[ Đn One Piece ] Bóng Tối Dưới Ánh Trăng
CHAP 1: NGƯỜI GÁC ĐÊM TRÊN HÒN ĐẢO KHÔNG CÓ ÁNH SÁNG
Tân Thế Giới – nơi mà mọi hải tặc đều muốn chạm tới nhưng cũng là nơi họ dễ dàng biến mất mãi mãi.
Trên biển, thứ đáng sợ nhất không phải hải vương hay hạm đội hải quân, mà là những điều không thể lý giải.
Hôm nay, điều đó đã thành hiện thực với Băng Mũ Rơm.
Nami
Tớ chưa từng thấy Log Pose xoay vòng kiểu này…
Nami nghiến răng, ánh mắt căng thẳng khi nhìn kim chỉ của la bàn quay liên tục như phát điên.
Trước mắt họ, một hòn đảo khổng lồ hiện lên giữa biển… nhưng khác lạ.
Không phải là bóng tối của màn đêm – mà là một “vực sâu” đen đặc, nuốt trọn mọi tia sáng từ mặt trời hay mặt trăng.
Ánh sáng như thể bị bóp nghẹt khi chạm vào không khí quanh đảo.
Monkey D. Luffy
Có gì đó đang gọi tớ bên trong!!
Luffy phấn khích hét lên, như cảm nhận được một điều bí ẩn ngon lành nào đó đang chờ.
Cậu không chần chừ, nhảy phắt xuống thuyền nhỏ và chèo vào đảo.
Ussop + Franky + Sanji
Luffy! Khoan đã, đồ ngốc!!
Usopp, Franky và Sanji cùng hét, nhưng Zoro chỉ nhíu mày và lặng lẽ đi theo, tay nắm chuôi kiếm.
Mặt đất ẩm ướt như từng được rửa bằng máu, sương mù dày đặc đến mức gần như có thể chạm tay vào được.
Không cả tiếng tim đập của chính mình.
Luffy bước đi giữa khoảng rừng mờ ảo, giọng vang lên:
Monkey D. Luffy
Ê! Có ai ở đây không?
Và rồi, một tiếng vọng vang lên – dịu dàng, nhưng lạnh lẽo:
Ai đó
Kẻ phàm trần… không nên đặt chân lên lãnh thổ của ta.
Một luồng gió thổi ngang – mang theo những mảnh sáng tím mơ hồ như tinh tú vỡ vụn.
Từ giữa rừng cây, một bóng dáng uy nghi chậm rãi bước ra.
Mái tóc đen ánh tím trải dài như vũ trụ rơi xuống vai.
Đôi mắt như hai viên pha lê chứa cả dải ngân hà đang phát sáng tím biếc.
Trên đầu cô là vương miện đính đầy đá quý lấp lánh, như được gọt giũa từ những vì sao thật sự.
Chiếc váy đen viền tím lượn sóng theo từng bước chân nhẹ nhàng, xung quanh cô không khí lặng đi như bị niệm chú.
Zoro nắm kiếm, gằn giọng:
Thay vào đó, một vòng tròn ánh sáng tím xuất hiện dưới chân – như ma pháp được vẽ ra bằng ánh trăng.
Mọi thứ xung quanh lập tức chìm vào bóng tối.
Robin thì thầm từ phía sau khi vừa chạy tới:
Nico Robin
Cô ấy… giống như miêu tả trong những văn bản cổ… ‘Nữ thần bóng đêm của Vương quốc Lumina đã biến mất từ Thế kỷ Trống’.
Luffy dù bị đẩy ngã bởi luồng khí áp ban nãy, vẫn nhảy bật dậy, hô to:
Monkey D. Luffy
Cậu mạnh thật đó!
Monkey D. Luffy
Mà tên cậu là gì?
Monkey D. Luffy
Tớ là Monkey D. Luffy!
Monkey D. Luffy
Tớ sẽ trở thành Vua Hải Tặc!
Cô gái ấy – trong thoáng chốc – đôi mắt pha lê ánh trăng ấy dao động.
Và rồi, như thể có ký ức ngủ quên bị đánh thức, nàng ngẩng đầu nhìn về phía mặt trăng… rồi lặng lẽ đáp:
Lyra
Người canh giữ ánh trăng cuối cùng.
