Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Kiệt Hằng] Đi Qua Bao Núi Biển, Chỉ Say Đắm Hoàng Hôn..

𝟬𝟭

* _______ * : nói nhỏ "________" : suy nghĩ
...
Vào ngày khai giảng của trường học cấp ba danh giá Nhất Trung
Trên đài phát thanh vang lên giọng nói ồm ồm của thầy hiệu trưởng, dọi vào khắp ngóc ngách của trường dặn dò học sinh sau khi vừa làm lễ khai giảng
"Hiệu trưởng: các em học sinh chú ý!"
"Sau khi làm lễ khai giảng xong thì phân đúng theo khối và số của mình để đi nhận phòng"
Ngay bục giảng dưới cờ là nơi nhận phòng kí túc xá, và đăng kí giới tính
Trần Dịch Hằng là một cậu học sinh bình thường, tuy vậy nhưng vẫn có rất nhiều người để mắt đến vì nhan sắc nổi bật của cậu
Nước da trắng sứ, đôi mắt to, làn môi hồng đỏ, cùng đường nét khuôn mặt tinh xảo, làm Trần Dịch Hằng đi đến đâu cũng phải có người ngước lại nhìn
Cùng với đó Trần Dịch Hằng có hai người bạn thân chơi với nhau từ hồi mầm non là Trương Hàm Thụy và Tả Kì Hàm
Hai cậu bạn thân của cậu cũng đều là người có nhan sắc, vốn lớn lên cũng rất được để ý đến, được người trong trường đồn rằng đây là tam thiếu gia
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Mau lên muộn nhận phòng mất//lôi Hằng và Thụy chen chúc từ đám đông tới//
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Mong là vẫn được ở cùng phòng với chúng mày
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Tao nghĩ chắc là không được đâu//đi theo Hàm//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tối qua tao lướt diễn đàn nghe nói ở đây những ai quen biết nhau vẫn được ở chung phòng cơ mà
Cả ba đã xếp được vào hàng, rồi lại tám chuyện tiếp, chẳng biết nói qua bao lâu, cuối cùng đến lượt mình cũng chẳng hay
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Đến đây đăng kí hay nói chuyện?
Vương Lỗ Kiệt - chủ tịch hội học sinh năm nhất của trường, năm nay cũng mới vào trường nhưng đã được hiệu trưởng tin tưởng mà giao lại cho chức vụ này, cũng bởi vì Vương gia có quan hệ bạn bè với hiệu trưởng và nhà họ Vương cũng có chút tiếng tăm, nên được trường ưu ái như vậy cũng chẳng phải vấn đề lạ
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Xin lỗi do chúng tôi không để ý//cười trừ lên đăng kí //
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Xùy, khó chịu cái gì chứ bộ không được nói cùng nên ghen tị à//xụ mặt ra//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Nào Hàm Hàm, mày cũng lên nhận phòng đi//đẩy Hàm lên//
Sau khi hai người bạn của Hằng đăng kí phòng xong xuôi, thì đã chạy lên nhận phòng hết cả rồi
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Đến cậu//vẫn chăm chú nhìn vào đống giấy tờ trên bàn//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng Lớp 10A1
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Họ Trần?//ngước lên nhìn Hằng//
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Trần gia sao?//giũ mắt//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Phải, cậu biết tôi?//nghi ngờ nhìn Kiệt//
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Không biết, từng nghe tới//dời mắt xuống đống giấy tờ trên bàn//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Ồ" mình nổi tiếng vậy cơ à?"
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Số phòng 108, tầng ba//đưa chìa khóa//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Cảm ơn//cầm chìa khóa đi tới ktx//
Phòng ktx là phòng dành cho bốn người hai giường tầng trên và dưới, một phòng tắm và một nhà vs riêng, dù gì trường Nhất Trung cũng là một trong những trường nổi tiếng bậc nhất thành phố nên phòng ktx rộng rãi tiện nghi như vậy là chuyện thường, hơn nữa trường còn được Vương gia tài trợ tiền quỹ hàng năm nên dư sức chi tiền như vậy
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
"Thấy phòng rồi, không biết ở cùng với ai đây.."
