Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Việt Anh ] [ Thanh Bình ] Đồ Ngốc Của Tôi

Chap 1

Ký túc xá yên ắng. Đèn phòng hành lang đã tắt. Việt Anh ngồi dựa đầu vào thành giường, điện thoại sáng rực trong tay. Nhìn thấy Thanh Bình online, khóe môi cậu cong lên, mắt hơi nheo lại đầy ẩn ý
Việt Anh
Việt Anh
Này, cậu ngủ chưa? /liếc đồng hồ, nhếch môi hỏi/
Thanh Bình
Thanh Bình
Chưa. Cậu nhớ tớ à?
Việt Anh
Việt Anh
Nhớ thì sao? /vờ lạnh lùng nhưng khoanh tay cười nham hiểm trước màn hình/
Thanh Bình
Thanh Bình
Tớ cũng đang nhớ cậu chết đi được
Việt Anh
Việt Anh
Cậu dám bước sang phòng tớ không? /nghiêng đầu, gõ tin nhắn xong bật cười khẽ/
Thanh Bình
Thanh Bình
Có gì mà không dám
Chưa kịp để Thanh Bình nhắn thêm, Việt Anh đã đứng phắt dậy, mặc thêm áo khoác, cầm điện thoại ra khỏi phòng, lặng lẽ sang phòng đối diện
Việt Anh
Việt Anh
/mở cửa bước vào mà không gõ, tựa người vào thành cửa/ Nhớ người ta mà còn nằm lì à
Thanh Bình
Thanh Bình
Ơ, cậu làm gì đấy? /bật người ngồi dậy, hơi bất ngờ/
Việt Anh
Việt Anh
/lừ mắt, bước tới sát giường, cúi người đè cả Thanh Bình xuống nệm/ Ai bảo nhớ? Đừng có nói mà không làm
Thanh Bình
Thanh Bình
Cậu, từ từ đã😳 /mặt đỏ bừng, lúng túng vội đẩy vai Việt Anh/
Việt Anh
Việt Anh
/giữ chặt cổ tay Thanh Bình, áp sát mặt/ Không từ từ. Đêm nay tớ ôm cậu ngủ
Thanh Bình
Thanh Bình
Cậu bình tĩnh. Tớ ghét bị.. /nhìn tránh đi, tim đập điên cuồng/
Việt Anh
Việt Anh
Không thích cũng phải chịu. /hôn mạnh vào trán Thanh Bình, rồi cắn nhẹ một cái/
Thanh Bình
Thanh Bình
Đừng có cắn tớ!
Việt Anh
Việt Anh
Cắn tiếp bây giờ. /cười khẽ, trượt tay siết lấy eo Thanh Bình/
Thanh Bình
Thanh Bình
Tớ chịu thua
Việt Anh
Việt Anh
Thế mới ngoan. /ôm chặt Thanh Bình, ghé tai thì thầm/ Mai không được lơ tớ nữa
Thanh Bình
Thanh Bình
Ừ, biết rồi đồ điên. /vừa bực vừa ngượng, cắn nhẹ vào vai Việt Anh trả đũa/
Việt Anh
Việt Anh
Á à được lắm. /khóa tay ôm chặt hơn, siết không cho Thanh Bình chạy/

