[DuongHung] Dư Luận Xã Hội?
Chapter 1
Tiếng nhạc dương cầm nhẹ nhàng vang lên trong căn phòng vắng.
Quang Hùng ngồi trước micro, mắt hướng về màn hình laptop đang livestream.
Ánh sáng từ màn hình hắt lên khuôn mặt gầy, đôi mắt thâm quầng và câm lặng.
#Le Quang Hung♡
Cảm ơn mọi người đã nghe bài hát tối nay.
Không ai biết rõ cậu là ai.
Chỉ có giọng hát ấy là thật.
Bài hát vang lên, Quang Hùng dần chìm đắm vào ca khúc.
Phía dưới, bình luận hiện lên dày đặc:
: Giọng hát này... Giống Quang Hùng quá...
: Không phải cậu ấy biến mất rồi sao?
Mỗi bình luận như một nhát kéo cắt vào ký ức.
Khách sạn ở Quận 1 - Phòng 2302.
Ánh đèn vàng dịu. Mùi cà phê và gió điều hòa.
Cửa sổ chưa đóng. Màn che bị gió thổi lay nhẹ.
#Le Quang Hung♡
Hôm nay... anh lên show nói gì vậy?
Đăng Dương từ phòng tắm bước ra, lau tóc, cười nhạt.
#Tran Dang Duong♡
Chuyện gì cơ?
#Le Quang Hung♡
MC hỏi anh từng yêu ai sâu sắc chưa.
#Le Quang Hung♡
Và anh nói... chưa từng?
Gió thổi qua khe cửa, một khoảng lặng rơi xuống.
#Tran Dang Duong♡
Đó là... công việc, Hùng... anh không thể...
#Le Quang Hung♡
Không thể thừa nhận em?
Hùng ngẩng lên - đôi mắt ướt nhưng không đỏ.
#Le Quang Hung♡
Chúng ta yêu nhau hai năm.
#Le Quang Hung♡
Anh chưa từng dắt em đi ăn ngoài, chưa từng nắm tay em giữa đường.
#Le Quang Hung♡
Khi bạn bè hỏi, anh nói em là đồng nghiệp.
#Le Quang Hung♡
Khi MC hỏi, anh nói anh chưa từng yêu.
#Le Quang Hung♡
Vậy em là gì?
#Tran Dang Duong♡
| Tiến gần - Ngồi xuống | Hùng, nghe anh.
#Tran Dang Duong♡
Ngành này... khắc nghiệt.
#Tran Dang Duong♡
Em không hiểu đâu.
#Tran Dang Duong♡
Một lời nói sai, một ánh mắt lệch, có thể hủy hoại hết tất cả những gì anh gây dựng.
#Le Quang Hung♡
Vậy còn em?
#Le Quang Hung♡
Anh sợ mất danh tiếng, còn em mất cái gì?
#Le Quang Hung♡
Em mất cả thanh xuân, mất cả bản thân mình... để yêu một người không bao giờ dám công khai em.
#Tran Dang Duong♡
| Nắm tay em | Anh yêu em, thật lòng.
#Tran Dang Duong♡
Nhưng anh không thể...
#Le Quang Hung♡
Yêu mà không thể bảo vệ, thì không phải là yêu.
#Le Quang Hung♡
Em đã luôn là cái bóng.
#Le Quang Hung♡
Luôn là phía sau sân khấu.
#Le Quang Hung♡
Luôn là người phải hiểu, phải im lặng, phải chờ đợi.
#Tran Dang Duong♡
Đừng nói vậy...
#Le Quang Hung♡
Anh chưa từng là người em cần.
#Le Quang Hung♡
Và em không còn đủ sức để tiếp tục yêu theo cách đó.
Dương cúi đầu, đôi vai hơi run.
Nhưng vẫn không nói gì, không níu tay. Không một lời giữ lại.
Hùng đứng dậy, bước ra khỏi phòng.
Tiếng cửa khép lại chậm rãi, như kết thúc của một bản nhạc dở dang.
Dương ngồi một mình trong xe.
Trên radio, giọng hát của Hùng vang lên.
Anh siết tay lái, tim đau như có ai siết chặt.
