Sợi Chỉ Đỏ
gặp gỡ
Dụ Thần
Ai vừa vào trong phòng tôi đấy?
Tịch Yên
Ờ… xin chào?
Tớ không nghĩ cậu nghe được–.
(Dụ Thần đứng chết chân trước cửa phòng tắm. Chiếc khăn quấn quanh người hơi rũ xuống)
Dụ Thần
(Mặt tái mét) Ma.. có ma mẹ ơi..
(Dụ Thần ngất đi vài phút. Khi tỉnh dậy, cậu được ai đó đưa quần áo)
(Dụ Thần định cầm lấy nhận ra..)
Dụ Thần
Mẹ ơi!
Quỷ ma hãm hiếp con!!
Dụ Thần
Đừng làm hại ta mà ma ơi..
Tao còn trẻ, chưa mất zin nữa.
Tha tao...
Tịch Yên
Ngươi cứ nhảy vô lời ta là sao?
Mẹ ngươi không dạy à.
Tịch Yên
Xin chào.
Ta là Tịch Yên, năm nay 22 tuổi.
Hẹo đã được 5 năm.
Tịch Yên
Ta là ma đẹp trai không ham sắc dục.
Nhất là con trai trẻ người non dạ.
Tịch Yên
Mặc dù.. là ta g@y.
Dụ Thần
Ma mà cũng g@y được hả?
Tịch Yên
Mặc đồ vào đi..
Nãy hù ngươi.. ta tưởng ta lại có bạn mới..
Tịch Yên
Mà ngươi ngất rơi cả khăn tắm.
(Dụ Thần nghe xong. Hoài nghi nhìn xuống)
[Giọng hét của Dụ Thần khiến cả ký túc xã bật dậy]
nhân vật quần chúng
(gõ cửa phòng 404- phòng Dụ Thần)
Bộ mày bị hãm híp à?
Im cho anh em ngủ!
Dụ Thần
À. Được được.
Xin lỗi nhé..
(Dụ Thần nhanh tay quấn lên người cái chăn bông. Ló đầu ra khỏi cửa xin lỗi mọi người)
(Dụ Thần đóng cửa lại, thở phào)
Dụ Thần
Miệng mình to thế cơ à..
Tịch Yên
Ta biết gì đâu..
Ai ngờ miệng ngươi lại to thế..
(Dụ Thần xấu hổ nhảy lên giường quấn chăn ôm gối)
Dụ Thần
Sao bọn đó nói đúng thế..
Mình đúng là đang bị hãm híp mà.
Tịch Yên
Ai thèm híp mày không trời..
Tịch Yên
(Tịch Yên thở dài, cảm thấy có tội lỗi. Lại bay ra chỗ tủ lấy quần áo mới cho Dụ Thần)
Tịch Yên
Nè! mặc đồ vào đi.
Dụ Thần
(giật lấy quần áo. Chạy một mạch vào phòng tắm)
(Tịch Yên đứng bên ngoài cười mỉm. Xem ra Dụ Thần không quá kì thị việc cậu ở lại đây)
Tịch Yên
Thằng này đúng đần thật.
Tịch Yên
Mình xuyên vào nhìn ngon lành mà nó còn chạy vô đó.
chương 2
(Dụ Thần mặc xong đồ, khuôn mặt nhỏ cau có ló ra khỏi cửa)
Tịch Yên
Nhìn mặt ngươi như.. (cười khằng khặc)
Tịch Yên
Ai nói mày cong đâu.
Tịch Yên
Không cong, ta bể cho cong. (thì thầm)
Dụ Thần
Mà ngươi không tò mò tao là ai sao.
Tịch Yên
Ta tìm hiểu từ lúc ngươi mới chuyển đến đây rồi.
Dụ Thần
Như biến thái vậy..
Dụ Thần
Thôi thì tao giới thiệu lại.
Dụ Thần
Tao là Dụ Thần, 21 tuổi.
Trước ở dưới quê mới lên đây.
Nên chưa làm quen được nhiều người
Tịch Yên
Ngươi làm quen được ta rồi mà.
Tịch Yên
Một hồn ma xinh trai~
(Tịch Yên cười hehe, bay đến nháy mắt với Dụ Thần)
Tịch Yên
Ma với người cũng làm bạn được chứ bộ. (giận dỗi)
Dụ Thần
Tình người duyên ma hay gì.
Tịch Yên
Cũng có thể, nhưng câu ngươi nói là chỉ tình yêu.
Tịch Yên
Ngươi muốn chơi gay không?
(Dụ Thần giật bắn người , xấu hổ cần gối vả Tịch Yên)
Tịch Yên
Ngươi nghĩ ngươi chạm vào ta được hả, nhóc con?
Dụ Thần
Ma làm gì chạm vào được.
Dụ Thần
Ơ thế.
Ngươi chạm được tao không.
Tịch Yên
Ta còn làm ᴛɪ̀ɴʜ với ngươi được.
Tịch Yên
Nói gì là chỉ chạm vào.
Dụ Thần
Sao làm ma mà ngươi ᴅᴀ̂ᴍ dữ vậy..
Tịch Yên
Chắc do gặp đúng gu.
Dụ Thần
Mới đầu kêu không thích trai trẻ người non dạ.
Tịch Yên
ᴍᴏ́ᴄ cho phát, gay luôn bây giờ.
Tịch Yên
Kê mông để ta chọc cây láp vào cho dễ à.
