[Lộc Zutaki×GhastBoy] Dấu Ấn Của Cửu Phụng
Dấu ấn
Trường Thiên Vực-nơi hội tụ của những đứa trẻ mang trong mình sức mạnh từ thần tộc cứ mỗi 10 năm về đây sẽ tổ chức một buổi lễ khai ấn để đánh thức sức mạnh tiềm ẩn từ huyết thống nhưng không phải ai cũng được chọn
Sư Phụ(Đoàn Thế Ẫm)
Tất cả học sinh đứng theo hàng.Buổi lễ khai ấn bắt đầu!
Từng đứa trẻ bước lên đưa tay đặt vào tấm đá ấn thiên tấm đá phát sáng ánh sáng lan tỏa hình xăm huyền ảo trên cơ thể mỗi người ai cũng reo hò vì có dấu ấn ngoại trừ một cậu bé
Thiếu niên tóc trắng đứng giữa,im lặng
GhastBoy
Dạ... GhastBoy//nói nhỏ//
Sư Phụ(Đoàn Thế Ẫm)
Bước lên đi
Em đặt tay lên tấm đá,một hồi lâu.... không có gì xảy ra
Cả quảng trường xôn xao
-Ko có dấu ấn!?
-Vô lý, không thể nào
-Cậu ta là con của thần tiên mà!
Em nhìn bàn tay mình,mắt dần đỏ lên
GhastBoy
(Thầm nghĩ)
Tại sao,tại sao mình lại không có gì cả.Rốt cuộc...mình là gì
Một học sinh tóc bạc cười khẩy
-Thì ra con thần mà không có lấy một giọt sức mạnh à?Mày đến đấy làm gì lau sàn hả?
Một nữ sinh gần đó bĩu môi
-Nhục quá đi mất không có dấu ấn thì đừng mơ được đặt chân đế học viện Thân Thiên Vực
GhastBoy
//Siết chặt nắm tay rồi quay lưng rời khỏi sân//
Em không khóc,nhưng tim cậu như bị bóp nghẹt
Tại căn phòng trong khu vực phía tây của trường
GhastBoy
//Lật cuốn sách cũ nát ba mẹ để lại//
Tên csách: Nguyên Ký Thần Thuật
GhastBoy
Cuốn sách này có nhiều chiêu thức ghê, ước gì mình có thể sở hữu được một trong những chiêu thức trong đây
GhastBoy
Hể,Cửu Phụng này mà Cửu Phụng là gì? Vì sao lúc nhỏ ba mẹ hay nhắc mà mình chưa bao giờ hiểu
Đột nhiên một dòng chữ mờ hiện lên nơi trang giấy
"Không có dấu ấn, không phải là không có sức mạnh.Khi Phụng Thần ngủ yên thế gian tạm lãng quên ánh sáng của người"
GhastBoy
Mình không hề...vô dụng phải không
Bên ngoài cửa sổ một bóng đen lặng lẽ quan sát em
(Thì thầm)
-Cuối cùng thì người kế thừa của Cửu Phụng cũng đã xuất hiện.
Sáng hôm sau - Núi Đại Trạch
Sư Phụ(Đoàn Thế Ẫm)
Dù có hay không có dấu ấn,ai còn ở đây đều phải học,sức mạnh không chỉ là huyết thống mà còn từ luyện tập
GhastBoy
(Thầm nghĩ)
Dù không có dấu ấn...mình sẽ phải chiến đấu để trả thù
Ấm binh
Ê thằng không có dấu ấn,muốn đấu thử không?Để mày biết mùi đất như thế nào
Sư Phụ(Đoàn Thế Ẫm)
Ấm binh!//nghiến răng//
Ấm binh
/Giả vờ ngoan ngoãn/Dạ chỉ thử chiêu nhẹ thôi mà thầy.Một tí thôi bạn ấy né được mà
Không chờ đồng ý,Ấm Bính vung tay lên một lượng sắt mảnh như roi phóng thẳng về phía em
Em trợn mắt,đưa 2 tay thành dấu× như bản năng.Một lớp khiên chắn cho cậu
Ấm binh
Cái gì chứ//thu chiêu thức lại//
Sư Phụ(Đoàn Thế Ẫm)
Dừng lại! Ai phép sử dụng chiêu thức vậy!