Điện thoại bỗng rung lên.
Trợ Lý
: Có tin đồn anh từng yêu nam.
Trợ Lý
: Họ đang đào lại ảnh cũ.
Anh mở mạng, thấy ảnh cũ: tay anh đặt trên vai Hùng, một khoảnh khắc ngắn ngủi sau hậu trường.
Tin đồn nổ ra - Họ réo tên Hùng.
Lại một lần nữa, cậu trở thành mục tiêu bị săn lùng.
Dương nhắn một dòng duy nhất cho Hùng.
#Tran Dang Duong♡
: Hùng... anh xin lỗi.
Tin nhắn không gửi được - Hùng đã chặn số.
Cậu ngồi trong phòng tối.
Cậu gỡ tai nghe, nhìn ra cửa sổ.
Không có ai bên cạnh - Không có ai để dựa vào.
Chỉ có một bản nhạc dang dở, và một tình yêu chưa từng được gọi thành tên.
#Le Quang Hung♡
Em không trách anh.
#Le Quang Hung♡
Vì em biết, yêu anh là sai ngay từ đầu.
#Le Quang Hung♡
Nhưng nếu được chọn lại... em vẫn muốn sai thêm một lần nữa.
Chapter 2
Cậu ngồi trong góc nhà, nhâm nhi tách cà phê nguội lạnh.
Đôi mắt lặng lẽ nhìn ra ban công, nơi nắng sớm rọi lên từng chiếc lá vàng.
Tiếng chuông điện thoại rung lên cắt ngang dòng suy nghĩ.
#Tran Thien Thanh Bao☆
: Hùng à, anh Bray đây.
#Tran Thien Thanh Bao☆
: Hôm nay là ngày gì em nhớ không?
#Tran Thien Thanh Bao☆
: Khai trương club Midnight.
#Tran Thien Thanh Bao☆
: Em hứa tới mà.
#Le Quang Hung♡
: Em nhớ chứ.
#Le Quang Hung♡
: Có điều... em không chắc nên xuất hiện nơi đông người.
#Tran Thien Thanh Bao☆
: Anh hiểu.
#Tran Thien Thanh Bao☆
: Nhưng hôm nay là ngày vui của anh, và... anh muốn em lên hát một bài.
#Tran Thien Thanh Bao☆
: Cũng chỉ là mấy anh em thân thiết thôi.
#Tran Thien Thanh Bao☆
: Không ồn ào, anh hứa.
#Le Quang Hung♡
: ...Được rồi.
Club Midnight - không gian nửa tối nửa sáng, ánh đèn tím nhấp nháy trên trần, tiếng nhạc nhẹ vang đều.
Người đến không nhiều, chủ yếu là bạn bè thân thiết trong giới UnderDog.
Bray - người anh lớn, từng bảo vệ Quang Hùng trong những ngày đầu đi hát đang đón khách tại cửa.
Khi thấy Hùng bước vào, anh dang tay ôm lấy cậu.
#Tran Thien Thanh Bao☆
Vẫn gầy quá.
#Tran Thien Thanh Bao☆
Mắt trũng xuống hết rồi.
#Tran Thien Thanh Bao☆
Anh bảo nghỉ ngơi mà.
#Le Quang Hung♡
Em vẫn hát đêm thôi.
#Le Quang Hung♡
Không ngủ được...
Bray siết nhẹ vai cậu, không nói gì thêm.
Anh dẫn Hùng vào phía trong.
#Tran Thien Thanh Bao☆
Lát nữa lên hát sau set của anh nhé.
#Tran Thien Thanh Bao☆
À, mà quên nói, anh có mời Đăng Dương đến.
#Le Quang Hung♡
| Khựng lại | Gì cơ?
#Tran Thien Thanh Bao☆
Anh không biết là hai đứa còn chưa nói chuyện lại...
#Tran Thien Thanh Bao☆
Hì hì...
#Tran Thien Thanh Bao☆
Anh chỉ nghĩ có lẽ... em cần một kết thúc tử tế.
#Le Quang Hung♡
| Gật đầu | ...
Trần Đăng Dương bước vào club, khoác áo sơ mi đen, vẻ ngoài vẫn điềm đạm như mọi khi.
