[Đồng Nhân][Vong Tiện]: Ta Cầu Ngươi~
Chương 1: bữa tối của Nguỵ Anh
❄️Bạch Thố❄️
Ừm..tác giả đây, đây là lần đầu ta viết thể loại này, có nhiều sai sót mong độc giả thông cảm a..-
❄️Bạch Thố❄️
Ta rất vui khi nhận góp ý..nhưng xin phép không nhận gạch đá..-
❄️Bạch Thố❄️
Ta viết chuẩn char tầm 50% thôi, nếu độc giả không thích có thể không đọc..-
❄️Bạch Thố❄️
Ta viết H nên có thể sẽ không hợp nhiều người…đừng chọi gạch ta, ta không có nhu cầu xây nhà..-
❄️Bạch Thố❄️
Vậy thôi..vô truyện..-
Không gian yên tĩnh tràn ngập mùi gỗ và giấy mực, một thân hắc y đang ngồi bên cửa sổ, ánh trăng đêm chiếu lên gương mặt người thiếu niên làm nổi bật từng đường nét thanh tú, đẹp đến mê người. Người thiếu niên chống nạnh cằm nhìn ra ngoài như đang mong chờ ai đó.
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
*Sắp tới giờ Hợi, sao Lam Trạm vẫn chưa về-!? Lão tổ ta đợi lâu lắm rồi-!!* //có phần giận dỗi//
Cánh cửa gỗ của Tĩnh Thất được đẩy ra một cách nhẹ nhàng. Một thân bạch y không dính bụi trần nhẹ nhàng bước vào. Vừa đặt chân đến cửa đập vào mắt y là thiếu niên mặc hắc y kia.
Lam Trạm-tự Vong Cơ
Nguỵ Anh. Ta về rồi.//nhẹ nhàng đóng cửa lại//
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
Lam Trạm-!!! Sao giờ ngươi mới về-!! Lão tổ đói sắp ngất rồi-!! //Phóng tới ôm y//
Lam Trạm-tự Vong Cơ
Nguỵ Anh, ta vừa xuống trấn mua một ít đồ cay cho ngươi. //lấy ra một hộp đồ gồm hai ngăn, bày ra trước mắt y//
Hộp đồ ăn mở ra, trước mắt Nguỵ Anh là rất nhiều món nhưng chủ yếu là những món đầy ớt đỏ chót và một ít trong đó là vài món ăn tráng miệng trông sặc sỡ và bắt mắt cực kỳ.
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
//sáng mắt// đúng là Lam Trạm ngươi, rất hiểu ý ta-!
Lam Trạm-tự Vong Cơ
//không nói gì, cầm đũa gắp một miếng đậu hũ đưa đến trước miệng y//…
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
//há miệng cắn lấy// rất ngon nha-!
Lam Trạm-tự Vong Cơ
//ôn nhu nhìn y// ăn không nói.
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
Hảo a, hảo a. Bao năm rồi vẫn cứng nhắc như vậy-! //ngoan ngoãn im lặng nhận đũa ăn//
Lam Trạm-tự Vong Cơ
//nhìn y, khoé miệng khẽ cong lên//….
Sau khi ăn xong bữa chính, Lam Trạm ôn nhu dọn dẹp bàn ăn. Còn Nguỵ Anh vì ăn đã no nên ngồi một bên xoa bụng nhìn bạch y cẩn thận lau dọn, thu dẹp bát đĩa.
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
Lam Trạm, Lam Trạm. Nãy chỉ có ta ăn, ngươi không định ăn hả? //chống nạnh nhìn y//
Lam Trạm-tự Vong Cơ
//vẫn dọn dẹp// chuẩn bị.