Dụ Thần
Tao thật xui xẻo đi ở trúng với con ma ᴅᴀ̂ᴍ ᴅᴜ̣ᴄ như ngươi!!
(Dụ Thần ôm gối chạy một mạch ra khỏi phòng)
Tịch Yên
Nhưng mà..
Cũng thú vị phết~
(Tịch Yên không nghĩ nhiều, bay lên giường của Dụ Thần nằm thảnh thơi)
[Dụ Thần đứng bên cửa phòng bạn 403]
Thẩm Duy
Ai đấy..? (ngái ngủ)
Dụ Thần
Phòng tớ có ma! Cho tớ ngủ ké tối nay được không?
(Tịch Yên nghe thấy, ló đầu ra khỏi phòng. Anh không thể đi quá hành lang phòng và ban công)
(Tịch Yên nhìn thấy Dụ Thần đang tíu tít với Thẩm Duy)
Tịch Yên
Xí..(nhếch miệng nhìn)
Dụ Thần
(nhìn thấy Tịch Yên bay ở hành lang phòng)
Dụ Thần
(lè lưỡi trêu chọc) Nhìn gì đồ ma ᴅᴀ̂ᴍ.
Thẩm Duy
(khó hiểu nhìn Dụ Thần) Cậu làm gì vậy?
Dụ Thần
À.. không có gì. Thôi bọn mình vô phòng!
(Dụ Thần xấu hổ kéo tay Thẩm Duy vào phòng)
(Trước khi đóng cửa, Thẩm Duy nhìn được Tịch Yên. Không hề sợ, cậu ta còn cười chế giễu Tịch Yên)
Tịch Yên
Nó nhìn thấy mình à?
chương 3
(Tịch Yên đứng dựa vào tường, nhìn chằm chằm vào phòng ký túc xá 403–Thẩm Duy)
[Trong phòng của Thẩm Duy]
Thẩm Duy
Cậu sợ ma đến vậy luôn à?
Dụ Thần
Không hề.
Tớ làm gì sợ!
Dụ Thần
Tớ nói ra cậu không được đưa tớ vô viện tâm thần đâu đấy..
Thẩm Duy
Hơ..Nói đi, đồ nhát cáy.
(Dụ Thần kể lại mọi chuyện)
Thẩm Duy
(giả bộ không tin)
Ôi thôi nào.
Dụ Thần, cậu kể dọa ma hay đấy.
Dụ Thần
Tớ nói thật mà.
Cậu không tin tớ à?
(giọng mếu máo)
(Thẩm Duy ôm lấy Dụ Thần. Bàn tay hắn to lớn vỗ về tấm lưng nhỏ bé của cậu)
Thẩm Duy
(suy nghĩ) Tao là người gián tiếp hại chết nó.. Sao tao không thể nhìn thấy nó được chứ..
(dòng suy nghĩ được cắt ngang bởi giọng của Dụ Thần)
Dụ Thần
Này.. Cho tớ ngủ ké hôm nay nhé?
Thẩm Duy
Đừng nói như thể bọn mình xa cách.
Thẩm Duy
Cậu cứ ngủ ở đây, cả đời cùng tớ cũng được.
Dụ Thần
Đúng là Thẩm Duy tốt nhất!
(Dụ Thần nằm lên giưởng của Thẳm Duy. Cả người bé như kẹo con nằm gọn trong tay Thẩm Duy. Bỗng Dụ Thần ngồi dậy)
Dụ Thần
Tớ quên con gấu bông!
Thẩm Duy
Cậu lớp mấy rồi, tốt nghiệp mẫu giáo chưa vậy hả?
(Dụ Thần nhanh chân đi về phòng)
(Tịch Yên ngồi trên ghế tự nhiên hút thuốc trong phòng. Phòng Dụ Thần luôn có sẵn một bao thuốc lá. Vứt vô số lần cũng không biến mất)
Tịch Yên
Ta nói ngươi nghe này.
Tịch Yên
Thằng ranh đó không có gì tốt đẹp đâu.
Dụ Thần
Tao không tin ngươi.
Tịch Yên
Đến lúc nó làm gì ngươi thì đừng than trời gọi đất.
Tịch Yên
Lúc đó ngươi nhớ đến ta thì ta cũng sẽ không thèm giúp ngươi.
(Dụ Thần phớt lờ cầm con gấu đi ra khỏi phòng)
(Nhưng trong lý trí cậu cũng có chút nghi ngờ lời nói của anh)
Thẩm Duy
Cậu làm gì lâu thế.
(Thẩm Duy đứng tựa vào tường, tay cầm lon bia. Không mặc áo)
Dụ Thần
Cậu.. mặc áo vào đi. (ngại ngùng)
Thẩm Duy
Có sao đâu. Tớ với cậu là bạn thân mà~
(Thẩm Duy đi đến, áp sát vào Dụ Thần)
Thẩm Duy
Hah. Đi ngủ thôi, thỏ con.
(Thẩm Duy kéo tay Dụ Thần lên giường. Hắn đưa cậu một viên kẹo nhỏ mờ ám)
Thẩm Duy
Bí mật.
Ăn xong tớ sẽ nói.
(nhếch miệng)
(Dụ Thần định cầm lấy viên ngọt bỗng nhớ ra lời của Tịch Yên)
(Cậu lại tự lừa chính mình. Cho cả viên ngọt vào miệng. Khá ngọt. Cậu không để ý ánh mắt của Thẩm Duy trở nên u ám)
Download MangaToon APP on App Store and Google Play