Nhưng ánh mắt thì có điều gì đó nặng nề.
#Tran Dang Duong♡
Lâu rồi không gặp.
#Tran Dang Duong♡
Chúc mừng anh khai trương.
#Tran Thien Thanh Bao☆
Cảm ơn.
#Tran Thien Thanh Bao☆
Vào trong đi.
#Tran Thien Thanh Bao☆
Có người sẽ khiến em bất ngờ đấy.
Anh cảm thấy trong lòng như có điều gì đập thình thịch - mơ hồ và mỏi mệt.
Bray bước lên sân khấu nhỏ ở góc club.
#Tran Thien Thanh Bao☆
Cảm ơn mọi người đã đến.
#Tran Thien Thanh Bao☆
Giờ đây, tôi muốn giới thiệu một người em, người đã từng bước qua rất nhiều tổn thương, nhưng vẫn luôn giữ được giọng hát của mình.
#Tran Thien Thanh Bao☆
Lê Quang Hùng.
Khi Hùng bước ra, trong không gian chỉ còn tiếng nhạc piano mở đầu vang lên.
Dương ngẩng đầu lên. Và trong khoảnh khắc đó - ánh mắt anh chạm ánh mắt Hùng.
Không ai cười, chào gì cả.
Chỉ có trái tim đập nhanh.
Hùng nắm micro. Giọng hát vang lên.
Ánh mắt anh không rời khỏi Hùng.
Cậu mặc sơ mi trắng đơn giản, tóc hơi xoăn nhẹ.
Nhưng đôi mắt ấy vẫn là nơi anh từng tìm thấy cả thế giới.
Ánh đèn hắt xuống khuôn mặt Hùng, như khiến cậu mong manh hơn bao giờ hết.
Từng lời hát như từng nhát dao rạch vào lòng Dương.
"Giá như... anh nói một lời. Giá như... em không yêu thật lòng."
Bàn tay Dương siết chặt ly rượu. Đôi mắt khẽ ướt.
Không một ai bên cạnh nhận ra, nhưng anh thì cảm nhận rõ - trái tim mình đang rạn vỡ từng chút một.
Hùng cúi đầu nhẹ, không nhìn về phía anh lần nữa.
Cậu quay vào trong, đi thẳng ra phía sau sân khấu.
Dương đứng dậy - Định bước theo... nhưng lại khựng lại.
Anh không biết mình sẽ nói gì nếu gặp Hùng.
Không biết liệu cậu có còn muốn nghe.
#Tran Thien Thanh Bao☆
| Tiến đến | Em nên đi nói với nó một lời.
#Tran Thien Thanh Bao☆
Dù là muộn.
#Tran Thien Thanh Bao☆
Dù chỉ để xin lỗi.
Nhưng chân anh vẫn không thể nhấc lên.
Trong lòng anh, giờ đây chỉ còn lại một câu hỏi...
Liệu còn có cơ hội nào cho hai người đã đánh mất nhau trong im lặng?
Chapter 3
Mặt trời chưa lên hẳn, nhưng sóng gió đã bắt đầu nổi lên trên mạng xã hội.
Trên nhiều diễn đàn, các trang giải trí lớn đồng loạt đăng tải một tấm ảnh: Trần Đăng Dương trong quán club Midnight, ánh mắt đắm đuối nhìn Lê Quang Hùng đang hát.
Ánh nhìn của người cũ? Trần Đăng Dương và ca sĩ Lê Quang Hùng tái ngộ sau 2 năm chia tay đầy tai tiếng!
Cộng đồng mạng như phát sốt.
Bình luận tràn về không ngớt.
: Không thể nào! Dương không thể yêu con trai được!
: Trần Đăng Dương là hình mẫu đàn ông chuẩn mực, đừng để một người như Quang Hùng phá hỏng hình tượng.
: Quang Hùng chỉ biết dựa hơi Dương để quay lại spotlight. Thảm hại!
: Mấy năm rồi vẫn chưa chịu rút lui, đúng là trơ trẽn.
Bên trong căn hộ nhỏ, Quang Hùng ngồi lặng người trước màn hình laptop, đọc từng lời bình luận, từng tin nhắn rác gửi về.
