[Laville X Zata] Mèo Của Hoàng Tử
Giới thiệu
Tác giả
Thì tui mới chơi thui
Tác giả
Nên có gì mong mọi người góp ý ạ
Tác giả
Đây là bộ truyện đầu tay của mình
Tác giả
Có thể sẽ không được hay
Tác giả
Mong mọi người không chê
Tác giả
Thì chap này mình chỉ giới thiệu qua
Tác giả
Chưa vô truyện chính
Tác giả
Đây là nhân vật chính nè :3
Tác giả
Dễ thương quá trời
Tác giả
Không biết mọi người có thích bé nó không chứ tui là mê lắm á
Tác giả
Đêm nào cũng chỉ mơ thấy bé
Tác giả
Không lòng vòng nữa
Tác giả
Giới thiệu sơ qua về truyện nè
Tác giả
Truyện sẽ có quá khứ và tương lai
Tác giả
Luôn kề vai em từng khoảng khắc quan trọng
Tác giả
Các OTP trong truyện mình luôn lấy theo anh Gà
Tác giả
Mình ủng hộ các OTP được công nhận
Tác giả
Những nhân vật chưa được anh Gà setlove cho, mình sẽ không ship với ai
Tác giả
Nhân vật trong truyện mình cũng sẽ phải chọn lọc
Tác giả
Mình không thể lôi tất cả các vị tướng trong Liên Quân vào hết trong này được vì như vậy thì quá nhiều
Tác giả
Nếu thế vai của các nhân vật có thể sẽ bị lẫn lộn vào nhau
Tác giả
Làm cho câu truyện dài và rất chán
Tác giả
Giống như một bài văn lan man, liệt kê vậy
Tác giả
Như vậy thì cả người viết và người đọc sẽ thấy rất nản
Tác giả
Quay lại với nhân vật
Tác giả
Nhân vật trong truyện tuy có thể không đúng tuổi nhưng cách đúng tuổi nhau
Tác giả
Tính cách của một số nhân vật có thể được thay đổi, số còn lại thì giữ nguyên
Tác giả
Trong cốt truyện gốc các nhân vật có thể là kẻ thù, nhưng trong truyện của tôi thì các tướng đều chung một phe và đều là người tốt
Tác giả
Diễn cảnh sẽ không giống bản gốc
Tác giả
Tui nghĩ cái cốt truyện từ lâu lắm rồi á :)
Tác giả
Nói chung diễn cảnh sẽ rất đa dạng
Tác giả
Phù hợp để đọc, không gây quá khó hiểu
Tác giả
Thôi thì chúc mấy bồ yêu đọc truyện vui vẻ ha 😘
Chap 1
Nhưng lạ thay, xung quanh em không phải là cảnh sân vườn ngôi nhà em ở
Mà chỉ có một màu đen huyền quanh em
Cơ thể em mệt mỏi, em thức dậy
Giây phút em dần mở mắt, em cũng nhận ra điều này
Em nhìn xung quanh như tìm kiếm thứ gì đó
Như tìm kiếm một sự trợ giúp
Em không hoảng loạn, vì trước kia em còn từng phải đối mặt với những cảnh còn tệ hơn
Như này chẳng là gì với em
Sau một hồi tìm kiếm, em nhìn thấy một bóng người từ xa
Em nheo mắt nhìn về phía cái bóng
Cô ta đang tiến gần về phía em
Em thấy vậy cũng rất cảm kích
Em lên tiếng cho người để ý
Laville
Ở đây! Ở đây! /Kêu to/
Em muốn cô đến gần em, để mình nhận một sự giúp đỡ
Em từ từ đứng dậy, dang hai tay cao, vẫy vẫy về phía người phụ nữ
Gương mặt em tươi cười, vui vẻ như gặp lại người mà em yêu quý
…cái người kia sẽ là kẻ thù luôn theo dõi em qua nhiều cách trong tương lai
Cô ta còn có lúc từng nghĩ đến việc g.i.ế.t em
Không phải một lần, mà là rất nhiều
Cũng dễ hiểu thôi, ả ta luôn có hận thù với em mà
Nhưng trước khi thực hành điều đó, ả muốn cho em sống không bằng c.h.ế.t
Người t.r.a t.ấ.n em, nhưng không cho phép em t.ự t.ử
Cô ta muốn xem cảnh em tuyệt vọng kêu cứu, mà không nhận được một sự giúp đỡ từ ai
Vì tiếng kêu đau khổ là thú vui của cô
Nhưng bấy giờ em lại chưa biết
Em còn làm kích động ả nữa
Người phụ nữ nghe thấy tiếng nói của em, liền đến lại gần
Khoảng cách của em và cô ngày một được rút ngắn
Khi chỉ còn cách nhau khoảng vài chục mét, em mới nhìn rõ được thân hình kia
Em nhìn vào vẻ mặt xảo quyệt của cô
Đó là một cô gái tầm 30 tuổi
Gương mặt toát lên sự ác độc
Bấy giờ em mới nhận ra điều này
Em hoảng loạn muốn chạy trốn
Nhưng có vẻ một thế lực nào đó không cho phép chuyện này xảy ra
Một làn khói đen tỏa đến chỗ em
Làm chân em liệt, cứng đơ, không tài nào nhúc nhích nổi
Em cố gắng lấy hai tay kéo chân đi, nhưng cách này chẳng khả thi chút nào
Laville
‘Không thể nào di chuyển được…’
Tuyệt vọng đến đây mới chỉ là bắt đầu
Em sợ hãi quay lại, nhìn cô ta
Em không biết sao mình lại như vậy nữa, điều này thật bất thường
Có phải là do gương mặt của cô quá đáng sợ?
