[Forsaken] [Pizzaburger] [Elliotx007n7] Buông Bỏ Quá Khứ Để Đến Với Nhau
Chap 1. Rung động?
Elliot
Cuối cùng cũng hết giờ làm...
/khẽ vươn vai, thở phào nhẹ nhõm/
Đột nhiên, một nhân viên hốt hoảng chạy tới
??? ( 1 nhân viên khác ở quán pizza)
Elliot! Quán... quán của chúng ta cháy rồi!!!
Elliot
Cái gì?! Sao có thể...
/sốc, trợn mắt/
??? ( 1 nhân viên khác ở quán pizza)
Không phải do sự cố đâu... chính là cái tên đang đứng ngoài kia!
/chỉ tay run rẩy về phía cửa/
Qua lớp khói mờ, Elliot nhìn thấy 007n7 đang đứng đó, nụ cười đầy bí ẩn
Elliot
Anh...!!!
/chạy thật nhanh ra ngoài, gương mặt căm phẫn/
Elliot
Anh dám đốt quán của tôi sao?!!
007n7 lặng lẽ nhìn Elliot, khóe môi nhếch nhẹ. Trong thoáng chốc, hắn lấy c00lgui và kích hoạt dịch chuyển. Một luồng sáng lóe lên, cả hai biến mất ngay trước mắt Elliot
Elliot
/nghiến răng thật mạnh, đôi mắt đỏ ngầu vì tức giận/
"..."
10 năm sau. Trên con đường rợp bóng cây, 007n7 đang dắt tay c00lkidd thong thả đi dạo
c00lkidd (cà chua)
Cha ơi, con muốn ăn kem!!
/chỉ tay háo hức về phía quán kem sáng đèn/
007n7
Được thôi, con trai
/mỉm cười dịu dàng/
c00lkidd (cà chua)
Yeahhh!!
/vui sướng nhảy cẫng lên/
007n7 nắm tay con trai, chậm rãi bước vào quán. Không khí gia đình nhỏ ấm áp phủ lên cả hai
Thế nhưng, khi họ đang chọn kem, một bóng người bước ngang qua. Elliot—với dáng vẻ trưởng thành, ánh mắt sắc lạnh—vô tình liếc thấy. Cả người anh sững lại
Trong khoảnh khắc, kí ức về ngọn lửa 10 năm trước bùng lên dữ dội
Elliot
Là... hắn!!
/Không kìm chế được, lao tới, bàn tay siết chặt cổ áo 007n7, ánh mắt bốc lửa/
Elliot
Anh... dám xuất hiện trước mặt tôi nữa sao?!
/giọng gầm lên đầy phẫn nộ/
Elliot
Lần này… tôi sẽ không để anh chạy thoát đâu!
007n7 khẽ ho, bàn tay run run nắm lấy cánh tay Elliot. Gương mặt hắn bỗng trở nên tái nhợt, đôi mắt rưng rưng như chứa đầy mệt mỏi và đau đớn
007n7
Elliot… đừng như vậy… Tôi… tôi không còn sức nữa…
/giọng nghẹn lại, như sắp gục ngã/
Ánh mắt ấy—yếu ớt, mong manh—không giống với kẻ đã từng tàn nhẫn đốt quán 10 năm trước. Nó khiến trái tim Elliot bất giác rung lên một nhịp lạc lõng
Elliot
/siết chặt hàm, tay hơi run/
Đừng… đừng có giả vờ trước mặt tôi…!
Nhưng dù nói vậy, lực trong bàn tay Elliot đã vô thức nới lỏng. Trong khoảnh khắc ấy, sự tức giận mãnh liệt xen lẫn một cảm xúc khó gọi tên khiến anh không thể dứt khoát
Bàn tay Elliot khựng lại. Cơn giận vẫn còn cuồn cuộn, nhưng ánh mắt yếu đuối kia khiến anh không thể siết thêm nữa
Elliot
/hít sâu, gằn giọng/
…Tôi không muốn nhìn thấy anh thêm lần nào nữa
Anh bất ngờ buông tay, đẩy nhẹ 007n7 ra rồi quay lưng bước đi, bóng dáng dứt khoát nhưng trong lòng hỗn loạn
007n7 khụy nhẹ xuống ghế, bàn tay đặt lên ngực như để che giấu nụ cười thoáng qua nơi khóe môi
c00lkidd (cà chua)
/hoảng hốt chạy tới, vòng tay nhỏ ôm lấy cha/
Cha ơi! Cha có sao không? Ông ấy làm cha đau hả?
