Người Thay Thế Anh Trai Tôi
CHƯƠNG 1: Tin nhắn từ “anh trai”
🌧️ Chương 1 – Tin nhắn từ "anh trai"
📌 Aside (Vy):
“Chắc ai đó trêu mình... Nhưng sao tim mình cứ nhói lên như vậy? Là vì... anh à?”
📱 MỞ ĐẦU CHAT:
(bối cảnh: 20h12 tối thứ Sáu, trời mưa nhẹ, Vy đang nằm nghe nhạc thì có tin nhắn Facebook từ một người lạ – avatar là ảnh đen trắng không rõ mặt)
Minh
Người lạ: > Anh xin lỗi vì đã không kịp nói lời tạm biệt.
Hạ Vy
[20:15] Vy:
…?
Ai vậy ạ ?
Minh
Người lạ: Anh là bạn thân của… anh trai em.
Trước khi anh ấy… mất.
Tụi anh đã hứa với nhau một điều.
Hạ Vy
Vy: Anh trai tôi mất cách đây 1 năm rồi.
Và tôi chưa từng nghe ảnh nhắc về anh.
Vậy anh đang muốn gì?
Minh
Người lạ: Anh không mong em tin ngay.
Anh chỉ muốn thực hiện lời hứa với người bạn thân duy nhất của anh:
"Nếu một ngày tao không còn, mày thay tao chăm sóc Vy giùm tao."
Hạ Vy
Vy: Chuyện này…
Là thật hả?
Tôi không cần ai thay thế anh ấy.
Minh
Người lạ: Anh biết rất rõ em thích uống trà sữa bạc hà ít đá.
Biết em từng khóc khi mất con mèo tên Miu.
Biết em luôn ngồi bàn cuối dãy gần cửa sổ.
Biết… cả hôm anh ấy mất, em đã ngồi ngoài mưa hơn 1 tiếng.
(Vy cứng người, tay run lên... những điều đó không thể người ngoài biết được…)
Hạ Vy
Vy: Làm sao… anh biết?
Minh
Người lạ: Vì anh ấy đã kể cho anh nghe hết.
Còn rất nhiều điều nữa.
Chỉ cần em cho phép…
Anh muốn ở bên em như một “người anh trai tạm thời”.
Hạ Vy
Vy: Tôi không cần ai thay thế anh tôi hết.
Minh
Người lạ: Anh không thay thế.
Anh chỉ muốn giữ lời hứa.
Em có thể ghét anh, mắng anh…
Nhưng đừng từ chối một chút quan tâm cuối cùng mà anh ấy để lại.
(Dòng "đã xem" xuất hiện. Vy không nhắn lại. Nhưng cũng không chặn.)
[Góc suy nghĩ của Vy]:
“Người đó là ai? Sao biết nhiều đến thế?
Nhưng nếu đúng như lời anh ấy nói…
Thì anh tôi – trước khi ra đi – đã không hề cô đơn.”
🌸 Cảm ơn bạn đã đọc tới tận cuối chương nhaaa~
Bạn thiệt là kiên nhẫn ghê á 🥺
Hy vọng từng dòng chữ nhỏ xíu này đã làm tim bạn ấm lên một chút trong một ngày hơi mưa – hơi buồn – hoặc hơi… lười học (giống Vy 🍃)
Nếu bạn thích câu chuyện này, đừng ngại để lại lời nhắn hay thả tim cho tụi mình có động lực viết tiếp nha 💌
Bạn là lý do khiến câu chuyện này không chỉ là vài dòng chữ đơn thuần, mà là một hành trình cảm xúc thật sự!
Hẹn bạn ở chương sau nhaaaa 💙
— Tác giả bé nhỏ gửi trọn một chiếc cảm ơn siêu to khổng lồ!
CHƯƠNG 2: Người ấy tên Minh – và là học sinh mới của lớp tôi
Bối cảnh: Hôm sau, tại trường.
Vy đến lớp như mọi khi, nhưng hôm nay có một học sinh mới chuyển đến…
Hạ Vy
Mày biết tin chưa?
Hôm nay lớp mình có học sinh mới đấy.
Ngọc Anh
Bạn thân:
Gì cơ? Ai vậy?
Nam hay nữ? Đẹp không???
Hạ Vy
Chưa thấy mặt. Nhưng mà...
Tao linh cảm có gì đó sai sai…
Tiếng cô chủ nhiệm vang lên:
“Cả lớp trật tự. Đây là học sinh mới, tên là… Minh.”
Minh
Chào các bạn. Mình là Minh.
Rất mong được làm quen.
