Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Rhycap] Yêu Đơn Phương^^

Chương 0: "Giới thiệu nhân vật"

Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh (22 tuổi) Ít nói, ánh mắt lạnh như đá. Thân phận thật: ông trùm mafia đứng đầu thế giới ngầm Kỹ năng chiến đấu cao, đặc biệt giỏi cận chiến và sử dụng vũ khí lạnh. Luôn giữ vẻ ngoài lạnh lùng, vô cảm, tàn nhẫn nếu cần. Đã quen với việc không ai đến gần, cho đến khi gặp Duy. Trong mắt mọi người là kẻ nguy hiểm. Trong mắt Duy, là người cậu muốn chạm tới. Tình cảm với Duy đến từ từ, nhưng mãnh liệt và… đầy đau đớn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy (20 tuổi) Yên tĩnh, dịu dàng, nhưng có chút bất cần. Mồ côi mẹ, ba bỏ đi từ nhỏ. Hiện sống một mình, làm thêm để tự nuôi bản thân. Lần đầu gặp Quang Anh là trong một vụ ẩu đả ở góc hẻm, và từ đó, cậu không thể rời mắt.Bắt đầu nhắn tin cho Quang Anh mỗi đêm, dù chưa từng được trả lời. Tình cảm là thật, đơn phương là thật… và đau cũng là thật. Là người duy nhất có thể nhìn thấu phần người trong một “quái vật mafia”. Sau này bị cuốn vào thế giới đen tối, đứng giữa tình yêu, thù hận và lựa chọn sống còn.
t/g Rii nee🫰🏻
t/g Rii nee🫰🏻
Sẽ còn nhân vật nữa, nhưng khi nào họ xuất hiện thì tuii sẽ giới thiệu sau
t/g Rii nee🫰🏻
t/g Rii nee🫰🏻
Cảm ơn những bạn đã dành thời gian để vào đọc truyện của tuii ạ
t/g Rii nee🫰🏻
t/g Rii nee🫰🏻
Spam cho đủ chữ nhóo
Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap Rhycap
t/g Rii nee🫰🏻
t/g Rii nee🫰🏻
Rhycap
t/g Rii nee🫰🏻
t/g Rii nee🫰🏻
Rhycap
t/g Rii nee🫰🏻
t/g Rii nee🫰🏻
Rhycap
t/g Rii nee🫰🏻
t/g Rii nee🫰🏻
Rhycap

Chương 1: “Tớ biết cậu sẽ không trả lời đâu…”

00 giờ 05 phút ( lúc này là Duy nhắn cho Quang Anh khúc còn đi học nha)
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬: Cậu ngủ chưa?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Seen //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬: Tớ biết là cậu sẽ không trả lời đâu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬: Cậu chưa từng trả lời tin nhắn nào của tớ suốt 27 ngày qua. Nhưng... tớ vẫn muốn nhắn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Seen //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬: Không phải để được cậu hồi âm. Mà là để tớ… không phát điên vì nhớ cậu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬: Cậu biết không, hôm đó... Khi cậu đấm thằng đó ngã gục, rồi kéo tớ ra phía sau như một phản xạ...Tim tớ đập loạn. Không phải vì sợ, mà vì… cậu nhìn tớ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Seen //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬: Nhìn bằng ánh mắt đó. Lạnh như đá. Sắc như dao. Nhưng... chỉ trong đúng 1 giây, tớ thấy gì đó rất lạ. Một người như cậu... sao lại để lộ cảm xúc?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Seen //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬: Trường học gọi cậu là “Ác thần không cảm xúc”. Nhưng tớ… không tin vậy. Tớ không tin người vô cảm lại dừng chân để cứu một thằng nhóc vô dụng như tớ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Seen //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬: Trường học gọi cậu là “Ác thần không cảm xúc”. Nhưng tớ… không tin vậy. Tớ không tin người vô cảm lại dừng chân để cứu một thằng nhóc vô dụng như tớ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Seen //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬: Cậu biết không? Tớ chỉ cần một lần thôi… cậu trả lời tin nhắn này. Chỉ cần một từ “Ừ” thôi cũng được. Để tớ biết, cậu… không ghét tớ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Seen //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬: Nhưng nếu không… thì cũng không sao. Vì ít nhất, tớ còn thấy chữ “Đã xem”.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Seen //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬: Mắt cậu có thể lạnh. Nhưng tin tớ đi… Người như cậu không thể hoàn toàn vô cảm.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬: Ngủ ngon nha… Quang Anh. Nếu mai này cậu gặp ác mộng… Cứ gọi tên tớ. Dù trong giấc mơ… tớ vẫn sẽ chạy đến.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Seen //
00 giờ 15 phút
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// Đặt điện thoại xuống //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Haizz, biết đau nhưng vẫn cứ lao vào... Chả hiểu sao nữa, mình lì thật // cười nhạt //
Em cứ suy tư mãi mới chịu đi ngủ

