Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

~Giấc Mơ Hỏng~

thế giới không màu

tata chim to
tata chim to
NAY LẠI RẢNH BƯỚM VIẾT TRUYỆN NHAAA
tata chim to
tata chim to
NovelToon
tata chim to
tata chim to
VĂN NHƯ DÁI CHÓ NHƯNG VẪN A DUA VIẾT TRUYỆN Á HI HI
tata chim to
tata chim to
Mong mb đừng ném đá tataa nha nhaa 🤧
tata chim to
tata chim to
ô kê vô nè
______________________
Căn phòng gác mái chật hẹp
ẩm thấp
Tựa như trái tim mục nát của một kẻ cô đơn vậy
Trên trần nhà là những lốm đốm của nấm mốc
Bóng đèn vàng với ánh sáng yếu ớt
luôn chớp tắt mỗi khi gió thổi mạnh quá khe cửa sổ vỡ
Damian Voikov
Bạn có thể gọi gã là một tên thất bại
hoặc là một rác rưởi biết thở. Vì chính gã còn tự gọi mình như vậy
Gã ngồi bệt trên sàn
Lưng tựa vào chiếc ghế đã cũ nát
điếu thuốc đang cháy dở được kẹp giữa ngón tay gầy guộc
Gã trông thật thảm hại
áo sơ mi thì nhăn nhúm
Cổ áo lấm lem mực
Mái tóc đen rối bù
mắt thâm quầng
Gương mặt thì trông uể oải Như thể đã quên cách biểu cảm
Trên sàn
Những bản vẽ vứt lung tung
Phác hoạ những gương mặt mà gã còn chẳng biết tên
Hồi bé
Gã đã từng ước mơ làm hoạ sĩ
được sống trong thế giới của những bản màu sắc
Nhưng giờ đây..
việc vẽ vời chỉ để giúp gã sống sót
Mấy bứt tranh gã bán online chẳng đáng là bao
Nhưng vẫn đủ để gã mua vài gói mì, vài gói thuốc, vài lon bia và vài gói thuốc ngủ
gã không có bạn
Cũng chẳng còn người thân
gã còn chẳng nhớ gã sinh năm bao nhiêu
bao nhiêu tuổi
Gã chỉ nhớ rằng thế giới này chẳng còn chỗ cho kẻ như gã
haha..
Nực cười nhỉ
Chính gã còn thấy thật buồn cười cho số phận của gã
tại sao gã lại tồn tại?
Gã chẳng đáng tồn tại trên thế giới này
Nơi mà khi gã chết đi cũng chẳng ai hay biết
Gã cứ ngỡ
Cuộc đời gã sẽ mãi là một vòng lặp vô vị
Cho đến khi gã gặp "em"
người con gái trong trẻo mang trong mình ánh sáng mà gã chẳng bao giờ có được
em nhỏ tựa một ánh ban mai chiếu rọi khi sáng sớm
là một thiên thần kéo gã ra khỏi vũng lầy của chính mình
và là sự cứu rỗi..

Gặp em.

Cái ngày mà gã gặp em
Vẫn là quán nhỏ nép mình ở góc phố
Vẫn là cốc cà phê đen không đường và vị đắng nơi đầu lưỡi
Vẫn là chiếc bàn nhỏ trong cùng nơi không ai ngồi
nơi mà chẳng ai chú ý đến sự hiện diện của gã
Và rồi em bước vào
Nhẹ như gió
dịu như mây
Và thơm như nắng mới
lúc ấy gã không nhìn rõ em
Chỉ cảm thấy một mùi hương lạ len lỏi vào trong không khí
mùi hương ấy đối với gã thật lạ lẫm
Nó khác với khói thuốc
Khác với bụi đường
Và khác với bất cứ thứ gì gã từng biết
trong lúc gã còn đang chìm trong suy nghĩ
Em đã bất ngờ ngồi xuống ngay cạnh gã
môi còn nở một nụ cười khì khì trông đần hết sức
Violetta Orlova
Violetta Orlova
em ngồi chỗ này có phiền anh không ạ!?
Violetta Orlova
Violetta Orlova
NovelToon
giọng em trong veo, tựa như một bản tình ca đang chảy qua tai gã vậy
Damian Voikov
Damian Voikov
Ờ..không
Gã đáp, giọng khàn khàn
Violetta Orlova
Violetta Orlova
Hì hì.. vậy thì may quá!!
Em cười. Chỉ với nụ cười ngây ngô đấy cũng đủ khiến tim gã hẫng nhịp
cái thứ cảm xúc gì thế này?
Gã không biết
gã chỉ biết rằng từ giây phút đó
Cuộc sống xám xịt mà gã từng quen thuộc đã bắt đầu xuất hiện những mảng màu mới
Màu của chiếc nơ hồng
Màu của đôi mắt em
Và màu của một người mà gã nghĩ nó là định mệnh
Violetta Orlova
Violetta Orlova
anh biết gì không!
Damian Voikov
Damian Voikov
Hửm?
Violetta Orlova
Violetta Orlova
Bà cô chủ nhiệm lớp em á!
Violetta Orlova
Violetta Orlova
Bả bị hôi nách
Violetta Orlova
Violetta Orlova
èo ơi!
Violetta Orlova
Violetta Orlova
Thúi rình cả cái lớp luôn!!
Bla bla
Những câu từ miệng em tuôn ra khiến gã ngớ người
em nhỏ trước mặt gã đang nói xấu giáo viên chủ nhiệm của em
gã không biết bà ta đã làm gì khiến em ghét như vậy
nhưng gã lại vô thức bật cười trước giọng nói hồn nhiên của em
trước cái cách mà em khua tay múa chân đế miêu tả lại lời nói
gã cứ thế mà lại chìm vào suy nghĩ
Những lời em nói bây giờ như gió thổi qua tai
Violetta Orlova
Violetta Orlova
ê!
Violetta Orlova
Violetta Orlova
Nãy giờ anh có nghe em nói gì không áa!?
Violetta Orlova
Violetta Orlova
NovelToon
Damian Voikov
Damian Voikov
Hả??
Damian Voikov
Damian Voikov
à.. tôi xin lỗi
Damian Voikov
Damian Voikov
Em kể lại đi?
Violetta Orlova
Violetta Orlova
NovelToon
gã thấy em tức đến đỏ cả tai mà chẳng nhịn được cười
Trong vô thức lại bật ra một câu khiến không khí trở nên ngột ngạt
Damian Voikov
Damian Voikov
Haha
Damian Voikov
Damian Voikov
Nhìn em khi giận như con vịt ấy
Violetta Orlova
Violetta Orlova
?
Violetta Orlova
Violetta Orlova
vịt vịt cái lồ-

