Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

(Dj Mie X Hoàng Yến Chibi): Nếu Có Kiếp Sau

Chương 1

Làng Rạng Đông,năm 19xx
Trương Tiểu My(cô)
Trương Tiểu My(cô)
Trương Tiểu My – con gái của một phú hộ trong làng quê miền Bắc, học thức, từ nhỏ sống trong nhung lụa,hướng nội
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến – ba mẹ mất sớm, nghèo khó, vào làm người hầu trong nhà họ Trương, sau này trở thành người hầu riêng của Yến.
Bà Trương (mẹ cô)
Bà Trương (mẹ cô)
Bà Trương- bà phú hộ Trương,mẹ cô,tình tình khó tính nhưng vẫn có chút dịu dàng
Ông Trương (ba cô)
Ông Trương (ba cô)
Ông Trương- ông phú hộ Trương,chủ xưởng may lớn nhất nhì làng Rạng Động,là ba nàng.Tính tình nghiêm khắc,khó tính
Thơm( người ở)
Thơm( người ở)
Thơm- người ở trong nhà,tình tính mưu mô,xảo trả,hay bắt nạt cô
Dì Lành(quản gia)
Dì Lành(quản gia)
Dì lành- người làm lâu năm trong nhà họ Trương
...
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
//nhìn xung quanh+tự nhủ// nhà ông phú hộ Trương lớn thiệt đó.Mình mà không cẩn thẩn...chắc bị đuổi mất
Dì Lành(quản gia)
Dì Lành(quản gia)
Nè,con là Yến người làm mới đúng không?
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Dạ
Dì Lành(quản gia)
Dì Lành(quản gia)
vậy con ra sau rửa tay chân đi rồi ra sau nhà,nghe chưa
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
D-dạ,con biết rồi
Một lát sau
Dì Lành(quản gia)
Dì Lành(quản gia)
Từ nay con là người hầu trong phủ. Mỗi sáng quét sân, chùi gạch, giặt áo lụa,hiểu chưa?
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
dạ con hiểu rồi thưa dì//gật đầu tỏ vẻ đã hiểu//
Dì Lành(quản gia)
Dì Lành(quản gia)
//đưa dĩa bánh// ừm,bây giờ con cầm dĩa bánh này lên nhà chính cho tiểu thư nghen
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
//cầm dĩa bánh// dạ con đi liền
Trên gian nhà chính,có một cô tiểu thư đang ngồi vừa đọc sách vừa uống trà,toát lên khí chất của một tiểu thư thật thụ
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
//ngẩn người+nghĩ// *người gì mà đẹp dữ vậy*
Trương Tiểu My(cô)
Trương Tiểu My(cô)
//khẽ liếc// ngươi là người hầu mới à?
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
//giật mình+đặt dĩa bánh lên bàn// d-dạ em là Nguyễn Hoàng Yến,mới được nhận vô đây làm ạ
Trương Tiểu My(cô)
Trương Tiểu My(cô)
Ngươi sợ cái gì?
Trương Tiểu My(cô)
Trương Tiểu My(cô)
Hmm...tay nhỏ như này,chắc không làm được bao nhiêu việc đâu ha
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Ở ngoài đồng… em quen gánh nước, cắt lúa. Nhưng… em học được nhanh ạ.
Trương Tiểu My(cô)
Trương Tiểu My(cô)
//Suy nghĩ gì đó//Ngươi biết chữ không?
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
//giật mình// D-dạ..em biết chút chút ạ,mẹ em...trước khi mất..có dậy cho em..
Trương Tiểu My(cô)
Trương Tiểu My(cô)
//định hỏi gì đó rồi lại thôi//
Trương Tiểu My(cô)
Trương Tiểu My(cô)
//suy nghĩ gì đó// Hmmm...Thôi được rồi từ nay, ngươi theo ta. Dậy sớm pha trà, lau bàn, chải tóc. Không cần đi làm bếp nữa.
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
//ngẩn đầu nhìn nàng,ngỡ ngàng// s-sao...cô chủ cho em hầu riêng ạ?
Trương Tiểu My(cô)
Trương Tiểu My(cô)
//cười nhẹ//Vì… trong mắt ngươi không có tham. Chỉ có… buồn
Người hầu mới bước vào thế giới của người ở tầng cao hơn mình
Nhưng từ nơi ấy, một sợi dây vô hình đã âm thầm buộc lấy trái tim của 2 thiếu nữ
Hết.
Đây là lần đầu tui vt có gì sai sót mng góp ý để tui sửa nhaa💗

