Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Honkai Star Rail ] Báo Con Nhà Astral Xuyên Đến Thế Giới Song Song!?

CHƯƠNG MỞ

Không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra sau lằn ranh giữa ánh sáng và bóng tối. Nhưng với Đoàn Tàu Astral—nơi mọi linh hồn đều mang theo ước mơ—mọi điều không thể đều có thể.
Sau một trận chiến dài dằng dặc tại vùng đất Vĩnh Hằng Amphoreus,đội tàu Astral cuối cùng cũng rẽ sóng hư không để tiếp tục hành trình xuyên ngân. Họ mang theo dư âm cuối cùng của vùng đất Vĩnh Hằng, nơi ánh vàng từng rực rỡ như giấc mộng thần thoại, giờ đây chỉ còn là tro bụi ký ức.
Không còn tiếng kèn đồng của sự sống, không còn những bậc thang dát vàng dẫn tới vinh quang. Chỉ còn lại gió thổi qua hành lang trống rỗng và những bóng hình đã bị thời gian xóa nhòa.
Đằng sau họ, một kỷ nguyên đã khép lại. Một thời đại chết trong im lặng, không có vinh quang, cũng chẳng còn ai để tưởng niệm.
Từng mảnh ký ức rơi lại phía sau—nặng như đá nhưng mềm như cát—và đoàn tàu tiếp tục hành trình.
Bỗng nhiên...
Không gian xung quanh nức vỡ
Trên bảng điều khiển, những tín hiệu lạ nhấp nháy như ánh đom đóm giữa rừng ký ức. March 7th rùng mình, giơ tay chỉnh lại góc chụp ảnh nhưng trái tim thì đập dồn dập không vì lý do nào rõ ràng. Dan Heng cau mày, ánh mắt sắc như lưỡi kiếm trong bóng tối. Họ không biết: thế giới đang chuẩn bị nắm lấy tay họ, kéo cả đoàn tàu vào một vũ điệu định mệnh.
Một luồng xoáy thời không—xoắn lấy mọi thứ như thể vũ trụ đang nổi cơn thịnh nộ.
Pom Pom
Pom Pom
Chúng ta mất kiểm soát trong 13.4 giây! Hệ thống điều hướng phản hồi trễ! Tôi cần báo cáo thiệt hại ngay lập tức – Ai ở phòng máy chính? * gấp gáp *
March 7th
March 7th
C.. chúng ta vừa đi qua cái gì vậy? Không phải lỗ sâu… không phải nhiễu không gian… Tôi chưa từng thấy thứ gì như vậy... * nắm chặt thành ghế để giữ thăng bằng *
Dan Heng
Dan Heng
Bản đồ vũ trụ hoàn toàn trống. Không có tọa độ, không có tín hiệu Aeon. Khả năng cao....Chúng ta đã bị đẩy khỏi dòng thời gian thông thường.
stelle
stelle
Tôi thấy cảnh tượng trôi ngược...Những ký ức không thuộc về mình.Có ai xác nhận… đây có phải ảo giác không? * loạng choạng*
Caelus
Caelus
Không… không phải ảo giác. Tôi cũng thấy. Thế giới vỡ ra… như bị bẻ cong. Không có quy luật vật lý. Không có trọng lực. Không có thời gian. * Choáng váng*
Welt Yang
Welt Yang
Đây không còn là phần không gian thuộc về Aeon nào chúng ta từng biết. Chúng ta không chỉ lạc... chúng ta đang tồn tại bên ngoài hệ thống từng được biết đến...
Himeko
Himeko
Kiểm tra hệ thống sinh tồn, kiểm tra an toàn thân tàu. Sau đó... chúng ta cần phải quyết định xem sẽ làm gì tiếp theo
Trên màn hình điều khiển chính, bản đồ thiên thể biến mất. Dòng thời gian hiển thị trống rỗng. Dữ liệu về vũ trụ đang lưu chuyển bị thay thế bởi chuỗi ký tự lỗi không thể giải mã.