GhastBoy
(Thầm nghĩ)
Mình mới sử dụng chiêu thức đúng không,mình làm được rồi đúng không
Ấm binh lùi lại,nhìn tay em vẫn đang còn phát ra ánh sáng
Ấm binh
Không thể nào...,mày vừa dùng phép
GhastBoy
Mình làm được//nhìn đôi tay//
Rakan bay tới quan sát em kỹ lưỡng
Sư Phụ(Đoàn Thế Ẫm)
Ngươi vừa dùng phép Nguyên Luân Thức nhưng không hề có dấu ấn trên người cậu học ở đâu
GhastBoy
Dạ trong cuốn sách của ba mẹ
Sư Phụ(Đoàn Thế Ẫm)
không có dấu ấn mà vẫn được nguyên khí cậu là dị loại hoặc là thiên tài hoặc là mối hoạ cho dân chúng
Học sinh xung quanh bắt đầu xì xào như lần này là sự tò mò lẫn sợ hãi
Sư Phụ(Đoàn Thế Ẫm)
Còn ngươi,Ấm Binh dám sử dụng phép khi ta không cho về kiểm điểm chép cho ta đủ 1000 chữ về vấn đề xảy ra hôm nay
Một học sinh nam bước ra ánh mắt sắc rực
Kijay
Huynh tên là Kijay.đệ là Ozin đúng không?Lần đầu thấy người không có dấu ấn mà vẫn sử dụng được phép đấy
Kijay
Mai tụi mình có tiết tập điều hướng khí lực Cậu đi chung nhé đừng quan tâm mấy đứa hai chục triệu ở đây không ai hoàn hảo cả
GhastBoy
//Khẽ cười gật đầu//
GhastBoy
Mình sẽ tìm sự thật sự thật về cuốn sách về chính bản thân mình
Kijay
Vậy thì đi cùng huynh đi
GhastBoy
Hở tại sao phải là đệ
Kijay
Vì huynh chỉ làm theo mệnh lệnh//giọng nhỏ dần//
Cùng lúc đó trong một hang động xa xôi một con mắt đỏ khổng lồ hé mở dưới chân nó là tấm bia đá phủ rêu chạm khắc hình Cửu Phụng cổ đại
???/giọng trầm//
Kẻ huyết thống nay đã thức tỉnh, cuộc chơi chính thức bắt đầu
Ngănnnn
Tui bù cho mấy nàng bộ này nha🫶🏻
Điều khiển
sáng hôm sau bầu trời trong vắt vô không khí có gì đó lạ em bước chậm trên con đường đất dẫn ra bãi đất sau học viện.Kijay đã dặn em hôm qua rằng hôm nay là buổi tập thứ 2
GhastBoy
Sao tự nhiên lại đồng ý tham gia nhỉ.Mình đâu có sức mạnh gì đâu
ở giữa bãi đất trống Kijay đang đứng khoanh tay mặt nước lên trời bên cạnh là một cầu học sinh khác mặc áo đen có phải lạnh lùng cậu đó là ...
Kijay
Tới đúng giờ đấy.Tốt,giờ thì bắt đầu thôi
GhastBoy
Mà người bên cạnh huynh là ai vậy
Kijay
Giới thiệu đi//nói người bên cạnh mình//
Kisa
Xin chào,tôi tên là Kisa cũng là chồng Kijay
Kijay
Nói tào lao gì vậy hả💢
GhastBoy
Mà bắt đầu cái gì
Kijay
Học cách điều khiển nguyên tố của mình.Hôm qua khi đụng vào tấm gương nó đã chọn đệ rồi dù đệ không biết mình thuộc nguyên tố nào nhưng cơ thể sẽ tự phản ứng
Kisa
Nhìn nó yếu vậy không biết điều khiển nổi không//nhìn em= nữa con mắt//
GhastBoy
//cau mày nhẹ//Đệ nghe thấy đó nha
Kijay
Bước 1: Đưa tay ra trước nhắm lại phía sau tưởng tượng trong người đệ có một luồng khí màu trắng đang chảy nó sẽ dẫn cậu tới nguyên tố phù hợp
GhastBoy
Nhưng mà đệ không có dấu ấn thì làm sao mà được
Kisa
Vợ ta nói thì ngươi làm đi
Kijay
/Sử dụng chiêu cấm chat cho Kisa/
Kijay
Đệ cứ làm theo đi,chỉ thử thôi
Em làm theo em hết một hơi thật sâu nhắm mắt có tưởng tượng ra thứ luồng Thúy Kiều là kia
GhastBoy
(Nghĩ trong đầu)
Nếu có thứ gì đó trong người mình thật,thì xin hãy cho mình thấy
Trong bóng tối của tâm trí một chấm sáng bỗng lóe lên màu cam đỏ như hổ phách nó di chuyển rồi đột ngột phân nhánh
GhastBoy
Nóng qua,tay mình!