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
Hả? Ngươi vẫn chưa ăn sao? Sao nãy không mua thêm đồ thanh đạm để ăn cùng ta chứ-! //khẽ cau mày//
Lam Trạm-tự Vong Cơ
Tráng miệng, chưa ăn bữa chính. //nhìn y đầy ôn nhu//
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
……//ngơ ngác//
❄️Bạch Thố❄️
Câu hỏi cuối chap: bữa chính của Lam Vong Cơ có món gì?..-
❄️Bạch Thố❄️
À đấy, ta quên giải mã chút kí hiệu:
❄️Bạch Thố❄️
*…* là suy nghĩ
❄️Bạch Thố❄️
//…// là hành động
❄️Bạch Thố❄️
Còn không có gì là thoại nha..-
❄️Bạch Thố❄️
3 tim ta sẽ update chap tiếp..-
❄️Bạch Thố❄️
Tạm biệt các độc giả nha-!..-
Chương 2: Xuân Dược.[H]
❄️Bạch Thố❄️
Đến hẹn lại lên thôi a..-
❄️Bạch Thố❄️
Mọi người ủng hộ ta vui lắm luôn đó..-
❄️Bạch Thố❄️
Hảo, vào truyện thôi..-
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
…..//ngơ ngác//
Nhìn vẻ mặt ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì của y, khoé miệng của Lam Trạm như có như không hiện lên một ý cười. Hắn tiến lại gần Nguỵ Anh, ôm lấy cái eo nhỏ nhắn thon gọn của y, cúi đầu cọ nhẹ đầu mũi mình lên đầu mũi của Nguỵ Anh.
Lam Trạm-tự Vong Cơ
//cọ nhẹ// ta xin phép dùng bữa.
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
//mắt mở to, dùng lực tay khẽ đẩy y ra// Lam Trạm, ý ngươi là sao?
Lam Trạm-tự Vong Cơ
//kéo y lại sát hơn// đẩy ta? //giọng trầm xuống//
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
//dơ tay lên đề phòng// t-thì..nhị ca ca, ngươi cũng phải từ từ chứ!
Lam Trạm-tự Vong Cơ
//trực tiếp tháo mạt ngạch trói tay y lại, bế bổng y đến bên giường// ta đang rất từ tốn mà.
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
từ... khoan! Lam Trạm! đây là từ tốn của ngươi đây a?? rõ ràng là trong lòng háo hức muốn thịt ta ngay rồi mà ha? // bật cười đầy ý trêu trọc//
Lam Trạm-tự Vong Cơ
Còn cười? //một tay gìm chặt hai tay y trên đầu, một tay luồn xuống dưới thắt lưng y mà cởi ra, nhéo nhéo eo nhỏ của y mấy cái//
Lam Trạm-tự Vong Cơ
muốn thử chút kích thích không?
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
// đôi mày nhíu lại vì bị véo đau,tuy vậy nhưng miệng vẫn không ngừng nói hươu nói vượn //
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
còn cười được chứ sao không? sao~? cương rồi hả~? hm... nóng lòng vậy chi bằng ngươi đè ta ra làm luôn ha,mà kích thích gì cơ??
Lam Trạm nhìn người dưới thân mình không khỏi cảm thán độ xinh đẹp của y. Đoạn đưa tay vào trong ngực áo mình lấy ra một lọ thuốc nhỏ, lấy một viên ra. Nhân lúc Nguỵ Anh đang cười nói mà thả thẳng vào trong miệng nhỏ của y, ép y nuốt xuống.
Lam Trạm-tự Vong Cơ
đợi chút, sẽ có tác dụng ngay thôi. //nói bằng chất giọng ôn nhu//
nói xong hắn liền dùng tay xé toạc y phục của y ra, nhéo mấy cái lên eo y khiến nó đỏ lên. Về phía Nguỵ Anh đột nhiên bị ép nuốt thứ thuốc kì lạ, hắn cựa mình chống trả vừa giương ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm Lam Trạm.
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
L-Lam Trạm..?! ngươi vừa cho ta uống thuốc độc đó hả!? hay là..?!!!! //vùng vẫy hét toáng lên//
chợt một ý nghĩ lóe lên trong đầu, Nguỵ Anh kinh ngạc hoang mang đến tột độ, dường như không còn nhận ra được eo mình bị véo đến sưng đỏ.