Cảnh báo vang lên đồng thời trên toàn bộ hệ thống
Ánh sáng từ bên ngoài xuyên qua cửa sổ quan sát. Không phải ánh sáng tự nhiên, mà là các dòng năng lượng nứt vỡ uốn quanh thân tàu.
Toàn bộ hệ thống điện phụ rơi vào trạng thái rối loạn dao động.
Tàu không bị rung lắc, nhưng trọng lực trong không khí xung quanh thay đổi cục bộ – như có lực nào đó đang dò tìm từng cá thể trên tàu.
March loạng choạng, đập lưng vào thành ghế khi sàn tàu nghiêng nhẹ một cách bất thường. Stelle ngẩng đầu lên, ánh mắt sững lại khi thấy mặt đất phía dưới bắt đầu... nứt toác. Một đường sáng trắng từ dưới chân dần mở rộng.
Không kịp suy nghĩ, Dan Heng lao tới. Cánh tay anh siết lấy March và Stelle, kéo họ sát vào người. Một tay giữ vai March, tay kia đỡ lưng Stelle – như che chắn cho cả hai khỏi lực xoắn đang hình thành phía sau.
Một khe sáng mở ra sát bên tai Dan Heng – không chói lóa, mà lạnh và sâu đến rợn người.
Cùng lúc đó, ở đầu bên kia khoang tàu, Pom-Pom bị chấn động làm bật khỏi bậc điều khiển. Cơ thể nhỏ bé lăn tròn xuống sàn, không thể đứng vững.
Himeko lập tức chạy tới đỡ Pom Pom. Nhưng phía sau cô, không gian bắt đầu xoắn lại – như một vòng nước siết đang khởi động ngay trong không khí. Không có gió, nhưng mọi thứ xung quanh cô bắt đầu mờ đi, vặn vẹo.
Ngay lúc ấy, Welt xuất hiện phía sau. Với phản xạ nhanh như trực giác, ông vươn tay giữ chặt vai Himeko, kéo cô khỏi mép xoáy đang mở rộng. Tay còn lại đỡ lấy Pom-Pom, giữ cho cậu không bị hút đi.
Ở góc phía sau tàu, Caelus khụy gối xuống, hai tay bám chặt vào rãnh dẫn dưới sàn. Không gian quanh anh biến dạng từng đợt – như ai đó đang thử bẻ cong tất cả các quy luật vật lý xung quanh. Một đường rạn từ trần tàu kéo dài xuống, không gây tiếng động nhưng ép mạnh vào nhận thức. Trái tim Caelus đập loạn – không phải vì sợ, mà vì anh hiểu có gì đó rất lớn đang xảy ra.
Ngay bên cạnh Caelus, gần bảng điều hướng phụ, Sunday đứng chết lặng. Một khe nứt màu đỏ bắt đầu mở ra sát phía sau Cecilia. Không có thời gian suy nghĩ, không còn gì để phân vân – anh lao tới, kéo cô vào vòng tay.
Khoang tàu Astral rung lắc dữ dội. Hệ thống điện nhấp nháy loạn xạ, cảnh báo vang dội. Từng dải đèn trên trần chớp tắt rồi tắt hẳn. Không gian bên ngoài cửa sổ bắt đầu rạn ra – như thể vũ trụ đang bị cắt đôi bởi một lưỡi dao vô hình. Tất cả đều cảm thấy điều gì đó rất lạ. Không phải là tai nạn, không phải lỗi kỹ thuật. Mà là… một cơn bão thời không,một biến số sai lệch của vũ trụ
Và rồi — tất cả vỡ ra cùng lúc.