Đôi mắt trẻ con trong veo ngước nhìn đầy lo lắng, khiến không khí căng thẳng vừa rồi vỡ tan, chỉ còn lại sự dịu dàng bất ngờ phủ xuống
007n7
/xoa đầu con trai, khẽ cười/
Không sao đâu, cha ổn mà
Sau khi rời khỏi quán kem, 007n7 nắm tay c00lkidd trở về nhà. Cánh cửa khép lại, không gian yên tĩnh bao trùm, chỉ còn tiếng bước chân nhỏ bé vang vọng trong phòng
c00lkidd (cà chua)
/ngây thơ ngẩng lên/
Cha ơi… người đàn ông lúc nãy là ai vậy? Sao ông ấy lại tức giận với cha?
Nghe con hỏi, 007n7 thoáng lặng im. Hắn khẽ cúi xuống, đặt tay lên vai c00lkidd, nở một nụ cười gượng gạo
007n7
Chỉ là… một người quen cũ thôi. Con đừng bận tâm
c00lkidd vẫn ngây thơ gật đầu, rồi lon ton chạy vào phòng, để lại 007n7 ngồi trầm ngâm nơi ghế sofa
Ánh mắt hắn dần trở nên phức tạp. Cảnh Elliot siết chặt cổ áo, ánh nhìn phẫn nộ xen lẫn chút dao động, liên tục hiện về trong đầu
007n7
/tự nhủ, thì thầm/
💭Elliot… cậu hận tôi đến thế sao?
Trong lồng ngực, cảm giác áy náy và hỗn loạn dâng lên. Dù ngoài mặt cố giữ bình thản trước c00lkidd, nhưng sâu thẳm trong lòng, hắn biết vết thương quá khứ vẫn chưa từng khép lại
Chap 2. Say
c00lkidd (cà chua)
/đang ngủ rất ngon lành/
Zzz
đồng hồ báo thức skibidi
/kêu lên/
Dậy đê thằng quỷ da đỏ
c00lkidd (cà chua)
/đập hư moẹ luôn cái đồng hồ xong rồi ngủ tiếp/
đồng hồ báo thức skibidi
"tao đã lm gì😭"
007n7
/7n7 đã lm xong bữa sáng và cầm cái chảo bước vào phòng của c00lkidd/
c00lkidd (cà chua)
Con không dậy đâu!!
/giãy đành đạch/
Thế là có 1 cái chảo bay thẳng vào đầu c00lkidd
c00lkidd (cà chua)
/khóc nức nở bước ra ăn sáng rồi đi học/
007n7
/sau khi chở c00lkidd đến trường thì 7n7 về nhà và ngồi xuống sofa 1 cách mệt mỏi/
Tiếng chuông điện thoại vang lên. 007n7 liếc màn hình — đó là cuộc gọi từ Chance
Chance
📲Cậu có thể giúp tôi mang Elliot về được không?
007n7
📲Elliot? Cậu ấy bị sao vậy?
Chance
📲Elliot uống say lắm rồi. Tôi sợ không kiểm soát nổi nên nhờ cậu đưa cậu ấy về
007n7
📲…Được thôi. Gửi tôi địa chỉ
Không lâu sau, 007n7 có mặt trước một quán bar lớn. Đèn neon nhấp nháy, tiếng nhạc sôi động dội ra tận ngoài cửa. Khi vừa bước vào, Chance lập tức tiến lại gần
Chance
Cuối cùng cậu cũng đến
Ánh mắt 007n7 thoáng chùng xuống khi nhìn thấy Elliot ngồi gục bên quầy, gương mặt đỏ ửng, lắc lư như sắp ngã
Elliot
/say mèm/
Cho tôi… thêm một ly nữa… tôi chưa có say đâu…
Shedletsky
/cau mày, giữ chặt lấy Elliot để ngăn anh với tay lấy rượu/
Cậu say lắm rồi, Elliot!
