Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[NgânTrung] [Doogem] [ABO] Hương Lúa Non

Hương lúa non

Góc truyện sinh tử văn ABO
__________
Ở một vùng quê nghèo nàn lạc hậu, nơi tín hiệu điện thoại lúc có lúc không, Quang Trung lớn lên trong căn nhà tranh cũ kĩ mà cha mẹ để lại.
Trung là Omega mang pheromone lúa non. Mùi hương ấy không nồng nàn quyến rũ như những Omega khác, mà gợi lên thứ gì mộc mạc, chân chất,...
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Này thằng nhà quê!
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Nhà mày ở ruộng à?
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Sao trên người toàn mùi lúa thế?
Làng em không giàu. Ai cũng xuất thân bần nông.
Phần đông là Beta, còn lại là Omega. Chưa từng có tiền lệ gen Alpha sinh ra tại làng.
Dù phải chịu đựng sự miệt thị và trêu chọc, em luôn khát khao về một tương lai tươi sáng.
Nhưng tất cả...
Đã tan vỡ vào năm em mười tám.
Hôm ấy, trời mưa rất to, em bị một nhóm đàn ông cao lớn chặn đường.
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
Các người là ai?
Họ không nói nhiều mà lôi em lên xe, rồi trói tay, trói chân lại.
Trung vùng vẫy trong vô vọng.
Họ đưa em vào một căn phòng xa lạ, hương cay nồng từ hạt tiêu đen hòa với cam Bergamot của Alpha tràn ngập trong khứu giác.
Trong bóng tối, em không nhìn thấy rõ mặt hắn, chỉ cảm nhận được bàn tay thô bạo, những âm thanh kinh tởm xen lẫn tiếng thở gấp và nỗi nhục nhã tràn ngập khắp cơ thể.
Đến khi tỉnh lại, em thấy mình đang đắp một chiếc chăn mỏng với cơ thể không mặc đồ.
Căn phòng không có ai, chỉ có một xấp tiền để lại trên bàn còn thơm mùi ngân hàng.
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
...
Giây sau, em liền cảm thấy buồn nôn và chạy vào nhà vệ sinh ói.
Không ngoài dự đoán, que thử thai hiện rõ hai vạch đỏ.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Hiệu trưởng: Em không đủ đạo đức để tiếp tục học.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Em đang làm mất danh dự của nhà trường.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Em nên tự nghỉ học thì hơn.
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
...
Hằng ngày, em đi gặt lúa thuê cho người ta. Công không bao nhiêu, nay còn phải nuôi thêm đứa nhỏ.
Em thấy rau củ hỏng mà dân buôn vứt lại ngoài chợ thì lấy mang về, rửa sạch, gọt bỏ phần hỏng.
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
Ngâm muối có thể để được lâu.
Dù khó khăn, vất vả, thiên thần nhỏ trong bụng luôn là động lực sống của em.
Hôm ấy, giữa trưa trời nắng gắt, cơn đau bụng dữ dội kéo đến, em ngã quỵ giữa cánh đồng lúa chưa gặt xong.
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
Arghhhh
Máu chảy ra từ giữa hai chân, em vì kiệt sức mà ngất lịm đi.
Khi tỉnh lại, em nghe thấy tiếng trẻ con khóc.
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Oe oe oe oe...
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
Con...
Em sinh ra một bé trai, mang gen Alpha.
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
Thật tốt quá...
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
Sau này, sẽ không có ai coi thường con như ba nữa.

