Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

ỐNG KÍNH MÙA HẠ

BÓNG NẮNG VÀ ỐNG KÍNH

Mùa hè Thành Đô nhuộm vàng sân trường Thịnh Hoa.
Gió lượn qua tán phượng vĩ, rắc những cánh hoa đỏ thẫm lên mái tóc thiếu niên đang cúi đầu dưới gốc cây.
Giang Thiên không biết, khoảnh khắc cô đưa ống kính lên ngắm bóng dáng ấy sẽ thay đổi cả mùa thanh xuân...
Ánh nắng tháng Sáu chảy dọc theo gáy Trình Hạo như mật ong, in bóng chàng trai gầy guộc lên trang sách triết học mở rộng.
Tiếng ve rền rĩ trong không gian tĩnh lặng.
Từ xa, Giang Thiên nín thở đưa máy ảnh lên.
Ống kính thu trọn hình ảnh chàng trai:
Áo sơ mi đồng phục phẳng phiu Ngón tay thon dài lật trang giấy Hàng mi rủ xuống che đi đôi mắt sắc lạnh
"Tách!" - Âm thanh chụp ảnh vang lên không đúng lúc.
Trình Hạo ngẩng đầu. Ánh mắt anh như lưỡi dao quét qua không gian, dừng lại ở cô gái tóc bob đang đỏ mặt
Trình Hạo
Trình Hạo
Cậu đang làm gì?
Giọng nói bằng phẳng nhưng đầy uy lực
Giang Thiên nuốt khan, chiếc máy ảnh trên tay bỗng nặng trịch
Giang Thiên
Giang Thiên
Tớ... tớ chỉ...
Cô lùi bước khi bóng anh đổ dài tới chân.
Mùi nước hoa hồng đắt tiền xộc vào không gian trước khi tiếng cười khinh bỉ vang lên
Châu Uyển Nhi
Châu Uyển Nhi
Ôi chao! Con chuột nhắt mới dám bén mảng tới chỗ thánh thần sao?
Châu Uyển Nhi bước ra từ sau thân phượng, váy đồng phục ngắn cũn cỡn khoe đôi chân thon.
Cô vòng tay trước ngực, mắt liếc Giang Thiên từ đầu tới chân
Châu Uyển Nhi
Châu Uyển Nhi
Anh Hạo đừng bận tâm~ Để em đuổi con fan cuồng này đi!
Trình Hạo không ngoảnh lại
Trình Hạo
Trình Hạo
Im đi Uyển Nhi
Câu nói nhẹ bẫng nhưng khiến đôi môi đỏ hoe của tiểu thư bậm lại
Anh chĩa tay về phía Giang Thiên
Trình Hạo
Trình Hạo
Xóa ảnh. Ngay
Ngón trỏ gõ nhẹ vào mặt kính máy ảnh.
Từng tiếng "cộc, cộc" như nhịp trống dồn vào tim cô gái.
Lưu Hạo Nhiên
Lưu Hạo Nhiên
