Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Sakura] Phán Quyết Hoa Hồng

Phần I: Hồng Ảnh Đầu Tiên Chương 1: Bóng Hoa Hồng

Sân trường Tomoeda sáng đầu xuân, gió khẽ vờn qua tán anh đào, lá rơi theo từng đợt thở dài của nắng. Học sinh đến sớm tụ lại từng nhóm nhỏ, cười đùa nhẹ nhàng. Mọi thứ yên bình – như hàng chục năm qua chưa từng có gì thay đổi. Và rồi – cô bước vào. Đồng phục Tomoeda hoàn hảo đến từng nếp gấp. Mái tóc dài xanh lam xõa sau lưng, mềm như nước chảy. Ánh mắt vàng kim không chứa phản ứng – không tò mò, không chào hỏi, không cần ... Cô đi qua sân trường như thể không chạm đất. Không ai biết cô là ai, nhưng người đầu tiên nhìn vào mắt cô đã quay đi theo bản năng, giống như đối mặt với gương nhưng không thấy chính mình phản chiếu.
____________
Gv: Xin Chào các em, hôm nay chúng ta sẽ đón người bạn mới nhé
Tomoyo Daidouji
Tomoyo Daidouji
//nói nhỏ với Sakura // " Á nè nè , không biết người bạn đó như nào ha
Kinomoto Sakura
Kinomoto Sakura
Chắc là một người tuyệt vời đó
Đứng trước lớp với vẻ ngoài gần như hoàn hảo: tóc dài xanh lam, mắt vàng kim rực lạnh, đồng phục ngay ngắn như bước ra từ tạp chí học đường quý tộc.
“ Mong mọi người giúp đỡ bạn ấy nhé. Em giới thiệu đi nào.”
Rimuru Tempest
Rimuru Tempest
Tôi tên là Rimuru Tempest. Chuyển đến từ Học viện St. Éloria. Sở thích: quan sát.” (cô dừng một nhịp) “Và… thử nghiệm phản ứng khi bị thử nghiệm khi nhìn thấu"
//Lớp học xôn xao nhẹ. Vài người cười trừ. Sakura đang nhìn cô với ánh mắt dè chừng//
__________
Cô được giáo viên sắp xếp ngồi phía bàn trống cuối lớp gần cửa sổ
Ra chơi rất nhiều học sinh xuống chỗ cô để làm quen
Nhưng có vẻ cô không để tâm lắm
Chiharu Mihara
Chiharu Mihara
Cậu chuyển từ St. Éloria à? Nghe nói đó là trường nghiêm lắm luôn. Sao cậu lại… chuyển đến đây?
Rimuru Tempest
Rimuru Tempest
NovelToon
Rimuru Tempest
Rimuru Tempest