Mặt sàn dưới chân biến mất. Không phải nổ tung, mà là bị xoá khỏi thực tại. Không có tiếng hét, không có lực va chạm. Chỉ là... mỗi người bị kéo vào một vùng không gian khác, như những mảnh ghép bị thổi tung khỏi bảng cờ của vũ trụ. Không ánh sáng rực rỡ, không vụ nổ kinh thiên. Chỉ có sự im lặng tuyệt đối. Một cú trượt khỏi thế giới mà không ai kịp chạm tới tay nhau.

CHƯƠNG I

Khoang tàu Astral rung lắc dữ dội. Hệ thống điện nhấp nháy loạn xạ, cảnh báo vang dội. Từng dải đèn trên trần chớp tắt rồi tắt hẳn. Không gian bên ngoài cửa sổ bắt đầu rạn ra – như thể vũ trụ đang bị cắt đôi bởi một lưỡi dao vô hình. Tất cả đều cảm thấy điều gì đó rất lạ. Không phải là tai nạn, không phải lỗi kỹ thuật. Mà là… một cơn bão thời không, một biến số sai lệch của vũ trụ
Và rồi — tất cả vỡ ra cùng lúc.
Mặt sàn dưới chân biến mất. Không phải nổ tung, mà là bị xoá khỏi thực tại. Không có tiếng hét, không có lực va chạm. Chỉ là... mỗi người bị kéo vào một vùng không gian khác, như những mảnh ghép bị thổi tung khỏi bảng cờ của vũ trụ. Không ánh sáng rực rỡ, không vụ nổ kinh thiên. Chỉ có sự im lặng tuyệt đối. Một cú trượt khỏi thế giới mà không ai kịp chạm tới tay nhau.
Lần nữa mở mắt,Cecilia thức giấc giữa một căn phòng xa lạ, nơi ánh nắng dịu dàng len qua cửa sổ, trải dài trên nền gạch men sạch bóng. Trần nhà cao, tường phủ một lớp giấy dán màu kem điểm xuyết hình các chòm sao. Không còn tiếng động cơ tàu gầm rú, không còn cảm giác rung lắc quen thuộc của Astral Express. Tất cả… im ắng một cách khó chịu.
Cecilia Isolde
Cecilia Isolde
NovelToon
Cecilia Isolde
Cecilia Isolde
Nơi đây..rốt cuộc là đâu vậy...?
Cecilia Isolde
Cecilia Isolde
* vẫn giữ được bình tĩnh do đã đi cùng đội tàu qua nhiền hành tinh.*
Cô ngồi dậy, chăn mềm, gối thơm, mọi thứ sạch sẽ đến mức không thật. Cô liếc nhìn quanh — căn phòng giống như một ký túc xá, không gian yên bình đến khó tin.
Trên chiếc bàn cạnh cửa sổ, tấm vé tàu quen thuộc mà cô luôn giữ bên người nằm im lặng. Nhưng chỉ một giây sau, nó phát sáng.
Ánh sáng xanh lam nhè nhẹ lan tỏa, rồi một khung thông tin ảo hiện ra trong không trung trước mặt cô. Chữ viết trắng trên nền trong suốt, rõ ràng từng dòng:
Xác nhận hành khách: Cecilia Isolde – Astral Express Bạn hiện đang tạm trú tại: Thực thể không gian thử nghiệm 'Honkai'. Dữ liệu nguồn: Được tạo ra bởi Akivili – Khai Phá và Aha – Vui Vẻ
Cecilia đứng bất động. Những dòng chữ mờ dần đi như chưa từng tồn tại, nhưng ánh sáng từ chiếc vé tàu vẫn còn âm ỉ – như một tia sáng nhỏ trong mê cung chưa rõ hình thù. Cô không biết mình đang ở đâu, hay chuyện gì đang chờ phía trước.
Cecilia Isolde
Cecilia Isolde
Không biết...mọi người có ổn không nữa..