Chap 2

Đêm đó, sau màn trêu chọc kèm ôm ấp, Việt Anh vẫn chưa tha cho Thanh Bình. Hai đứa nằm sát nhau trên giường, ánh đèn ngủ vàng nhạt hắt vào gương mặt đỏ lựng của Thanh Bình. Việt Anh nhếch môi cười, tay vẫn siết eo không buông
Thanh Bình
Thanh Bình
Buông ra đi. Tớ khó thở rồi. /giãy nhẹ nhưng mặt thì đỏ bừng, không dám nhìn vào mắt Việt Anh/
Việt Anh
Việt Anh
Buông á? Nằm yên không tớ cắn thật bây giờ. /cúi sát, hôn đánh chụt lên má Thanh Bình/
Thanh Bình
Thanh Bình
Cậu đừng có được đà. Tớ không sợ đâu! /vờ ngầu nhưng mắt lảng tránh/
Việt Anh
Việt Anh
À, cứng à? /nhếch môi, bất ngờ đè hai tay Thanh Bình lên giường, người áp sát/
Thanh Bình
Thanh Bình
Ơ cậu… /giãy nhẹ/ Tớ méc thầy bây giờ!
Việt Anh
Việt Anh
Méc đi. Xem thầy phạt ai. /nghiêng đầu, cắn khẽ vào cổ Thanh Bình, để lại vết hồng/
Thanh Bình
Thanh Bình
Á… Đồ điên!
Việt Anh
Việt Anh
Cậu đáng bị thế từ lâu rồi. /mắt ánh lên nguy hiểm, bàn tay siết nhẹ lấy cằm Thanh Bình/
Thanh Bình
Thanh Bình
Thôi mà… /lúng túng, mặt đỏ lựng, tim đập loạn/
Việt Anh
Việt Anh
Giờ biết sợ rồi à? /hôn mạnh lên môi Thanh Bình, giữ lâu đến khi đối phương thở hổn hển mới buông/
Thanh Bình
Thanh Bình
Đồ… khốn… /vừa nói vừa ôm ngực thở gấp/
Việt Anh
Việt Anh
Cấm gọi thế. Gọi “Anh đẹp trai” coi. /nắm cằm Thanh Bình bắt nhìn thẳng vào mắt mình/
Thanh Bình
Thanh Bình
Không! /cố tình bướng bỉnh, mắt ánh lên thách thức/
Việt Anh
Việt Anh
Được lắm. /trượt tay xuống eo Thanh Bình, nhéo một cái thật mạnh/
Thanh Bình
Thanh Bình
Á á á! Được rồi mà… “Anh đẹp trai”… cậu được chưa? /mặt nóng ran, không dám nhìn Việt Anh/
Việt Anh
Việt Anh
Ngoan lắm. /ôm chặt vào lòng, dụi mặt vào vai Thanh Bình, cười khẽ/
Cả hai nằm sát nhau trong chăn, hơi thở đều dần. Việt Anh không buông tay, tay vẫn quàng ngang eo, môi còn dính chút mùi vị của nụ hôn khi nãy
Việt Anh
Việt Anh
Ngủ đi. Đêm nay cấm mơ thấy ai khác ngoài tớ
Thanh Bình
Thanh Bình
Ờ đồ bá đạo. /khóe môi khẽ cong, mắt lim dim/