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
//mở cửa bước vào//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Aaaa, Hằng bảo! May quá mày cũng ở phòng này//chạy qua cầm hành lý cho Hằng//
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Mày mà không đến chắc nó khóc 7 ngày 7 đêm mất//dọn giường cho Hằng//
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Bọn tao dọn sạch sẽ cho mày hết rồi, xếp đồ đạc của mày vào thôi nữa là xong//đi đến chỗ Hằng//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Sao mày biết là tao ở phòng này mà chuẩn bị hết cả rồi//khó hiểu nhìn Thụy//
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Hỏi nhiều quá, làm việc của mình đi, xong đi ăn
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Xuống căn tin! Xuống căn tin! Xuống căn tin!//háo hức//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Ây dô, chúng mày đột nhiên tốt quá, thế này tao không quen nha//sắp xếp quần áo//
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Biết thế để mày tự làm cho rồi//đá Hằng một cái//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Nè đau á nha//đánh lại Thụy//
Sau một hồi trêu chọc nhau qua lại, thì Trần Dịch Hằng cũng dọn đồ xong xuôi cả ba cùng nhau xuống căn tin trường Nhất Trung, cũng bởi đây là lần đầu tham quan trường nên ai nấy đều cũng rất háo hức
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Ê chỗ này nhiều cây quá, ê cả chỗ này nữa rất thích hợp để nằm ngủ trốn tiết nha, còn chỗ bờ tường này thấp quá, trốn trèo ra ngoài mua đồ ăn vặt là bao tuyệt//chỉ chỏ lung tung//
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Mày đúng là chỉ nghĩ tới ăn với ngủ//cốc đầu Hàm//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Ây da!//ôm đầu mếu máo//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tử Tử à, nó đánh tao kìa//chạy qua núp sau lưng Hằng//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Hai chúng mày cũng thật là, cứ gặp nhau là chí choé như chó với mèo, có khác nào con nít không//cười trừ//
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Này, sao mày trách tao trách nó kia kìa cứ làm người khác nóng máu lên//lườm Hàm//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tao làm gì tao làm gì chưa nào!//gân cổ lên cãi//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Tới căn tin rồi kìa, đứa nào thích cãi nhau là nhịn ăn bây giờ//hất cằm về phía căn tin//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Áaaa, đồ ăn của taoo!//chạy đến căn tin//
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Ê đợi tao nữa//chạy theo//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Hai đứa kia chạy từ từ ngã bây giờ//nói vọng vào//
Trần Dịch Hằng đang chạy theo hai đứa bạn thì bỗng va phải một người nào đó, cậu lảo đảo xuýt thì đứng không vững may người đó dang tay đỡ lấy cậu
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Không sao chứ//đỡ Hằng//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
A! ờm..không sao, cảm ơn//ngước lên nhìn//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Là cậu sao!?
