguyễn Thanh Pháp ( Pháp Kiều)
Trời ơi
Nguyễn Thanh Pháp ( Pháp Kiều)
Vô lớp cũng cự lộn nhau được nữa
Nguyễn Thanh Pháp ( Pháp Kiều)
Mệt hai bay ghê á
Trần Đăng Dương ( Dương Domic)
Hey bro// đập vai Rhy//
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Gì vậy cha
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Mới sớm mai
Đỗ Hải Đăng ( Haidangdoo)
ê vô lớp đi chúng m
Lê Quang Hùng ( Quang Hùng Masterd D)
Vào lớp đi còn đứng ngắm ai ngoài này nữa
Nguyễn Thanh Pháp ( Pháp Kiều)
Ủa, nay Hùng Huỳnh đâu rồi mày? Tao thấy bàn nó trống trơn vậy
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
Nó bị ốm rồi. Sáng nó gọi cho tao bảo xin phép giùm. Chắc sang tuần mới đi học lại được
Đặng Thành An ( Negav)
//Chồm tới, giả bộ đặt tay lên trán Cap// Chậc chậc, không có giữ thăng bằng, chắc tụi mình bay lên trời mất
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
ê
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
M làm khùng làm điên gì vậy Gíp
Nguyễn Thanh Pháp ( Pháp Kiều)
Bay cái gì, mày thì có.//đập cái chát vô đầu An//
Nguyễn Thanh Pháp ( Pháp Kiều)
Lo mà chép bài Văn lẹ lẹ đi. Cap, mày mà không chép thì tí nữa ăn nguyên con mực khô từ cô Lan nghe chưa?
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
Ơ… tao tưởng hôm nay học Sử mà…?
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
//giật mình, ngơ ngác//
Đặng Thành An ( Negav)
Tao tưởng mày là học sinh lớp 11, ai dè mày là con dân hành tinh Gió
Đặng Thành An ( Negav)
// hahaha //
Đặng Thành An ( Negav)
mày mới rớt từ đâu về đây vậy
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
ê sao bây không nhắc tao
Hoàng Đức Duy ( Captain boy )
giờ sao
Nguyễn Thanh Pháp ( Pháp Kiều)
sao trăng gì giờ này nữa má
Nguyễn Thanh Pháp ( Pháp Kiều)
chép lẹ đi tí bà vô lớp là toi luôn á
Nguyễn Thanh Pháp ( Pháp Kiều)
vô bà thiêu luôn nguyên đám luôn á
Trong lớp học tầng trên, mọi thứ yên tĩnh như một mặt hồ phẳng lặng.
Anh ngồi bàn gần cửa sổ, cằm tựa tay, ánh mắt hướng ra sân trường. Ánh sáng sớm rọi lên gò má lạnh băng của cậu, tạo thành một khoảng sáng – tối dịu dàng mà không ai dám bước vào.
Trần Đăng Dương ( Dương Domic)
Ê Rhy
Trần Đăng Dương ( Dương Domic)
// đập vào vai Rhy //
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nói
Trần Đăng Dương ( Dương Domic)
ê sao mày kiệm lời với anh em vậy
Trần Đăng Dương ( Dương Domic)
Tao mới mua được vé showcase của JayKii cuối tháng. Mày đi không?
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Không// lườm Dương//
Trần Đăng Dương ( Dương Domic)
eo ơi coi muốn móc cái mắt ra luôn á trời
Anh liếc nhìn Dương một giây, rồi quay lại nhìn ra ngoài
Lê Quang Hùng ( Quang Hùng Masterd D)
Ghê, từ chối dứt khoát. Rồi... lỡ ai đó rủ thì có đi không??
Anh không trả lời.
Nhưng lúc đó, mắt cậu dừng lại... dưới sân trường. Có một cậu nhóc lớp dưới đang bị ép chép bài, tóc tai rối bời, nhưng vẫn còn ráng cười với tụi bạn.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play