Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Văn Chu] Thế Giới Dịu Dàng Của Enigma

Chapter 1

—Chap 1—
Không khí trong biệt thự gia tộc họ Lưu, đêm nay đặc quánh mùi Alpha của những đàn ông quyền lực và chút pheromone thanh lịch từ các Omega quý tộc. Đây là buổi tiệc thường niên của giới thượng lưu, nơi các mối quan hệ được củng cố và những liên minh mới được hình thành
Lưu Diệu Văn, người thừa kế sáng giá của gia tộc họ Lưu, đứng giữa sảnh tiệc lớn với vẻ ngoài điềm tĩnh nhưng ẩn chứa sự lạnh lùng thường thấy. Pheromone rượu Vodka của hắn lan tỏa, mạnh mẽ và sắc bén, khẳng định vị thế Enigma ưu tú của mình
Diệu Văn lướt qua đám đông, cảm thấy vô cùng mệt mỏi với những nụ cười “giả tạo” xã giao và những ánh mắt soi mói, chằm chằm của mấy cô tiểu thư Omega. Hắn biết rõ mục đích của buổi tiệc này đối với mình: tìm một tiểu thư Omega môn đăng hộ đối với hắn để kết hôn, tiếp nối huyết thống “thuần khiết” của gia tộc họ Lưu
Trong một góc khuất, sát bên khu vực nhỏ, Chu Chí Hâm đang cố gắng làm mình trở nên vô hình. Cậu là con trai của một gia đình không giàu có nhưng lại có một thứ ít có Omega nhà giàu nào có được…đó chính là cậu là Omega Trội. Tuy nói nhà không giàu nhưng trong nhà có một Omega là Trội thì rất nên chú ý tới và cẩn trọng. Mà ít có ai biết cậu là Omega Trội vì cậu che giấu Pheromone của mình rất tốt
Mẹ cậu là bạn thân của quản gia Vương, ông ấy đã mời hai mẹ con đến dự tiệc nhưng vì mẹ cậu bận việc nên cậu phải để cậu một mình ở đây với những người lạ mặt không quen biết. Hương đào chín mọng của cậu, vốn ngọt ngào và ấm áp, giờ đây co lại, e dè trước hàng trăm pheromone xa lạ đang hòa trộn
Cậu luôn né tránh những nơi đông người, đặc biệt là những nơi có quá nhiều Alpha. Cậu chỉ mong có thể trốn về phòng mình, đó là một khu nhà bình thường dành cho những người giúp việc ở đó, tận hưởng sự yên bình mà cậu cho là tốt nhất, là nơi mà có thể cho là “an toàn đối với những thứ xung quanh”
Đột nhiên, một tiếng đổ vỡ vang lên từ phía sảnh chính, kèm theo tiếng la hoảng hốt của một vài Omega. Diệu Văn nhíu mày, anh vừa định đi xem xét tình hình thì một cảm giác nóng rực bất ngờ ập tới, thiêu đốt mọi giác quan. Hắn nhíu mày, cố gắng kiềm chế bản thân. Pheromone của hắn bắt đầu trở nên mất kiểm soát, hương Vodka trở nên nồng gắt một cách đáng sợ, áp chế mọi mùi hương khác
Hắn biết mình đã bị hạ thuốc, hơn nữa không phải thuốc bình thường, là thuốc cưỡng chế phát tình của Enigma, một loại kích thích pheromone cực mạnh. Cơn phát tình đột ngột ập tới, nó dữ dội và khiến hắn không thể chống cự được
Bản năng của một Enigma bắt đầu trồi dậy, nó chiếm hữu gào thét trong huyết quản của hắn. Ngay bây giờ, Lưu Diệu Văn cần một Omega, ngay bây giờ
Hắn loạng choạng rời khỏi đám đông, mặc kệ các tiểu thư Omega đang cố tình đi tới muốn tiếp cận hắn thì bị hất sang một bên. Tiểu thư nhà họ Cố-Cố Nguyệt Linh một Omega thường đi tới
Cố Nguyệt Linh
Cố Nguyệt Linh
Anh Diệu Văn
Cố Nguyệt Linh
Cố Nguyệt Linh
Để em dìu anh lên phòng nhé
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Không cần ❄️
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Tránh xa tôi ra ❄️
Cố Nguyệt Linh
Cố Nguyệt Linh
Nhưng mà...
Ả ta chưa nói hết câu thì hắn quát lên:
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
CÚT 💢💢💢
Hắn mặc kệ ả ta rồi loạng choạng rời khỏi đám đông, tìm kiếm một nơi vắng vẻ hơn. Mọi giác qua của hắn đều bị chi phối bởi cơn phát tình. Giữa lúc bản năng đang dẫn lối, một làn hương đào chín dịu ngọt, thuần khiết như suối mát lạnh, lọt vào khứu giác đang hỗn loạn của hắn. Nó như là một mồi lửa, châm ngòi cho cơn bão bên trong Lưu Diệu Văn
Chu Chí Hám bên này thì giật mình khi cảm nhạn được một luồng pheromone Alpha cực kỳ mạnh mẽ đang áp tới gần. Cậu ngẩn đầu lên thì thấy Lưu Diệu Văn đang tiến về phía mình, đôi mắt của hắn đỏ ngầu, hơi thở dồn dập. Pheromone của một Enigma khi bị phát tình nồng đến mức cậu cảm thấy choáng váng
Với bản năng của Omega, Chu Chí Hâm thật sự rất muốn chạy trốn nhưng cơ thể cậu gần như cứng đờ mà đứng im mà đứng im tại chỗ
Hương đào chín ngọt ngào của cậu run rẩy bộc lộ, cậu cố gắng xoa dịu nhưng lại khiến Enigma ở ngay trước mặt càng bị kích thích hơn
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Omega...
