Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Dưới Mái Nhà Hội Đồng Nguyễn!?

Giới Thiệu

𝐤𝐧𝐢𝐭
𝐤𝐧𝐢𝐭
hê lo
𝐤𝐧𝐢𝐭
𝐤𝐧𝐢𝐭
nhất quyết truyện này tâm huyết😞
𝐤𝐧𝐢𝐭
𝐤𝐧𝐢𝐭
sẽ ra chap thường xuyên
𝐤𝐧𝐢𝐭
𝐤𝐧𝐢𝐭
hứa😁
________
Vào thời xưa , Nhà Hội đồng Nguyễn vốn nổi tiếng và giàu có ,nhưng sau nhưng ưu điểm vang rọi là những xấu xa không ai biết .
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh – Cậu chủ máu lạnh dưới mái nhà Hội Đồng Vị trí: Con trai duy nhất của ông Hội Đồng Nguyễn – người thừa kế quyền lực tối cao của cả một dòng họ địa chủ xưa. Tuổi: 22 Tính cách: Độc đoán, tàn nhẫn, có sở thích thao túng kẻ khác, đặc biệt là những ai yếu thế hơn mình. Luôn mang vẻ ngoài điềm tĩnh, cao quý, nhưng bên trong là một tâm hồn méo mó vì sống trong quyền lực và sự cô lập quá lâu. Thói quen: Hay ra lệnh trong im lặng, bắt người khác tuân phục mà không cần lý do. Có thói quen nhìn chằm chằm vào người khác như soi vào tâm can họ – khiến bất kỳ ai cũng thấy sợ. Khi nổi giận, không cần đánh, chỉ một ánh mắt – người làm cũng tự run cầm cập. Câu nói ám ảnh nhất: > “Mày là người? Không. Mày là món đồ tao thấy thích – và món đồ thì không có quyền từ chối tay chủ.” Coi mọi người dưới mình là “đồ vật”, kể cả người làm, kể cả tình cảm. Nội tâm: Chưa từng biết yêu thương là gì, chỉ biết chiếm hữu – càng chống cự, hắn càng muốn bẻ gãy. Hắn có thể dịu dàng, nhưng sự dịu dàng ấy là để dụ mồi. Trong mắt Quang Anh, Đức Duy – người hầu nhỏ mới về – không phải người. Mà là thứ đồ chơi… mới mẻ, cần được kiểm soát, đập nát… nếu dám chống lại.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy Thân phận: Người hầu trong Hội đồng – xuất thân nghèo khổ, được đưa vào nhà làm việc từ nhỏ. Tuổi: 19 Tính cách: Hiền lành, chịu thương chịu khó, lễ phép và cam chịu. Dáng người gầy gò, ánh mắt luôn cúi thấp, nhưng mang trong mình sự thuần khiết, chân thật đến đau lòng. Nội tâm: Từng trải qua mất mát và bị coi thường, Duy sống khép kín và dè dặt.
𝐤𝐧𝐢𝐭
𝐤𝐧𝐢𝐭
giới thiệu 2 nhân vật chính được rồi
𝐤𝐧𝐢𝐭
𝐤𝐧𝐢𝐭
nếu thêm nhân vật giới thiệu sau
𝐤𝐧𝐢𝐭
𝐤𝐧𝐢𝐭
há há

Mới mẻ trong Cũ kỹ!?

𝐤𝐧𝐢𝐭
𝐤𝐧𝐢𝐭
ớ~
𝐤𝐧𝐢𝐭
𝐤𝐧𝐢𝐭
vô truyện luôn nha
𝐤𝐧𝐢𝐭
𝐤𝐧𝐢𝐭
nhớ là không có thật
𝐤𝐧𝐢𝐭
𝐤𝐧𝐢𝐭
sợ giống truyện NHĐN
𝐤𝐧𝐢𝐭
𝐤𝐧𝐢𝐭
bị to6 vì xuyên tạc ls
𝐤𝐧𝐢𝐭
𝐤𝐧𝐢𝐭
❤❤❤
____________________
Trăng lên cao, ánh sáng rơi vãi lạnh lẽo trên mái ngói đỏ cũ kỹ của dinh nhà Hội Đồng. Trong căn phòng rộng lớn, nơi treo bức chân dung cha hắn – Quang Anh ngồi bất động trên chiếc ghế gỗ lim, tay xoay nhẫn ngọc thạch. Đôi mắt hắn nhìn xuống sân nhà sau. Dưới đó, là người hầu mới… cái thằng nhỏ tên Đức Duy. Cái dáng người gầy gò, lưng hơi cong khi xách từng xô nước. Áo nâu bạc vai, ướt sũng, dính vào lưng. Mồ hôi lăn trên cổ. Đôi mắt lúc nào cũng cúi thấp. Hèn. Nhưng sạch. Nghèo. Nhưng có gì đó khiến hắn thèm chiếm hữu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thẳng cử
Gia cử
Gia cử
Gia cử Quản gia nhà Hội Đồng
Gia cử
Gia cử
Dạ cậu kêu con ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thằng kìa mới đến à?
Gia cử
Gia cử
Dạ vâng thưa cậu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tên?
Gia cử
Gia cử
Dạ bẩm thằng đó tên Đức Duy ạ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Kêu nó lên đây
Gia cử
Gia cử
Dạ , thưa cậu con lui ạ
Đức Duy đang mần việc thì nghe tiếng ai đó gọi mình rất gấp gáp em ngoảnh mặt lại
Gia cử
Gia cử
Duy ơi Duy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
có Chuyện chi vậy anh
Gia cử
Gia cử
Cậu cả gọi em lên biểu kìa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
H-hả
Gia cử
Gia cử
Em lên đi không cậu nóng lên là mệt đấy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ vâng
Trên gian nhà rộng lớn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngước mặt lên
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ //khựng lại//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao nói mày ngước mặt lên
(Duy ngước lên – một cách rụt rè, như sợ ánh nhìn ấy sẽ thiêu cháy mình)
Quang Anh không nói gì. Chỉ nhìn, thật lâu. Một kiểu nhìn lạnh như thép, nhưng có gì đó… quái gở. Như thể cậu chủ trẻ vừa tìm thấy một món đồ chơi mới – bẩn, cũ, nhưng khiến hắn hứng thú.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
" đôi mắt lạ thật"
"..." suy nghĩ
Gia cử
Gia cử
Dạ cậu chủ dạy gì thằng nhỏ , để tôi cho nó nhớ kỹ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không cần
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Để tạo tự dạy
Đức Duy không biết… cái nhìn đầu tiên ấy, đã khóa cậu lại trong một lồng giam vô hình – nơi “tình cảm” không tồn tại, chỉ có quyền lực, chiếm hữu và sự điều khiển tuyệt đối. Dưới mái nhà Hội Đồng, cậu không phải người. Cậu… chỉ là thứ thuộc về Quang Anh.
𝐤𝐧𝐢𝐭
𝐤𝐧𝐢𝐭
sao sao
𝐤𝐧𝐢𝐭
𝐤𝐧𝐢𝐭
có xàm quá không😞

