Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Thực Tập Sinh, Đừng Làm Tôi Lung Lây!

Thử Thách Đầu Tiên

(07:20 AM – Sảnh lớn công ty Tập đoàn KST)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(Tôi ghét sự ồn ào. Nhưng thứ tôi ghét hơn... là những nhân sự đến trễ.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(...Bước vào sảnh. Thang máy vừa mở, tôi thấy một người chạy vội tới.)
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Ấy ấy khoan khoan! Đợi em chút!!
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
(...Nhảy vào thang máy, thở hổn hển, áo sơ mi chưa cài hết nút.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(Cậu ta ngước lên nhìn tôi. Không chào. Không giới thiệu. Chỉ nhìn và cười.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Cậu là nhân viên mới?
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Ơ? Sao anh biết hay vậy? Sếp hả? Nhìn mặt nghiêm ghê...
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(Tôi không đáp. Chỉnh lại cà vạt. Số tầng hiện số 15 – phòng Nhân sự.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(...Lên đến tầng, tôi bước ra. Cậu ta lẽo đẽo theo sau.)
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Ủa anh làm ở phòng nào vậy?
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Mình chung thang máy chắc có duyên đó, hehe.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(Tôi quay đầu. Lạnh lùng.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Phòng Chiến lược – nơi thực tập sinh sẽ không tồn tại quá một tuần nếu còn đi làm trễ như vậy.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Chà… nghiêm dữ ta.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Mà đúng kiểu gu em đó.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(...Tôi bước thẳng vào phòng họp. Không quay đầu.)
___
(08:00 AM – Buổi giới thiệu nhân sự mới)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(Lúc tôi đang ký giấy tờ, quản lý bước tới.)
QL: Mai An
QL: Mai An
Thầy Dương, đây là thực tập sinh mới – Kỳ.
QL: Mai An
QL: Mai An
Em ấy sẽ theo sát anh trong 3 tháng tới.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(Tôi ngước lên. Gương mặt quen thuộc sáng nay. Vẫn nụ cười đó.)
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Tada~ Gặp lại rồi nha sếp nghiêm khắc.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(Tôi nhíu mày. Nhưng không phản ứng.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Đừng gọi tôi là sếp.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Tôi là người hướng dẫn cậu không phải bạn.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Ờ thì… mentor của em.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Gọi gì cũng được, miễn là… em được gọi anh.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(...Cả phòng cười khúc khích. Tôi thở ra nhẹ. Đã thấy mệt.)
_____
(10:30 AM – Bàn làm việc của tôi)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(Cậu ta kéo ghế ngồi xuống cạnh bàn tôi. Tay cầm latte, miệng còn dính bọt sữa.)
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Anh uống cà phê không?
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Em order cho nè, có giảm giá 20% á.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Không cần.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Ờ, vậy thui em uống hai ly.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(Tôi mở file dự án. Cậu ta liếc sang.)
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Powerpoint nhìn khô khan quá ha… Hay để em làm bản hoạt hình cho vui?
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Cậu ở đây để học, không phải để gây chú ý.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Vậy em làm sao cho anh chú ý?
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(Tôi dừng tay. Nhìn sang. Đôi mắt cậu ta cong cong, rõ ràng là đang đùa. Nhưng tôi thì… không rảnh.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Hoàn thành báo cáo thị trường trước 3 giờ chiều.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Gửi tôi bản PDF, không cần màu mè.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Rồi, rõ luôn.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Thầy lạnh quá… lạnh vậy mà em vẫn thấy tim nóng là sao ta?
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(...Tôi không trả lời.)
_____
(20:00 PM – Chung cư Royal Hill)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(Tôi đặt thẻ lên thang máy, định lên tầng 20 thì một giọng nói vang lên sau lưng.)
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Ủa?? Sếp ở đây hả??
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(Tôi quay lại. Cậu ta mặc hoodie, tay ôm bịch gà rán, dép kẹp lọp cọp.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Cậu theo dõi tôi à?
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Gì dạ, chung cư em ở từ tháng trước rồi á.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Tầng 20 nhen.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(Tôi thở dài. Số tầng sáng lên. 20.)
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Hên xỉu, ở chung tầng.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Mai em đi nhờ xe anh nghen?
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Không.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Sao anh cứ cộc vậy ta.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Em tưởng sống chung tầng thì phải thân thiết chớ...
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(...Thang máy mở. Tôi bước ra. Cậu ta bước theo, nhai gà rán tỉnh queo.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(Tôi chưa từng nghĩ có ngày đi làm... mệt đến vậy.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(Và đó là cách tôi gặp cậu ta. Một thực tập sinh vừa ồn ào, vừa phiền phức – nhưng lại khiến mọi thứ xung quanh tôi… đỡ tĩnh lặng quá mức cần thiết.)
_________
T/G 🐢
T/G 🐢
💗 Nếu bạn thấy Kỳ nên bớt cà chớn để thầy Dương đỡ khổ thì like truyện ủng hộ nhaaaa 😭👇

