Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Kiệt Hằng] Học Bài Trên Người Cậu

#1

_____
16h24
sân bóng trường Nhất Dương
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Mày nằm yên đó đi. Tao hỏi.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trong hệ tiêu hóa, enzyme nào phân giải tinh bột?
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Amylase, nước bọt có chứa.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trả lời nhanh ghê ta.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Thế acid hydrochloric nằm ở đâu?
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Trong dạ dày.
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Còn cậu, nằm trên bụng tôi vậy có định học thêm phần nào không?
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
… Mày vừa nói gì?
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Cậu hỏi sai rồi. Nhưng tôi vẫn sẽ trả lời.
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Muốn tôi “dạy” không?
Hằng cau mày, siết cổ áo thằng kia chặt hơn. Tim cậu tự nhiên đập nhanh như đấm trống hội.
Trên người nó nóng lạ thường, ánh mắt cứ nhìn thẳng vào môi cậu không rời.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
… Thằng học bá này bị điên rồi.
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Có thể. Nhưng nếu cậu học bài trên người tôi, tôi sẽ nhớ kỹ lắm đấy.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
//đá nhẹ vô chân hắn, rồi bật dậy phủi bụi trên áo sơ mi// Biến. Tí tao còn hẹn đi đánh nhau.
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vậy đêm nay nhớ học bài. Tôi chờ.
____
19h43
Sau sân trường
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
📞: Tối nay không học bài, vậy… cậu có rảnh không?
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
📞: Gì? Mày muốn tao đánh mày thêm?
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
📞: Không. Tôi muốn cậu… đè tôi lần nữa.
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
📞: Nhưng lần sau, để tôi cởi áo cậu trước.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
… //tim lỡ một nhịp, cậu lặng im vài giây rồi tắt máy//
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Mẹ nó… tên này đúng là biến thái thật.
Vương Lỗ Kiệt – học bá lạnh lùng, suốt học kỳ này bị cả trường nhìn như thằng mọt sách vô hại.
Trần Dịch Hằng thì khác, Trùm Trường chính hiệu, đánh nhau vì lí do không chính đáng, học lực lẹt đẹt, nhưng dáng người… chết tiệt… lại quá quyến rũ.
Hắn từng bị cậu kéo ra sân bóng, đạp ngửa xuống đất giữa đám đông. Nhưng điều cậu không biết là, hắn muốn như thế.
Vì Vương Lỗ Kiệt, từ lâu… chỉ muốn học bài bằng miệng, trên chính người của Trùm Trường này.
End.

#2

____
21h09
Tin nhắn gửi đến.
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
💬: Cậu rảnh không?
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
💬: Để làm gì?
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
💬: Dạy tôi… à nhầm, để tôi dạy cậu.
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
💬: Cậu sắp rớt môn Sinh rồi đó.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
💬: Biết rớt mà còn để yên?
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
💬: Không yên đâu. Tôi định dạy trên người cậu luôn rồi.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
💬: Tao mà qua nhà mày, tao bóp cổ mày đó.
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
💬: Được bóp, tôi càng học nhanh.
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
💬: Cậu nên thử đi.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
//cắn môi, tắt màn hình, mở lại rồi gõ tiếp//
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
💬: Gửi địa chỉ, tao qua.
21h45
nhà riêng Vương Lỗ Kiệt
Cậu đứng trước cửa, balo đeo lệch, tóc rối nhẹ vì đội mũ nửa đầu. Đôi mắt lười biếng nhìn chằm chằm học bá mở cửa trong áo thun đen, tóc còn ướt nước.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Tắm xong còn rủ tao qua?
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Tính làm gì?
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Làm bài tập. Cậu nghĩ gì vậy?
nụ cười mỉm nơi khóe môi hắn khiến người khác muốn đấm vào mặt.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Tao ngồi bàn.
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Không được. Ngồi giường.
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Tôi muốn cậu học thoải mái.
cậu ngồi xuống, mở vở. Hắn ngồi kế, tay vô tình chạm vào đùi cậu.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Tay mày dạy hay tay mày rờ?
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Miệng tôi dạy. Tay tôi… làm gì thì làm.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
//liếc hắn một cái sắc bén, nhưng không gạt tay đi//
Trần Dịch Hằng chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình học bài nghiêm túc trên… giường người khác.
Nhưng tên học bá này không giống ai. Cái cách hắn thì thầm công thức hóa học bên tai, cái giọng khẽ khàng lúc giải thích, và… bàn tay để hờ trên đùi cậu.
Không chọc tức bằng lời, hắn đang chọc bằng nhiệt độ cơ thể.
Mỗi phút trôi qua, Dịch Hằng càng không biết mình đang học bài… hay đang học cách chịu đựng một kẻ biến thái có gương mặt học sinh ngoan.
22h39
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Lần sau… dạy tiếp, nhưng không được dùng tay.
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Không dùng tay thì tôi sẽ dùng môi.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
… Mày thử đi.
End.