lời hứa?

sau một hồi lảm nhảm không ngừng
em chợt nhìn lên đồng hồ
bàn tay nhỏ nắm chặt quai cặp
Ánh mắt em bối rối như thể vừa nhớ ra chuyện gì khủng khiếp lắm vậy
Và rồi em đứng phắt dậy
động tác em nhẹ tên như một chiếc lá khô vừa rụng khỏi cành
Violetta Orlova
Violetta Orlova
Ui chết!!
Violetta Orlova
Violetta Orlova
Em muộn học mất rồi!!
Violetta Orlova
Violetta Orlova
Em đi nghen! mai em sẽ quay lại ngồi với anh!!
anh?
gã ngẩng lên nhìn em, hơi bất ngờ
đôi mắt đen của gã phản chiếu hình bóng em đang dần lùi xa
Nhẹ bẫng và tinh khiết tựa giấc mộng ngọt ban trưa
Gã bất ngờ bởi
chưa bao giờ có ai gọi gã là "anh" cả
tata chim to
tata chim to
Biết vì sao không? vì thằng chả toàn bị gọi là thằng Iồ*
không ai từng tạm biệt gã bằng cái nụ cười dịu dàng ấy
Như thể họ thực sự mong sẽ gặp lại
tiếng chuông cửa quán vang lên khi em bước ra ngoài
ánh nắng vàng buổi sớm đổ xuống bờ vai em
hình dáng nhỏ bé, mảnh khảnh của em lẫn vào dòng người rồi mất hút
gã vẫn ngồi đó
đôi mắt chăm chăm dõi theo bóng dáng em cho đến khi nó khuất hẳn
Mọi thứ lại trở nên lặng thinh như ban đầu
Khói thuốc lá vẫn lơ lửng trên không
Mùi cà phê đen tan chậm trong không khí
Gã lại chìm trong thế giới của riêng mình
rồi bất ngờ một giọng nói cất lên kéo gã trở lại thực tại
Sara
Sara
con bé kia là ai đấy? Bạn gái mày à?
Chị sara
Cô chủ tiệm cà phê quen thuộc của gã
chị sara có vẻ lớn hơn gã vài tuổi nhưng vẫn trông trẻ trung như gái 18
Chị tốt lắm
tuy gã với chị ta ít khi giao tiếp nhưng gã vẫn có kha khá thiện cảm với người phụ nữ này
Damian Voikov
Damian Voikov
không, người lạ thôi
Gã đáp cho có lệ, dường như chẳng mảy may để tâm đến chị ta cho lắm
Sara
Sara
èo..xạo!
Sara
Sara
Nãy chị thấy mày với con bé ấy nói chuyện
Sara
Sara
mày còn đỏ hết cả mặt! Thế mà bảo người lạ
Damian Voikov
Damian Voikov
Chị thì biết cái đéo gì
Damian Voikov
Damian Voikov
Tiền để trên bàn ấy, tôi về đây
Gã cau mày vứt tiền trên bàn rồi cầm lấy áo bỏ đi
trên đường về
tâm trí gã cứ vang vọng đến câu nói của em hồi nãy
"mai em sẽ lại ngồi đây với anh!"
cái lời hứa ngọt như đường ấy
gã không chắc em sẽ thực sự quay lại
gã không chắc em sẽ không như những người khác
để lại những lời hứa ngọt ngào rồi cuối cùng lại để nó tan thành mây khói
nhưng cuối cùng gã vẫn chọn tin tưởng em
đặt lòng tin của mình lên người khác một lần nữa
.....
to be continued..

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play