Âm thanh trầm khàn, khẩn cầu bậc ra từ cổ họng Lưu Diệu Văn
Hắn không kịp nghĩ ngợi, không còn chút lý trí. Lưu Diệu Văn vồ lấy Chu Chí Hâm, đẩy cậu vào một góc khuất gần nhất. Bản năng chiếm hữu hoàn toàn kiểm soát anh. Hương Vodka mạnh mẽ bao trùm lấy Chu Chí Hâm, đánh dấu lãnh thổ
Chu Chí Hâm hoảng sợ tột độ, đôi mắt cậu ngấn lệ khi Lưu Diệu Văn cúi xuống, cắn mạnh vào tuyến thể Omega của cậu ở gáy. Cơn đau sắc nhọn nhưng lại nhanh chóng bị thay thế bởi một cảm giác nóng bỏng, một sự kết nối bản năng không thể chối từ. Đây là một dấu hiệu vĩnh viễn
Trong cơn mê loạn, Lưu Diệu Văn không ngừng hít lấy mùi đào chín ngọt ngào đang lan tỏa khắp cơ thể Chu Chí Hâm, như một người sắp chết đuối vớ được phao cứu sinh. Hắn bế bổng cậu lên, không chút chần chừ, lao về phía cầu thang dẫn lên các phòng nghỉ. Tiếng bước chân dồn dập của hắn vang vọng trong hành lang vắng vẻ
Chu Chí Hâm hoàn toàn choáng váng, cơ thể mềm nhũn trong vòng tay của Lưu Diệu Văn. Cậu chỉ cảm nhận được hương Vodka dữ dội của anh đang bao trùm, kích thích pheromone đào chín của mình không ngừng tiết ra
Bản năng Omega mách bảo cậu phải phục tùng, nhưng lý trí lại gào thét trong vô vọng
Hắn không mất nhiều thời gian để tìm một căn phòng trống. Hắn mở cửa, đẩy cậu vào trong và khóa trái. Ánh trăng từ cửa sổ rọi vào, soi rõ vẻ mặt căng thẳng của Lưu Diệu Văn và đôi mắt hoảng sợ của Chu Chí Hâm
Hương Vodka của Diệu Văn lúc này trở nên nồng nặc hơn bao giờ hết, ám chỉ sự chiếm hữu tuyệt đối. Hắn không còn là Lưu Diệu Văn lạnh lùng thường ngày, mà là một Enigma hoàn toàn bị bản năng khống chế. Hắn tiến đến bên giường, đặt Chu Chí Hâm xuống một cách vội vã
Chu Chí Hâm run rẩy cuộn tròn lại, hương đào chín của cậu phảng phất vẻ lo lắng, nhưng cũng không thể ngừng tiết ra, kích thích sự thèm khát của Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Đào chín...
Diệu Văn lẩm bẩm, giọng khàn đặc. Anh cúi xuống, vùi mặt vào hõm cổ Chí Hâm, tham lam hít lấy mùi hương ngọt ngào đang trấn an cơn khát cháy bỏng trong anh. Bàn tay anh nắm chặt lấy thắt lưng mảnh khảnh của Chí Hâm, kéo cậu lại gần hơn
Cơn nóng rực trong Lưu Diệu Văn không ngừng thiêu đốt. Hắn không thể kiềm chế được bản năng của mình
Đôi mắt Lưu Diệu Văn quét qua gương mặt Chu Chí Hâm, dừng lại ở đôi môi mềm mại, hơi hé mở. Hắn cúi xuống, chiếm lấy chúng bằng một nụ hôn thô bạo, đầy bản năng và sự khát khao.Chu Chí Hâm khẽ rên lên, cơ thể run rẩy chống cự
Nụ hôn của Lưu Diệu Văn không chút dịu dàng, chỉ là sự xâm chiếm thuần túy của một Enigma đang trong cơn phát tình. Hắn cắn nhẹ, day day môi cậu, ép cậu phải mở ra để hắn có thể luồn lưỡi vào, khám phá khoang miệng ngọt ngào của Omega
Hương Vodka nồng nặc của Lưu Diệu Văn tràn ngập không gian, hòa quyện với hương đào chín đang tiết ra mạnh mẽ từ Chu Chí Hâm. Cơn kích thích từ pheromone khiến Lưu Diệu Văn càng thêm điên dại. Hắn trượt tay xuống, thô bạo xé toạc lớp vải mỏng manh trên người Chu Chí Hâm, muốn cảm nhận trực tiếp làn da ấm nóng của cậu
Cậu tuyệt vọng vặn vẹo, cố gắng thoát khỏi vòng tay Enigma đang chiếm hữu. Nước mắt lã chã rơi trên gò má. Nhưng sức lực của cậu, một Omega nhỏ bé, hoàn toàn không thể chống lại bản năng nguyên thủy của một Enigma đang trong cơn phát tình. Mỗi cử động của cậu chỉ càng khiến pheromone đào chín tiết ra nhiều hơn, như lời mời gọi bản năng đối với Lưu Diệu Văn
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Thiếu gia…không được…ư…tôi…xin anh…