Đừng để tôi thấy cậu nữa, thực tập sinh

📍08:00 sáng – Phòng Chiến lược, công ty KST
(...Cả văn phòng đang làm việc yên ắng. Kỳ ngồi cách bàn Dương đúng 2 mét, đang gõ gì đó vào file Word...)
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
(ngẩng đầu lên)
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Anh Dương ơi, chữ em chọn Times New Roman nè, mà thấy nó hơi buồn.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Em đổi Comic Sans nha?
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(...Không nhìn, chỉ gõ tiếp email...)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Nếu muốn đơn phương chia tay với công ty, thì cứ việc.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Hảaa? Mới sáng ra đã đòi chia tay?
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Gắt vậy á?
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Báo cáo kinh doanh mà dùng font nhí nhố, tôi in ra rồi tôi ăn giấy luôn.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Anh ăn mà không mời em luôn?
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Sao thiếu lịch sự quá zị?"
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(...thở dài. Gập laptop lại.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Ra phòng họp, tôi kiểm tra file của cậu.
___
📍08:15 – Phòng họp nhỏ
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
(...kéo ghế ngồi đối diện, tay vẫn đặt lên bàn, nhịp nhịp bút như đánh trống.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Cậu đánh số liệu sai.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Phần trăm tăng trưởng quý II không thể thấp hơn quý I khi chi tiêu tăng.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Ủa vậy hả?
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Thì tại em thấy thấp nhìn dễ thương hơn.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Con số bự nhìn hung dữ lắm.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(...im lặng 3 giây. Gật đầu.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Tôi xin phép hung dữ lại.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Thôi đừng.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Anh mà dữ thật chắc em... chết mê mất.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(...đứng dậy. Kỳ lật đật đứng theo.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Về chỉnh lại báo cáo.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Chiều tôi cần bản in.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Không comic, không emoji, không sáng tạo quá đà.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Rồi rồi.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Không được sáng tạo, không được nhí nhố, không được đáng yêu...
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(...quay lại, mắt nhìn chằm chằm.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Cái cuối ai bảo cậu tự nhận?
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Thì... anh cũng thấy mà.
___
📍10:20 – Góc máy in, gần pantry
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
(...Máy kêu 'kẹt cạch'. Đang cố kéo giấy ra. Mực đen dính đầy tay.)
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Máy này có thù với em á.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Hôm qua cũng bị, hôm nay cũng kẹt.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(từ xa đi tới, tay cầm ly cà phê.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Làm gì cũng không xong.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Vậy anh chỉ em đi, sếp ơi.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Em cần chỉ dạy tận tình lắm luôn á.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(đặt ly xuống, cúi xuống gỡ máy.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Muốn học thì bớt nói.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Muốn được anh để ý thì nói nhiều chút mới nổi bật.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(Dừng tay 2 giây, rồi tiếp tục như không có gì. Máy hoạt động lại.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Máy còn thông minh hơn cậu.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Máy đâu biết thả thính.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
...
_____
📍12:05 – Thang máy, giờ nghỉ trưa
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(Bấm lên tầng thượng. Cửa chuẩn bị đóng lại thì Kỳ chạy tới, tay cầm hộp cơm và một túi snack.)
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
"Ơ đợi em, đợi emmm! Thang máy ơi đừng phũ em!!
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
(...Cửa mở ra lần nữa. Kỳ chen vào, cười toe.)
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Trùng hợp dữ ta. Lại gặp anh.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Không phải trùng hợp.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Là nghiệp.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Nghiệp ngọt quá đi chớ.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Cứ như vũ trụ xếp đặt cho em với anh đi chung hoài zị.
(...Thang máy im lặng một chút.)
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Ủa mà anh bấm tầng mấy?
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Sân thượng.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
òoo.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(....quay sang nhìn. Cậu ta vẫn đang... cười.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(...Cửa mở. Bước ra, không nói gì thêm. Nhưng sau lưng, Kỳ vẫn cười nhỏ...)
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Nghiệp dữ thiệt, đụng hoài không né được luôn."
_____
T/G 🐢
T/G 🐢
#ThựcTậpSinhĐừngLàmTôiLungLay