two time
/khoanh tay, lắc đầu bất lực/
Thôi… mang cậu ấy về đi, ở đây thêm chỉ tổ rắc rối
Chance
/Chance đỡ Elliot dậy, rồi đẩy nhẹ về phía 007n7/
phiền cậu rồi
007n7 đưa tay đỡ lấy Elliot, bất giác khẽ cau mày khi cảm nhận toàn bộ sức nặng dồn lên vai
007n7
💭Thằng này nặng vậy trời...
Anh định mở miệng hỏi địa chỉ nhà Elliot, nhưng khi quay lại thì Chance đã quay đi, bận rộn với công việc. 007n7 thở dài bất lực
007n7
💭Thôi kệ, đành đưa cậu ta về nhà mình vậy
Đêm khuya. Căn nhà của 007n7 tĩnh lặng. Anh đặt Elliot nằm gọn trên giường, chỉnh lại chăn gối. Thấy Elliot đã chìm sâu trong giấc ngủ, 007n7 khẽ rời khỏi phòng, tiến vào phòng tắm
007n7 bước ra khỏi phòng tắm, mái tóc còn ướt, vài giọt nước lăn dài xuống bờ vai. Anh vừa định đi về phía sofa thì—
Một bàn tay bất ngờ chụp lấy cổ tay anh
007n7 khựng lại. Trước mắt anh, Elliot nằm nghiêng trên giường, gương mặt đỏ bừng vì rượu. Đôi mắt nhắm nghiền nhưng bàn tay vẫn siết chặt, kéo mạnh anh ngã xuống cạnh giường
007n7
Elliot… bỏ tay ra…
/giọng khẽ, lúng túng/
Thay vì buông, Elliot lại vòng tay ôm chặt lấy 007n7. Trong hơi thở nồng mùi rượu, anh khẽ lẩm bẩm như đang nói trong mơ
Elliot
Tại sao… lại bỏ tôi một mình…
007n7 sững người. Ngực anh bất giác nhói lên khi nghe thấy những lời yếu ớt ấy. Bàn tay định gỡ ra lại chần chừ giữa không trung
Trong căn phòng vắng, khoảng cách giữa cả hai thu hẹp lại, chỉ còn tiếng tim đập hòa cùng tiếng gió rì rào bên ngoài cửa sổ
T/g skibidi👽
đừng cs chửi tg, tg ko cố ý end chap ở đây😔
Chap 3. Trói buộc l H+
T/g skibidi👽
Xloii vì đã k ra chap 3 vào ngày hqua😔
T/g skibidi👽
t/g lo cày game qus nên quên 😔💔
007n7 vẫn còn sững người, bàn tay Elliot ôm chặt khiến anh không thể thoát ra. Cơn men rượu khiến Elliot khẽ xoay người, kéo mạnh 007n7 lại gần hơn
007n7
Elliot… cậu đang làm gì vậy…?
/giọng run nhẹ/
Không có lời đáp. Trong cơn say, Elliot chỉ nghiêng đầu, hơi thở nồng nặc mùi rượu phả vào làn da 007n7. Và rồi—trong khoảnh khắc bất ngờ—môi anh chạm khẽ vào môi 007n7
Thời gian như ngừng lại. Đôi mắt 007n7 mở to, trái tim đập loạn nhịp. Ban đầu là một nụ hôn vô thức, ngắn ngủi, nhưng sự gần gũi ấy khiến toàn thân 007n7 như tê dại
Anh định đẩy Elliot ra… nhưng cánh tay kia lại ôm siết mạnh hơn, như một lời van nài trong vô thức
Elliot
/thì thầm mơ hồ/
Đừng… rời bỏ tôi nữa…
Nghe thấy câu ấy, 007n7 khép nhẹ mắt lại. Lần đầu tiên sau nhiều năm, anh để mặc mình chìm trong vòng tay Elliot, dù biết đó chỉ là men say dẫn lối
Elliot vẫn còn trong men say, nhưng bàn tay ôm chặt không cho 007n7 thoát. Hơi thở anh gấp gáp, đôi mắt khẽ hé mở, mờ đục nhưng ánh nhìn lại dán chặt vào gương mặt ngay trước mắt
Trong khoảnh khắc ấy, Elliot bỗng cúi xuống, chủ động áp môi mình lên môi 007n7
007n7
Elliot…!