Hay do cái thứ khí màu đen kia?
Không sao nghĩ nổi tới chuyện này
Từ khi nào không hay, trên má em, hai hàng lệ rơi
Chân em do liệt nên ngã quỵ xuống
Cảm giác đau đớn từ thể chất đến tinh thần này có phải là hơi quá đối với một đứa trẻ không?
Người phụ nữ kia tiến lại gần
Nước mắt và mồ hôi hòa vào nhau, lem nhem trên gương mặt nhỏ nhắn
Em cố gắng dùng tay lết đi
Nhưng được vài mét, em bị một bàn tay nắm lấy cổ áo, kéo em về phía sau
Em sợ hãi mà lơ đi lời nói ấy
Nhưng đâu dễ dàng như vậy?
Cô ta quay người em lại, hai người giờ mặt chạm mặt nhau
Ánh mắt gian xảo trước mặt làm em run sợ
Cô tát em một cái vào má trái
Em rưng rưng mà chịu đựng
Nhưng em vẫn không dám trả lời
Ả ta tức giận mà hét thẳng vào mặt em
Em sợ quá nên khẽ mở miệng
Giọng em run run lộ rõ bản chất của một con mồi
?
Mày chẳng cần biết tao là ai đâu, điều này không quan trọng
?
Chỉ là…tao đến đây để đòi lại công bằng cho con gái tao
Laville
Dạ thưa cô…nhưng cháu…
Em không dám nói hết câu, vì em sợ quá rồi
Vì trông cô ta đáng sợ…đã thế còn đến đây để trả thù nữa
Em chẳng biết mình làm gì sai cả
Vì trước giờ em chưa làm việc gì xấu, gây hại đến xung quanh
Laville
*Con cô ấy là ai vậy…?*
Laville
*Rốt cuộc là sao?*
?
Rồi một ngày mày sẽ gặp quả báo /Cười/
Nụ cười của nham hiểm đó làm em cứng đơ người
Lúc đầu ả chỉ cười mỉm rồi dần cười lên thành tiếng
Em cũng nhận ra một điều…
Laville
*Có lẽ đây không phải người tốt rồi…*
Laville
*Lại có thêm một nạn nhân của con đường tiêu cực*
Đến cả những lúc như vậy em vẫn luôn nghĩ cho người khác
Vì em là một đứa trẻ tốt bụng
Nên tính mạng của em cũng luôn nằm trong vùng nguy hiểm
?
Cho mày trải nghiệm cảm giác của sự đau đớn nhé? /Cười/
Laville
Sao lại như vậy? /Lo lắng/
Em cố gắng lùi về phía sau
Cặp mắt vẫn dán vào mắt cô
Laville
C-Cháu chưa làm gì mà… /Khóc nấc lên/
Cô nhấc cằm em lên, nhìn vào gương mặt đỏ bừng lên vì sợ
Em muốn lắm nhưng chẳng thể chống cự, đành để cô làm gì thì làm
Hai má em bị bóp chặt, làm em đau đớn, nói không thành tiếng
Cô ta ngắm gương mặt em một lúc lâu, rồi khẽ cười
?