Cecilia Isolde
Cecilia Isolde
NovelToon
Cecilia còn chưa kịp suy nghĩ gì thêm, thì chiếc vé tàu trong tay cô lại phát sáng mạnh hơn một chút. Lần này không phải chữ, mà là một làn sóng ánh sáng xanh biếc lan ra từ vật thể nhỏ ấy, rồi tập hợp thành một khung giao diện trong suốt—như thể ai đó vừa kéo thẳng một phần của không gian ra trước mặt cô. Giao diện giống một bảng trò chuyện. Bên trái là danh sách các biểu tượng nhỏ – từng cái đều là hình đại diện quen thuộc: March 7th Dan Heng Pom-Pom Caelus Stelle Himeko Welt Yang Sunday Tất cả đều đang hiện đèn sáng—họ vẫn còn sống. Và họ đang kết nối.Khung chính của màn hình bắt đầu nhảy chữ:
Cecilia Isolde
Cecilia Isolde
Ah...
Cecilia Isolde
Cecilia Isolde
NovelToon
Cecilia Isolde
Cecilia Isolde
Tốt quá...xem ra họ vẫn ổn
Cecilia Isolde
Cecilia Isolde
NovelToon
KHUNG CHAT CỦA ĐỘI TÀU
Pom Pom
Pom Pom
Kiểm tra kết nối toàn đội! Có ai nhận được tín hiệu thì trả lời ngay lập tức!
Dan Heng
Dan Heng
Tôi vẫn đang phân tích môi trường. Thoạt nhìn thì không nguy hiểm.
Caelus
Caelus
Tôi tỉnh dậy trong một phòng ký túc xá? Có cả bàn học nữa… Có ai khác thấy giống không??
stelle
stelle
Tôi tưởng mình mơ. Nhưng không. Vé tàu phát sáng, rồi giờ đang chat như này luôn nè?!
Himeko
Himeko
Mọi người bình tĩnh. Tôi đang cố định vị vị trí chung. Có vẻ chúng ta đều bị đưa đến cùng một không gian nhưng chia tách ở nhiều điểm.
Welt Yang
Welt Yang
Tôi xác nhận hệ thống chat này là tạm thời được dựng bởi AI dẫn đường của Akivili. Tạm thời an toàn để liên lạc.
Sunday
Sunday
Cecilia có đó không?nghe rõ trả lời
Cecilia Isolde
Cecilia Isolde
Welt Yang
Welt Yang
Tôi tìm thấy một số bản ghi hệ thống cũ. Học viện này có dấu vết của cả Akivili lẫn Aha... nhưng giờ nó vận hành như một thực thể độc lập, không còn chịu sự kiểm soát.
Himeko
Himeko
Tôi hiện đang giữ vai trò thủ thư, đồng thời phụ trách theo dõi thông tin phân khu. Có hệ thống dữ liệu học sinh, bảng điểm, hoạt động thi đua giữa các Nhà. Chúng ta đều có hồ sơ thân phận phụ, giống như đang... nhập vai.
Dan Heng
Dan Heng
Tôi ở ký túc xá Nhà Xianzhou. Đồng phục, phòng riêng, cả thiết bị liên lạc đều có sẵn. Hệ thống tự gán tôi vào đây... không rõ dựa trên điều gì.
Sunday
Sunday
Còn tôi ở nhà Penacony. Tất cả đều được sắp đặt sẵn. Cả thời khóa biểu, ký ức về lớp học, giáo viên… đều được ghép tạm thời thông qua hệ thống ‘định danh học sinh’.
March 7th
March 7th
Thề luôn á, tôi mở tủ ra là thấy đồng phục treo sẵn, còn ủi phẳng phiu luôn… Ai mà chuẩn bị kỹ vậy? Mà phải công nhận là nó cute thiệt…
stelle
stelle
Không phải là chuẩn bị đâu. Tôi nghĩ đây là ký ức cơ thể. Kiểu như mình... đã từng sống ở đây rồi vậy. Mọi thứ quen đến rợn người.