Franky, Nami, Sanji và Usopp lúc này cũng đã tới nơi.
Nami
Chúng tôi không đến để chiến đấu.
Nami
Nhưng tại sao hòn đảo này lại bị che khuất hoàn toàn khỏi ánh sáng và cả bản đồ?
Lyra nhìn họ, đôi mắt như xuyên thấu tâm trí từng người.
Cô bước chậm về phía một hồ nước đen ngòm và giơ tay lên.
Mặt nước phản chiếu – không phải là hình bóng – mà là những ký ức.
Những trận chiến, những thảm họa, những tiếng khóc không lời từ thế kỷ xa xưa.
Lyra
Vương quốc Lumina từng là nơi cân bằng giữa ánh sáng và bóng tối. Cho đến khi con người chọn phá bỏ sự cân bằng ấy để thỏa mãn khát vọng quyền lực.
Lyra
Cùng giấc mơ và cùng ánh trăng.
Đột nhiên, bầu trời rạn nứt như có thứ gì đó sắp trỗi dậy.
Lyra ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng.
Lyra
Giấc mộng đen sắp tỉnh lại.
Nhưng Luffy… lại bước lên trước, giơ tay ra.
Monkey D. Luffy
Cậu không phải kẻ xấu.
Monkey D. Luffy
Tớ không biết vì sao cậu buồn, nhưng nếu cậu đang đau, tớ sẽ giúp.
Ánh sáng từ đôi mắt Lyra rung động lần nữa.
Lyra
…Ngươi không hiểu thế giới này tàn nhẫn thế nào đâu…
Monkey D. Luffy
Nhưng nếu không ai tin, thì tớ sẽ là người đầu tiên.
Một cơn gió mát thoảng qua.
Lyra nhắm mắt… và mỉm cười.
Lyra
Nếu dám đối mặt với quá khứ… thì đi theo ta, Người mang chữ D.
Và ánh trăng… sẽ soi chiếu một bí mật chôn vùi suốt 800 năm
CHƯƠNG 2 – MẶT TRĂNG RƠI XUỐNG BIỂN ĐEN
Lyra đứng yên lặng trước lời hứa đầy ngốc nghếch của Luffy.
Trong mắt cô, thời gian dường như ngừng trôi…
Nhưng rồi, những tiếng động đầu tiên vang lên – không phải từ con người – mà là từ “Nó”.
Từ lòng đất sâu dưới hòn đảo, một âm thanh như tiếng chuông cổ vang vọng, kéo theo làn gió xoáy ma thuật quét qua rừng đen.
Ai đó
Ngươi đã đánh thức Thể Thức Mặt Trăng... Lyra.
Một giọng nói trầm và đục như tiếng gầm vọng lại từ đá cổ vang lên từ lòng đất.
Mặt đất rùng mình, cây cối chết héo trong giây lát.
Luffy xoay người chắn trước Lyra.
Monkey D. Luffy
Có ai đó dưới kia hả?
Một vòng tròn ma pháp phát sáng dưới chân cô, ngăn không cho hắc khí trào lên khỏi lòng đất.
Lyra
Đó là… thứ ta từng phong ấn bằng chính sự tồn tại của mình.
Lyra
Một phần của ta, bị nguyền rủa và phản bội…
Lyra
Hắn đã tỉnh lại vì ngươi...
Phía xa, tàu Thousand Sunny cũng bắt đầu chao đảo dữ dội.
Franky
Nami! Biển đang… chuyển màu đen?!
Nước biển xung quanh hòn đảo đang mất dần màu xanh, thay vào đó là màu đen kịt như mực, phản chiếu lại không gì khác ngoài… một mặt trăng méo mó trên trời.
Một con quái vật khổng lồ đang vươn mình – giống như rồng, nhưng bị xé nát, chắp vá từ hàng ngàn chiếc bóng.
Mắt nó phát sáng màu tím đỏ, giọng nói nứt nẻ đầy thù hận:
Hắc thể
Là phần ký ức bị nhân loại vứt bỏ.
Hắc thể
Là sức mạnh Lyra từng chôn sâu.
Hắc thể
Nay... ta được tự do.
Lyra chấn tĩnh lại, cánh tay giơ ra chặn Luffy.
Lyra
Cậu không được nhúng tay vào… đây là quá khứ của ta, và tội lỗi của ta.