Phòng cậu không dành cho kẻ yếu

𝐤𝐧𝐢𝐭
𝐤𝐧𝐢𝐭
𝐤𝐧𝐢𝐭
𝐤𝐧𝐢𝐭
tiếp
𝐤𝐧𝐢𝐭
𝐤𝐧𝐢𝐭
nay chăm
____________________________
Vào buổi tối se lạnh của thời tiết
Trời đã khuya. Cả dinh nhà Hội Đồng im lìm như mộ phần. Đèn dầu chỉ còn leo lét vài ngọn ở hành lang. Đức Duy đang co người trong gian phòng chật ở cuối dãy nhà sau, tấm chăn mỏng che không hết nổi cái lạnh dâng từ sàn gạch. Cậu vừa nhắm mắt được một lúc thì
Bà bảy
Bà bảy
Duy! thằng Duy đâu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//giật mình// Dạ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
bà kêu con có chi hong
Bà bảy
Bà bảy
Cậu cả kêu mày lên phòng cậu có việc
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ !
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
giữa đêm ý hả
Bà bảy
Bà bảy
Tao biết đâu
Bà bảy
Bà bảy
cậu kêu thì cứ lên đi
Bà bảy
Bà bảy
hỏi tao sao tao biết
Duy run tay khoác lại chiếc áo cũ, rón rén đi dọc hành lang gió lùa, đến trước cánh cửa sơn đỏ nơi tầng hai. Tay cậu ngập ngừng, nhưng rồi cũng gõ nhẹ: Cộc… cộc…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vào đi !
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
khóa cửa lại
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
D-Dạ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ý kiến?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ không..
Bên trong, phòng Quang Anh thoang thoảng mùi gỗ đàn hương và khói thuốc nhè nhẹ. Ánh đèn vàng phủ lên người hắn đang tựa vào giường, áo choàng mở nửa, cúc áo trên không cài. Ánh mắt hắn kéo dài từ cổ Duy xuống bàn tay đang run nhẹ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mày sợ tao à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ k-không ạ //lắp bắp//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nói dối tệ thật đấy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lại gần đây !
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu gọi con có chuyện chi vậy ạ? //cúi gầm mặt//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
không có gì đâu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
tao chỉ muốn nhìn rõ hơn thứ tao cần thôi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//khựng lại//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu nói gì vậy ạ//lắp bắp //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng giả ngây. Tao không phải kẻ thương hoa tiếc ngọc. Nhưng từ khi mày bước vào nhà tao... tao thấy lòng khó chịu nếu mày dơ ra, hoặc… bị kẻ khác động vào.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
C-con chỉ là nô thôi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
không đáng để cậu bận tâm đâu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng tao thích bận tâm?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// cúi sát xuống//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thứ tao muốn... thì phải nằm yên trong tay tao. Dù có khóc... cũng không ai nghe được đâu.
Đức Duy đứng bất động, không rõ là vì sợ hay vì thứ gì đó khác. Trong khoảnh khắc ấy, cậu thấy ánh mắt Quang Anh – lạnh, sắc, và điên rồ đến rợn người. Thứ ánh mắt của một con thú săn mồi… đã chọn mồi – và chỉ chờ giờ ra tay.
𝐤𝐧𝐢𝐭
𝐤𝐧𝐢𝐭
𝐤𝐧𝐢𝐭
𝐤𝐧𝐢𝐭
ok rồi bai

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play