Pom Pom
Pom Pom
Hổng lẽ... tụi mình không chỉ xuyên không mà còn bị nhồi vai diễn luôn rồi sao?!Pom Pom thậm chí có cả bảng điểm mẫu giáo luôn..
Caelus
Caelus
Gọi là ‘mượn xác’ nghe hơi ghê, nhưng... gần giống như vậy. Ý tôi là, cơ thể này không xa lạ, mà lại không hoàn toàn là mình.
Himeko
Himeko
Tôi đang ở thư viện chính, tầng 5. Nơi này khá yên tĩnh và nằm ngoài hệ thống camera giám sát. Gặp ở đó đi. Di chuyển cẩn thận, đừng thu hút chú ý.
Astral Express
Astral Express
Được,bọn tôi đến đó ngay đây
Bên phía Cecilia
Cô đứng trước tủ quần áo được bố trí gọn gàng trong góc ký túc xá. Cô hít một hơi, mở ra — bên trong là bộ đồng phục nữ của Nhà Penacony: sơ mi trắng cổ đứng, áo khoác tím than viền ánh bạc, cà vạt in họa tiết mặt trăng uốn cong, cùng huy hiệu đặc trưng của nhà này gắn trước ngực trái.
Ngón tay cô khẽ run khi chạm vào vải áo, nhưng động tác sau đó lại trơn tru đến kỳ lạ. Mỗi lần cài nút, vuốt cổ tay, siết cà vạt... đều như một thói quen lâu năm được khơi lại. Cô không cần hướng dẫn — cơ thể như tự nhớ.
Lúc chiếc vé tàu treo bên thắt lưng khẽ phát sáng, một xung tín hiệu nhẹ truyền ra.
Cô mở cửa phòng. Hành lang của khu Penacony tĩnh lặng, ánh đèn ấm áp trải dài như thảm ánh sáng. Xa xa, một chiếc xe đưa đón không người lái dừng lại đúng vị trí trước phòng cô, cửa trượt mở ra chậm rãi, mời gọi như thể... đã chờ từ trước.
Cecilia bước vào mà không chút do dự. Không cần hỏi đường. Không cần bản đồ. Ký ức cơ thể dẫn lối — học viện Honkai không còn xa lạ.
Khuôn viên trung tâm hiện ra qua lớp kính: vườn hoa với đồng hồ mặt trời, tháp chuông bằng thủy tinh lấp lánh, và phía xa — tòa thư viện chính với năm tầng mái vòm, nơi Himeko đang đợi.

CHƯƠNG II

Cecilia bước vào mà không chút do dự. Không cần hỏi đường. Không cần bản đồ. Ký ức cơ thể dẫn lối — học viện Honkai không còn xa lạ.
Khuôn viên trung tâm hiện ra qua lớp kính: vườn hoa với đồng hồ mặt trời, tháp chuông bằng thủy tinh lấp lánh, và phía xa — tòa thư viện chính với năm tầng mái vòm, nơi Himeko đang đợi.
Không gian bao trùm bởi mùi sách cũ, tiếng bước chân vang nhẹ trên nền đá nhẵn. Cửa sổ kính màu cao vút hắt vào những vệt nắng mềm, trải dài lên bàn gỗ và những giá sách uốn lượn như mê cung. Ở chính giữa không gian yên tĩnh ấy, Himeko đã ngồi sẵn, như thể nơi đây là lãnh địa riêng cô đã cai quản từ lâu.
Trên bàn, vé tàu của Himeko đặt cạnh một cuốn sổ tay màu nâu cũ kỹ. Màn hình nổi phát sáng mờ mờ bên trên tờ giấy, hiển thị từng dòng dữ liệu: tên học sinh, số phòng, trạng thái phân nhà… như một hệ thống quản lý kín đáo nhưng chi tiết.
Cửa mở ra, tiếng bước chân vọng lại nhẹ nhàng.
