[Đinh Vũ Hề - Ngu Thư Hân] Giai Điệu Của Ánh Sáng
chap 0: thông báo từ tg+ GTNV
Tiểu Ngư Đinh
Hé lu mọi người
Tiểu Ngư Đinh
đây là câu chuyện đầu tiên mình viết về cp Hề Hân có tên là "Giai điệu của ánh sáng"
Tiểu Ngư Đinh
Vì là lần đầu tiên thử sức với việc viết truyện nên còn nhiều thiếu sót
Tiểu Ngư Đinh
Nếu có sai sót mong mọi người bỏ qua và góp ý cho mình
Tiểu Ngư Đinh
cảm ơn mọi người
Giới thiệu nhân vật chính
Ngu Thư Hân
Ngu Thư Hân
Tuổi: 17 tuổi - học sinh xuất sắc của lớp chuyên Văn
thân phận: cô gái học bá kiểu mẫu, luôn đứng đầu khối
Tính cách:
- trầm ổn, sống có nguyên tắc, khắt khe với bản thân do chịu áp lực từ gia đình
- sống trong khuôn mẫu và cô đơn, chưa từng biết yêu là gì
- bí mật yêu thích âm nhạc cổ điển, đặc biệt là piano
Đinh Vũ Hề
Đinh Vũ Hề
Tuổi: 18 tuổi - học sinh chuyển trường lớp 12
Thân phận: thiên tài piano từng đạt giải quốc tế khi mới 10 tuổi
Tuổi thơ đầy tổn thương: mẹ mất sớm vì trầm cảm, cha bỏ rơi
Tính cách:
- lạnh lùng, kiệm lời, sống khép kín, nhưng bên trong là một tâm hồn sâu sắc và nhạy cảm
- ghét ánh đèn sân khấu, từng từ bỏ âm nhạc
Cậu là một thiên tài piano với bề ngoài lạnh lùng và hoàn hảo, nhưng đằng sau vẻ bề ngoài ấy là một vết thương khó lành của tuổi thơ. Còn cô là một cô nàng học bá của lớp chuyên Văn, tuổi thơ của cô cũng chẳng mấy hạnh phúc khi nhận phải sự khắt khe và áp đặt của gia đình.
Họ gặp nhau như sự sắp đặt của duyên phận
Khoảng khắc khi âm nhạc và tri thức giao thoa tạo nên một câu chuyện tình yêu đầy trắc trở. Liệu sau tất cả những chuyện đã xảy ra họ có còn cảm thông và đến đc bên nhau nữa ko?
Hãy cùng đón chờ những chap tiếp theo của "Giai điệu của ánh sáng"
Tiểu Ngư Đinh
đc rồi đến đây thôi
Tiểu Ngư Đinh
Cảm ơn mọi người đã đọc
chap 1: căn phòng có gió và tiếng đàn
"một bản nhạc vang lên giữa hoàng hôn mùa thu. Nó không phải để ai thưởng thức, mà như đang kể lại nỗi buồn của chính nó"
Khuôn viên Trường Trung học Tinh hà cuối tháng chín vàng óng ánh bởi nắng chiều và những chiếc lá rơi đầy sân gạch
Ngu Thư Hân
//lặng lẽ siết chặt dây cặp sau lưng, bước nhanh qua hành lang dẫn đến thư viện//
Cô gái vừa rồi là Ngu Thư Hân. Là học sinh xuất sắc của lớp 12a3, cô chưa từng trễ một tiết học, chưa từng nộp bài muộn, chưa từng "cúp" một tiết phụ đạo nào. Hôm nay cũng vậy
Nhưng điều khiến cô chậm lại là một giai điệu mơ hồ vang lên từ dãy phòng học cũ - nơi giờ ko còn đc sử dụng trừ những buổi tập đàn hiếm hoi của câu lạc bộ âm nhạc
Ngu Thư Hân
//bước chân dần chậm lại rồi dừng hẳn//
giai điệu ấy...dịu dàng, nhưng mang theo nỗi buồn sâu thẳm. Nó khiến cô đứng sững lại vài giây, rồi bước chân theo tiếng nhạc như bị ai đó gọi về từ giấc mơ xa xăm
Phòng nhạc hé mở. Cánh cửa gỗ cong vênh, tấm kính mờ bụi, nhưng bên trong một chàng trai mặc đồng phục trường ngồi bên chiếc đàn piano nâu sẫm. Cậu ko hề biết có người đang nhìn
Bàn tay cậu di chuyển nhẹ nhàng, từng nốt nhạc như thấm vào không khí. Khuôn mặt nghiêng nghiêng dưới ánh nắng chiều hắt qua ô cửa sổ vỡ làm Thư Hân lặng người
Ngu Thư Hân
"cậu ta ... là ai vậy"