Kijay nhìn xuống thấy lòng bàn tay em bắt đầu bốc khói nhẹ một dòng không khí nóng tạo thành luồng gió xoáy nhỏ ngay dưới chân cậu
Kijay
//Gật gù//
Có phản ứng rõ ràng là dạng nguyên tố hệ nhiệt nhưng không chỉ là lửa
Kijay
/gỡ cấm chat cho kisa/
Kisa
Sau đệ ác vậy//phồng má//
Kijay
//dơ tay ra định cho Kisa cấm chat tiếp//
Kisa
Huynh im//hành động tự khoá miệng//
Kisa
Gió nóng, không phải là nguyên tố lửa thông thường có thể là loại lai//nhíu mày//
GhastBoy
//mở mắt ra hốt hoảng//
Tay mình đang cháy?!?
Kijay
//Cười nhẹ//
Không cháy đâu, đó là năng lượng của đệ.Đệ chỉ cần điều khiển nó.Bước tiếp theo dùng ý nghĩ để kéo nó sang trái
GhastBoy
Ờ...ờ oke...qua trái qua trái nào//lúng túng/
Một luồng khí nóng bốc lên nhưng thay vì qua trái nó...nổ "bụp"ngay dưới em khiến em bật ngửa lấy chổng mông
GhastBoy
Á á á trời đất ơi cái mông tôi
Kisa
//che miệng cười nhỏ//
Mới lần đầu mà cũng vui phết
Kijay
/vẫn nghiêm túc/
Không sao đó là phản ứng bình thường nguyên tố hệ nhiệt thường hơi khó kiểm soát vì dễ bùng phát nhưng ít nhất cậu đã khiến nó di chuyển
GhastBoy
//ngồi dậy lầm bầm//
Bùng phát mà phát ngay mông tui,tui cũng cảm ơn nhaಡ ͜ ʖ ಡ
lúc này một cơn gió nhẹ bước qua mang theo tiếng chuông gió vang lên đâu đó nhưng trong âm thanh ấy có một âm điệu rất nhỏ như đang thầm thì với em
"luyện tập nhanh hơn nữa nó đang tới"
Em giật mình nhìn quanh nhưng hai người kia không có phản ứng gì
GhastBoy
Có ai đó vừa mới thì thầm với mình sao
GhastBoy
Không... không có gì
GhastBoy
Mình cảm giác cơ thể mình sao sao ý nhờ
GhastBoy
//Đứng dậy, phủi bụi//
GhastBoy
Lại từ đầu hả rồi rồi lần này đừng có nổ ngay mong tôi nữa nha
Kijay
//Gật đầu//
Tập trung hơn lần này không dùng tay mà dùng ánh mắt nhìn vào một điểm điều khiển khí nóng để vật nhẹ tới đó
Kijay một chiếc lá vàng giữa bãi đất cậu lui lại nhường chỗ cho em
GhastBoy
Cái này là chơi bi-a bằng mắt à
Kisa
/Tựa cằn lên vai Kijay,giọng Khinh khinh/
Là điều khiển không phải máy trò con nít như cậu nghĩ
Kisa
Ây za,sau đánh huynh vậy/mếu/
Kijay
Cất cái giọng đó vô và nghiêm túc lại
GhastBoy
Biết rồi thì im đi lạnh lùng
GhastBoy
//Không quan tâm Kisa nữa//
Em viết sao nhìn chằm chằm vào chiếc lá trong đầu Em bắt đầu tưởng tượng một luồng hơi nóng bốc lên từ từ quấn quanh không khí rồi nhắm vào chiếc lá
Một luồng nhiệt mỏng như chỉ hiện ra gió nhẹ cuốn theo và chiếc lá từ từ bay lên
GhastBoy
/Mắt sáng rỡ/Nó bay rồi kìaaaa!!!
Nhưng chỉ một giây sau luồng nhiệt mất kiểm soát chiếc lá không bay đi mà xoắn lại thành hình chữ "S"rồi bốc cháy luôn
GhastBoy
//há hốc mồm//
Aaa cháy luôn rồi trời ơi tui chỉ cần nó bay nhẹ thôi mà nó cháy thành khói luôn rùiii!!
Kisa
/nhịn cười/
Làm tốt lắm
Kijay
//Bật cười//
Ừm... nguyên tố nhiệt của đệ cũng biết nghe lời chút ít rồi đấy
GhastBoy
Mệt như vừa đánh nhau với gấu không ngờ luyện tập phép thuật lại đau tim vậy luôn
Trong lúc em ngồi xuống nghỉ ngơi ánh mắt em vô tình nhìn ra xa có một bóng con vật to lớn đang Đứng nép sau bụi cây gần bãi đất
GhastBoy
//nghiên đầu//Đó là con gì vậy
Em bước lại gần nhưng vừa mới dắt chân thì bóng con vật to lớn ấy biến mất như không có chuyện gì vừa xảy ra
GhastBoy
//giựt mình//
Mình hoa mắt hả ta hay là...