Lam Trạm-tự Vong Cơ
Yên tâm, không phải thuốc độc, là Xuân Dược. //ghé vào tai y mà thì thầm//
nói xong Lam Trạm liền cúi người áp môi mình lên môi Nguỵ Anh, đưa lưỡi mình vào trong khoang miệng y mà khuyếch trương. Môi lưỡi dây dưa một lúc lâu, hắn vui vẻ thưởng thức mật ngọt trong khoang miệng nóng bỏng của y vừa chờ đợi Xuân Dược phát huy tác dụng.
Về phía Nguỵ Vô Tiện, ban đầu hắn còn hơi kinh ngạc vì không ngờ y lại giữ thứ thuốc đó trong người, giây sau lại thẩy hứng thú liền thuận theo ý y hé rộng miệng ra. Trong người hắn cảm nhận được rõ ràng Xuân Dược đang ngấm dần vào cơ thể,hô hấp cũng dần mất ổn định,càng lúc càng khó khăn. Nhìn ở góc độ khác là có thể thấy rõ khuôn mặt hắn lúc này đã đỏ bừng,không chỉ mặt mà cả người hắn hiện giờ đều nóng cả. Ham muốn t*nh d*c bởi thứ thuốc kia lại thôi thúc muốn y nhanh chóng thao lộng hắn.
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
Ưm..ức~hưm..~
sau một lúc môi lưỡi dây dưa, nhận thấy hơi thở của Nguỵ Anh dần mất ổn định, cả người dường như đã ngấm thuốc mà nóng bừng, tay cố đẩy Lam Trạm ra vì hết dưỡng khí. Lúc này họ Lam mới quyến luyến kìm lòng không đặng mà rời khỏi đôi môi đỏ mọng của Nguỵ Anh, còn không quên cắn nhẹ môi dưới của y một cái. Lúc môi rời môi còn kéo theo một sợ chỉ bạc nối giữa hai người. Nhìn cơ thể nóng bỏng đầy dụ hoặc dưới thân Vong Cơ liền nuốt nước bọt đánh ực một cái rồi cúi người áp lên phần cổ của y mà liếm mút, một đường di chuyển dần xuống yết hầu, xương quai xanh rồi cuối cùng dừng lại ở trước nhũ hoa y mà ngậm lấy, day day, cắn mút không ngừng. Tay đang ghì hai tay y cũng rời ra mà di chuyển xuống cửa huyệt nhỏ mơn trớn bên ngoài. Nam căn hắn lúc này cũng không kìm được mà trướng lên đến đau nhưng lại kìm nén mà trêu đùa cơ thể y trước.
Lam Trạm-tự Vong Cơ
Nguỵ Anh-! //nhìn y đầy ham muốn//
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
//quàng tay qua cổ y, vừa thở dốc vừa van nài// Lam Nhị ca ca.. nhanh.. nhanh đưa cái của ngươi.. ta cầu ngươi.. nhị ca ca được không a.. ?
Lam Trạm-tự Vong Cơ
Hửm? Nếu ta nói không.//cố ý trêu chọc y dù lúc này bản thân cũng đầy khó chịu//
Tay Vong Cơ để ngoài cửa huyệt y xoa xoa một hồi liền đưa hai ngón tay vào trong y mà khuyếch trương, đào bới, đùa giỡn không ngừng. Bên trong y thật trơn, thật ấm, càng làm Lam Trạm thêm phần phấn khích mà cho thêm ngón thứ ba vào. Được một lúc hắn như mò thấy một điểm nhỏ trong y liền biết chính là chỗ này rồi, hắn dùng tay ấn vào điểm mẫn cảm ấy rồi trêu đùa nó.
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
h-hả..?? sao lại không? //mở đôi mắt ngân ngấn nước nhìn y//
Lam Trạm-tự Vong Cơ
//tiếp tục dùng tay thao lộng y// Nguỵ Anh? Muốn lắm rồi đúng không? Nhìn xem bên dưới ngươi đã ướt đẫm rồi này.