Khoan đãaaaa!
Tiếng hét vui vẻ xé tan không khí căng thẳng. Lưu Hạo Nhiên nhảy cẫng từ bụi cây sau, mái tóc xù trắng xóa phấn.
Cậu ta giật chiếc máy ảnh, huơ huơ trước mặt Trình Hạo
Lưu Hạo Nhiên
Lưu Hạo Nhiên
Ê mày thấy chưa? Góc này đẹp như tạc tượng!
Lưu Hạo Nhiên
Lưu Hạo Nhiên
Đúng chất 'thần toán băng sơn nguyệt quang vỡ' luôn!
Trình Hạo giật lại máy. Ngón tay anh lướt nhanh trên màn hình.
Một tiếng "xìu" vang lên - âm thanh của ký ức bị xóa sổ.
Trình Hạo
Trình Hạo
Xong rồi!?
Anh trả máy, quay đi không chút lưu luyến
Giang Thiên cúi gằm mặt, nước mắt nóng rát khóe mắt.
Lưu Hạo Nhiên vỗ vai cô
Lưu Hạo Nhiên
Lưu Hạo Nhiên
Này đừng buồn! Tao là Lưu Hạo Nhiên - pháp sư xua tan u sầu đây!
Cậu nghiêng người làm duyên
Lưu Hạo Nhiên
Lưu Hạo Nhiên
Đi ăn kem không? Kể cả thần băng giá cũng được mời nè!
Trình Hạo đang bước đi bỗng dừng lại.
Bóng anh đổ dài trên thảm cỏ.
Trình Hạo
Trình Hạo
...Được
Một từ ngắn ngủi khiến Giang Thiên ngẩng mặt lên
Khi hai bóng lưng khuất sau dãy nhà học, Giang Thiên lật nhanh ứng dụng điện thoại.
Thư mục "Ẩn" hiện ra tấm ảnh chàng trai dưới tán phượng - ánh nắng xuyên qua kẽ lá tạo thành vầng hào quang quanh đầu anh.
Cô mỉm cười thì thầm
Giang Thiên
Giang Thiên
Lạ thật... người lạnh như băng lại tỏa ra thứ ánh sáng ấm áp thế này
Từ xa, Châu Uyển Nhi nghiến răng nhìn bóng lưng cô gái.
Chiếc điện thoại dát kim cương trong tay cô bật sáng: "Nhóm Rich Kids: 4h chiều, phòng thể chất. Chuẩn bị 'món quà' chào đàn em mới..."
Chiếc lá phượng đỏ rực rơi trúng vai Giang Thiên.
Cô giật mình ngẩng lên. Trên tầng ba, bóng Trình Hạo đứng tựa cửa sổ.
Khoảnh khắc mắt họ chạm nhau, anh vội quay đi.
Nhưng Giang Thiên đã kịp thấy - thứ ánh sáng kỳ lạ nơi đáy mắt người được mệnh danh "băng sơn" ấy.
Cơn gió mùa hạ thổi qua. Mùa yêu chưa đặt tên đã gieo mầm...
- HẾT CHAP 1 -