Kijay thấy em đứng khựng lại thì gọi lớn
Kijay
Ozin ơi, giờ nghỉ 10 phút.Rồi luyện lại lần nữa tối nay sẽ có bài kiểm tra nhỏ đừng có lơ đãng
Em quay lại nhưng trong lòng vẫn còn vương vấn cảm giác kỳ lạ tiếng thì thầm lúc nãy dấu trái trên tay và bây giờ là cái bóng của một con vật to lớn thoáng qua
Câu nói ấy là vọng lên trong đầu cậu nhưng "nó" là ai? và tại sao lại là cậu
Ánh trăng đỏ
Buổi tối ở khu ký túc học viện luôn yên ắng, nhưng hôm nay... có điều gì đó khác lạ.
En ngồi trên giường, tay chống cằm nhìn ra cửa sổ. Vầng trăng đêm nay không tròn hẳn – mà đỏ như máu, phủ một làn sương mỏng trên bầu trời.
GhastBoy
Mặt trăng gì đâu mà nhìn như trái trứng gà bị ung vậy trời...
Kijay
Dậy mau. Có thông báo triệu tập đặc biệt. Giáo sư Rakan muốn kiểm tra khả năng ứng biến nguyên tố.
GhastBoy
/hoảng hốt/ Gì?! Giờ này á!? Đệ chưa kịp thay đồ mà... chưa kịp gội đầu luôn!
Kijay
//Nhướng mày// Đệ định chiến đấu với gió bằng... tóc bết hả?
GhastBoy
Tui ghét mấy người giỏi quá trời luôn á!!!
Sân Âm Tinh-Học viện Thuân Thanh
Cả lớp tập trung thành vòng tròn. Mỗi người đứng giữa sẽ lần lượt bị "đánh bất ngờ" bằng một nguyên tố nào đó, và phải phản xạ theo bản năng. Không cần đẹp. Chỉ cần sống sót.
Sư Phụ(Đoàn Thế Ẫm)
Không có ai nhắc nhở các ngươi trong trận chiến cả. Nếu không phản ứng, là chết.
Kisa và Kijay nhảy lên một luồng băng tấn công từ dưới đất, lộn ngược rồi đáp xuống cực ngầu.Vì 2 người họ là sư huynh ở đây nên họ mới phải làm mẫu trước
Kijay
//vỗ vai cậu// Tin tui. Đừng nghĩ. Chỉ làm.
Em bước ra, tim đập mạnh như trống trận. Đột nhiên từ bốn hướng, bốn quả cầu lửa nhỏ bay tới.
Em nhảy lùi, vung tay lên bản năng. Một cơn lốc nhỏ nổi lên, cuốn một quả lửa sang bên, hai quả bị lệch hướng, còn một quả…
Nó nổ bên chân, không gây thương tích nhưng khói bốc lên khét lẹt.
Sư Phụ(Đoàn Thế Ẫm)
Cần tập trung hơn. Nhưng khí gió của cậu... đã bắt đầu biết nghe lời.
GhastBoy
Hên quá chưa chết
Em ngồi dưới gốc cây, trong sân trường mờ tối. Em lấy cục kẹo cuối cùng từ túi ra, nhai nhồm nhoàm, ánh mắt mệt mỏi nhìn trời.
Ánh trăng đỏ ối, bất thường hơn mọi khi.
Lúc cúi xuống lấy chai nước, em bỗng thấy một mảnh ngọc nhỏ dưới cỏ – hơi phát sáng mờ mờ, như kiểu đồ chơi trẻ con hay bán dạo.
GhastBoy
Gì đây ta? Nhìn giống đồ trong hộp bánh tét dị…
Em nhặt lên, đưa ra trước ánh trăng.
Đó là một mảnh ngọc hình cánh lửa, nhỏ xíu, hơi ấm ấm, hoa văn mờ như hình lông chim. Nhưng nó lại... không giống đồ nhựa.
Một cơn gió lạnh tạt tới khiến em suýt té ngửa.
Một bóng đen hiện lên giữa bãi cỏ – cao lớn, với những xúc tua như khói, mắt trắng dã.
Ngục Ảnh Kỳ-tay sai của Giao Yêu đã đánh hơi thấy được nguyên thần trong mảnh ngọc
Ngục Ảnh Kỳ
Ta nghĩ ngươi nên đưa mảnh ngọc đó cho ta
Ngục Ảnh Kỳ
Nếu ko ta sẽ đánh ngươi không toàn thây đấy!