Nhưng hắn bỏ ngoài tai những lời đó. Hắn dường như phớt lờ nhận ra sự phản kháng yếu ớt của cậu. Hắn chỉ biết rằng mình đang cần Omega này, cần hương đào chín này hơn bao giờ hết
Hắn di chuyển xuống cần cổ cậu, rồi xuống xương quai xanh, để lại những dấu hôn nóng bỏng và những vết cắn nhẹ. Mỗi vết cắn, mỗi dấu ấn đều khẳng định sự chiếm hữu của hắn. Hương Vodka của hắn như một màn sương dày đặc, bao phủ lấy cậu, khiến cậu không còn cảm nhận được gì ngoài sự tồn tại của Enigma này
Hắn luồn tay xuống thắt lưng cậu, cảm nhận sự mềm mại và ấm áp của làn da. Bàn tay hắn di chuyển nhanh chóng, lướt trên từng đường cong cơ thể Omega. Lưu Diệu Văn thô bạo cởi bỏ nốt những mảnh vải còn sót lại trên người Chu Chí Hâm, để lộ toàn bộ thân thể mảnh mai của cậu dưới ánh trăng. Hắn ngắm nhìn cậu với đôi mắt đỏ ngầu, ánh nhìn đầy dục vọng và bản năng
Chu Chí Hâm nhắm chặt mắt, nước mắt tuôn như mưa. Cậu cảm thấy nhục nhã và bất lực. Hương đào chín của cậu bốc lên nồng nặc, nhưng giờ đây nó không còn sự ngọt ngào ấm áp nữa, mà pha lẫn sự tuyệt vọng và sợ hãi
Lưu Diệu Văn không chần chừ thêm. Hắn không quan tâm đến những giọt nước mắt của Chu Chí Hâm, chỉ biết rằng cơ thể mình đang gào thét đòi hỏi. Hắn áp sát vào cậu, cảm nhận sự mềm mại và ấm áp của Omega đang nằm dưới thân mình
Đêm đó, dưới ánh trăng mờ ảo, hương Vodka và hương đào chín hòa quyện trong một sự giao thoa bản năng dữ dội. Đó là một sự kết nối không hề mong muốn, một sự chiếm hữu cưỡng ép, và cũng là khởi đầu cho một khế ước định mệnh mà cả hai không ai lường trước được. Tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ nghẹn ngào, và mùi pheromone cuồng loạn tràn ngập căn phòng
—End Chap 1—
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Hiii các bạn
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Đu Văn Chu bấy lâu mà bây giờ mới chịu viết fic về hai người này
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Nếu các bạn đọc thấy hay thì hãy like và ủng hộ thật nhiệt tình vào nha

Chapter 2

—Chap 2—
Ánh bình minh mỏng manh len lỏi qua cửa sổ, rọi xuống căn phòng nhỏ bừa bộn. Lưu Diệu Văn khẽ cựa người, cơn đau nhức nhối ở thái dương và cảm giác trống rỗng tột độ khiến hắn choàng tỉnh. Pheromone Vodka của hắn đã dịu đi đáng kể, nhưng vẫn còn vương vấn một chút hỗn loạn của trận hoan ái đêm qua, thoang thoang theo đó là pheromone đào chín, nó yếu ớt nhưng nó lại khiến hắn khó chịu
Hắn chậm rãi mở mắt, hắn chớp mắt để tầm nhìn được rõ hơn và mở mắt ra. Chiếc chăn lụa nhàu nát, quần áo vứt vương vãi dưới sàn. Và rồi…hắn thấy Chu Chí Hâm
Cậu Omega nhỏ đang cuộn tròn lại ở một góc giường, cậu qua lưng về phía hắn. Làn da trắng sữa lấp ló dưới tấm chăn mỏng, trên làn da trắng sữa là những dấu tay do hắn bóp lấy eo cậu, những dấu hôn, những vết cắn,…tất cả đều là bằng chứng rõ ràng cho cơn bản năng mù quáng chết tiệt của hắn
Pheromone Đào chín của Chu Chí Hâm giờ đây không còn ngọt ngào mê ngoặc như đêm qua nữa, mà nó phản phất một mùi vị của sự úa tàn, pha lẫn vào đó là sự sợ hãi và u uất. Nó khiến Lưu Diệu Văn cau mày khó chịu
Lưu Diệu Văn sửng sờ. Hắn nhìn chằm chằm vào tấm lưng trần gầy gò của Chu Chí Hâm. Ánh mắt nhìn vào gáy tuyến thể của cậu, hắn đã đánh dấu vĩnh viễn cậu, dấu vết của đánh dấu vĩnh viễn đỏ chót, dấu răng còn đó và vết máu đã đông lại. Dấu hiệu ấy được tạo ra bởi chính hắn, chính hắn đã tự tay tạo ra một cái gọng kìm trói chặt hai người lại với nhau
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Chu…Chu Chí Hâm???