#3

____
17h23
giờ ra chơi hôm sau
Tin nhắn gửi đến.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
💬: Mày đang ở đâu?
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
💬: Thư viện. Dạy học cho bạn lớp bên.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
💬: Con nhỏ mặc áo khoác hồng?
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
💬: Ừm.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
💬: Cười gì với nó mà cười dữ vậy?
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
💬: Tôi đang dạy, đâu có cười.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
//tắt máy, đạp mạnh ghế trong lớp//
Mấy đứa xung quanh im re. Đứa nào cũng biết: khi Trùm Trường bực, đừng mở miệng.
Trần Dịch Hằng chưa từng bận tâm ai dạy ai, ai cười với ai.
Nhưng cái hình ảnh Vương Lỗ Kiệt cúi gần tai nhỏ đó, tay chỉ bài, mắt cong cong…
Lúc đó, cậu biết mình muốn đập đầu cả hai.
Nhưng thay vào đó, cậu chọn cách khác: tối nay, tao sẽ dạy mày biết sợ.
21h07
tin nhắn gửi tới Vương Lỗ Kiệt
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
💬: Tối nay, học bài tiếp.
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
💬: Ok.
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
💬: Lần này cậu muốn học gì?
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
💬: Cấm mày đụng tay đụng chân.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
💬: Ngồi yên mà dạy.
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
💬: Vậy tôi sẽ dùng miệng.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
… //mặt đỏ bừng nhưng vẫn gõ tin tiếp//
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
💬: Tao tới. Bớt giỡn mặt.
21h52
phòng Vương Lỗ Kiệt
Trần Dịch Hằng bước vô, không chào hỏi. Cậu ném balo lên giường, kéo ghế ngồi.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Lên tiếng đi. Mày giảng gì?
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Cậu giận à?
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Tao không có rảnh để ghen.
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Tôi cũng không ghen khi thấy cậu đánh bạn trai lớp khác hôm qua.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Nó sàm sỡ tao trước. Mày cũng muốn thử?
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Muốn.
hắn nói rất khẽ, nhưng bước tới rất gần. Cúi xuống… và hôn cậu một cái nhẹ vào má.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
…//ngơ vài giây, tai đỏ rực, bàn tay siết chặt tay ghế//
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Ai cho mày…?
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Không dùng tay mà. Tôi dùng môi thôi.
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Chỉ đúng như lời cậu dặn.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Mày còn làm nữa… tao cắn mày đó.
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vương Lỗ Kiệt_Hắn_
Vậy thì tôi mong… cậu cắn thật mạnh.
tim Trần Dịch Hằng lệch một nhịp
Vương Lỗ Kiệt hôn nhẹ lên má cậu, rồi đứng đó như không có gì xảy ra.
Nhưng trong lòng Dịch Hằng, từng mạch máu đều như đang nổi bọt khí.
Cậu không quen cảm giác tim đập vì ai đó. Cũng không quen bị người khác dẫn dắt.
Nhưng cái tên học bá khốn nạn này… đang khiến cậu muốn bị đè một lần. Muốn thử cảm giác được “dạy học trên người”… như lời nó từng nói.
End.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play