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Ừ//buông Hằng ra//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Chúng mình có duyên thật//mỉm cười//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Tôi đi trước, mọi người đang chờ tôi rồi//vẫy tay//
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
//nhìn không chớp mắt//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ấy ấy, LuLu nhà ta mà cũng nhìn người ta không chớp mắt tới vậy cơ à//quàng tay qua cổ Kiệt//
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Ai là LuLu//nhìn Văn khó chịu//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ai mà làm cho mày để ý đến vậy, nhìn nhan sắc trông cũng không tệ đâu nha//chọt chọt người Kiệt//
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Người lạ, tao không quen//đẩy Văn ra//
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Có chắc là không quen không//đi tới//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Long ca mày nhìn nó kìa, nó mà cũng biết yêu đương rồi cơ đấy//huých Nguyên//
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Chỉ nhìn có một cái là mày cho rằng nó yêu đương với người ta rồi?//nhíu mày//
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Thế chắc bệnh ảo tưởng của mày nặng lên rồi đấy, mai đi khám đi
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Hai đứa chúng mày đúng là chẳng hiểu gì về tình yêu//lắc đầu ngán ngẩm//
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Đâu phải loại nhăng nhăng như mày, một tuần hơn mười đứa
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Hai đứa chúng mày mà còn cãi nhau nữa thì nhịn ăn luôn đi
Căn tin trong trường vốn nhỏ nên lần nào học sinh xuống ăn cũng phải chen chúc mãi mới tìm được chỗ ngồi, cả ba do xuống muộn nên bây giờ cả căn tin chật kín chỗ, tìm mãi vẫn không thấy một bàn trống
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ấy! Tại mày đấy giờ hết chỗ ngồi rồi kìa//đá Nguyên//
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Rồi cái gì cũng tại tao
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Còn chỗ mà?//chỉ về góc còn trống//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Chỗ đó may mà còn đủ cho ba người, chứ tao không nỡ xa chúng mày ăn cơm một mình đâu, ăn không được luôn//õng ẹo//
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Oẹ nghe mà phát ớn
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Đi mau lên, chúng mày lằng nhằng quá//lôi hai người kia đi//
Các anh đến chỗ bàn trống đó thì bắt gặp các cậu đang ngồi ăn, bàn này là bàn vốn là bàn dành cho 6 người, may sao lúc các anh đến thì vẫn còn đủ chỗ ngồi
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
*là cậu ta phải không*//nói với Kiệt//
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
//không nói gì//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//nhắm tới Tả Kì Hàm đang ăn như chết đói//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
"cậu bạn này nhìn thú vị thật đấy"//cười nhẹ//
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Chào! chúng tôi ngồi đây ăn được không hết bàn trống rồi, nếu phiền thì cho xin lỗi//bê khay cơm nhìn//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
A! ược..ược..ứ..ồi..i//vừa nhai vừa nói//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Nhai xong hẵng nói//đá Hàm//
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Các cậu cứ thảo mái ngồi ăn đi, không phiền không phiền//chỉ vào chỗ trống//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Vậy cảm ơn nhé//nhìn Hàm cười//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
//cười gượng với Văn//
Sau khi xếp chỗ ngồi xong thì cả đám cũng bắt đầu ngồi ăn rồi hỏi thăm nhau
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Hình như các cậu năm nay cũng năm nhất phải không//nhìn các anh//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Sao cậu biết//bất ngờ//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Đoán thôi, tại chưa thấy mấy cậu về lớp nên chắc mới đi nhận phòng xong sang căn tin luôn phải không ?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Đúng Đúng nha bạn học, cậu thông minh ghê//cười//
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
//bất cẩn làm rơi đôi đũa//
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
//để ý thấy//
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Không cần nhặt nữa để tôi đi lấy đôi khác cho cậu//đứng lên ra ngoài//
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
//ngơ//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Trùng hợp nhỉ, lần thứ 3 trong buổi sáng được gặp cậu rồi//chọt chọt vào miếng cơm trong khay//
Hằng nói rất nhỏ nên chỉ người ngồi cạnh mới nghe được, xếp chỗ thì lại là Kiệt ngồi ngay cạnh Hằng nên Kiệt biết Hằng đang muốn nói chuyện với mình mà quay sang nhìn Hằng đáp lại
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Ừ trùng hợp
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Cậu học lớp nào vậy//dời sự chú ý qua Kiệt//
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
10A1//bị Hằng nhìn đến mất tự nhiên//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Ồ tớ cũng vậy, cũng chung lớp với cậu luôn//nhìn Kiệt cười//
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Ừm//tập chung ăn//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
"lạnh lùng ghê"
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Của cậu//đưa đôi đũa đến trước mặt Thụy//
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
À cảm ơn nhé//cầm lấy//
Sau khi ăn uống no nê, mọi người chào hỏi nhau vài câu rồi ai đi đường nấy, cứ như trước đó không có sự hiện diện của nhau vậy, các cậu cũng không nghĩ nhiều nữa mà đi thẳng lên lớp
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Mày thấy mấy cậu bạn hồi nãy thế nào//vừa đi vừa ngoái đầu nhìn Hằng và Thụy//
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Tao thấy cậu bạn áo trắng kia cũng rất được đó chứ, nhìn là biết một học bá siêu chuẩn gu tao rồi, lại còn tinh tế quá chừng nữa chứ
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tao thì thấy cậu bạn đi sau kia thú vị hơn, nói chuyện cũng rất hợp với tao nữa, chắc cũng học chung với nhau hết nhỉ
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Còn mày thì sao Hằng? Tao thấy cậu bạn ngồi cạnh mày hình như là người đăng ký phòng ktx phải không, trông cũng không tệ chắc phải tầm cỡ học bá đó nha//đẩy đẩy Hằng//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Không ấn tượng lắm"cậu ấy tên gì nhỉ mình còn chưa kịp biết tên"
...