Hắn thì thầm, giọng khàn đặc, đầy vẻ không thể tin được, pha lẫn trong đó là sự kinh tởm chính bản thân và một sự chán ghét khó tả hướng về người đang nằm đó
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Thật là cậu sao???
Cậu khẽ giật mình khi nghe giọng nói của hắn, cậu khẽ rùng mình rồi từ từ quay đầu lại. Đôi mắt của Omega sưng húp và đỏ hoe vì khóc nhiều, khóe mắt vẫn còn ngấn lệ và chất chứa nỗi kinh hoàng tột độ
Khi ánh mắt cậu chạm vào ánh mắt của Lưu Diệu Văn, cậu lập tức rúm người lại, như một con thú nhỏ bị dồn vào đường cùng
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Anh…anh tỉnh rồi sao???
Giọng của Chu Chí Hâm yếu ớt, run rẩy giường như là không nghe thấy. Cậu vội vàng kéo chăn lên cao hơn, che đi những giấu vết ái muội ở trên người đi
Thực tại tàn khốc ập tới, giáng một cái tát mạnh vào mặt của Lưu Diệu Văn. Hắn không chỉ đánh dấu một Omega, mà còn đánh dấu vĩnh viễn Omega đó. Mà Omega đó…là một Omega yếu đuối, nhút nhát, không những thế hắn chỉ biết sơ qua danh tính của Omega này, một Omega không hề có địa vị, không hề môn đăng với gia tộc họ Lưu
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Sao lại là cậu???
Lưu Diệu Văn bật thốt, không kìm được sự bàng hoàng và cả cơn giận dữ tột cùng. Hắn nghiến răng
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Cậu đã làm cái quái gì ở đây???
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Tại sao…tại sao cậu lại xuất hiện trong tầm mắt tôi khi tôi bị hạ thuốc chứ???
Chu Chí Hâm lắc đầu lia lịa, nước mắt lã chã rơi
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi…tôi không biết
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi chỉ…chỉ đi dạo trong vườn
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Sau đó anh…anh đột nhiên xuất hiện...và…
Giọng cậu nghẹn ngào, không thể nói hết câu. Nỗi tủi nhục và sợ hãi khiến cậu không thể thở nổi
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi…tôi không cố ý
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi cũng…cũng không muốn chuyện này xảy ra!!!
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Không cố ý???
Lưu Diệu Văn nhếch môi, giọng hắn lạnh lẽo pha chút khinh thường
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Cậu nghĩ tôi sẽ tin điều đó sao???
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Một Omega như cậu...lại có thể dễ dàng tiếp cận một Alpha đang phát tình mà không có ý đồ gì sao?
Hắn nhìn Chu Chí Hâm như nhìn một "vết nhơ", một sai lầm đáng xấu hổ. Cảm giác bị gài bẫy và sự nghiệp bị hủy hoại khiến hắn không thể kiềm chế sự tức giận
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Cậu không biết mình đã gây ra chuyện gì à???
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Kế hoạch của tôi và danh tiếng của gia tộc Lưu...tất cả đều vì cậu!!!
Chu Chí Hâm run lên bần bật, đôi mắt ướt đẫm nhìn hắn đầy bất lực
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi…tôi thật sự không biết
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi…tôi không hề muốn điều này…
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi chỉ là một khách mời…tôi không dám…không dám có ý đồ gì với anh cả...
Hương đào chín của cậu giờ đây trở nên vô cùng yếu ớt, pha lẫn sự tuyệt vọng
Lưu Diệu Văn nhìn thấy sự sợ hãi tột cùng trong mắt Chu Chí Hâm, và sự yếu đuối đến đáng thương của cậu Omega càng khiến hắn cảm thấy khó chịu. Cậu quá yếu để có thể tự bảo vệ, quá tầm thường để xứng với một Enigma như hắn
Hắn đứng dậy, bước xuống giường. Cơ thể hắn căng cứng, mỗi cử động đều nhắc nhở hắn về những gì đã xảy ra đêm qua. Hân nhặt vội chiếc áo sơ mi của mình lên, mặc vào một cách thô bạo
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Dấu cắn đó...
Lưu Diệu Văn nói, giọng hắn lạnh như băng, không chút ấm áp. Hắn chỉ tay vào gáy Chu Chí Hâm
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Là dấu cắn vĩnh viễn
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Mà dấu cắn vĩnh viễn của Enigma…sẽ không xóa được
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Cậu hiểu điều tôi nói chứ???
Chu Chí Hâm gật đầu yếu ớt, nước mắt vẫn tuôn rơi
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi...tôi hiểu
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi sẽ không thể…không thể kết hôn với ai khác
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Cuộc đời tôi…coi như chấm dứt rồi…
Giọng cậu nhỏ dần, chứa đầy sự mất mát và tuyệt vọng
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Đúng...
Lưu Diệu Văn lạnh lùng lên tiếng xác nhận
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Cuộc đời cậu sẽ không còn như trước
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Và cuộc đời tôi cũng vậy
Hắn quay lại, ánh mắt đầy gai góc nhìn thẳng vào Chu Chí Hâm
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Gia tộc Lưu sẽ không bao giờ chấp nhận một Omega không có gia thế như cậu trở thành phu nhân của tôi
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Cậu nghĩ tôi có thể để một 'vết nhơ' như vậy hủy hoại tất cả sao???