TRANG VỞ VÀ ÁNH MẮT LẠ

Thư viện Thịnh Hoa chìm trong màu nắng chiều mật ong.
Gió lật những trang vở mở ngửa trên bàn gỗ cũ, mang theo mùi giấy và hương hoa sữa.
Giang Thiên không ngờ buổi học nhóm định mệnh ấy sẽ khiến trái tim cô rung lên những nhịp đầu tiên trước ánh mắt của "thần toán băng giá"...
Giang Thiên loay hoay với bài tích phân khi mực bút bi vọt thành vệt dài trên trang giấy.
Giang Thiên
Giang Thiên
Chết rồi...
Cô thầm thì, tay vội lau khiến nhoè thêm.
Một bàn tay trắng hếu với ngón thon dài chìa ra trước mặt.
Trình Hạo không nói lời nào, đặt tờ giấy nháp đã kẻ sẵn lệnh giải lên tập cô.
Dòng chữ viết tay như in: "Bước 1: Đặt u = lnx"
Giang Thiên
Giang Thiên
Cậu...
Giang Thiên ngẩng lên, gặp ánh mắt anh thoáng qua rồi vội quay đi.
Lưu Hạo Nhiên cười khúc khích
Lưu Hạo Nhiên
Lưu Hạo Nhiên
Ôi dào! 'Thần toán' cưng chiều bạn mới ghê ta!
Trình Hạo đá nhẹ chân bạn dưới gầm bàn.
Châu Uyển Nhi xuất hiện như bóng ma, tay cầm cốc trà sữa
Châu Uyển Nhi
Châu Uyển Nhi
Anh Hạo ơi~ Giảng cho em bài này với!!
Cô cố ý nghiêng người khiến vạt áo đồng phục Trình Hạo dính vệt phấn hồng.
Trình Hạo lùi ra xa
Trình Hạo
Trình Hạo
Tự làm đi
Uyển Nhi mắt rưng rưng
Châu Uyển Nhi
Châu Uyển Nhi
Anh với Giang Thiên có thể học nhóm, còn em thì sao?
Giang Thiên đứng dậy xin lỗi
Giang Thiên
Giang Thiên
Thôi tớ về trước...
Trình Hạo chặn tay cô
Trình Hạo
Trình Hạo
Ngồi xuống
Giọng anh lạnh nhưng bàn tay trên khuỷu tay cô ấm nóng.
Hoàng hôn nhuộm tím cửa sổ. Thư viện vắng dần.
Trình Hạo đẩy chiếc khăn giấy gấp vuông vức sang chỗ Giang Thiên.
Mở ra là bài giải chi tiết với dòng chữ cuối:"Chỗ này cậu sai do bấm máy tính nhầm mode"
Giang Thiên
Giang Thiên
(thì thào): Sao cậu biết tôi sai chỗ nào?
Trình Hạo thu xếp sách vở
Trình Hạo
Trình Hạo
Vì cậu nhăn mặt khi bấm đến bước 3
Lưu Hạo Nhiên
Lưu Hạo Nhiên
( vừa nói vừa huýt sáo) :"Ôi không lẽ ~ chàng bắt đầu quan sát nàng từ khi nào?"
Cả hai đỏ mặt. Trình Hạo vơ vội chiếc túi
Trình Hạo
Trình Hạo
Về thôi
Mưa rào mùa hạ đổ xuống không báo hiệu.
Cả ba đứng co ro dưới mái hiên.
Lưu Hạo Nhiên
Lưu Hạo Nhiên
Chờ tớ chạy về lấy ô!
Cậu lao vào màn mưa trắng xóa trước khi ai kịp phản ứng.
Giang Thiên rụt vai
Giang Thiên
Giang Thiên
Lạnh ghê...
Trình Hạo cởi áo khoác đặt lên vai cô
Trình Hạo
Trình Hạo
Mặc vào
Chiếc áo còn thơm mùi bột giấy và hương chanh nhẹ.
Trình Hạo
Trình Hạo
Còn cái này
Anh mở chiếc ô nhỏ màu đen.
Trình Hạo
Trình Hạo
Hai đứa chung đi
Giang Thiên
Giang Thiên
Còn cậu?
Trình Hạo
Trình Hạo
( vừa nói vừa bước ra ngoài): "Tớ chạy nhanh"
Cô nhìn bóng anh khuất sau màn mưa, tay siết chiếc áo khoác. Trên ve áo, một vệt mực tím hình ngôi sao.
Về đến ký túc xá, Giang Thiên mở sổ tay.
Giữa trang giấy trắng, một nét phác thảo khiến cô nghẹt thở:
Góc thư viện chiều tà Bóng cô gái chống cằm Ánh mắt đăm chiêu nhìn bài toán Tóc bob lòa xòa trên gò má
*Phía dưới ghi: "Tại sao nét chữ cô ấy...Lại khiến tôi mất tập trung?"
Giang Thiên áp chiếc áo khoác vào ngực.
Mùi hương Trình Hạo vấn vương trong từng sợi vải.
Ngoài trời, mưa vẫn rơi rào rạt.
Cô nhắn tin cho anh:
gthienn: Áo cậu để tớ giặt nhé?
Mười phút sau, điện thoại rung lên:
trhaoo: Không cần. Giữ đi.
*ting*
trhaoo: Mưa to, đừng ra ban công chụp ảnh.
Cô mỉm cười mở album ẩn. Tấm ảnh "thần toán" dưới gốc phượng vẫn nằm đó.
Lần này, cô thêm dòng caption:"Người khiến mưa ngừng rơi... trong tim tôi."
- HẾT CHAP 2 -