𝟬𝟮

...
Reng..reng..reng
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Vừa kịp vào học luôn, may quá đó
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Xì, tao mà lị
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
*ủa chẳng phải mấy cậu bạn vừa nãy sao, họ cũng học với chúng ta đó*//nói với Hằng và Thụy//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Tao biết rồi
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Tao cũng vậy
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Ủa?? Sao có mình tao là không biết, chúng mày giấu tao à!//nhảy dựng lên//
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Ai kêu mày không hỏi, vả lại tao vừa hỏi mấy cậu ấy rồi cũng học lớp mình//về chỗ ngồi//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Bạn với chả bè//ngồi xuống chỗ//
Cô Lan(gvcn)
Cô Lan(gvcn)
Các em!//bước vào lớp//
HS: Mau vào chỗ đi, cô vào lớp rồi kìa!
HS: Cô cô kìa!
Cả lớp vừa nghe thấy tiếng cô giáo nói liền im bặt, mọi người đều đang hoang mang xem không biết cô giáo này có hiền không có dễ tính không, thì cô cũng lên tiếng giới thiệu
Cô Lan(gvcn)
Cô Lan(gvcn)
Xin chào cả lớp! Cô tên Nguyễn Ngọc Lan, sẽ là giáo viên chủ nghiệm và giáo viên dạy môn văn sắp tới của lớp mình, bạn nào có thắc mắc thì cứ nói với cô nhé, mong chúng ta sẽ đồng hành cùng với nhau đến hết chương trình học trong năm cấp 3 này một cách thật là trọn vẹn!!
Cô Lan là một nữ giáo viên mạnh mẽ, cao ráo và cá tính, nhìn vào là biết chẳng phải hạng người dễ tính gì, nhưng bù lại cô có chất giọng rất mê hoặc học sinh, cô nói đến đâu cả lớp đều đồng tình tới đó, vậy nên cũng coi như là bù đắp sau này của các học sinh mà thôi
Cả lớp vang lên từng tiếng vỗ tay không ngớt, cùng tiếng xì xào bàn tán to nhỏ
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Nhìn mặt cô này tao sợ quá, tao không muốn học với cô này đâu//mếu máo với Thụy//
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Tao chịu rồi, cũng thấy cô này tốt mà, có gì mà khó tính
HS: Ê cô này, nhìn nghiêm khắc quá không biết có dễ tính không nhờ
HS: Tao sợ rồi//khóc ròng//
HS: Tao muốn về nhà với mẹ tao..!
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Hai chúng mày lo mà học cho tốt, tao không kèm mãi hai đứa chúng mày được đâu//quay sang nói chuyện//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Lên cấp ba rồi thì lo tập trung mà học cho tốt
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Biết rồi biết rồi màaa//nằm dài ra bàn//
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Ít nhất tao vẫn giỏi hơn nó//trêu trọc//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Này! Mày nói ai giỏi hơn cơ//quay xuống//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
//lắc đầu cười đầy bất lực//
Cô Lan(gvcn)
Cô Lan(gvcn)
Mặc dù chỗ ngồi là hiện tại sẽ để cho các em tự do, nhưng cô cũng cần điều chỉnh lại một chút//bỗng lên tiếng//
Cô Lan(gvcn)
Cô Lan(gvcn)
Hai bạn thủ khoa đầu vào của lớp mình đâu nhỉ?