GhastBoy
Im đi đồ 66,77 kia
Ngục Ảnh Kỳ
Nè ngươi nói gì đấy
GhastBoy
Là xấu xấu bẩn bẩn á
Ngục Ảnh Kỳ
Một ngày ta tắm hơn 2 lần đó, người ta thơm phức luôn á
GhastBoy
Nhưng sau ngươi hôi thúi quá vậy
Ngục Ảnh Kỳ
//ngửi thử//Ùm thì cũng hôi đó,tại sáng giờ ta bận đi chơi nên quên tắm
Ngục Ảnh Kỳ
Êy nhóc lùn kia,ta chưa có nói gì nhà ngươi nha
Ngục Ảnh Kỳ
Ngươi thích chửi không,ta đánh ngươi bây giờ//làm hành động chưởng ra phép//
GhastBoy
Ê có nương tử của riêng mình chưa
Ngục Ảnh Kỳ
Thì...chưa chi vậy
GhastBoy
Tính như lônf bởi không có nương tử của riêng mình là đúng
Ngục Ảnh Kỳ
Rồi liên quan không?
Ngục Ảnh Kỳ
Thôi, không nói nhiều với ngươi nữa mau đưa mảnh ngọc đây cho ta đi
GhastBoy
Mảnh nào? Cái này là tui lụm mà! Đồ rơi á!!
Ngục Ảnh Kỳ
Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt à
Hắn ta lao đến như gió lốc, móng vuốt nhắm thẳng vào cổ tay cậu – nơi cầm mảnh ngọc.
Em hét lên, chạy thục mạng, vấp cả rễ cây.
Ngục Ảnh Kỳ
Một kẻ tầm thường như ngươi không xứng đáng giữ nó đâu
Ngay lúc ấy – 💥 ẦM!!! – một luồng sấm sét xanh rực lao tới đánh thẳng vào hắn
Giáo sư Rakan hạ xuống từ mái trường, tay giương một pháp ấn.
Sư Phụ(Đoàn Thế Ẫm)
Lui! Đây không phải lãnh địa của ngươi!
Ngục Ảnh Kỳ
Đây không phải chuyện của ngươi nên đừng phá ta hay xen vào!
Sư Phụ(Đoàn Thế Ẫm)
Nhưng đây là học trò của núi Đại Trạch và của ta!
Ngục Ảnh Kỳ
Thằng già khốn kiếp, phá hỏng chuyện tốt cả ta!
Sư Phụ(Đoàn Thế Ẫm)
Ngươi im đi//chỉ tay thẳng mặt//
Ngục Ảnh Kỳ
Hãy xem đây//vung chiêu//
Sư Phụ(Đoàn Thế Ẫm)
//né được//Người còn non lắm, mấy chiêu này của ngươi ta thuộc nằm ngủ luôn rồi
Hắn không nói gì,chỉ biết đánh và đánh
Hắn ta bị đánh trọng thương,nguyên khí bị tổn hại mất một phần nên hắn phất tay dịch chuyển về nơi ở để hồi phục
Em còn nằm ôm đầu sau thân cây, run lẩy bẩy. Mảnh ngọc vẫn nằm trong tay.
Rakan bước tới, đỡ Ozin dậy, ánh mắt hơi cau lại nhìn vật em đang cầm.
Sư Phụ(Đoàn Thế Ẫm)
Cái này là… đồ lưu niệm à?
GhastBoy
Con không biết… con thấy dưới đất… tưởng ai rớt…
Sư Phụ(Đoàn Thế Ẫm)
Ừm… thôi giữ đi, chắc chỉ là đồ linh tinh thôi.Mà khoan để ta trị thương cho ngươi
Sư Phụ(Đoàn Thế Ẫm)
//Làm phép trị thương//
Sư Phụ(Đoàn Thế Ẫm)
Xong rồi đi thôi
Em gật gật, ánh mắt vẫn liếc nhìn mảnh ngọc trong tay
Nó vẫn ấm… và hình như đang… đập nhè nhẹ.
GhastBoy
Mảnh ngọc này chắc là được ghép lại thành một sợ dây chuyền nhỉ?
GhastBoy
Đẹp quá đi,nó cứ lấp lánh
GhastBoy
Để mình cất vào túi Càn Khôn mới được
GhastBoy
Mai mình chắc về thăm nhà một chuyến quá....
GhastBoy
Kiếm thêm sách và một số đồ khác
GhastBoy
Giờ thì ngủ thoaiii
Download MangaToon APP on App Store and Google Play