BỮA CƠM TRÊN GÁC MÁI

Tiếng chuông tan học ngân vang trong nắng chiều vàng rụng.
Giang Thiên xoay chiếc khuyên tai hình máy ảnh trên tay - món quà cuối cùng của mẹ - chợt giật mình khi thấy nó biến mất.
Cô không ngờ hành trình tìm lại vật nhỏ bé ấy sẽ dẫn cô đến gác mái nhà Trình Hạo, nơi những bí mật gia đình anh hé mở dưới ánh đèn vàng mong manh...
Giang Thiên lục tung ngăn bàn khi tiết học kết thúc.
Chiếc khuyên tai bạc hình ống kính - thứ duy nhất mẹ để lại trước khi mất - đã biến mất.
Lưu Hạo Nhiên cúi xuống nhặt gì đó
Lưu Hạo Nhiên
Lưu Hạo Nhiên
Tìm cái này à?
[Mở tay: chiếc khuyên tai lấp lánh]
Rơi dưới chân Trình Hạo trong giờ Toán
Giang Thiên
Giang Thiên
(thở phào) "May quá! Cảm ơn cậu..."
Trình Hạo bất ngờ xuất hiện sau lưng
Trình Hạo
Trình Hạo
Tối nay... rảnh không?
Đưa mảnh giấy gấp origami "Đến đây lấy bài tập giải tích" *Địa chỉ: Gác mái nhà 18 ngõ Hoa Phượng - 7h tối*
Chiếc cầu thang gỗ cũ kỹ cót két dưới chân Giang Thiên.
Căn phòng nhỏ hiện ra với: Tường dán đầy bản đồ sao và công thức vật lý Kệ sách chất cao ngất Chiếc đàn piano câm lặng trong góc
Trình Hạo đẩy khay trà hoa cúc về phía cô
Trình Hạo
Trình Hạo
Cha tôi không cho phép ai lên đây
Trình Hạo tay chỉ chiếc ảnh đen trắng
Trình Hạo
Trình Hạo
Đây là nơi duy nhất mẹ để lại cho tôi
Trong khung ảnh: Người phụ nữ mặc áo dài ngồi bên đàn piano, nụ cười buồn như mùa thu.
Giang Thiên ầm khung ảnh run run
Giang Thiên
Giang Thiên
Mẹ cậu... rất đẹp
Trình Hạo
Trình Hạo
Bà là nhạc sĩ dương cầm. Cha bắt bà bỏ nghề khi cưới về
Anh mở chiếc hộp gỗ
Trình Hạo
Trình Hạo
Khuyên tai của cậu - tôi nhặt được khi dọn vở cho cậu
Tiếng chuông cửa đột ngột vang lên. Trình Hạo tái mặt kéo Giang Thiên vào tủ quần áo cũ.
Cha Trình Hạo giọng khàn đặc quyền lực.
Ông Trình
Ông Trình
Xuống ăn cơm! Hôm nay có khách quan trọng!
Ông nhìn quanh phòng chằm chằm
Ông Trình
Ông Trình
Lại mở đĩa nhạc bà ấy hả? Đồ vô dụng!
Bóng người khuất sau cầu thang. Giang Thiên thấy tay Trình Hạo nắm chặt đến bật máu.
Giang Thiên
Giang Thiên
Đau không...?
Trình Hạo
Trình Hạo
Quen rồi.
Anh chỉ mâm cơm đơn sơ trên bàn
Trình Hạo
Trình Hạo
Mời cậu dùng bữa tối... của kẻ trốn chạy
Dưới ngọn đèn dầu lung linh, Trình Hạo lần đầu kể về:
Tuổi thơ trong biệt thự băng giá Những đêm trốn lên gác nghe mẹ chơi nhạc Ngày mẹ mất, cha đốt hết bản nhạc bà sáng tác
Giang Thiên đặt tay lên bàn tay anh
Giang Thiên
Giang Thiên
Tớ hiểu...Mẹ tớ cũng bỏ đi khi tớ lên 10
Giang Thiên
Giang Thiên
Bà là phóng viên ảnh. Tai nạn khi đi tác nghiệp...
Bất chợt, tiếng dương cầm vang lên. Trình Hạo ngồi xuống chiếc piano cũ.
Khúc nhạc "Clair de Lune" chảy tràn trong căn phòng nhỏ.
Giang Thiên thấy - lần đầu tiên - nước mắt lăn trên má anh dưới ánh trăng.
Khi Giang Thiên ra về, trong túi áo cô có:
Chiếc khuyên tai đã tìm thấy
Bản phổ "Clair de Lune" viết tay
Tờ giấy gấp hình chiếc máy ảnh
Mở ra dòng chữ nắn nót:"Cảm ơn vì đã cho tôi thấy...Người đầu tiên không sợ bóng tối của tôi"
Đêm ấy, dưới ánh đèn bàn, Trình Hạo mở ngăn kéo bí mật.
Anh đặt tấm ảnh Giang Thiên cười bên gốc phượng cạnh di ảnh mẹ.
Trên nhật ký, anh viết:"Mẹ ơi, con vừa gặp mặt trời..."
- HẾT CHAP 3 -

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play