Nhưng Luffy lắc đầu, cười.
Monkey D. Luffy
Không phải cậu nói tớ không hiểu sự tàn nhẫn của thế giới à?
Monkey D. Luffy
Tớ không cần hiểu.
Monkey D. Luffy
Tớ muốn đi cùng cậu.
Roronoa Zoro
Giúp thì giúp luôn đi.
Roronoa Zoro
Nói nhiều quá.
Robin đặt tay lên vai Lyra, thì thầm:
Nico Robin
Cô không đơn độc nữa.
Vinsmoke Sanji
Bất kỳ ai làm cô khóc, tôi sẽ nướng hắn thành thịt xào rượu.
Trong ánh sáng mờ ảo, đôi mắt pha lê của cô lại phản chiếu bóng người – lần này không chỉ có mình cô, mà còn có Luffy, Robin, Zoro, Sanji, Usopp… và cả ánh sáng từ mặt trăng bị che khuất.
Lyra
Vậy hãy chiến đấu cùng ta.
Từ dưới đất, Hắc Thể trồi lên trong hình dạng rồng bóng tối khổng lồ, mang theo tiếng than khóc hàng trăm linh hồn.
Nó há miệng, tạo ra một làn sóng năng lượng màu đen tàn phá cả khu rừng.
Zoro chém nát cành cây chặn đường bằng Tam Kiếm Phái.
Sanji bay xoay vòng trên không, tấn công bằng chân lửa.
Và rồi, Lyra – lần đầu tiên trong hàng thế kỷ – mở ra quyền năng thật sự: Dạ Quang Tinh Hồn.
Cô nâng tay lên, triệu hồi một vầng sáng trắng tím trên lòng bàn tay.
Những mảnh sao nhỏ như bụi ngân hà tỏa ra từ tóc cô, vẽ thành một kết giới ánh trăng.
Lyra
Ngươi là ta – nhưng là ta của những ngày không hy vọng.
Lyra
Ta không còn là người đã bỏ cuộc nữa.
Lyra bắn một luồng ánh sáng xuyên qua lớp da của Hắc Thể, để lộ những mảnh ký ức vỡ vụn.
Những hình ảnh cũ: chiến tranh, phản bội, ánh mắt của dân chúng sợ hãi… và cả khoảnh khắc Lyra bị phong ấn.
Monkey D. Luffy
Đừng để hắn điều khiển cậu!
Monkey D. Luffy
Cậu không phải kẻ yếu đuối đó!
Cô nhìn sang Luffy – lần đầu tiên, rơi nước mắt.
Lyra
Cậu... thật ngu ngốc.
Ma pháp từ cơ thể cô chuyển thành màu bạc trắng – tinh khiết, như ánh trăng thật sự.
Lyra
Ta không còn là ‘bóng tối’ của Lumina.
Lyra
Từ giờ… ta là ánh sáng của chính mình.
Một luồng sáng cực mạnh nổ ra – ánh trăng rơi xuống biển đen – phá vỡ Hắc Thể, và giải thoát cho hòn đảo khỏi phong ấn nghìn năm.
Lyra gục xuống – và Luffy đỡ lấy cô.
Monkey D. Luffy
Ngủ một chút đi.
Monkey D. Luffy
Tụi tớ sẽ bảo vệ phần còn lại.
CHƯƠNG 3 – ÁNH TRĂNG TRÊN BOONG TÀU
Trên boong tàu Thousand Sunny, mặt biển đã trở lại vẻ yên bình vốn có.
Ánh trăng sáng bạc đổ xuống, phản chiếu nhẹ nhàng lên tấm màn che phủ quanh thân tàu.
Lyra được Nami và Robin chăm sóc trong phòng y tế, vẫn chưa tỉnh lại sau trận chiến dùng cạn sức mạnh.
Trong phòng y tế, Nami nhẹ nhàng thay khăn ấm trên trán Lyra.
Nami
Cơ thể cô ấy mảnh mai vậy mà lại mang trong mình sức mạnh như thế… không thể tin được.
Robin thì thầm, tay lật từng trang sách cổ mà chính Lyra mang theo trong bọc áo.
Nico Robin
Của Vương Triều Ánh Trăng – một nền văn minh bị xóa tên khỏi lịch sử.