Chương 2: “Tớ không cần cậu phải cứu tớ…”

Tối hôm sau, Duy vẫn tiếp tục nhắn tin cho Quang Anh
22 giờ 15 phút
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬: Hôm nay tớ lại bị chặn ở cổng trường…Tụi nó bảo tớ nợ tiền, còn dám ngồi cùng bàn với cậu. Nghe buồn cười ghê, đúng không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Seen //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬: Cậu không lên tiếng. Không nhìn tớ. Cũng đúng thôi. Người như cậu… không để ai làm liên lụy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Seen //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬: Nhưng tụi nó xô tớ vào tường. Giật túi tớ. Và lần này… cậu lại đứng nhìn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Seen //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬: Tớ biết cậu đang cố tách tớ ra khỏi cái “thế giới” của cậu. Nhưng Quang Anh à… Khi tớ chọn bước về phía cậu, tớ đã chẳng còn chỗ quay về nữa rồi.
[Tin nhắn hệ thống] Bạn đã chặn người gửi này. Mọi tin nhắn sau sẽ không hiển thị.
( Lưu ý: khúc này là Quang Anh chặn Duy, lí do là vì quá giằng xé nội tâm, sợ bản thân mềm lòng, sợ Duy bước vào thế giới mafia đẫm máu… nên đã ấn chặn Duy )
_Chuyển cảnh_
Chiều hôm sau, ở sân thượng trường cũ của Duy và Quang Anh từng học
Gió mạnh. Mây xám. Không ai trên đó, ngoài Duy, tay cậu ôm lấy vết bầm nơi vai, môi mím chặt.
Gió mạnh. Mây xám. Không ai trên đó, ngoài Duy, tay cậu ôm lấy vết bầm nơi vai, môi mím chặt.
Cậu ngồi thu mình lại sau bồn nước, cố gắng không để bản thân phát ra âm thanh. Nhưng… có tiếng bước chân.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tớ đã nói là không cần cậu cứu tớ nữa rồi mà
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi không đến để cứu
Duy ngẩng lên. Đối diện cậu là Nguyễn Quang Anh, mặt không cảm xúc, đôi mắt đen không chớp.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi đến để cảnh cáo. Lần sau, nếu còn dính dáng đến tôi, tôi sẽ không tha
Duy đứng dậy, ánh mắt run rẩy, nhưng không trốn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu nói vậy là để bảo vệ tớ, đúng không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// im lặng //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hay cậu đang sợ rằng một người như tớ, sẽ khiến cậu yếu đuối đi?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Nheo mắt //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi không sợ bất kỳ ai. Chỉ thấy phiền.
Duy khẽ cười, đôi mắt đỏ hoe
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy thì tốt, vì tớ sẽ tiếp tục phiền cậu đến cùng.
Tối đến, em lại cố nhắn tin với Quang Anh, nhưng đáp lại em, là một sự im lặng đến đáng sợ, vì anh chặn em rồi sao mà trả lời=))
23 giờ 45 phút
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬: Tớ vẫn nhớ ánh mắt hôm nay… Cậu nhìn tớ như muốn xua đuổi, nhưng tay lại nắm lấy cổ tay tớ khi tớ bước lùi. Vậy rốt cuộc… Cậu muốn tớ rời đi, hay ở lại?
[Hiện không thể liên lạc với người dùng này]
Bắt đầu từ chap sau là ở hiện tại, lúc đó Duy và Quang Anh ko còn đi học nữa

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play