/ngạc nhiên, đôi mắt mở to/
Nhưng nụ hôn ấy không vụng về như lúc trước. Dù còn men rượu, Elliot lại hôn một cách mãnh liệt, gần như muốn trút hết sự phẫn nộ, oán hận lẫn khát khao đè nén suốt bao năm
Nụ hôn nóng bỏng ngày càng dồn dập hơn. Elliot nghiến chặt hàm, siết mạnh vòng tay ôm, như sợ 007n7 sẽ biến mất một lần nữa
007n7
Elliot… dừng lại… đừng như thế…!
/hai bàn tay chống lên ngực Elliot, cố gắng đẩy ra/
Thế nhưng, Elliot lại càng siết chặt hơn. Anh đè 007n7 xuống giường, môi không ngừng càn quét, hơi thở nồng nàn trộn lẫn với mùi rượu khiến 007n7 choáng váng
007n7
A… không… mình không thể…!
/quay mặt né tránh, nhưng Elliot nghiêng theo, chiếm lấy môi anh một lần nữa/
Trái tim 007n7 đập loạn, lí trí hét lên rằng phải ngăn lại, nhưng cơ thể lại phản bội, dần dần mất đi sức lực chống cự. Mỗi cái hôn như xé toạc bức tường anh dựng suốt 10 năm qua
Elliot ghì chặt hơn, nụ hôn vừa cuồng nhiệt vừa đầy oán hận, như muốn trừng phạt nhưng cũng như muốn chiếm đoạt. 007n7 run rẩy, đôi bàn tay nắm chặt ga giường, không còn đủ sức kháng cự nữa
Nụ hôn ngày càng dữ dội, Elliot không còn kìm nén, anh đè chặt 007n7 xuống giường. Bàn tay thô bạo lướt dọc thân thể 7n7, xé toạc mọi khoảng cách
007n7
Elliot… dừng… đừng làm vậy…!
/giọng run rẩy, hơi thở đứt quãng/
Thế nhưng Elliot chẳng hề nghe, ánh mắt đỏ rực vì men rượu lẫn khao khát dồn nén. Anh cắn nhẹ lên môi 007n7, rồi trượt xuống cổ, để lại những dấu hôn sâu đậm như muốn khắc ghi quyền sở hữu
Elliot
Mười năm… tôi chờ anh suốt mười năm… anh nghĩ tôi còn buông tay được sao?
Ánh mắt Elliot rực cháy, chứa đầy khao khát lẫn oán hận tích tụ suốt mười năm. Anh cúi xuống cắn nhẹ lên vành tai 7n7, giọng khàn đặc
Elliot
Anh nghĩ còn thoát được sao…?