Ngày hôm sau, bên cạnh cửa sổ lớp, một bóng dáng nhỏ bé đang hướng ánh mắt về phía sân bóng - nơi có chàng trai mà cô đã gặp vào ngày hôm qua
Ngu Thư Hân
"cậu ấy đang đeo tai nghe sao? Ánh mắt của cậu quả thật rất cuốn hút nhưng .... lại như thể chẳng thuộc về thế giới này"
trong khi cô vẫn còn đắm chìm trong dòng suy nghĩ thì một bàn tay từ đằng sau đặt lên vai cô
Ngu Thư Hân
//quay đầu lại//
NVP
(bạn cùng lớp): Hân Hân đang suy nghĩ gì thế //cười//
Ngu Thư Hân
à ko có gì đâu
NVP
(bạn cùng lớp): cậu đang nhìn cậu ta à?// chỉ vào cậu//
NVP
(bạn cùng lớp): cậu ta chính là Đinh Vũ Hề - học sinh mới chuyển đến lớp mình
NVP
(bạn cùng lớp): có tin đồn nói rằng cậu từng là thiên tài piano nổi tiếng, nhưng sau một sự cố nghiêm trọng, cậu biến mất khỏi giới âm nhạc
Ngu Thư Hân
//chăm chú nghe//
NVP
(bạn cùng lớp): cậu ấy luôn tạo cảm giác khó gần làm ko ai dám lại gần cậu ấy cả
Ngu Thư Hân
đúng là có hơi lạnh lùng, ít nói
NVP
(bạn cùng lớp): tuy điểm số bình thường, nhưng giáo viên âm nhạc từng nói: "nếu cậu ấy chơi đàn trở lại, cậu ấy có thể vào học viện âm nhạc hàng đầu thế giới"
NVP
(bạn cùng lớp): tớ chỉ biết đến thế thôi, cậu có muốn biết thêm gì về cậu ta ko, tớ sẽ hỏi cho cậu
Ngu Thư Hân
Thôi ko cần đâu//cười + xua tay//
NVP
(bạn cùng lớp): vậy thôi tớ đi đây, cần gì cứ nói với tớ
Ngu Thư Hân
Rốt cuộc....mình bị cuốn hút bởi điều gì - là tiếng đàn đầy cảm xúc ấy, hay là đôi mắt trống rỗng mà buồn bã kia?
chap 2: cuộc trò chuyện ngắn ngủi trong gió
Trong một lần tan học muộn, cô tình cờ gặp Vũ Hề đang ngồi một mình trên bậc thềm gần phòng nhạc
Cô lặng lẽ bước đến ngồi xuống bên cạnh cậu
Ngu Thư Hân
Hôm đó.... cậu chơi bản nhạc đó là của ai ?
Đinh Vũ Hề
//ngẩng lên, ko biểu cảm// của tôi
Đinh Vũ Hề
Ko cần tên, nó chỉ có ý nghĩa với người đã ko còn nữa
Bầu không khí lại trở về im lặng
Gió chiều thổi nhẹ. Một chiếc lá vàng rơi xuống giữa hai người
Ngu Thư Hân
Tôi tên là Ngu Thư Hân, rất vui đc biết cậu
Cậu ko đáp. Nhưng lần sau đó, khi cô đến phòng nhạc, cánh cửa đã ko khoá. Và cậu vẫn ngồi đó, lần này là một bản nhạc khác, nhưng cũng buồn ko kém
Buổi chiều hôm ấy, lần đầu tiên sau nhiều năm, Đinh Vũ Hề ko còn cảm thấy cô đơn khi chơi đàn
Và Ngu Thư Hân - người luôn sống trong sách vở, kỉ luật và khuôn mẫu - lần đầu tiên thấy mình muốn bước ra khỏi vùng an toàn, chỉ để nghe những giai điệu ko lời từ một trái tim từng tan vỡ
Chiều thứ 6, trời đổ mưa nhẹ. Mưa ko lớn nhưng dai dẳng - thứ âm thanh ẩm ướt như khẽ gõ vào ký ức những ai từng cất giấu nỗi buồn
Ngu Thư Hân ngồi trong lớp học, ánh mắt lơ đãng nhìn ra sân trường đang nhoè đi trong màn mưa mỏng. Trên bàn cô là đề ôn luyện môn văn, nhưng tâm trí lại lặp đi lặp lại đoạn hội thoại ngắn ngủi ngày hôm qua
"ko cần tên. Nó chỉ có ý nghĩa với người đã ko còn nữa"
Ngu Thư Hân
"mình biết cậu ấy đang nói đến mẹ của cậu. Những....rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào?"
Tiểu Ngư Đinh
chap này hơi ngắn nhỉ mọi người
Tiểu Ngư Đinh
tại tui bí quá rồi, thui để mấy chap nữa tui bù nha
Download MangaToon APP on App Store and Google Play