Trần Dịch Hằng là một trong những thủ khoa cao điểm nhất từ trước tới giờ, số điểm cậu đạt được trong kì thi vào cấp ba đã phá kỉ lục của các khoá trước đó rất nhiều, Hằng còn tưởng mình là thủ khoa cơ chứ ấy vậy mà cậu vẫn chỉ đứng thứ hai trong kì thi này, điều đó làm cậu rất tò mò muốn biết ai là người hơn cậu một bậc kia
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Dạ có//đứng lên//
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
//đứng lên//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
//quay sang nhìn Kiệt//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
"là cậu ấy sao?"
Cô Lan(gvcn)
Cô Lan(gvcn)
Hai em đều là hai bạn học có học lực ổn định nhất lớp, cho nên hai em chuyển chỗ bồi dưỡng cho nhau học để có thêm cơ hội thi vào các trường đại học mình mong muốn nhé!!
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Em biết rồi//liếc nhìn Hằng//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
//nhìn anh mỉm cười//
Cậu cứ có cảm giác khi mình gặp người này liền cảm thấy có chút thân thuộc mặc dù rõ ràng cậu chưa từng gặp hay nhìn thấy anh bạn này
Đang mải suy nghĩ xem Kiệt có dễ tính không có hoà đồng không, có dễ bắt chuyện không thì một giọng nói đột ngột vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của cậu
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Xin lỗi//đứng trước mặt Hằng//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
A! Xin lỗi nhé//lùi ra cho Kiệt ngồi//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Chúng ta lại gặp nhau rồi, có duyên thật đấy
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Sau này nhờ cậu giúp đỡ nhiều hơn nhé//nhìn Kiệt cười//
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Ừm//dở sách//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Mà cậu tên là gì vậy, ngồi cùng bàn mà không biết tên thì hơi ngại đó//mở sách//
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Ồ bạn học Vương//không nói gì nữa chăm chú nghe giảng//
...
Sau khi kết thúc các tiết học buổi sáng, các cậu cùng nhau đi ăn trưa sau đó quay về ktx nghỉ ngơi, vì mới nhập học nên đồ dùng trong kí túc xá còn thiếu khá nhiều nên Hằng dặn hai người kia về trước còn mình đi xuống văn phòng trường để lấy vật dụng cần thiết
Khu văn phòng của giáo viên cách ktx của các cậu khá là xa, đường từ đó đến văn phòng còn phải đi qua một khu trồng cây nhỏ, cách đó không xa còn có thêm một đài phun nước nhưng chẳng mấy khi nó phun nước lên cả hầu như chỉ có vào những dịp trang trọng như ngày lễ mới có dịp may mắn thấy đài phun nước hoạt động
Nhưng do mới tìm đường đến đây Trần Dịch Hằng vẫn còn hơi chưa quen đường, mới đó mà đã lại đi lạc đến dãy nhà bỏ hoang sau trường học mất tiêu
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Đây là đâu nhỉ??//ngó trái ngó phải//
Bỗng cậu nhìn thấy bóng của một cậu con trai cao lớn đang dựa vào gốc cây to phía trước mà phì phèo điếu thuốc trên tay
Từ nhỏ cậu đã khá ghét mùi khói thuốc lá và mùi rượu, do bởi người đàn ông tệ bạc mà cậu bị ép buộc gọi là bố. Ông ta tồi tệ đến nỗi chỉ cần cậu thấy thứ gì đó của người khác giống ông ấy là liền có ác cảm với người ấy một cách bất bình thường
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Là cậu?//quay sang nhìn Hằng//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Ừm, cậu làm gì ở đây?//nhíu mày khi thấy anh hút thuốc//
Cậu lập tức tỏ ra khó chịu với mùi thuốc lá nồng nặc quanh nơi đây, may đây là nơi này khá thông thoáng nên chỉ cần cậu lùi ra xa một chút liền sẽ thấy mùi này không còn trong không khí nữa
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Như cậu thấy//thấy biểu cảm khó chịu của cậu//
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
//dập tắt điếu thuốc//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Lần sau nếu có khúc mắc trong lòng cũng đừng hút thuốc giải toả nữa, không tốt cho sức khoẻ
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
//nhìn cậu//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
À còn một chuyện tiện hỏi cậu luôn vậy, cậu có biết đường đến văn phòng trường chỗ nào không?