“Vì ở đó… mọi người đều biết họ là ai.” //ánh mắt hướng thẳng về phía Chiharu// Còn ở đây, ai cũng nghĩ họ là người tốt. Tôi muốn kiểm chứng
Chiharu Mihara
Chiharu Mihara
// bối rối, gượng cười //Haha, cậu nói nghe như… thám tử ấy. Mình chỉ chào hỏi thôi mà.
Rimuru Tempest
Rimuru Tempest
// mỉm cười //Chào hỏi à? Mắt cậu liếc đồng hồ ba lần, tay mân mép sách như muốn kết thúc câu chuyện. Sự xã giao này… cậu học thuộc à?
Chiharu Mihara
Chiharu Mihara
// cứng đờ , nụ cười trên mặt mất đi//
Cả lớp bắt đầu cảm thấy không khí khác thường. Sakura nghiêng đầu quan sát
Tomoyo Daidouji
Tomoyo Daidouji
Sao vậy Sakura?
Kinomoto Sakura
Kinomoto Sakura
Mình cảm thấy cô bạn mới này không bình thường // nhíu mày //
Kinomoto Sakura
Kinomoto Sakura
Cứ lạ lạ
Tomoyo Daidouji
Tomoyo Daidouji
Mình cũng như cậu vậy. cô ấy nói nghe lạnh lùng thật
Kinomoto Sakura
Kinomoto Sakura
// đi tới nói với vẻ thăn dò// “Rimuru-san, cậu biết đọc tâm lý à?”
Rimuru Tempest
Rimuru Tempest
NovelToon
Rimuru Tempest
Rimuru Tempest
“Không cần đọc. Người ta luôn để lộ bản thân chỉ sau 7 câu nói đầu tiên. Và cậu, Kinomoto Sakura… nói ít, nhưng ánh mắt lại hay lo lắng cho người khác. Cậu cố cứu cả lớp này hả? Thử rồi đúng không?”
Kinomoto Sakura
Kinomoto Sakura
// cứng người // Cậu------
Rimuru Tempest
Rimuru Tempest
// cắt lời//“Đừng lo. Tôi không đến để phá. Tôi chỉ… muốn xem bao giờ nó sụp. Tự nhiên thôi.”
Một học sinh nam bỗng nói:"Cô ta bị gì vậy chứ??"
Rimuru Tempest
Rimuru Tempest
// khẽ liếc sang//“Không cần nói thầm. Tôi nghe rõ. Và tôi ghi nhận
Anh ta tái mặt. Không ai rõ tại sao một câu nói nhẹ vậy lại khiến sống lưng lạnh đi như bị bóp nghẹt
Rimuru Tempest
Rimuru Tempest
// khẽ suy nghĩ //*“Phản ứng ban đầu… thú vị. Cô gái đầu tiên – giả vờ tốt bụng. Cậu bạn cuối lớp – hèn nhát nhưng miệng nhanh hơn não. Sakura – có gì đó khác. Nhưng vẫn còn tin vào lòng tốt. Được rồi… Một tuần. Tôi cho lớp này một tuần. Rồi hoa hồng đầu tiên sẽ nở.”*
"...." lời nói *...* suy nghĩ //../// hành động
END