Chu Chí Hâm ngẩn đầu lên, đôi mắt mở to
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Vậy thì…anh…anh sẽ bỏ rơi tôi sao???
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi sẽ…sẽ bị gia đình anh ruồng bỏ sao???
Nỗi sợ hãi tột cùng hiện rõ trong đôi mắt cậu. Lưu Diệu Văn hít một hơi sâu, kìm nén cơn giận dữ
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Không
Hắn nói, giọng hắn vẫn còn sự bực bội nhưng đã pha chút bất lực
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Là một Enigma
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Tôi sẽ không phủi bỏ trách nhiệm của mình
Bản năng và danh dự của một Enigma không cho phép hắn làm điều đó, dù hắn không hề muốn
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Mối ràng buộc đã được thiết lập
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Tôi sẽ bảo vệ cậu
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Nhưng...nhưng chỉ trên danh nghĩa mà thôi
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Cậu phải hiểu rõ vị trí của mình
Hắn bước về phía cửa sổ, nhìn ra ngoài
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Sẽ có rất nhiều rắc rối
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Cậu sẽ phải đối mặt với những lời chỉ trích
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Những ánh mắt khinh miệt từ giới thượng lưu
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Và tôi sẽ không giúp cậu giải thích cho bất cứ ai về việc cậu đã làm thế nào mà lại tiếp cận được tôi đêm qua
Giọng hắn đầy sự lạnh lùng và trách cứ
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Sẽ có một khế ước...cậu sẽ sống trong biệt thự này, dưới sự bảo hộ của tôi
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Nhưng mọi thứ…mọi thứ sẽ theo quy tắc của tôi
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Cậu không có quyền lựa chọn
Ánh nắng ban mai đã lên cao, nhưng nó không thể xua đi cái bóng tối nặng nề bao trùm căn phòng và số phận của hai con người bị ràng buộc bởi một đêm định mệnh. Hương Vodka mạnh mẽ, đầy sự lạnh lùng và chán ghét từ Lưu Diệu Văn, và hương đào chín yếu ớt, mang theo sự sợ hãi và bất lực của Chu Chí Hâm, giờ đây đã hòa quyện vĩnh viễn, tạo nên một sự kết nối nghiệt ngã không hề mong muốn
—End Chap 2—
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Hiiii các bạn đọc
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Lại là mình đây
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Chap mới lại lên và một cuộc đời bão tố của Chu Chí Hâm chính thức bắt đầu
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Nếu các bạn đọc thấy hay thì hãy like và bình luận thật nhiệt tình nha
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Cảm ơn mọi người rất nhiều

Chapter 3

—Chap 3—
Sau khi Lưu Diệu Văn rời đi bỏ lại cậu một mình trong phòng với mớ hỗn lộ và một mớ cảm xúc tuyệt vọng, u uất, sợ hãi,…
Cậu nằm trên giường co người lại, cơ thể vẫn còn đau nhức âm ỉ và tâm trí trống rỗng không nghĩ được gì cả
Cậu không tài nào ngủ được, mỗi khi cậu nhắm mắt là hình ảnh Lưu Diệu Văn dữ tợn trong cơn phát tình, cùng với pheromone Vodka cuồng loạn của hắn lại hiện rõ mồn một trong đầu của cậu
Dấu răng đánh dấu ở gáy của cậu vẫn còn đang nhức nhối và âm ỉ, như một bằng chứng không thể chối cãi về đêm định mệnh
Pheromone đào chín của cậu bây giờ chỉ còn là một làn hương yếu ớt và cam chịu
Tiếng gõ cửa vang lên, không chờ cậu trả lời cửa phòng liền bật mở
Quản gia Vương, người đã coi sóc nhà họ Lưu nhiều năm, ông bước vào
Ánh mắt ông dừng lại trên người Chu Chí Hâm, vừa có chút khó hiểu
Quản Gia Vương
Quản Gia Vương
Cậu Chu
Quản Gia Vương
Quản Gia Vương
Thiếu gia Lưu muốn gặp cậu ở phòng khách
Quản Gia Vương
Quản Gia Vương
Sẽ có vài chuyện cần nói rõ với cậu
Quản gia Vương nói, giọng điệu có chút khách sáo hơn mọi ngày
Chu Chí Hâm run rẩy, chống tay cố gắng ngồi dậy
Cậu nhận ra mình vẫn còn đang quấn trong tấm chăn, và những mảnh vải rách rưới của bộ đồ dạ hội vẫn vương vãi trên sàn
Cậu vội vã kéo chăn lên che kín người của mình