Chương 2

Mặt trời vừa ló, ánh sáng mặt trời xuyên qua hàng cau trước hiên nhà.
Bên hiên cửa sổ,bóng dáng nàng tiểu thư nhỏ tóc dài buông xõa
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
//nhẹ nhàng chải tóc// tóc của..cô chủ vừa mềm..lại còn thơm nữa
Trương Tiểu My(cô)
Trương Tiểu My(cô)
//mỉm cười// hương hoa nhài sau vườn...ngươi thích không?
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
thích lắm,nhưng...em chưa từng được dùng thứ gì thơm như thế
Chỉ mới vỏn vẹn ba tháng thôi,vậy mà cứ ngỡ họ đã thân quen nhau từ rất lâu
Nói chuyện một cách thân thiết,không hề có khoảng cách chủ-tớ,sang-hèn
Trương Tiểu My(cô)
Trương Tiểu My(cô)
//quay sang nhìn cô// Từ nay,mỗi ngày ngươi chải tóc cho ta.
Trương Tiểu My(cô)
Trương Tiểu My(cô)
Ta dậy ngươi tiếng Pháp,chịu không?
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
//tròn mắt nhìn nàng,có chút vui trong lòng// thật hả cô chủ?
Trương Tiểu My(cô)
Trương Tiểu My(cô)
//gật đầu// ừm,ngươi thông minh,chỉ là chưa ai cho ngươi cơ hội thôi
Trương Tiểu My(cô)
Trương Tiểu My(cô)
À mà ngươi có biết hôm nay ba mẹ ta về không?
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
D-dạ,em có nghe dì Lành nói.Ông bà đi cả tháng rồi mà..chắc sẽ mệt lắm đây
Trương Tiểu My(cô)
Trương Tiểu My(cô)
//thở dài//Mệt thì mệt… nhưng mẹ ta thì để ý từng cái khăn trải bàn. Ngươi nhớ nhắc bọn dưới bếp giữ lễ, đừng để bị mắng.
Buổi trưa,cái nắng chói chang chiếu xuống gian bếp
Nàng đang bê rổ rau vô bếp nấu cơm thì bị Thơm đi ngang cố tình đẩy nhẹ
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
//ngã// uii dza
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
//đứng dậy,mặt nhăn nhó nhìn con Thơm// bộ chị đi không nhìn đường hả?
Thơm( người ở)
Thơm( người ở)
//nhìn cô,cười khẩy// m hay rồi,giờ còn giám thái độ với t
Thơm( người ở)
Thơm( người ở)
À ừ,bây giờ m giỏi rồi,mới vô có mấy tháng mà có phúc làm người hầu riêng của cô chủ.
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
//giật mình + im lặng//
Thơm( người ở)
Thơm( người ở)
M tưởng cô chủ thương hại là m hay chắc? Đừng có trèo cao… đồ rách rưới.
Thơm( người ở)
Thơm( người ở)
//quay lưng bỏ đi//
Chiều hôm đó,dưới góc cây thị sau phủ có bóng dáng hai thiếu nữ ngồi dưới gốc cây thị
Họ tâm sự với nhau mà chẳng màng đến thời gian
Trương Tiểu My(cô)
Trương Tiểu My(cô)
//thẩy vết trầy trên tay cô// ai làm?
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
//giật mình+ rút tay lại// cái này...là em...hụt chân tự té thôi à
Trương Tiểu My(cô)
Trương Tiểu My(cô)
//nhìn cô// lại là con Thơm đúng không?
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
//nhỏ giọng// không...em không muốn cô chủ phải phiền lòng vì chuyện của em...
Trương Tiểu My(cô)
Trương Tiểu My(cô)
//khẽ nắm tay nàng// không phải ai cũng có quyền khiến em đâu,Yến à
Một khoảnh khắc lặng thinh. Hai bàn tay, một mềm trắng, một chai sạn nắm lấy nhau dưới bóng thị rơi vàng
Tối đến,Ông bà Trương cũng đã về đến phủ,xe kéo dừng ngay trước cửa
Ông Trương (ba cô)
Ông Trương (ba cô)
Đường sá dạo này bụi quá… bọn Pháp lại cắt đường về làng
Bà Trương (mẹ cô)
Bà Trương (mẹ cô)
//Nhìn quanh// My đâu? Ba mẹ về mà không thấy ra đón
Dì Lành(quản gia)
Dì Lành(quản gia)
Dạ… cô chủ đang nghỉ trong phòng ạ. Có cô Hoàng Yến hầu riêng đi lấy nước.
Ông Trương (ba cô)
Ông Trương (ba cô)
//cau mày//Con Yến? Mặt mũi thế mà được hầu riêng?
Ông Trương (ba cô)
Ông Trương (ba cô)
Lát gọi nó lên, ta xem con bé ấy ngoan đến đâu.
Nàng đứng sau cửa buồng, tay cầm ấm nước, nghe tiếng bà chủ vọng ra. Đôi tay khẽ run… Nhưng sau lưng, Cô đã bước đến, đặt tay lên vai nàng
Khi cha mẹ Tiểu My trở về, sóng gió âm thầm bắt đầu.
Và sự ganh ghét của con Thơm với nàng vẫn ngày một tăng lên