chương 2: Tội Của Kẻ Tạo ra

Sau khi thu phục thẻ RECORD, Sakura vẫn tiếp tục cuộc sống học đường bình thường. Nhưng đêm đó, những rung động kỳ lạ trong giấc mơ bắt đầu ám ảnh ..
Tối đó, Sakura nằm mơ-- một giấc mơ trống rỗng
Ở đó,Cô đứng giữa một cánh đồng toàn hoa hồng đỏ, rực cháy và bất động như thể thời gian đã ngừng trôi. Những cánh hoa trôi trong không trung như lưỡi dao đỏ sẫm. Không gian không có gió, không có ánh sáng – chỉ có màu máu dịu êm và tiếng nhịp tim không phải của cô. Ở trung tâm, có một ngai vàng gãy đổ. Trên đó, Rimuru ngồi. Không có vương miện, không có hào quang, chỉ có sự hiện diện khiến mọi thứ quanh cô ngừng thở.
Rimuru Tempest
Rimuru Tempest
“Sakura Kinomoto. Ngươi nghĩ ngươi là Thủ Lĩnh Thẻ Bài. Nhưng ngươi chỉ là con rối cuối cùng trong chuỗi sai lầm.” “Ngươi tạo ra thế giới sạch sẽ, nhưng mọi sai sót ngươi chối bỏ đều chảy về phía ta.”
Kinomoto Sakura
Kinomoto Sakura
“Tớ… không hiểu. Tớ chưa từng gặp cậu. Tớ không tạo ra cậu!"
Kinomoto Sakura
Kinomoto Sakura
NovelToon
Rimuru Tempest
Rimuru Tempest
“Ngươi không cần tạo ra ta. Ngươi chỉ cần từ chối trách nhiệm… là đủ.”
Rimuru Tempest
Rimuru Tempest
NovelToon
Giấc mơ kết thúc bằng tiếng vỡ vang vọng, như một trái tim bị xé toạc làm đôi. Cánh đồng hoa hồng bốc cháy trong ánh sáng không có nguồn gốc.
Kinomoto Sakura
Kinomoto Sakura
// choàng tỉnh, mồ hôi đầm đìa //
Kinomoto Sakura
Kinomoto Sakura
NovelToon
Tim cô đập dồn dập. Căn phòng vẫn tối, nhưng có thứ gì đó bất thường trong không khí – một lớp khí lạnh mỏng như sương phủ trên mọi đồ vật.
Kinomoto Sakura
Kinomoto Sakura
// bỗng cảm giác có gì đó trong tay mình //
Kinomoto Sakura
Kinomoto Sakura
NovelToon
Cô nhìn xuống lòng bàn tay mình. Một tấm thẻ trong suốt nằm đó. Không có ký hiệu. Không có tên. Nhưng ở giữa là biểu tượng hoa hồng đen với một đường cắt như vết sẹo.
Keroberos
Keroberos
// bay lại// “Sakura, cậu lại tạo thẻ mới à?”
Kinomoto Sakura
Kinomoto Sakura
// lắc đầu // “Không… Mình không tạo ra thẻ này. Nó… xuất hiện trong giấc mơ.”
Keroberos
Keroberos
// nhíu mày // “Giấc mơ? Sakura, không giống giấc mơ bình thường đâu. Năng lượng này... nó như đến từ một thực thể sống.”
Kinomoto Sakura
Kinomoto Sakura
NovelToon
Kinomoto Sakura
Kinomoto Sakura
“Thực thể sống… như một linh hồn?”
Keroberos
Keroberos
// khẽ lắc đầu // “Không. Như một… thứ đã được sinh ra, nhưng bị bỏ quên.”
Sakura siết chặt tấm thẻ. Cô cảm nhận được một nhịp đập mờ nhạt. Không phải từ mình – mà từ chính tấm thẻ.
________
Tại trường Tomoeda
Rimuru đứng một mình trên mái nhà trường, nơi gió thổi lạnh như kim châm. Mái tóc dài ánh lam lấp lánh dưới trăng, như được dệt bằng những đoạn ký ức đứt gãy. Cô cầm một tấm thẻ bài giống hệt Sakura vừa thấy – nhưng của cô có tên: “Tội Của Kẻ Tạo Ra”.
Rimuru Tempest
Rimuru Tempest
NovelToon
Rimuru Tempest
Rimuru Tempest
“Ta đã tồn tại từ trước khi bị gọi tên.” “Để công bằng tồn tại, phán quyết phải bắt đầu từ nơi tạo ra sự bất công.” “Sakura… Ngươi vẫn không nhớ. Nhưng đừng lo, ta sẽ nhắc lại từng lỗi lầm… từng thẻ bài… từng lần ngươi quay lưng".
Nói rồi cô biến mất vào màn sương đêm, để lại phía sau một cơn gió mang theo mùi hoa hồng úa và âm thanh của một sự thật chưa từng được kể.
END