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi...tôi cần thay đồ
Chu Chí Hâm trả lời lí nhí trong cổ họng. Quản gia Vương gật đầu
Quản Gia Vương
Quản Gia Vương
Đã chẩu bị sẵn đồ cho cậu trong tủ quần áo
Quản Gia Vương
Quản Gia Vương
Phải nhanh lên đấy
Trong tủ là một bộ quần áo đơn giản, bằng vải cotton mềm mại, hoàn toàn khác biệt so với những bộ đồ dạ hội lộng lẫy đêm qua hay trang phục mà các Omega quý tộc thường mặc
Chí Hâm thay đồ nhanh chóng, cảm thấy mình nhỏ bé và lạc lõng trong bộ quần áo rộng rãi
Cậu ngước nhìn bản thân trong gương–đôi mắt sưng húp, gương mặt xanh xao, và vết đánh dấu đỏ thẫm hiện rõ dưới mái tóc
Khi Chu Chí Hâm bước xuống phòng khách, Lưu Diệu Văn đã ngồi sẵn ở ghế sofa đơn
Hắn mặc một bộ vest đen lịch lãm, mái tóc được chải chuốt gọn gàng, vẻ ngoài hoàn hảo đến lạnh lùng
Không còn chút dấu vết nào của cơn phát tình điên loạn đêm qua
Hương Vodka của anh trầm tĩnh, nhưng vẫn toát ra sự áp chế vô hình
Ngồi đối diện anh là Lão phu nhân Lưu và cha mẹ anh, đều mang vẻ mặt nghiêm trọng và lo lắng
Khi thấy Chí Hâm, ánh mắt của họ quét qua cậu, chứa đầy sự dò xét và cả khinh thường
Chí Hâm rụt rè đứng lại ở chân cầu thang, không dám bước đi nữa bước
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Xuống rồi thì ngồi đi
Lưu Diệu Văn lên tiếng, giọng nói của hắn không hề có chút biểu cảm nào
Chu Chí Hâm run rẩy bước vào, cúi thấp đầu không giám nhìn lên. Cậu cố gắng tránh đi mọi ánh mắt của những người xung quanh
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Những chuyện đã xảy ra ngày hôm qua
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Chắc mọi người đều đã rõ
Lưu Diệu Văn nói, ánh mắt lướt qua gia đình mình, rồi dừng lại ở Chí Hâm
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Do một số sự cố
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Tôi đã vô tình đánh dấu Chu Chí Hâm
Lạc Hồng Liên
Lạc Hồng Liên
"Thở dài nặng nề"
Lạc Hồng Liên
Lạc Hồng Liên
Là sự cố hay là một cái bẫy tinh vi
Lạc Hồng Liên
Lạc Hồng Liên
Còn cần phải điều tra rõ ràng
Lạc Hồng Liên
Lạc Hồng Liên
Nhưng cái đánh dấu đó…Lưu Diệu Văn...cháu đã phá hỏng cuộc hôn nhân với tiểu thư Cố mất rồi
Cha của Lưu Diệu Lưu Mộ Sơn lên tiếng, giọng đầy uy quyền
Lưu Mộ Sơn
Lưu Mộ Sơn
Ta đã bàn bạc với Lão Phu Nhân và mẹ của con
Lưu Mộ Sơn
Lưu Mộ Sơn
Danh dự gia tộc không thể bị hoen ố
Lưu Mộ Sơn
Lưu Mộ Sơn
Việc con đánh dấu Omega này đã là sự thật
Lưu Mộ Sơn
Lưu Mộ Sơn
Theo quy tắc của giới Enigma của con
Lưu Mộ Sơn
Lưu Mộ Sơn
Con phải chịu trách nhiệm
Chu Chí Hâm ngẩng đầu lên, hy vọng le lói. Liệu hắn có chấp nhận cậu không???
Lưu Mộ Sơn
Lưu Mộ Sơn
Chúng ta sẽ không kết hôn
Lưu Mộ Sơn
Lưu Mộ Sơn
Một Omega như cậu ta không thể bước vào gia tộc Lưu dưới danh nghĩa Thiếu Phu Nhân chính thức
Lưu Mộ Sơn nói thẳng thừng, ánh mắt khinh miệt nhìn Chu Chí Hâm
Lưu Mộ Sơn
Lưu Mộ Sơn
Nhưng con bé sẽ không bị bỏ rơi
Lưu Mộ Sơn
Lưu Mộ Sơn
Đó là sự sỉ nhục lớn nhất đối với một Enigma
Tim Chu Chí Hâm hẫng đi một nhịp. Không kết hôn. Vậy ra, trách nhiệm mà hắn nói chỉ là sự ràng buộc danh nghĩa mà thôi
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Vậy thì...
Lưu Diệu Văn lên tiếng, ngắt lời cha mình
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Chúng ta sẽ lập một khế ước hôn nhân tạm thời
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Không phải là kết hôn chính thức
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Nó sẽ có hiệu lực cho đến khi chúng ta tìm ra kẻ đã hạ thuốc tôi và xử lý mọi chuyện ổn thỏa
Hắn nhìn thẳng vào Chu Chí Hâm. Ánh mắt lạnh như băng
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Cậu sẽ sống trong biệt thự này
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Dưới sự bảo hộ của gia tộc Lưu
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Nhưng mọi việc đều phải theo quy tắc của tôi và gia đình tôi
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Cậu không có quyền phản đối
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi...tôi hiểu rồi...