Chap 3

Sáng hôm sau, ánh nắng len qua khe cửa sổ. Căn phòng vẫn yên ắng, chỉ có hai thân hình quấn chăn ôm nhau sát rạt. Thanh Bình nằm gọn trong vòng tay Việt Anh, mặt dụi sát vào ngực cậu ấy, hơi thở đều đều.
Việt Anh
Việt Anh
/dậy trước, nhìn điện thoại, nhắn vào chat riêng, cười gian/ Cậu dậy đi đồ heo
Thanh Bình
Thanh Bình
/vẫn nhắm mắt, tay quờ quạng mò điện thoại dưới gối/ Cậu mới là heo. Để tớ ngủ tí nữa… /dụi mặt vào ngực Việt Anh/
Việt Anh
Việt Anh
Hư là phải trị. /không nhắn nữa, cúi xuống cắn nhẹ vào vành tai Thanh Bình/
Thanh Bình
Thanh Bình
Á… đau! Cậu bị gì thế hả? /giật mình bật dậy nhưng chưa kịp đứng lên thì…/
Cạch! Cửa phòng mở cái rầm. Thằng Mạnh — đồng đội cùng đội chạy ào vào
Duy Mạnh
Duy Mạnh
Ơ… Ơ… gì thế này?
Việt Anh
Việt Anh
/bình thản kéo chăn trùm lên đầu hai đứa, chỉ để lộ đôi mắt/ Không thấy gì hết. Ra ngoài
Duy Mạnh
Duy Mạnh
Tao… tao thề là tao vừa thấy… hai đứa chúng mày ôm nhau ngủ!
Thanh Bình
Thanh Bình
Ơ không phải! Tớ… tớ ngủ quên thôi! /mặt đỏ lựng, chui tọt vô trong chăn/
Việt Anh
Việt Anh
Ai bảo chui vô phòng tớ làm gì. /khóa chặt eo Thanh Bình trong chăn, ghé tai thì thầm/ Lần sau còn lén lút nữa là tớ khóa cửa cẩn thận luôn đấy
Thanh Bình
Thanh Bình
Cậu… đồ vô liêm sỉ! /đạp nhẹ chân vào người Việt Anh dưới chăn/
Duy Mạnh
Duy Mạnh
Thôi… thôi tao không thấy gì hết. Tao… tao đi đây. /vừa nói vừa lùi dần rồi đóng cửa cái rầm/
Không khí trong phòng lại yên tĩnh. Thanh Bình nằm im trong chăn, mặt vẫn nóng ran. Việt Anh thì cười khúc khích, tay không chịu buông eo Thanh Bình
Việt Anh
Việt Anh
Từ giờ dọn hẳn qua đây ngủ luôn đi
Thanh Bình
Thanh Bình
Mơ đi
Việt Anh
Việt Anh
Cậu mà còn lén lút mò sang, lần sau tớ không chỉ ôm đâu
Thanh Bình
Thanh Bình
Đồ khốn
Việt Anh
Việt Anh
Biết rồi… nhưng cậu thích mà. /nói xong cúi xuống hôn lên gáy Thanh Bình/
Thanh Bình
Thanh Bình
Việt Anh
Việt Anh
Ngủ tiếp đi. Tớ ôm cái
Thanh Bình
Thanh Bình
Ờ… đồ ngốc
Tối hôm đó, sau vụ sáng bị bắt gặp, Thanh Bình âm thầm lên kế hoạch “trả đũa”. Đợi Việt Anh vào nhà tắm, cậu lén chui sang phòng Việt Anh, ôm sẵn gối nằm đợi dưới chăn
Thanh Bình
Thanh Bình
Hôm nay tớ ôm cậu ngủ nhé
Việt Anh
Việt Anh
Ờ, cứ ôm đi. /đang đánh răng, nhắn tin tỉnh bơ/ Nhưng mà ai cho phép nằm giường tớ?
Thanh Bình
Thanh Bình
Ủa… Tớ nằm rồi nha
Việt Anh
Việt Anh
Ồ… được lắm
Việt Anh bước từ nhà tắm ra, tóc còn ướt, áo sơ mi chưa cài cúc hết. Nhìn thấy Thanh Bình trùm chăn ngồi giữa giường mình, cậu nhếch môi
Việt Anh
Việt Anh
Định làm gì?
Thanh Bình
Thanh Bình
Đêm nay tớ ôm cậu ngủ, không cho ôm lại!
Việt Anh
Việt Anh
À… dám thách à? /ngồi xuống, bất ngờ kéo cả người Thanh Bình ngã xuống nệm/
Thanh Bình
Thanh Bình
Ơ… cậu… cậu nằm im đấy! /vội vã trèo lên đè ngược Việt Anh xuống giường/
Việt Anh
Việt Anh
Ờ… xem cậu làm được gì
Thanh Bình
Thanh Bình
Bắt cậu phải chịu trận. /dùng gối đập nhẹ lên người Việt Anh, mắt cười hí hửng/
Việt Anh
Việt Anh
Hư này. /nắm cổ tay Thanh Bình lật ngược lại trong một nốt nhạc, đè chặt lên giường/
Thanh Bình
Thanh Bình
Ơ á á! Cậu chơi ăn gian!
Việt Anh
Việt Anh
Ai bảo bày trò? /cắn nhẹ vào môi dưới của Thanh Bình, mắt ánh lên nguy hiểm
Thanh Bình
Thanh Bình
Á… tớ… chịu rồi
Việt Anh
Việt Anh
Lần sau mà trêu kiểu này, tớ khóa cửa nhốt trong này cho biết mùi
Thanh Bình
Thanh Bình
Cậu dọa ai đấy
Việt Anh
Việt Anh
Dọa cậu. /ôm sát lấy Thanh Bình, thì thầm vào tai/ Đồ ngốc của tớ
Thanh Bình
Thanh Bình
Việt Anh
Việt Anh
Ngủ thôi. /ghé môi hôn nhẹ vào cổ Thanh Bình, rồi quàng tay ôm chặt/
Thanh Bình
Thanh Bình
Ờ… nhưng lần sau tớ làm lại
Việt Anh
Việt Anh
Cứ thử

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play