Nhìn kĩ…trông cũng dễ thương nhỉ? /Cười nhếch mép/
Không để em nói hết câu, cô nắm tóc, đập mạnh đầu em xuống đất
Trán em bị đập mạnh, xước xác, rỉ ra m.á.u
Giọt m.á.u đỏ tươi văng tung toé trên đất
Mặt đất màu đen dần chuyển đỏ
Laville
Đau! Đau! /Khóc nức nở/
Cô đập đầu em liên tục, m.á.u hòa với nước mắt em làm cô ta cười lên sung sướng
Cô đập ngày một nhanh hơn, mạnh hơn
Làm mặt em thêm nhiều vết xước, từng vết từng vết chồng chất lên nhau
Nước mắt lẫn “thứ chất lỏng màu đỏ, hôi tanh” lem nhem trên gương mặt nhỏ
Mắt em mơ hồ nhìn vào vũng “nước”
Em cũng biết đó là thứ gì rồi, nhưng vẫn để nó nặng màu hơn
Càng đập em càng mệt mỏi, làm em chẳng còn sức rên rỉ hay khóc lóc
Trông em thật đáng thương
Em như là một chú thỏ nhỏ bị một con sói ăn thịt
Chẳng còn sức lực để chống cự, em đành để mọi chuyện diễn ra theo những gì ông Trời sắp đặt
Chắc đó là số phận của em rồi
Mắt em mơ hồ, dần mất sức mà nhắm lại
Sau khoảng vài phút người cũng đã dừng lại
Vì dù sao em cũng đã ngất rồi
?
Muốn tranh giành nó với con tao à?
?
Gia đình tao độc chiếm nó rồi
?
Đập mày đau tay thật đấy
Bóng người cô xa, xa dần rồi biến mất
Chẳng biết thứ màu đen xung quanh em là gì cả
Đây là một nơi lạ, đi mãi cũng chẳng có điểm đến
Tác giả
Đọc ổn không vậy mọi người?
Tác giả
Chứ truyện tui viết khá giống tiểu thuyết ấy
Tác giả
Mong mọi người ủng hộ :3
Tác giả
Tui sẽ cố đăng chap hằng ngày ha!
Chap 2
Sau một khoảng thời gian từ lúc cô ta đi, em cũng đã tỉnh lại
Đầu óc em choáng váng, tâm trí em lộn xộn
Em chống tay, từ từ ngồi dậy
Cơ thể em đau nhức từ đầu đến chân
Laville
/Đưa tay lên trán/ A…
Laville
/Rút lại/ Đau vậy nhỉ?
Laville
Cô ta đập kinh thật
Em đưa tay ra trước mặt, nhìn kĩ từng chi tiết
Nhưng em cũng bỏ qua vấn đề này
Vì còn có một vấn đề khác còn lớn hơn, nó ở ngay trước mắt em
Làm cách nào để thoát ra khỏi nơi này?
Laville
Không phải chỗ lúc nãy /Giật mình/
Laville
Lúc nãy là khoảng không gian màu đen cơ mà…sao giờ lại… /Ngạc nhiên/
Trước mắt em là một mê cung gương
Em đang ngồi trong góc của hai tấm kính
Đó cũng là lý do vì sao em cảm thấy mình đang dựa vào một thứ gì đó
Em mở to mắt, tỉnh táo như có một nguồn năng lượng lớn từ đâu đến
Người em mồ hôi ướt lạnh, tạo cảm giác bất an
Em nhìn xung quanh một cách cảnh giác
Không hiểu vì sao mình lại bị dịch chuyển đến đây một cách ngoại mục như vậy
Chỉ qua một cơn hôn mê ấy vậy mà…
Em nhìn chằm chằm vào một tấm gương
Nó phản chiếu lại hình ảnh một cậu bé gầy gò, vết thương đầy mình
Cả người nhem nhuốc là m.á.u
“Chất lỏng đỏ” dính lên cả tóc, cả quần áo
Tuy biết đó là ai nhưng em vẫn không dám tin người trong gương kia là mình
Lý do thì ai cũng biết mà…
Trông em như vừa trải qua một cuộc bạo hành vậy
Thể chất em bây giờ rất yếu rồi
Em nghĩ đến cái cảnh người qua đường nhìn thấy em
Bình thường họ đã xa lánh, kì thị
Chắc giờ em còn bị ghét bỏ
Chính em còn muốn ghét bỏ bản thân mình kia kìa
Không tại sao em lại bị đối xử như vậy?
Đến cả người cha ruột còn luôn đánh đập em, bắt em nhịn đói nhiều lần, dùng em vào mục đích kiếm tiền,…
Em như một tên nô tì trong xã hội ngoài kia
Em là chiếc thảm để người khác dẫm lên, là một thú vui của mọi người,…
Đáng lẽ ra em phải được đối xử tốt hơn mới đúng
Những đứa trẻ cùng cha lứa được đi học, được ăn no, được bảo vệ,…
Em còn nhỏ, vậy mà đã thiếu vắng tình yêu thương từ mọi người
Em muốn giống như những đứa trẻ khác…
…nhìn thôi em cũng đã thèm lắm rồi
Nhưng có lẽ đó chỉ là một suy nghĩ tham vọng…
Laville
Hửm? /Nhìn xuống chân/
Laville
Đi lại được rồi sao
Laville
Có lẽ chỉ là liệt tạm thời
Laville
Nhưng sao lúc đó mình cư xử như vậy nhỉ? /Hoang mang/
Laville
Rõ ràng trước đó mình vẫn bình thường mà?