Giọng cậu lí nhí, gần như bật khóc. Cậu không có quyền lựa chọn. Cuộc đời cậu đã không còn nằm trong tay mình nữa
Lưu Mộ Sơn
Lưu Mộ Sơn
Về phần trách nhiệm của một Enigma
Lưu Mộ Sơn tiếp tục
Lưu Mộ Sơn
Lưu Mộ Sơn
Chúng ta sẽ công bố một cuộc hôn nhân sắp đặt giữa Diệu Văn và Chu Chí Hâm
Lưu Mộ Sơn
Lưu Mộ Sơn
Nhưng sẽ chỉ là một khế ước trên giấy tờ và không có lễ nghi hay sự công nhận rộng rãi
Lưu Mộ Sơn
Lưu Mộ Sơn
Cậu ta sẽ chỉ là 'Omega bị đánh dấu của Lưu Diệu Văn' chứ không phải Thiếu Phu Nhân Lưu
Lưu Mộ Sơn
Lưu Mộ Sơn
Cậu ta sẽ không được phép đại diện gia tộc hay tham gia vào bất kỳ hoạt động nào của giới thượng lưu
Lạc Hồng Liên
Lạc Hồng Liên
Và tuyệt đối không được có con
Lưu Lão Phu Nhân lạnh lùng bổ sung thêm
Lạc Hồng Liên
Lạc Hồng Liên
Huyết thống nhà họ Lưu không thể bị pha loãng được
Lời nói của họ như những mũi dao đâm vào trái tim Chu Chí Hâm. Cậu cảm thấy mình như một món đồ bị định giá, một gánh nặng bị buộc phải chấp nhận, chứ không phải một con người
Hương đào chín của cậu co rúm lại, gần như biến mất, như thể đang cố gắng tự bảo vệ khỏi những lời lẽ tàn nhẫn
Lưu Diệu Văn chỉ im lặng lắng nghe. Hắn biết đây là cách tốt nhất để giảm thiểu thiệt hại cho cả hai bên
Hắn vẫn còn tức giận với tình huống này, với cái "vết nhơ" mà Chu Chí Hâm vô tình mang lại cho hắn, nhưng hắn cũng không thể phủ nhận sự ràng buộc bản năng
Lưu Mộ Sơn
Lưu Mộ Sơn
Cậu có đồng ý không???
Lưu Mộ Sơn nhìn Chu Chí Hâm. Giọng đầy quyền lực
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi...tôi đồng ý ạ...
Ngoài việc đồng ý, cậu còn có thể làm gì khác? Từ giờ, cậu sẽ sống trong biệt thự này, dưới ánh mắt dò xét và khinh miệt của gia tộc Lưu, như một "cái bóng" bị trói buộc bởi khế ước
Lưu Mộ Sơn
Lưu Mộ Sơn
Tốt
Lưu Mộ Sơn
Lưu Mộ Sơn
"Gật đầu"
Lưu Mộ Sơn
Lưu Mộ Sơn
Quản gia Vương sẽ sắp xếp phòng cho cậu Chu ở khu phía Tây
Lưu Mộ Sơn
Lưu Mộ Sơn
Và quản lý mọi việc liên quan đến cậu ta
Khu phía Tây là khu vực dành cho khách không quan trọng, tách biệt hoàn toàn với khu vực sinh hoạt chính của gia đình
Chu Chí Hâm hiểu ngay vị trí của mình. Cậu sẽ sống trong biệt thự này, nhưng hoàn toàn cô lập
Lưu Diệu Văn đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng lướt qua Chu Chí Hâm một lần cuối
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Cậu về phòng đi chuẩn bị đi
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Quan gia Vương sẽ đưa cậu đi
Hắn không nói thêm lời nào, cũng không nhìn lại Chí Hâm. Trong mắt hắn, đây chỉ là một "khế ước" bất đắc dĩ, một sự dàn xếp để giải quyết rắc rối
Hắn sẽ làm tròn trách nhiệm Enigma của mình, nhưng không hơn không kém
Mùi hương Vodka của han vẫn mạnh mẽ, nhưng giờ đây nó mang theo một sự kiên quyết tàn nhẫn, dập tắt mọi hy vọng nhỏ nhoi trong trái tim Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm theo Quản gia Vương rời đi, cảm thấy cả thế giới đang sụp đổ dưới chân mình
Dù đã bị đánh dấu, dù đã có mối ràng buộc bản năng, cậu vẫn chỉ là một vật cản, một gánh nặng, một "vết nhơ" trong mắt Lưu Diệu Văn và gia tộc hắn
Khế ước này không phải là sự bảo vệ, mà là một bản án giam cầm
Từng bước chân nặng nề trên hành lang đá cẩm thạch lạnh lẽo, Chu Chí Hâm cảm thấy như mình đang bị kéo xuống một vực thẳm không đáy
Hương đào chín của cậu, vốn đã yếu ớt, giờ đây gần như biến mất, nhường chỗ cho sự tê liệt và tuyệt vọng
Quản gia Vương dẫn Chu Chí Hâm đến khu phía Tây của biệt thự. Đây là một khu vực ít được sử dụng, với những căn phòng lớn nhưng thiếu vắng hơi ấm
Căn phòng mà Quản gia Vương chỉ định cho cậu nằm ở cuối hành lang dài, đối diện với một khu vườn hoang vắng
Cánh cửa gỗ nặng nề mở ra một không gian rộng rãi nhưng u ám
Bàn ghế được phủ khăn trắng, rèm cửa dày cộp che khuất ánh sáng mặt trời, và không khí đặc quánh mùi ẩm mốc
Quản Gia Vương