Áo 7n7 bị xé toạc, để lộ làn da trắng mịn dưới ánh đèn vàng mờ. Elliot tham lam hôn dọc từ cổ xuống ngực, để lại những vết hằn đỏ rực. 7n7 thở gấp, đôi mắt ngấn lệ, cố gắng kìm lại nhưng cơ thể ngày càng nóng ran, run rẩy theo từng động tác của Elliot
Chiếc giường kẽo kẹt theo nhịp, không gian chỉ còn lại tiếng thở gấp gáp, những âm thanh rời rạc tràn ngập hơi men và dục vọng. Elliot không cho 7n7 một giây nghỉ, cuồng nhiệt chiếm đoạt, để lại dấu vết khắp thân thể. 7n7 chống cự vô vọng, rồi dần dần chìm đắm, bị cuốn trọn vào vòng xoáy ham muốn mà Elliot tạo ra
Nhịp thở của Elliot và 7n7 quấn lấy nhau, ngày càng gấp gáp. Mồ hôi hòa với hơi men, lăn dài trên làn da nóng rực. Elliot siết chặt đôi tay của 7n7, khóa cậu hoàn toàn dưới thân mình, không cho một lối thoát
007n7
A… Elliot… dừng lại… tôi… không chịu nổi nữa…
/giọng nức nở, đứt quãng, đôi mắt mờ sương/
Thay vì dừng, Elliot càng cuồng nhiệt hơn. Mỗi cử động đều dữ dội, dồn dập, như muốn khắc ghi sự hiện diện của mình lên cơ thể đối phương. Giường rung lên theo từng nhịp mạnh mẽ, tiếng rên nghẹn ngào hòa lẫn trong không khí đặc quánh
Elliot
Cậu là của tôi… chỉ của tôi thôi…
7n7 cắn môi đến bật máu, vừa đau vừa ngập tràn khoái cảm không thể kìm hãm. Mọi chống cự tan biến, chỉ còn lại sự run rẩy bất lực và cảm giác bị nuốt chửng hoàn toàn
Cao trào bùng nổ như một ngọn sóng cuốn trào, cả hai chìm ngập trong cơn mê loạn. Elliot gục xuống, ôm chặt 7n7 vào lòng, hơi thở dồn dập phả lên làn da ướt đẫm mồ hôi
Ánh nắng nhạt xuyên qua tấm rèm, chiếu xuống căn phòng ngổn ngang. Trên giường, 007n7 nằm co ro, hơi thở mỏng manh, cơ thể vẫn còn hằn rõ những dấu vết cuồng nhiệt của đêm qua
Elliot ngồi bên mép giường, tay ôm lấy đầu, khuôn mặt lộ rõ sự rối loạn. Cơn say đã tan, chỉ còn lại nỗi ám ảnh của ký ức mơ hồ tối qua
Elliot
/thì thầm/
"Mình… đã làm gì thế này…?"
Anh đưa tay run rẩy chạm nhẹ lên gò má 7n7, ánh mắt xen lẫn day dứt và khao khát
Elliot
/nghẹn ngào/
Mười năm chờ đợi… cuối cùng lại biến thành thế này…
7n7 khẽ cựa mình, đôi mắt hé mở. Nhìn thấy Elliot đang ngồi cạnh, trái tim cậu siết chặt. Ký ức về sự áp đảo dữ dội của đêm qua tràn về, khiến cậu run lên, trong ngực dấy lên sự hỗn loạn khôn tả
007n7
💭Mình đáng lẽ phải căm ghét cậu ta… nhưng tại sao… chỉ cần nhìn Elliot thôi, tim lại đập nhanh đến vậy…
Cả hai im lặng. Trong không gian chỉ còn lại tiếng gió lùa qua khe cửa, mang theo sự ngột ngạt của những cảm xúc chưa kịp gọi tên…
Không gian tĩnh lặng, chỉ có tiếng đồng hồ tích tắc. Elliot nhìn 7n7 vẫn nằm trên giường, cuối cùng anh cất giọng, khàn đặc và đầy nặng nề
Elliot
… Xin lỗi. Tối qua tôi đã quá đáng… nhưng tôi không hối hận
007n7
/giật mình, ánh mắt lúng túng, vội quay mặt đi, tránh nhìn thẳng vào Elliot/
Cậu… tại sao lại làm vậy…?
Elliot
/Elliot siết chặt bàn tay/
Cậu xuất hiện trước mặt tôi, yếu đuối như thế… tôi không thể kìm được nữa
7n7 cắn môi, bàn tay vô thức siết chặt tấm chăn. Trong lòng cậu là sự hỗn loạn: vừa oán trách, vừa đau đớn, lại xen lẫn thứ cảm xúc khó gọi tên mỗi khi Elliot nhìn mình bằng ánh mắt ấy
007n7
/giọng run/
Tôi cảm thấy tội lỗi lắm...
Elliot
/tiến lại gần, cúi xuống sát gương mặt 7n7, bàn tay khẽ nâng cằm cậu lên/
Ánh mắt cả hai chạm nhau. 7n7 nghẹn lời, trái tim đập loạn, còn Elliot thì nhìn cậu với ánh nhìn như muốn thiêu đốt mọi phòng bị
Download MangaToon APP on App Store and Google Play