Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

BABY SEXY~ [BL , Nhân Thú, Vampire]

1

Hoàng hôn buông xuống, nhuộm đỏ cả khoảng sân nhỏ. Cậu ngồi bó gối trên chiếc ghế gỗ cũ kỹ, lòng nặng trĩu. Tiếng ba cậu, đặc sệt mùi bia rượu, vọng ra từ trong nhà.
Thẩm Trạc Liên - cáo
Thẩm Trạc Liên - cáo
( Sao mọi chuyện lại thành ra thế này chứ? Mình không thể...) /bấu áo/
Tiếng bước chân nặng nề tiến lại gần. Ba cậu, với ánh mắt vằn vện, đứng sừng sững trước mặt cậu.
Ba cậu
Ba cậu
Còn ngồi đấy làm gì /đá nhẹ vào chân ghế/
Ba cậu
Ba cậu
Định cãi lời tao à ?
Thẩm Trạc Liên - cáo
Thẩm Trạc Liên - cáo
Con...con không muốn /giọng run run/
Thẩm Trạc Liên - cáo
Thẩm Trạc Liên - cáo
Con xin ba, con không thể làm chuyện đó
Ba cậu
Ba cậu
Mày nghĩ mày có quyền lựa chọn chắc /chộp lấy tay cậu - siết chặt/
Ba cậu
Ba cậu
Tao nuôi mày ăn học ngần ấy năm, giờ là lúc mày trả ơn. Con nhỏ nhà bên cạnh còn kiếm được cả đống tiền, mày thì sao?
Ba cậu
Ba cậu
Có ra tích sự gì không hả?
Thẩm Trạc Liên - cáo
Thẩm Trạc Liên - cáo
Nhưng... nhưng đó là bán dâm mà ba! /nước mắt bắt đầu lăn dài/
Thẩm Trạc Liên - cáo
Thẩm Trạc Liên - cáo
Con không thể!!!
Ba cậu
Ba cậu
Bán dâm thì sao? /hất tay cậu ra -quay lưng đi/
Ba cậu
Ba cậu
Miễn là có tiền! Mẹ mày cũng đã đồng ý rồi. Sống mà không có tiền thì chẳng khác gì súc vật.
Mẹ cậu, khuôn mặt hốc hác, bước ra. Bà nhìn cậu với ánh mắt đầy mệt mỏi, pha chút bất lực.
Mẹ cậu- cáo
Mẹ cậu- cáo
Thôi con ơi... /thở dài/
Mẹ cậu- cáo
Mẹ cậu- cáo
Số mình nó thế rồi. Cứ làm theo lời ba đi con... rồi mình sẽ có tiền...
Thẩm Trạc Liên - cáo
Thẩm Trạc Liên - cáo
Mẹ! /nghẹn ngào/
Thẩm Trạc Liên - cáo
Thẩm Trạc Liên - cáo
Mẹ cũng đồng ý sao? Mẹ không thương con sao?
Mẹ cậu- cáo
Mẹ cậu- cáo
/quay mặt đi/ Thương gì nữa giờ này... lo mà kiếm tiền đi.
Cậu cảm thấy như có một tảng đá đè nặng lên ngực. Cả thế giới như sụp đổ dưới chân cô. Cậu nhìn ba mẹ, rồi nhìn ra con đường nhỏ dẫn ra ngoài. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu.
Thẩm Trạc Liên - cáo
Thẩm Trạc Liên - cáo
(Không! Mình không chấp nhận số phận này! Mình phải chạy trốn) /nén nước mắt/
Thẩm Trạc Liên - cáo
Thẩm Trạc Liên - cáo
(Mình sẽ trốn!!!) / quyết tâm/