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
hah.. ~Lam Trạm.. ngươi mau vào đi.. vào đi mà.. thế này thực ức chết ta rồi a..? hức.. ah~..hah..~ //trong tiếng rên có xen chút cười đùa//
tiếng rên rỉ của Nguỵ Anh như thôi thúc con dã thú bên trong hắn trỗi dậy, không đợi thêm khắc nào nữa Lam Trạm rút tay mình ra khỏi huyệt nhỏ của y. Vừa nhìn gương mặt lẫn cơ thể hắn vừa từ từ cởi bỏ y phục của bản thân. Nhìn cơ thể của y thực sự khiến hắn muốn đè hắn ra mà thao lộng. Vong cơ dùng tay tách rộng hai chân y ra tối đa, hít một hơi dài mà thúc mạnh vào trong đến điểm sâu nhất, mẫn cảm nhất của y. Đôi mắt màu hổ phách đã giăng một tầng tơ máu, hắn vừa động mạnh phía dưới vừa đưa một tay tuốt lộng nam căn của y, tay còn lại đưa vào khoang miệng y mà chơi đùa lưỡi y.
Lam Trạm-tự Vong Cơ
Ngươi thế này là muốn bị ta thao chết sao? Muốn gì? Ta đều chiều theo ý ngươi a.. Gọi tên ta, Nguỵ Anh. //giọng nói đầy sự ôn nhu//
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
//run rẩy từng đợt, phối hợp dùng lưỡi quấn quanh ngón tay y// h-hah.. ~.. ức.. hah~...am..~ạm..[dịch: Lam Trạm]
Lam Trạm-tự Vong Cơ
Nhìn ngươi này..thật biết cách quyến rũ ta nha. //bế y ngồi trên người mình//
Lam Trạm-tự Vong Cơ
//đâm sâu hơn vào bên trong//
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
//run rẩy không ngừng// hức…Lam.. ưm~
Lam Trạm-tự Vong Cơ
//nằm im không động// Tự thân.
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
Hả?…hảo..~ //ngoan ngoãn chống tay trước ngực y lấy sức tự nhún// a..~ha..hức~Lam Trạm..hức..ưm..~giúp ta..~
❄️Bạch Thố❄️
Ehe..xin lỗi làm độc giả tắt hứng nha..-
❄️Bạch Thố❄️
Bạch Thố sẽ up chương 3 vào ngày hôm sau..-//cười//
❄️Bạch Thố❄️
Điều kiện chỉ cần 7 tim và 3 bình luận..-
❄️Bạch Thố❄️
Rồi, tạm biệt, kkk..-
Chương 3: Tắm.[H]
❄️Bạch Thố❄️
Hú, Bạch Thố đã quay lại..-
❄️Bạch Thố❄️
Cảnh báo chương này có nội dung 18+ nha..-
❄️Bạch Thố❄️
Ok, không lòng vòng nữa, vô truyện..-
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
Hả?…hảo..~ //ngoan ngoãn chống tay trước ngực y lấy sức tự nhún// a..~ha..hức~Lam Trạm..hức..ưm..~giúp ta..~
Lam Trạm-tự Vong Cơ
Giúp ngươi? Giúp thế nào đây? //khoé miệng khẽ câu lên thành một nụ cười nhẹ//
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
A..~ha…ưm..~Động..hức..~động đi…~nhaa..~//nhún//
Lam Trạm như chỉ trực chờ câu nói ấy của Nguỵ Anh. Hắn xoay người lật úp y lại, tay nắm lấy eo nhỏ của y nâng hông của y lên. Nhắm thẳng vào mà lộng một trận. Ở tư thế này n*m c*n của hắn dường như đâm sâu hơn vào bên trong y. Từ bên ngoài cũng có thể thấy rõ bụng y đã trướng lên vì n*m c*n của hắn, gương mặt đỏ hồng, ánh mắt mờ mịt vì khoái lạc, nước bọt cũng theo tay hắn chảy dọc xuống khỏi khoang miệng y, hai bên nh* h*a bị hắn dày vò đến dựng lên đỏ ửng. Y tựa một bức tranh xuân phơi phới mà lại thấm đẫm d*c v*ng. Hắn dùng bàn tay đã chai vì chơi đàn của mình, không thương tiếc y mà chen thêm hai ngón tay vào h***t nhỏ của y cùng với n*m c*n hắn thao lộng.