Em cố nhớ lại sự việc lúc ấy
Laville
…hình như có một làn khói màu đen từ đâu tỏa đến
Em còn phân vân, không dám khẳng định nguyên nhân có phải từ đó hay không
Thì một suy nghĩ lóe lên trong đầu em
Laville
Cô ta đâu? /Lo sợ/
Nhớ về ả, em lại nghĩ đến những gì ả đã làm với em lúc trước
Có lẽ những hành động đó đã trở thành cái gai trong con mắt này
Cái gai đó ăn sâu vào trong suy nghĩ
Để lại ấn tượng xấu của cô khi mới gặp mặt
Trong đầu em toàn là những hình ảnh về sự việc đó
Em nhớ rõ từng lần đầu em bị đập xuống đất, cảm giác như thế nào
Thật sự rất đau, rất tuyệt vọng
Điều này không chỉ ảnh hưởng tới thể chất, mà cả tinh thần em cũng vậy
Cứ nhớ lại, em lại càng đau thêm
Nhưng em cũng chẳng hận cái người mang đau khổ tới cho em kia
Nên tuổi thơ em được tạo lên từ m.á.u, từ khổ đau, từ tiêu cực
Từ những điều đen tối nhất
Ấy vậy em lại không bao giờ buồn, không bao giờ từ bỏ, luôn tiến bước đi lên
Em luôn bước ra được khỏi khoảng không màu đen tuy đã nhiều lần rơi xuống hố sâu tuyệt vọng
Vì em luôn nắm chắc vào một sợi giây được tạo từ sự quyết tâm, sự vượt khó
Sợi dây được tự tay em tạo ra từ vực thẳm, nó có thể biến mất, nhưng rồi lại quay trở lại
Dù có khó khăn đến đâu, em cũng nghĩ nó dễ dàng
Đó cũng chính là lý do chỉ có bản thân em mới có thể an ủi mình
Thế giới ngoài kia thật tàn nhẫn với em mà
Ấy vậy em vẫn luôn tươi cười với mọi người xung quanh cho dù họ có ghét em
Em là người vui vẻ, lạc quan
…em còn không biết đó có phải là con người thật của mình hay không…
Laville
/Ngó nghiêng, nghe ngóng xung quanh/
Laville
Cô ta có lẽ đi rồi
Laville
…mình cần thoát ra khỏi nơi này thôi
Laville
Không biết mê cung này có dài lắm không nhỉ?
Laville
Có lẽ là sẽ rất dài đây
Laville
Nếu vậy thì việc này cũng hơi lâu đấy /Cười trừ/
Laville
/Vươn vai/ Bắt đầu thôi…
Để đề phòng, em giơ hai tay về phía trước rồi mới dám bước đi
Tại em sợ mình va vào gương
Em cứ đi, đi đến khi nào tay em va chạm thì đổi hướng
Cứ như vậy, gặp ngõ cụt thì em quay lại, không thì đi tiếp
Em lập đi lập lại như vậy cho đến khi tới “đích”
Trên đường đi, em suy nghĩ
Laville
Sao cô ta lại có hận thù với mình vậy
Laville
Rõ ràng là mình còn chưa từng gặp cô ta cơ mà…
Laville
Bộ mình lấy gì của con gái cô à?
Đến tận lúc tìm thấy cửa ra, nhưng em cũng chẳng thể nghĩ nổi được gì
Em đi cũng khoảng được vài tiếng rồi
Chân em mỏi giã rời, rồi ngã quỵ xuống
Em nhìn chằm chằm vào thứ trước mắt
Em không giám chắc thứ ánh sáng trước mặt em là cổng ra hay không
Thứ ánh sáng đó chói mắt như ánh sáng mặt trời vào những hôm nắng chói
Nó không thể nhìn trực tiếp, chỉ có thể nhìn vào những tấm gương phản chiếu lại
Tuy vậy em vẫn phải nheo mắt
Phân vân không biết có nên đi vào hay không
Sau một hồi suy nghĩ, em cũng đã có câu trả lời
Laville
Đành đánh liều vậy…
Em thà chết còn hơn ở lại trong cái mê cung này
Nó làm em đau đớn khi phải nhìn bản thân trong gương
Em lấy hai tay che mặt lại
Rồi chạy thẳng về phía ánh sáng kia một cách dứt khoát
Tác giả
Tại mình quen viết truyện tiểu thuyết nên viết truyện này hơi ít lời nhân vật :,)
Tác giả
Nếu muốn góp ý, thì nhắn cho mình he
Tác giả
Mình sẽ thay đổi theo ý mọi người :3
Download MangaToon APP on App Store and Google Play