Vy ngẩng lên.
Là người tối qua nhắn tin cho cô.
Đôi mắt ấy, giọng nói ấy – không thể lẫn đi đâu được.
Vy (chat thầm với chính mình):
Là anh ta thật…
Sao lại… vào đúng lớp mình?
📱TIN NHẮN NGAY SAU BUỔI HỌC:
Minh
Anh không có ý làm em khó chịu.
Nhưng đây là lớp anh đăng ký ngay từ đầu năm.
Chỉ hoãn nhập học vì… lý do cá nhân.
Hạ Vy
Lý do cá nhân là theo dõi tôi à?
Minh
Không.
Lý do cá nhân… là vì sau tai nạn của anh trai em…
Anh không còn dám bước vào trường học một lần nào nữa.
Vy khựng lại. Trong lòng hỗn độn cảm xúc.
[Góc suy nghĩ của Vy]:
"Anh ta thật sự từng thân thiết với anh mình sao?
Hay… chỉ đang đóng một vở kịch hoàn hảo?"
🌸 Cảm ơn bạn đã đọc tới tận cuối chương nhaaa~
Bạn thiệt là kiên nhẫn ghê á 🥺
Hy vọng từng dòng chữ nhỏ xíu này đã làm tim bạn ấm lên một chút trong một ngày hơi mưa – hơi buồn – hoặc hơi… lười học (giống Vy 🍃)
Nếu bạn thích câu chuyện này, đừng ngại để lại lời nhắn hay thả tim cho tụi mình có động lực viết tiếp nha 💌
Bạn là lý do khiến câu chuyện này không chỉ là vài dòng chữ đơn thuần, mà là một hành trình cảm xúc thật sự!
Hẹn bạn ở chương sau nhaaaa 💙
— Tác giả bé nhỏ gửi trọn một chiếc cảm ơn siêu to khổng lồ!
CHƯƠNG 3: “Em không cần ai thay thế!”
Bối cảnh: Chiều hôm đó sau khi tan học, Vy đang đứng một mình ở góc hành lang, Minh bước tới.
Không gian vắng, gió thổi nhẹ, không khí hơi lạnh – giống như lần cuối cùng cô gặp anh trai mình…
Minh
Anh không định ép em chấp nhận sự xuất hiện của anh.
Nhưng… anh không thể bỏ em một mình.
Hạ Vy
Tôi không phải trẻ con.
Không cần ai bảo vệ.
Càng không cần ai thay thế!
(Vy quay đi, nhưng Minh lại bước lên phía trước, đứng chắn lối cô)
Minh
Anh không thay thế.
Anh chỉ…
…muốn giữ một lời hứa cuối cùng.
Hạ Vy
Đủ rồi.
Tôi không muốn nghe thêm về “lời hứa” đó nữa.
Người đã mất… là anh tôi.
Còn anh, chỉ là một người dưng không mời mà đến.
Minh im lặng. Trong vài giây, không khí như đóng băng.
Rồi anh nhẹ nhàng đặt lên tay Vy một chiếc kẹp tóc – màu xanh ngọc.
Đúng là chiếc cô từng đánh mất trong ngày tang lễ…
Minh
Anh nhặt được cái này… hôm đó.
Từ cổng nghĩa trang.
Vy (rung nhẹ tay):
Sao… sao anh giữ nó?
Minh
Vì anh biết…
Một ngày nào đó, anh sẽ đưa lại cho em.
Khi em sẵn sàng mở lòng.
Vy lặng người. Không nói gì. Chỉ biết tim đang đập mạnh bất thường…
[Góc suy nghĩ của Vy]:
“Anh ấy không gõ cửa trái tim tôi…
Nhưng lại đứng ở đó, chờ tôi mở ra.”
🌸 Cảm ơn bạn đã đọc tới tận cuối chương nhaaa~
Bạn thiệt là kiên nhẫn ghê á 🥺
Hy vọng từng dòng chữ nhỏ xíu này đã làm tim bạn ấm lên một chút trong một ngày hơi mưa – hơi buồn – hoặc hơi… lười học (giống Vy 🍃)
Nếu bạn thích câu chuyện này, đừng ngại để lại lời nhắn hay thả tim cho tụi mình có động lực viết tiếp nha 💌
Bạn là lý do khiến câu chuyện này không chỉ là vài dòng chữ đơn thuần, mà là một hành trình cảm xúc thật sự!
Hẹn bạn ở chương sau nhaaaa 💙
— Tác giả bé nhỏ gửi trọn một chiếc cảm ơn siêu to khổng lồ!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play