Lam Trạm-tự Vong Cơ
Thế nào, đủ với ngươi chứ? //thúc mạnh, hai ngón tay chen chúc theo nhịp nhấp mà di chuyển//
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
A-! //hét lên//
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
Lam..Lam Trạm..hức..rách..rách mất-! //tay bị trói không thể chống trả, chỉ có thể chịu đựng//
Lam Trạm-tự Vong Cơ
Không sao, không rách được. //thúc mạnh//
Quá đáng rồi, h*u h***t vốn chứa n*m c*n to lớn của hắn đã khó giờ lại thêm hai ngón tay, thực muốn bức chết y. Nguỵ Anh ở dưới thân hắn không ngừng nức nở cầu xin, Xuân Dược càng lúc càng mạnh thành ra những tiếng van xin của y lại có phần g*i d*c, kích thích con dã thú trong người Lam Trạm. Hắn dùng mười phần sức thúc những cú trời giáng vào trong h***t của y đến sưng đỏ. Nguỵ Anh không thể nhịn thêm được nữa, giật mạnh mấy cái rồi xuất ra một cỗ bạch trọc nóng hổi.
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
A..hức..~Lam Trạm..~Lam Nhị Ca Ca..~tha..ưm..~tha cho cái mạng nhỏ của ta đi…hức..~a..~
Lam Trạm-tự Vong Cơ
//đỉnh liên tục chục cái// không tha.
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
Nya..~hưm..~a..Lam Trạm..~hức..đau ta..~ngươi mà làm ta liệt..a..~mai ngươi không làm được nữa đâu..~//nói hươu nói vượn//
Lam Trạm-tự Vong Cơ
//cúi người kéo mặt y lại hôn sâu, thúc mạnh//
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
Hưm..a..~ưm..~hức..//phối hợp cùng y//
Sau hơn một canh giờ, Lam Trạm cũng không nhịn được nữa mà phun một cỗ bạch trọc vào bên trong Nguỵ Anh. Hắn hừ nhẹ một tiếng, rút n*m c*n từ từ ra khỏi h*u h***t của y, nhìn từ trên xuống có thể thấy rõ ràng h*u h***t y ửng đỏ vẫn chưa thể khép lại, bạch trọc vì vậy mà chảy ra thấm đẫm đùi non của y.
Nguỵ Anh lúc này toàn cơ thể rã rời, cơ thể vô lực nằm sõng soài trên giường đầy mệt mỏi.
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
Lam..Trạm..ngươi thật mạnh bạo đó nha-! //ê ẩm cả người//
Lam Trạm-tự Vong Cơ
Tắm. //nâng y lên//
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
Hảo a hảo a, tắm, ngươi tắm cho ta. Lão Tổ ta bị trọng thương rồi-! //quàng tay đang bị trói qua cổ y//
Trên mặt Lam Vong Cơ thoáng hiện lên ý cười như có như không, cơ thể Nguỵ Anh lúc này cũng đã hạ nhiệt, dường như Xuân Dược đã gần hết tác dụng. Lam Trạm bế hắn đến thùng nước tắm đã chuẩn bị từ trước, từ từ đặt Nguỵ Anh vào bên trong.
Vong Cơ nhẹ nhàng cẩn thận lau người cho y, chải lại tóc đã rối bời sau một cuộc “tập thể dục” mạnh mẽ. Nguỵ Anh lúc này cũng đã thả lỏng cơ thể để mặc Lam Trạm lau.
Lam Trạm ngồi sau lưng y, để y tựa lên lưng hắn, hắn cho 3 ngón tay vào h*u h***t y cố gắng đem hết bạch trọc bên trong ra ngoài. Nhưng hành động này cũng khiến Nguỵ Anh phải rên lên mấy tiếng nhỏ.
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
Ưm..~phư..~//ưỡn người//
Trong người Nguỵ Anh lại trở nên nóng rực, một cỗ d*c v*ng lại nổi lên .