Thành phố

Sau lần ngất xỉu giữa đồng, em thấy công việc này hơi quá sức, đành đi bán rau ở ngoài chợ.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Bao tiền một mớ vậy em?
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
Dạ 5 ngàn.
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
Rau ruộng nhà mình trồng, không thuốc đâu chị.
Em mỉm cười đưa bó rau ra nhưng người kia chỉ liếc một cái rồi bỏ đi.
Từ đâu, đám bạn trước cùng học với em cũng ra chợ mua đồ, cố ý nói lớn, đủ để em nghe thấy.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Cùng là Omega, mà đứa sắp được gả cho nhà giàu, đứa lún dưới bùn lầy.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Thì người ta mang pheromone linh lan, vừa ngọt ngào, vừa tinh khiết, chứ đâu giống ai kia...
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Cái mùi gì mà quê mùa, bần hàn.
Em không biết làm gì khác ngoại trừ việc bỏ ngoài tai những lời chế nhạo và bàn tán.
____________
Hôm ấy, trời mưa rất to, em bồng đứa nhỏ trong tay, bước lên chuyến xe khách cuối cùng vào thành phố.
Hùng ngủ ngon, tựa đầu vào ngực ba, tay bấu lấy vạt áo.
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
Con phải lớn lên thật khỏe mạnh nhé.
Cuộc sống ở thành phố không dễ dàng như em tưởng. Người ở đây không quan tâm em xuất thân bần nông, hay mang pheromone có quê mùa không. Mà họ coi em như không khí.
Xin làm ở mấy mươi chỗ khác nhau, chỗ nào cũng cần bằng cấp ba, cần bằng đại học, dù em chỉ xin làm mấy nghề như bưng bê hay quét dọn.
Em ghé một tiệm cơm bình dân có treo biển Tuyển phụ bếp.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Có con nhỏ à?
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
Dạ.
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
Nhưng bé ngoan lắm, không quấy-
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Không được.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Ở đây làm từ sáng đến khuya.
Em xin vào quét dọn ở một khách sạn.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Chưa học hết cấp 3?
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Còn có con nhỏ?
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
Dạ...
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Thôi đi về đi.
Rồi em gặp một người tuyển dụng có ý tốt nhắc nhở.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Có con ở độ tuổi này không ai nhận đâu.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Đổi tên cho nó, đừng để ai biết mình từng sinh con.
Đúng như lời cô ấy nói, chỉ một tuần sau, em được thuê vào làm giúp việc tại một ngôi nhà giàu có.
Quản gia
Quản gia
Ông chủ rất khó tính.
Quản gia
Quản gia
Trong một tháng qua đã đuổi hơn sáu người làm.
Quản gia
Quản gia
Tốt nhất là đừng nói khi ông chủ chưa cho phép, không tự tiện vào phòng ông chủ.
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
Dạ, cháu hiểu.
Quản gia
Quản gia
Đứa nhỏ này...?
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
Dạ... là em trai cháu.
Quản gia
Quản gia
Đừng để nó phiền đến ông chủ.
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
Dạ.
Dì quản gia dẫn em đến một căn biệt thự vô cùng rộng lớn.
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
*Còn to hơn trường học ở làng mình nữa*
Quản gia
Quản gia
Cậu và đứa nhỏ sẽ ở phòng phụ dưới tầng trệt.
Quản gia
Quản gia
Bữa ăn phải có đúng giờ, nguyên liệu đều phải mua loại cao cấp.
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
Dạ.
Khi dặn dò xong, dì quản gia rời đi, một mình em ở trong căn biệt thự.
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
*Một mình phải dọn hết căn nhà này sao?*
Em địu Hùng sau lưng rồi bắt đầu dọn dẹp.
Có tổng cộng 3 tầng. Căn phòng cuối cùng ở tầng 3 là phòng ngủ của ông chủ, dì quản gia dặn không được tự tiện vào.
Căn biệt thự rộng vài nghìn mét vuông được em dọn từ sáng đến chiều.
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
Đúng rồi, còn phải đi mua đồ.
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
Đồ ăn ông chủ phải mua ở siêu thị...
Trung tìm đường đến siêu thị cũng mất vài tiếng. Dì quản gia không dặn ông chủ thích ăn gì nên em đành tự mua rồi chế biến theo cảm tính.
Vừa xách đồ về đến nhà, em thấy một người đàn ông mặc đồ ngủ lụa đen đang ngồi trên ghế sofa, vẻ mặt trông rất nghiêm trọng.
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
*Đẹp... đẹp trai quá*
Từ khi rời khỏi làng quê hẻo lánh, hắn là người đẹp nhất mà em từng gặp.
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
*Giúp việc nam?*
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
Mấy giờ rồi?
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
Dạ bảy-
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
Bữa tối đâu?
Em cúi gập người, miệng liên tục xin lỗi.
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
Dạ xin lỗi ông chủ, em sẽ đi làm ngay.
Trần Quang Trung
Trần Quang Trung
*Nhưng đúng là khó tính thật...*
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
*Trừ một điểm vì không chuẩn bị bữa tối đúng giờ*
Những người trước trừ đến 5 điểm sẽ bị sa thải.
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
*Còn vác cục gì sau lưng, trông thật ngứa mắt*
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
*Sớm muộn cũng phải đuổi*

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play