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Đi theo tôi//đi đằng trước//
Sau khi dẫn cậu đến văn phòng trường Vương Lỗ Kiệt nhanh chóng dời đi
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Này! Cảm ơn cậu//nhìn anh đi ra//
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
//quay người lại gật đầu//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
"cậu ấy..tại sao lại làm mình có chút cảm giác quen thuộc đến vậy chứ.."
...

𝟬𝟯

...
Sau những ngày đầu của năm học thì hầu hết các học sinh cũng đã dần quen với cuộc sống ở cấp ba này rồi, chính các cậu cũng vậy chỉ là vẫn cảm thấy kiến thức sau khi chuyển cấp có phần khó hơn rất nhiều, nên tạm vẫn chưa ổn định được
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Tử Tử bài này làm như nào tao vẫn chưa tính ra được//đẩy đề bài qua Hằng//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
//dời sự chú ý vào tờ đề rước mặt//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Áp dụng công thức hôm trước tao chỉ mày là ra//đặt bút xuống//
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
A! Tao nhớ ra công thức đó rồi//lấy lại vở về//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tiểu Tử Tử à..tao cũng không biết làm bài này//chỉ chỉ vào đề//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Mày học thuộc từ vựng chưa?//nhíu mày//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Ờm..hình như là chưa..hì hì tao đi học thuộc đây//trở về lôi từ điển ra//
Lớp Trưởng: Trần Dịch Hằng!
Lớp Trưởng: ờm cậu có rảnh không, cho tớ hỏi bài tập này một chút nhé!//gãi gãi đầu//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Không sao tớ rảnh, cậu đưa đề tớ xem//chìa tay ra//
Thật ra cô Lan định bầu cậu là lớp phó học tập Vương Lỗ Kiệt là lớp trưởng vì dù gì hai người cũng là hai bạn học giỏi nhất trong lớp, nhưng cậu lại từ chối nói rằng cậu không có kinh nghiệm làm lớp phó và cũng không muốn làm cho lắm nên khéo léo từ chối giáo viên, còn Vương Lỗ Kiệt thì nói chỉ muốn tập trung học nên không muốn làm lớp trưởng, vậy nên đùn đẩy hai chức vụ này mãi mới có người chịu nhận
Cậu chính là kiểu người thân thiện hoà đồng nhưng lại không thích gần gũi quá với các bạn trong lớp, chỉ dừng lại ở bạn bè xã giao bình thường hỏi bài tập thôi
Trần Dịch Hằng giảng bài cũng rất dễ hiểu, cậu nắm bắt các ý chính rất tốt khiến cho người nghe cảm thấy như được khai sáng vậy, chính vì vậy rất nhiều người quý mến cậu, không những trong lớp mà còn nhiều người khác lớp khác khối thích cậu vì vẻ đẹp và tính cách của cậu
Lớp Trưởng: cảm ơn cậu nhé, tớ hiểu rồi
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Không có gì, sau này có bài tập nào cậu không hiểu thì có thể hỏi tớ//mỉm cười//
Lớp Trưởng: cảm ơn cậu!
Hiện tại đang là giờ tự học buổi sáng nên mọi người mới trở nên thoải mái như vậy, các cậu chăm chú làm bài trong buổi sáng giữa thu trong lành, thời tiết hôm nay quả thực dễ chịu hơn mấy ngày trước nhiều không nóng đến chảy mồ hôi, không nắng gắt cũng không khá oi bức, vậy nên có một số học sinh đã lăn ra bàn ngủ lúc nào chẳng hay
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
//gõ đầu Hàm//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Tao kêu mày học từ vựng, mày đây là làm gì? Học từ vựng trong mơ à!