Lam Trạm-tự Vong Cơ
Nguỵ Anh, có vẻ ngươi chưa được thoả mãn. //xoay người y lại, khẽ cắn mút cổ y//
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
Hưm..~Lam Trạm, Lam Nhị ca ca, Hàm Quan Quân uy vũ a..~mau..mau giúp ta a..~//đưa tay nắm lấy n*m c*n y mà tuốt lộng//
Lam Trạm-tự Vong Cơ
Nguỵ Anh, đừng quấy. //khẽ nhíu mày//
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
Ha..~hưm..Lam Trạm..~ta nóng..khó chịu lắm a..~//xoa nắn//
Lam Trạm-tự Vong Cơ
Đứng dậy, gác chân lên thành thùng tắm, mở rộng ra. //tai phiếm hồng, giọng có phần như đang ra lệnh//
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
//nghe lời y, khó khăn đứng dậy, quay người đối diện y, gác một chân lên thành thùng// đây a..~muốn..~Phu quân..~
Hạ thân Nguỵ Vô Tiện lúc này thấm đẫm d*ch th*y, có phần đỏ lên do nãy đã làm hơi quá sức.
Lam Trạm cứ vậy nhìn chằm chằm vào h*u h***t của y không chớp mắt, trên trán hiện lên mấy đường gân xanh, mắt hắn giăng một tầng tơ máu. Không kìm lòng nuốt nước bọt đánh ực một cái.
Nguỵ Anh thấy hắn bất động còn nhìn chằm chằm vào hạ thân mình thì không khỏi thấy thú vị. Tay còn tự giác mò xuống xoa xoa ngoài h***t nhỏ, không quên bật lên mấy tiếng rên khẽ như mời gọi y.
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
Ha..hưm..~Lam Trạm..~
Lam Vong Cơ kìm lòng không được tiến lại gần y, mạnh mẽ gạt tay y ra khỏi h*u h***t nhỏ. Một đường thúc mạnh vào trong.
Lam Trạm-tự Vong Cơ
//thúc mạnh, càng ngày càng nhanh//….
Nguỵ Anh rướn người đón nhận từng cú thúc trời giáng của hắn.
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
Nya..a..~hưm..ức..~Lam Trạm..Lam Trạm..~hình như chảy máu rồi..~//ánh mắt hiện lên tia gian xảo//
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
Ưm..hức..~ngươi mau xem đi..~//cười//
Lam Trạm-tự Vong Cơ
//dừng lại, cúi xuống nhìn// đâu có?
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
Thế cái gì chảy ra vậy ha?..~//ánh mắt hiện lên ý cười//
Lam Trạm-tự Vong Cơ
D*ch th*y? //nhìn y//
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
//nắm lấy tay y sờ vào nơi cả hai đang giao hợp// sờ thử xem a..~
Lam Trạm-tự Vong Cơ
//giật tay lại// ngươi trêu ta-!?
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
//bật cười// ahahaha-!!
Lam Trạm-tự Vong Cơ
//thúc mạnh đến tận cùng//
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
Oa..a~ hưm..Lam Trạm..~nhẹ chút…hưm..~ha..đau..~yaa..~//phóng thích một đống bạch trọc dính đầy bụng y//
Lam Trạm-tự Vong Cơ
Không ngoan-! //nắm eo y mà đỉnh mấy chục cái//
Nguỵ Anh-tự Vô Tiện
Nya~~a..ha..~hức..Lam Trạm~Lam Nhị ca ca..~ ta sai rồi..không trêu ngươi nữa a..~//ôm cổ y dụi lên năn nỉ//
Lam Trạm-tự Vong Cơ
Không được, phải phạt. //đỉnh bằng mười phần sức//
Lam Trạm nhanh tay đỡ lấy eo Nguỵ Anh mà bế lên, 3 bước thành 2 mà tiến đến bên giường, vẫn giữ trạng thái ở bên trong y.
❄️Bạch Thố❄️
Các bạn đừng bảo Thố ra chap muộn nha…-
❄️Bạch Thố❄️
Thố bị ăn gậy á…-
Download MangaToon APP on App Store and Google Play