Cecilia là người đầu tiên đến. Bộ đồng phục Penacony tươm tất, gọn gàng — trắng bạc viền tím, cà vạt tím nhạt thêu biểu tượng xoắn lạ mắt. Bước chân cô do dự vài nhịp rồi vững lại.
Himeko ngẩng đầu, khẽ cười.
Himeko
Himeko
Luôn là người đến sớm nhất nhỉ,Cecilia?
Himeko
Himeko
NovelToon
Cecilia Isolde
Cecilia Isolde
Chị Himeko
Cecilia Isolde
Cecilia Isolde
NovelToon
Himeko
Himeko
Được rồi,vào nghỉ ngơi đợi mọi người đến nhé
Cecilia Isolde
Cecilia Isolde
Vâng
Cecilia Isolde
Cecilia Isolde
NovelToon
Cecilia ngồi một lúc lâu thì cánh cửa phòng lại mở ra,lần này là Sunday bước vào, cà vạt lệch nhẹ, tóc rối do vừa vội vàng chạy đến. Vẫn là phong thái trầm ổn, nhưng ánh mắt có gì đó lo âu
Theo sau đó là March 7th hớt hải chạy vào kế tiếp, kéo theo Dan Heng đi sát phía sau. March mặc đồng phục Jarilo, cà vạt thắt kiểu nơ con bướm đáng yêu.
March 7th
March 7th
Chỗ này to quá đi mất!
March 7th
March 7th
Suýt nữa lạc ở thang cuốn xoắn luôn!!
Dan Heng không nói gì, chỉ gật đầu chào Himeko, ánh mắt quét một lượt để xác nhận mọi người đều ổn.
Stelle và Caelus bước vào sau, cả hai trong đồng phục Amphoreus, chỉnh tề và gọn gàng. Dáng đi của họ bình thản, nhưng ánh mắt không hề lơi lỏng — như thể đã quen với việc phân tích mọi khả năng ngay cả trong thế giới xa lạ này.
Welt Yang là người kế cuối, trong bộ đồng phục giám thị lịch sự, kèm bảng tên “Lịch sử Vũ Trụ”. Ông bước vào chậm rãi, ánh nhìn như quét qua mọi dòng thời gian một cách điềm đạm.
Welt Yang
Welt Yang
Tốt, hầu hết đã có mặt.Chỉ còn thiếu Pom Po-
Và rồi
Cánh cửa thư viện bật mở lần nữa, và mọi ánh nhìn lập tức bị hút chặt vào người cuối cùng xuất hiện.
Đó là nhân dạng của Pom-Pom mặc đồng phục Jarilo cực kỳ nổi bật nhưng vẫn giữ được cái riêng của cậu khi trên đội tàu.
Áo khoác đỏ đô sang trọng thêu viền vàng ánh kim, vai áo có đệm tạo khung chắc chắn như một nhạc trưởng hoàng gia. Cà vạt nơ đen buộc chỉn chu, chiếc áo sơ mi trắng lấp ló phía trong cùng hàng cúc ngọc trai. Quần tây ôm gọn tôn lên dáng người nhỏ nhắn nhưng lanh lẹ.
Mái tóc nâu mềm rối nhẹ theo nhịp chuyển động, đôi mắt xanh dương sáng lấp lánh — vẫn là Pom-Pom, nhưng với nét tinh nghịch được tiết chế bởi thần thái tự tin lạ lùng.
Chiếc mũ đặc trưng của Pom Pom vẫn nằm ngay ngắn trên đầu cậu ấy, hơi lệch nhẹ một bên như cố ý để “tạo điểm nhấn”.
Pom Pom
Pom Pom
Trưởng tàu của Astral Express đến rồi đây
Pom Pom
Pom Pom
NovelToon
Pom Pom
Pom Pom
Mọi người vẫn ổn cả chứ?

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play