Chương 3: Khi trường học lặng im

Tiếng chuông báo vào lớp vang lên. Trong sân trường Tomoeda, gió nhẹ lướt qua tán cây anh đào. Hôm nay trời trong xanh đến lạ, như một khúc dạo đầu cho điều gì đó sắp tới.
Tại lớp học, giáo viên bước vào cùng một học sinh mới
Gv:“Các em, hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới chuyển đến từ Hồng Kông. Chắc nhiều bạn đã biết em ấy rồi. Li Syaoran-kun, em tự giới thiệu đi nào.”
Syaoran bước vào, ánh mắt vẫn điềm đạm nhưng toát lên nét trưởng thành hơn hẳn trước.
Li Syaoran
Li Syaoran
// Gật nhẹ đầu//“Xin chào. Rất vui được học cùng các bạn lần nữa.”
Li Syaoran
Li Syaoran
NovelToon
Sakura lặng người trong vài giây. Trái tim cô rung lên nhẹ nhàng. Cô mỉm cười, nhỏ đến mức chỉ Syaoran mới có thể thấy.
Giờ ra chơi...
Từ hành lang, một giọng quen vang lên
Naoko Yanagisawa
Naoko Yanagisawa
“Ôi trời! Syaoran-kun đấy à? Cậu chuyển về thiệt sao? Lớp bên tớ tiếc lắm luôn đó!”
Chiharu Mihara
Chiharu Mihara
// khúc khích //“Cậu ấy về lớp tụi tớ rồi, Naoko. Đừng ghen tị nhé.”
______________
Dưới tán cây trước sân thể dục, Sakura và Syaoran đang đứng đối diện nhau.Từ đằng xa Tomoyo đang âm thầm quay lại trên môi vẫn cười tươi.
Kinomoto Sakura
Kinomoto Sakura
“Tớ cứ nghĩ… cậu vẫn ở lại để giúp gia tộc. Sao lại về đột ngột vậy?"
Li Syaoran
Li Syaoran
“Tớ thấy… có thứ gì đó không đúng ở đây. Ma lực quanh thành phố đang biến đổi. Lần này, tớ trở về không chỉ vì cậu, mà còn vì một thứ… không thể bỏ qua.”
Kinomoto Sakura
Kinomoto Sakura
// sững lại//
Kinomoto Sakura
Kinomoto Sakura
“Thứ gì đó…?”
Li Syaoran
Li Syaoran
Phải// ngẩng đầu nhìn về phía xa//
_________
Tại lớp học
mọi thứ vẫn diễn ra bình thường cho đến khi
Cả 3 người Sakura về lại lớp học
Sắp ổn định chỗ thì----
Tất cả ngưng lại.
Âm thanh biến mất. Không còn tiếng quạt quay. Không còn tiếng chân học sinh. Không cả tiếng thở. Không một lời nào có thể thoát ra khỏi môi ai. Tomoyo lặng người, đưa tay chạm vào cổ áo, rồi quay sang Sakura — cô cũng bất động, mắt mở to. Giữa lớp học đang “câm nín”, chỉ còn một người đứng nguyên, không hề bất ngờ.
Cô gái mái tóc xanh lam dài mượt, mắt vàng kim như hoàng kim tàn bạo. Cô đứng im lặng, gần cửa sổ cuối lớp, không lên tiếng, không chớp mắt, không ngạc nhiên. Duy nhất ánh mắt ấy — đang nhìn chằm chằm vào Syaoran
Li Syaoran
Li Syaoran
// nghĩ ngợi //*Cảm giác này… không giống Clow, không giống Clear Card. Mà là… một dạng hiện diện không chấp nhận thế giới xung quanh.*
Cô không tỏa ra sát ý. Nhưng sự lạnh lẽo phi nhân loại của cô khiến không khí như bị bóp nghẹt
Không một động tác, không một phép triệu hồi. Nhưng không gian cúi đầu trước cô
Rồi bất chợt, mọi âm thanh trở lại — như chưa từng biến mất.
Syaoran chậm rãi bước tới gần cô gái tóc xanh lam ấy
Li Syaoran
Li Syaoran
// nhìn //“Cậu là học sinh mới?”
Rimuru Tempest
Rimuru Tempest
NovelToon
Rimuru Tempest
Rimuru Tempest
“Tôi không thuộc về nơi nào.”
Li Syaoran
Li Syaoran
NovelToon
Li Syaoran
Li Syaoran
“Vừa rồi... là do cậu?”
Rimuru Tempest
Rimuru Tempest
NovelToon
Rimuru Tempest
Rimuru Tempest
“Cậu nghĩ vậy à?”
Cô nghiêng đầu, ánh mắt như xuyên qua cả lớp da của lý trí. Không ác ý, nhưng cũng không nhân tính
Sakura nhìn cả hai, lòng dâng lên một thứ cảm xúc kỳ lạ: vừa lo, vừa... thương hại.
Kinomoto Sakura
Kinomoto Sakura
*Rimuru là gì? Người? Bóng tối?*
END

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play