Tả Kì Hàm bị gõ thì đau trợn mắt há mồm đến tỉnh cả ngủ, bật dậy đang tính chửi Hằng thì bỗng thấy hình dáng quen quen bước vào lớp, làm cậu quên luôn cái gõ đầu hồi nãy của Hằng mà thơ thẩn nhìn người ấy bước vào
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
//nhìn theo hướng Hàm đang mải ngẩn ngơ//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Mày..//định nói lại thôi//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Ê cậu ấy đẹp nhỉ//kéo kéo Hằng//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tên là gì ta.. À hình như tên Bác Văn
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Lo học hành cho tao//lườm//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Chết rồi mày ơi, tao phải lòng cậu ấy rồi giờ phải làm sao//vẫn say đắm nhìn//
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
*ê Hàm Hàm, mày có mang thuốc dạ dày không?*//vỗ Hàm//
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
*Tao đau bụng quá trời rồi nè*//nói nhỏ với Hàm//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
//lục lọi trong cặp// Đây! Có cần xuống phòng y tế không?
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Nó lại đau bụng sao?//nhìn Hàm//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
//gật đầu// Đau dạ dày đó, ăn uống lúc nào cũng không đoàng hoàng thì không đau mới lạ
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Tao không sao đâu, uống thuốc là đỡ thôi
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Lo ăn uống cho tử tế//liếc Thụy//
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Cô Lan gọi cậu xuống có việc//đi đến đứng trước mặt cậu//
Vương Lỗ Kiệt đột nhiên bước tới lên tiếng làm cậu giật bắn người, vội vàng quay qua nhìn anh
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
A..à..ừ, giờ tớ đi//dọn dẹp đồ đạc trên bàn//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Cô đang ở dưới văn phòng sao?//đứng lên//
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Ừ, còn nhớ đường xuống văn phòng không?//tránh ra cho Hằng đi//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Không cần phiền cậu đâu, tớ nhớ rồi//cười//
Trí nhớ của cậu có thể nói là khá tốt, chỉ cần nhìn qua một lần là đã có thể nhớ rất rõ nên việc quên đường đối với cậu mà nói là chuyện không thể thế nên lần này cậu không mất quá nhiều thời gian vào việc đi đến văn phòng giáo viên nữa
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
//mở cửa bước vào//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Em chào cô, cô gọi em đến đây có chuyện gì không ạ?//ngước mắt nhìn//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Sao ông lại đến đây?//ánh nhìn thêm tia sắc lẹm//
Cô Lan(gvcn)
Cô Lan(gvcn)
Ờm cô thấy ông ấy đứng trước cổng trường tranh cãi với bác bảo vệ xin vào gặp em, ông ấy nói ông ấy là bố em
Trần Lâm Nam
Trần Lâm Nam
Con trai, đã lâu không gặp con còn khoẻ chứ
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Sống hay chết đều không liên quan tới ông
Cô Lan(gvcn)
Cô Lan(gvcn)
Vậy..cô ra ngoài cho hai bố con nói chuyện nhé//đứng lên//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Làm phiền cô rồi ạ
Cô Lan(gvcn)
Cô Lan(gvcn)
À không có gì đâu//đi ra ngoài//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Ông còn có gì để nói không, không thì tôi xin phép lên lớp trước tiết học sắp bắt đầu rồi//quay ra nhìn Lâm Nam//
Trần Lâm Nam
Trần Lâm Nam
Sao con trai vội vàng thế ta còn chưa tâm sự với con cơ mà//nhìn Hằng cười//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Có gì nói luôn, đừng lòng vòng//lạnh nhạt//