Chương 3

Tại phòng khác lớn,đèn dầu thắp sáng, bóng người đổ dài trên nền gạch hoa
Bà Trương (mẹ cô)
Bà Trương (mẹ cô)
//ngồi trên ghế,gõ nhẹ vào thành ghế// con Yến đâu,gọi nó vào đây
Dì Lành(quản gia)
Dì Lành(quản gia)
//nhỏ giọng// Dạ...thưa bà
Ngoài cửa, Cô đang đứng cùng nàng. Nàng cúi đầu, khẽ mím môi
Dì Lành(quản gia)
Dì Lành(quản gia)
//ra đến ngoài cửa,dặn dò nàng//Yến nhớ ăn nỏi cẩn thận,đừng có làm ông bà khó chịu nghen con
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
//gật đầu nhẹ// Dạ,con biết rồi
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
//quay sang nhìn cô// cô chủ...để em vào một mình được rồi.Không sao đâu
Trương Tiểu My(cô)
Trương Tiểu My(cô)
//nhỏ giọng,nhưng có phần chắc chắn// Ta chắc chắn sẽ không để em một mình
Hai người cùng bước vào. Ông Bà phú hộ ngẩng lên, ánh mắt sắc lạnh
Bà Trương (mẹ cô)
Bà Trương (mẹ cô)
//khẽ nhướn mày// con là Yến?
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
//cúi đầu,nhỏ giọng// dạ vâng,thưa bà
Trương Tiểu My(cô)
Trương Tiểu My(cô)
//bước lên một bước// thưa ba mẹ,Yến hầu con rất chu đáo,con chọn Yến là có lí do
Ông Trương (ba cô)
Ông Trương (ba cô)
//cắt lời,liếc nhẹ cô// đến lượt con lên tiếng chưa?
Ông Trương (ba cô)
Ông Trương (ba cô)
//quay lại nhìn nàng//Ở đây không phải muốn làm gì thì làm.Nếu muốn ở lại, phải ngoan.Biết chưa?
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
//nắm chặt lấy vạt áo// dạ...con biết thân biết thân biết phận ạ
Ở góc phòng,con Thơm mắt lóe lên sự tức giận
Thơm( người ở)
Thơm( người ở)
//nắm chặt tay//Biết thân? Để xem mày biết tới đâu…
Khuya hôm đó – phòng bếp vắng, gió thổi rít khe cửa.
Thơm lén vào kho chứa đồ quý,mở hòm gỗ đựng trang sức.Lấy đi một chiếc trâm cài ngọc trắng
...
Sáng hôm sau,khi nắng chưa lên,chim chưa hót
Dì Lành(quản gia)
Dì Lành(quản gia)
//hốt hoảng chạy vào// Thưa bà! Trong kho mất một cây trâm ngọc của bà rồi ạ!
Bà Trương (mẹ cô)
Bà Trương (mẹ cô)
//bật dậy// Cái gì!?
Bà Trương (mẹ cô)
Bà Trương (mẹ cô)
Ai giữ chìa khóa nhà kho?
Dì Lành(quản gia)
Dì Lành(quản gia)
// lắp bắp// Chỉ có Thơm, con Yến… và cô chủ ạ
Thơm( người ở)
Thơm( người ở)
//từ phía sau chen vào//Hồi tối,con thấy Yến có đi ngang kho. Nó còn lén nhìn quanh.
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
Nguyễn Hoàng Yến(nàng)
//sững sỡ// Không có,hồi tối...con chỉ đi lấy nước cho cô chủ ...con không có lấy..
Bà Trương (mẹ cô)
Bà Trương (mẹ cô)
//quát to// Câm miệng!
Bà Trương (mẹ cô)
Bà Trương (mẹ cô)
Lục người nó cho t //ra lệnh//
Nàng bị giữ tay lại,vùng vẫy,thanh minh thế nào cũng không thoái ra được
Ngay lúc đấy cô chạy đến,đứng chắn trước mặt nàng
Trương Tiểu My(cô)
Trương Tiểu My(cô)
//kêu lớn// đủ rồi! nếu mẹ muốn lục...thì để con !
Khoảnh khắc nặng nề. Nàng đứng lặng, nước mắt dâng nơi khóe mắt. Thơm liếc nhìn từ phía sau, môi khẽ cong lên

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play