Giờ nghỉ trưa và một đứa cứ lẽo đẽo theo sau

📍12:12 – Thang máy khu A, tầng sân thượng
(...Ding! – cửa thang máy mở ra. Dương bước ra trước, phía sau là Kỳ, tay ôm túi đựng cơm trưa và snack...)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Cậu đi theo tôi?
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Không em đi theo...cảm hứng.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Cảm hứng lúc nào cũng lẽo đẽo theo sau người khác thế à?
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Không phải ai cũng truyền cảm hứng được cho em đâu đó.
(...Dương liếc nhẹ. Không nói gì. Vẫn đi về phía ghế dài sát lan can sân thượng. Gió thổi nhẹ, trời âm u vừa đủ mát...)
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
(...bước nhanh lên, ngồi xuống trước. Đặt hộp cơm xuống bàn đá, mở bịch snack đặt cạnh...)
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Nè, em ngồi đây được chứ?
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Đã ngồi rồi thì còn hỏi làm gì.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Vì em đang cố làm người lịch sự.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Chứ bình thường là nhào vô ngồi luôn á.
(Dương ngồi xuống bên cạnh – vẫn giữ khoảng cách đúng chuẩn dân văn phòng. Mở hộp cơm gạo lứt cá hấp, ăn từng miếng chậm rãi...)
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
(mở hộp cơm chiên gà mật ong, rắc thêm ruốc và rút một cái xúc xích chiên ra. Cắn một phát...)
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Hồi còn đi học em ghét nhất kiểu người như anh.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
May quá. Tôi không phải bạn học của cậu.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Chuẩn luôn.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Anh đúng kiểu học sinh giỏi ngồi bàn đầu, không bao giờ quay cóp, kiểm tra là điểm thu liền tay ấy.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Tôi còn là kiểu người sẽ báo giám thị nếu thấy ai đó dùng phao.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Trời má... chảnh thiệt.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(nhìn sang – không tức giận, chỉ nhíu mày nhẹ.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Chảnh không phải từ dành cho người làm đúng.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Cũng đúng.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Mà giờ em thích người kiểu đó rồi, phải làm sao?
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(...ngừng nhai. Gắp miếng cá lên nhưng không ăn vội...)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Cậu có biết mình đang nói chuyện với thầy hướng dẫn không?
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Dạ biết. Nhưng giờ là giờ nghỉ trưa mà.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(thở nhẹ một cái. Rồi nhìn Kỳ ăn tiếp với vẻ ngon lành...)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Cơm gà mật ong, xúc xích, snack… tim mạch của cậu đang cầu cứu đấy.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Không sao.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Em ăn nhanh hơn nó cầu cứu.
(...Cả hai im lặng vài giây. Dương nhấp ngụm cà phê, ánh mắt lướt qua Kỳ – cậu đang bẻ vụn miếng snack rắc lên cơm...)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Cậu thật sự không biết ngồi yên đúng không?
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Không ngồi yên thì mới kéo được thầy xuống đất á.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Tôi có bay đâu mà cần kéo xuống.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Không phải.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Ý là… thầy kiểu sống trên lý trí quá.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Em đang thêm chút gia vị cho thầy thôi.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(đặt đũa xuống. Nhìn Kỳ một cách khó hiểu.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Cậu định tẩm ướp tôi à?
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
(...cười ngặt nghẽo.)
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Câu này mà em nói với thầy là bị mắng liền đó nha!
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
Vì tôi có lý trí.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Lý trí cỡ nào cũng có điểm yếu. Em đang tìm.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(đứng dậy, cầm ly cà phê.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
No rồi.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Thầy no đồ ăn hay no em.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(im lặng bước về phía thang máy.)
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
(Ngồi lại một mình. Tay vẫn gắp cơm, miệng lẩm bẩm nhỏ...)
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Khó quá nha thầy.
Đăng Thiên Kỳ
Đăng Thiên Kỳ
Nhưng em không bỏ cuộc đâu.
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(Cậu ta không phải kiểu tôi muốn gần.)
Hoàng Vũ Dương
Hoàng Vũ Dương
(Nhưng rõ ràng... tôi chưa từng để ai khác ngồi cạnh mình lâu đến vậy.)
________
T/G 🐢
T/G 🐢
#ThựcTậpSinhĐừngLàmTôiLungLay
T/G 🐢
T/G 🐢
#Chap3_LýTríCũngCóVịSnack

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play