Trần Lâm Nam
Trần Lâm Nam
Được rồi ta đến đây là muốn mượn con ít tiền, dạo này ta thật sự hơi khó khăn//nhìn Hằng với ánh mắt tội nghiệp//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Tôi không có tiền, đừng tìm tôi kiếm chuyện//đứng lên định bỏ đi//
Trần Lâm Nam
Trần Lâm Nam
Ấy!//dữ tay Hằng giật lại//
Trần Lâm Nam
Trần Lâm Nam
Ta biết con có tiền mà, con không thể thương xót cha con một chút ư//siết chặt tay Hằng//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Ông mau bỏ tôi ra! Ở đây là trường học không phải nơi để ông làm loạn//cố gỡ tay Lâm Nam ra//
Trần Lâm Nam
Trần Lâm Nam
Mày!!//tát mạnh vào mặt Hằng//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Aa..ông!//nhìn Lâm Nam đầy căm hận//
Cú tát hồi nãy Lâm Nam xuống tay dùng lực rất mạnh, làm cậu lảo đảo suýt thì đứng không vững đầu cậu ong ong, cú tát này làm cậu nhớ lại những ngày trước ngày nào cũng chịu bạo lực của ông ta, càng làm cậu hận ông ta hơn nhìn ông ta như muốn ăn tươi nuốt sống
Trần Lâm Nam
Trần Lâm Nam
À, mày còn dám nhìn ông đây như thế có phải là chán sống rồi không//đá vào người cậu//
Trần Lâm Nam
Trần Lâm Nam
Mày nên nhớ con mẹ mày cũng từng thiếu tiền đến như nào mà phải chạy ra ngoài làm điếm đó nghe rõ chưa!!//đạp liên tiếp vào người cậu//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Tôi không cho phép ông nhắc đến mẹ tôi thêm lần nào nữa, ông nghĩ mình có tư cách đó sao!//vùng dậy//
Vì hai người lớn tiếng nên chẳng mấy chốc đã có người bên ngoài nghe thấy tiếng cãi nhau
Cạnh..
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Trần Dịch Hằng?!
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Mời ông ra ngoài, nếu còn làm loạn thì tôi sẽ kêu bảo vệ lôi ông ra//nhìn ông ta với ánh mắt sắc bén//
Trần Lâm Nam
Trần Lâm Nam
Mày cứ đợi đấy! Ông đây chưa tha cho mày đâu//giận dữ bước ra//
Vương Lỗ Kiệt tình cờ xuống phòng giáo vụ in tài liệu ôn tập cho lớp thì đột nhiên nghe thấy tiếng cãi nhau bên văn phòng của giáo viên, anh tính sang hỏi thử có chuyện gì thì mở cửa ra thấy Trần Dịch Hằng bị một tên đàn ông đánh, cả người dựa vào chiếc bàn nhỏ tiếp khách, năm ngón tay còn in trên má cậu, trông rất thảm thương
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Vương Lỗ Kiệt? Cậu mau ra ngoài đi, tôi không sao//gượng đứng dậy//
Bỗng cậu cảm thấy khó thở, đầu óc choáng váng chân tay vô lực ngã xuống thở dốc
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Trần Dịch Hằng, cậu bị làm sao vậy!//đi đến đỡ cậu dậy//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
//thở không ra hơi//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Khụ..khụ..thuốc để trong túi áo khoác bên phải//giọng nói nhỏ dần//
Sau khi uống thuốc Vương Lỗ Kiệt đưa Trần Dịch Hằng mới từ từ trở lại trạng thái ban đầu được chỉ là còn hơi chóng mặt một chút, sau đó cậu đẩy Kiệt ra, rồi nói mấy lời cảm ơn khách khí
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Cậu bị sao vậy//nhíu mày//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Không sao, chỉ là tim không được khoẻ, tái phát lại thôi//phủi phủi quần áo//
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Cậu bị bệnh tim?
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Ừm, vậy tôi đi trước vào tiết rồi//bỏ về lớp//
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
//đứng im nhìn cậu//
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
" Cậu ấy cũng bị bệnh tim? "
...

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play