Những lời nói ấy như mũi dao, đâm liên tiếp vào tâm trí cậu vốn đã mệt mỏi.
#Tran Thien Thanh Bao☆
: Em thấy tin rồi đúng không?
#Tran Thien Thanh Bao☆
: Đừng đọc nữa, Hùng à.
#Tran Thien Thanh Bao☆
: Anh đang liên lạc bên truyền thông để gỡ bài.
#Le Quang Hung♡
: Không cần đâu anh...
#Le Quang Hung♡
: Mọi chuyện cũng đến vậy rồi.
#Le Quang Hung♡
: Có tránh cũng không được.
#Tran Thien Thanh Bao☆
: Chỉ cần em không suy nghĩ bậy bạ.
#Tran Thien Thanh Bao☆
: Họ không đáng để em gục ngã.
#Tran Thien Thanh Bao☆
: Nghe anh, nghỉ ngơi đi.
Hùng không trả lời. Cậu tắt máy.
Nhìn vào gương - đôi mắt đỏ hoe, gò má hốc hác.
Cậu tự hỏi: Tại sao chỉ vì yêu một người, mà cậu phải chịu cay đắng đến vậy?
Tiếng gõ cửa vang lên bất ngờ.
Cậu khoác vội áo, đi ra mở cửa.
Đăng Dương đứng đó - áo hoodie xám, tóc rối, mắt cũng đỏ.
#Le Quang Hung♡
| Ngạc nhiên | Anh... làm gì ở đây?
Dương im lặng một lúc rồi thở dài.
#Tran Dang Duong♡
Anh lo cho em.
#Tran Dang Duong♡
Anh thấy em không trả lời tin nhắn.
#Tran Dang Duong♡
Anh nghĩ... em có thể đang không ổn.
#Le Quang Hung♡
| Quay mặt đi | Anh lo làm gì nữa?
#Le Quang Hung♡
Chẳng phải mọi chuyện nên dừng lại từ hai năm trước rồi sao?
Dương bước vào, khép cửa lại.
#Tran Dang Duong♡
Anh không thể dửng dưng.
#Tran Dang Duong♡
Không nỡ lơ là khi nhìn thấy em như vậy.
#Tran Dang Duong♡
Em có đọc bình luận không?
#Le Quang Hung♡
| Cười nhạt | Đọc chứ.
#Le Quang Hung♡
Rất kỹ nữa là đằng khác.
#Le Quang Hung♡
Fan anh ghét em.
#Le Quang Hung♡
Mạng xã hội thì ném đá.
#Le Quang Hung♡
Có gì mới đâu.
#Le Quang Hung♡
Vẫn là cái thế giới đó mà em đã cố quên.
#Tran Dang Duong♡
| Bước lại gần | Em khóc à?
#Le Quang Hung♡
| Né một bên | Không, em chỉ mệt thôi.
#Le Quang Hung♡
Em đã quen rồi, Dương à.
#Le Quang Hung♡
Em quen với việc bị chối bỏ, quen với việc yêu mà không được yêu lại một cách công khai...
#Tran Dang Duong♡
Đừng như vậy nữa...
#Tran Dang Duong♡
Nếu em sụp đổ... anh sẽ không tha thứ cho chính mình.
#Le Quang Hung♡
Nhưng anh có dám nói với cả thế giới rằng anh yêu em không?
#Le Quang Hung♡
Anh có dám đứng giữa sóng gió này, nắm tay em, nói rằng anh không hối hận không?
Dương im lặng, bàn tay siết chặt lại.
Rồi đột nhiên anh ôm Hùng thật chặt.
Không lời, không biện hộ.
Chỉ có hơi ấm quen thuộc ấy...
#Tran Dang Duong♡
Cho anh một chút thời gian, được không?
#Tran Dang Duong♡
Anh không chắc mình mạnh mẽ đến mức chống lại tất cả, nhưng anh không muốn mất em thêm lần nào nữa.
Hùng khẽ run trong vòng tay đó.
Nước mắt cậu rơi - lần này không vì tổn thương, mà vì tim cậu vẫn yếu đuối mỗi khi ở cạnh người này.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play