2

Đứng phắt dậy, cậu lao ra khỏi nhà như một mũi tên. Ba cậu bất ngờ, nhưng nhanh chóng định thần lại.
Ba cậu
Ba cậu
Thằng ranh! /hét lớn/
Ba cậu
Ba cậu
Đứng lại! Đứng lại ngay!
Ông ta đuổi theo, tiếng bước chân thình thịch vang vọng trong đêm. Cậu chạy thục mạng, không dám ngoảnh lại. Hơi thở dốc, lồng ngực đau nhói, nhưng cậu vẫn cố gắng chạy. Cậu chạy qua những con hẻm tối, những con đường vắng. Hy vọng sống sót, dù chỉ là mong manh, vẫn thôi thúc cậu chạy bạt mạng về phía trước.
Thẩm Trạc Liên - cáo
Thẩm Trạc Liên - cáo
(Phải thoát... phải thoát khỏi nơi này... mình không thể để họ...) /rướn người - cố gắng chạy tiếp/
Chạy được một đoạn khá xa, cậu cảm thấy kiệt sức. Cậu nghe thấy tiếng bước chân dồn dập phía sau. Một bàn tay thô ráp bất ngờ tóm lấy vai cậu, giật mạnh.
Thẩm Trạc Liên - cáo
Thẩm Trạc Liên - cáo
Á! /khụy xuống đất/
Ba cậu
Ba cậu
/Thở hổn hển, giữ chặt tay cậu/
Ba cậu
Ba cậu
Mày nghĩ mày chạy đi đâu được hả? thằng ranh mất dạy! /kéo cậu đứng dậy - lôi xềnh xệch về nhà/ Về nhà ngay!
Cậu giãy giụa, khóc lóc, nhưng vô vọng. Sức lực của cậu không thể chống lại được người đàn ông đang nổi cơn thịnh nộ. Cậu bị kéo lê trên nền đất lạnh lẽo, tiếng khóc nghẹn ngào dần chìm vào màn đêm u tối.
~
Sau khi bị kéo về nhà, cậu bị ba ném mạnh vào giữa phòng khách. Tiếng tấm lưng va vào sàn nhà nghe thật đau đớn, nhưng nỗi đau thể xác chẳng là gì so với sự tuyệt vọng đang gặm nhấm tâm hồn cậu.
Ba cậu
Ba cậu
/chỉ tay vào mặt cậu, giọng gằn từng tiếng/ Mày liệu hồn đấy! Đừng hòng chạy trốn nữa! Tối nay, mày sẽ đi
Thẩm Trạc Liên - cáo
Thẩm Trạc Liên - cáo
/nằm co ro, cố gắng nén tiếng nức nở/ Con... con van xin ba... Đừng mà...

3

Mẹ cậu tiến lại gần, đặt tay lên vai ba cậu, nhưng ánh mắt bà vẫn chất chứa sự mệt mỏi và cam chịu, không một chút biểu hiện của sự bênh vực.
Mẹ cậu- cáo
Mẹ cậu- cáo
Thôi ông nó... để nó nghỉ một lát đi. Chuyện tối nay... cũng phải chuẩn bị chứ.
Ba cậu
Ba cậu
Hừ! /quay đi/ Tùy bà đấy! Nhưng liệu mà làm cho ra ngô ra khoai!
Ông ta bỏ vào bếp, để lại cậu nằm đó, cả người run lên bần bật. Nước mắt không ngừng chảy xuống, thấm ướt sàn nhà lạnh lẽo.
Thẩm Trạc Liên - cáo
Thẩm Trạc Liên - cáo
(Tại sao lại là mình? Tại sao họ lại đối xử với mình như thế này? Mình muốn chết đi cho xong...)
Thời gian trôi qua nặng nề như chì. Căn nhà vốn đã u ám nay lại càng chìm trong một bầu không khí ngột ngạt. Mẹ cậu mang đến một bộ quần áo, một chiếc váy ngắn cũn cỡn và một lớp trang điểm đậm.
Mẹ cậu- cáo
Mẹ cậu- cáo
Con... con mặc cái này đi. /giọng nhỏ lí nhí/ Rồi mẹ trang điểm cho.
Thẩm Trạc Liên - cáo
Thẩm Trạc Liên - cáo
/ngước nhìn mẹ, ánh mắt trống rỗng/ Mẹ... Mẹ thật sự muốn con làm chuyện đó sao?
Mẹ cậu- cáo
Mẹ cậu- cáo
/tránh ánh mắt cậu - tay run run/ Mẹ... mẹ cũng không còn cách nào khác. Con cứ nghĩ cho gia đình mình đi. Có tiền rồi, mình sẽ mua được thuốc cho bà, sẽ sửa lại căn nhà dột nát này...
Những lời nói của mẹ càng khiến cậu thêm đau đớn. Cậu biết bà cũng khổ, nhưng việc bà đồng ý đẩy cậu vào con đường tăm tối này khiến cậu không thể nào chấp nhận được.
Thẩm Trạc Liên - cáo
Thẩm Trạc Liên - cáo
(Gia đình? Đây có còn là gia đình của mình nữa không? Họ đang bán đi đứa con đã vất vả đẻ ra)
Thẩm Trạc Liên - cáo
Thẩm Trạc Liên - cáo
/thống khổ nhìn bà như một sự cầu xin/

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play