Nico Robin
Có lẽ cô ấy… là người sống sót cuối cùng.
Trong khoang chính, Luffy ngồi lặng trên lan can, hai tay đung đưa, đôi mắt nhìn lên mặt trăng.
Roronoa Zoro
Sao ngồi im thế?
Monkey D. Luffy
Tớ đang nghĩ…
Sanji bước ra với ly nước cam trong tay, cười cợt:
Vinsmoke Sanji
Lần đầu biết yêu à?
Monkey D. Luffy
Tớ đang nghĩ… ánh sáng của cô ấy lạ lắm.
Monkey D. Luffy
Không giống bất kỳ ai tớ từng gặp.
Monkey D. Luffy
Nhưng tớ không ghét đâu.
Tony Tony Chopper
Mọi người! Lyra tỉnh rồi!
Trong phòng y tế, ánh sáng mờ của chiếc đèn nhỏ chiếu lên gương mặt Lyra – đôi mắt màu tím trong như pha lê khẽ hé mở.
Cô đưa tay lên che mắt, giọng khàn khàn:
Lyra
Đây là… tàu của các cậu sao?
Nami
Không có gì phải lo đâu.
Lyra ngồi dậy, vẫn còn mệt.
Ánh mắt cô nhìn quanh – rồi dừng lại khi thấy Luffy đang đứng dựa cửa, cười toe toét.
Cô mím môi, rồi… bật cười nhỏ.
Lyra
Cậu thật sự… không sợ sao?
Monkey D. Luffy
Vì tớ thấy được... nụ cười thật sự của cậu lúc đánh bại hắn.
Monkey D. Luffy
Cậu không phải quái vật.
Lyra nhìn xuống bàn tay mình – lần đầu tiên trong đời, nó không run.
Lyra
Vì nhờ cậu, tớ đã đánh thức được phần người trong chính mình.
Cảnh cắt đến khoảnh khắc sau bữa tối.
Cả băng Mũ Rơm quây quần trên boong tàu.
Franky vừa lắp thêm một bộ đèn treo ánh trăng, còn Brook gảy đàn violin bản nhạc dịu êm.
Luffy nằm ngửa ra sàn tàu, tay gác sau đầu.
Lyra bước đến ngồi cạnh, mái tóc đen tím lấp lánh dưới ánh trăng.
Monkey D. Luffy
Cậu có muốn đi cùng tụi tớ không?
Lyra
Thế giới ngoài kia… vẫn ghét người như tớ.
Vinsmoke Sanji
Chúng tôi không phải thế giới ngoài kia.
Roronoa Zoro
Cũng không phải thiên thần đâu.
Roronoa Zoro
Nhưng ít ra tụi tôi biết quý trọng những người đã đứng vững sau tất cả.
Nico Robin
Lịch sử đôi khi cần người viết lại.
Nami
Và chúng tôi có chỗ cho một ‘ánh trăng biết cười’.
Lyra nhìn từng người – và cuối cùng dừng ở Luffy.
Monkey D. Luffy
Tớ muốn cậu trở thành đồng đội của tớ.
Một làn gió nhẹ thổi qua.
Ánh trăng chiếu vào đôi mắt cô – màu tím dần chuyển xanh dương nhạt, phản chiếu ánh sáng ấm áp.
Gió biển thổi qua boong tàu, mang theo hơi mặn và tiếng sóng vỗ.
Lyra tựa người lên lan can, mắt ngước nhìn vầng trăng tròn đang soi sáng mặt biển yên ả.
Luffy ngồi sát bên, tay vẫn đung đưa theo thói quen.
Lyra
Trước đây tớ rất sợ đêm trăng.
Lyra
Vì đó là lúc tớ nhìn thấy những ký ức mình muốn quên nhất.
Nhưng rồi, cậu nghiêng đầu, nở nụ cười tươi rói:
Monkey D. Luffy
Vậy thì từ giờ… hãy nhìn trăng cùng tụi tớ.
Monkey D. Luffy
Bảo đảm nó sẽ bớt đáng sợ.
Tiếng cười nhẹ như gió thoảng, nhưng lại khiến lòng người ấm hơn cả mặt trời.
Ánh trăng không còn lạnh lẽo nữa.
Nó đã tìm được một mái nhà mới – là boong tàu này, và những con người điên rồ nhưng chân thật này.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play