Quản Gia Vương
Đây là phòng của cậu từ bây giờ
Quản gia Vương nói, giọng ông vẫn khách sáo và xa cách
Quản Gia Vương
Quản Gia Vương
Mọi thứ cần thiết sẽ được chuyển đến sau
Quản Gia Vương
Quản Gia Vương
Nếu có bất cứ yêu cầu gì thì hãy báo cho người hầu trong khu vực này
Quản Gia Vương
Quản Gia Vương
Cậu không được phép đi lại tự do trong các khu vực khác của biệt thự
Quản Gia Vương
Quản Gia Vương
Trừ khi có sự cho phép của thiếu gia hoặc lão phu nhân
Chu Chí Hâm gật đầu một cách vô hồn. Cậu biết rõ điều này có nghĩa là gì
Cậu đã bị giam lỏng
Dù vẫn ở trong cùng một căn nhà với Lưu Diệu Văn, nhưng cậu lại bị đẩy ra xa, như một vật thể không mong muốn
Cậu bước vào phòng, cảm nhận sự lạnh lẽo bao trùm lấy mình
Cái lạnh không chỉ đến từ không khí, mà còn từ sự cô đơn, từ nỗi đau bị chối bỏ
Cậu ngồi xuống mép giường, cảm thấy cơ thể rã rời. Nước mắt bắt đầu tuôn rơi, không tiếng động
Cậu không còn sức để khóc thành tiếng, chỉ có những giọt lệ nóng hổi lăn dài trên má, thấm vào lớp vải cotton mềm mại
Trong những ngày tiếp theo, cuộc sống của Chí Hâm trôi qua trong sự im lặng và cô lập
Cậu hiếm khi nhìn thấy Quản gia Vương, và những người hầu được cử đến phục vụ cậu cũng giữ khoảng cách, chỉ thực hiện nhiệm vụ một cách máy móc
Họ đưa bữa ăn đến đúng giờ, dọn dẹp phòng, nhưng không ai nói chuyện với cậu.
Không có tiếng cười, không có sự hỏi han, chỉ có sự vắng lặng đến đáng sợ
Chu Chí Hâm dành phần lớn thời gian trong phòng, đọc sách cũ từ thư viện nhỏ trong căn phòng, hoặc đơn giản là nhìn ra khu vườn hoang vắng qua cửa sổ
Cậu cảm thấy như mình đang sống trong một cái lồng vô hình, bị tách biệt khỏi thế giới bên ngoài
Mùi hương Vodka của Lưu Diệu Văn vẫn lởn vởn trong không khí của biệt thự, đôi khi mạnh mẽ đến nghẹt thở, đôi khi chỉ là một làn hương thoảng qua, nhắc nhở Chu Chí Hâm về sự hiện diện của anh, và về sợi dây ràng buộc nghiệt ngã giữa họ
Lưu Diệu Văn, mặt khác, quay trở lại với cuộc sống bận rộn của mình như chưa từng có chuyện gì xảy ra
Hắn vẫn đến công ty, gặp gỡ đối tác, tham gia các sự kiện xã hội. Với giới thượng lưu, một lời giải thích ngắn gọn đã được đưa ra
Lưu Diệu Văn đã "đánh dấu nhầm" một Omega trong cơn phát tình do bị hạ thuốc, và vì danh dự, hắn sẽ "chịu trách nhiệm" bằng một khế ước hôn nhân danh nghĩa
Không ai ngạc nhiên về việc tiểu thư Lâm đã nhanh chóng rút lui, và cũng không ai dám bàn tán quá nhiều về "Omega bị đánh dấu" này, bởi vì gia tộc Lưu đủ quyền lực để dập tắt mọi tin đồn
Mùi hương Vodka của Lưu Diệu Văn vẫn mạnh mẽ, quyết đoán, nhưng sâu thẳm bên trong, anh cũng cảm thấy sự khó chịu không nhỏ
Hắn chưa bao giờ mong muốn một mối ràng buộc như thế này
Cái đánh dấu trên gáy Chu Chí Hâm là một lời nhắc nhở liên tục về một sai lầm, một sự kiện nằm ngoài tầm kiểm soát của anh
Hắn biết rằng mình phải chịu trách nhiệm, nhưng trách nhiệm này lại mang theo một gánh nặng không hề nhỏ
Mỗi khi anh vô tình cảm nhận được làn hương đào yếu ớt của Chu Chí Hâm từ khu phía Tây, một cảm giác khó chịu lại dâng lên
Đó là sự mâu thuẫn giữa bản năng Enigma muốn bảo vệ Omega của mình, và lý trí của một người thừa kế gia tộc, không muốn bất kỳ vết nhơ nào làm ảnh hưởng đến danh tiếng và tương lai
—End Chap 3—
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Hiii các bạn đọc
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Lại là mình đây
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thương Chu Chu nhiều chút luôn
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Lưu Văn lạnh lùng quá làm bé nhà mình khóc quá trời
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Nếu các bạn thương bé Chu thì hãy like và ủng hộ thật nhiệt tình nha
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Cảm ơn các bạn rất nhiều

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play